Chương 1
Hàm Nguyên
08/01/2024
Mộc Tử Yên sống hơn 25 năm, thế nào cũng không nghĩ bản thân có ngày gặp phải sự kiện thần bí. Cụ thể là nàng bị tồn tại nào đó lựa chọn, mời đi đóng vai NPC trong các phó bản của trò chơi vô hạn.
Mộc Tử Yên bị ích lợi lôi kéo, không chút do dự bán thân. Cho nên hiện tại nàng xuất hiện tại nơi này, một căn biệt thự mà cả đời nàng cũng chưa mua nổi, thậm chí nàng còn chưa từng tưởng tượng rằng bản thân sẽ có một căn biệt thự.
Qua giới thiệu, đây là nơi ở mới của nàng. Trừ bỏ mỗi tuần phải vào phó bản làm nhiệm vụ, thời gian còn lại nàng có thể tự an bài, đồng thời do thời gian trong phó bản khác thời gian ở nơi này, ngày nghỉ của nàng sẽ rất dư thừa, đối với kẻ lười thì chính là thiên đường.
Biệt thự có quá nhiều tiện nghi, nhưng nó là thứ duy nhất miễn phí. Đồ ăn thức uống là thứ quan trọng nhất đối với con người, nhưng nó phải dùng tiền của nơi này – giác tinh để mua.
Mộc Tử Yên làm việc ở nơi này là có phúc lợi rất lớn, tuyệt đối không chết là một ví dụ. Nhưng nếu làm trái quy tắc của thế giới vô hạn, nàng sẽ bị cảnh cáo, ba lần cảnh cáo liền sẽ bị gạt bỏ, lúc này mới thật là chết đi.
Giác tinh cũng là thông qua nhiệm vụ đạt được, tùy nhiệm vụ và biểu hiện mà đạt được số lượng khác nhau. Biểu hiện tệ quá sẽ không đủ để duy trì cuộc sống, vì vậy muốn lười biếng cũng cần có thực lực.
Hiện tại trên tay không có tiền, Mộc Tử Yên lại không trực tiếp đi làm nhiệm vụ mà là vào thư phòng đọc sách. Bên trong có giới thiệu cơ bản về thế giới vô hạn này, đọc qua và xác định đã nhớ kỹ, Mộc Tử Yên lúc này mới đi làm nhiệm vụ.
...
Mở mắt ra, phong cảnh nhìn thấy lại có chút quen thuộc, đây chẳng phải là phòng bệnh hay sao. Trước mặt xuất hiện một khung sáng, bên trên ngoài thông tin của nàng còn có bối cảnh công việc cần phải làm.
【 Tên: Mộc Tử Yên
ID: UA.47
Phó bản: 0
Cảnh cáo: 0 】
【 Phó bản: Nhân Sinh Viện
NPC: Kiều Chân
Nhãn: Ngây thơ, dương quang, độc miệng, táo bạo
Nhiệm vụ: Đóng vai đến khi phó bản bị thông quan hoặc Player đều tử vong 】
Hai thông tin đều rất ít ỏi, Mộc Tử Yên lại đặc biệt tò mò, không hiểu nhãn vì sao lại là hai mặt trái ngược. Nhưng nàng chưa kịp suy nghĩ nhiều, cửa phòng lúc này bị mở ra, một người mặc đồng phục hộ sĩ đứng ở cửa gọi nàng.
"Số 405, đến giờ kiểm tra sức khỏe rồi."
【 Hộ sĩ trưởng
Chức vụ: Quỷ dị 】
Bên cạnh hộ sĩ xuất hiện một khung sáng thể hiện thân phận, Mộc Tử Yên không biết liệu trong mắt đối phương, bên cạnh nàng có màn sáng hay không. Nhân viên tốt Mộc Tử Yên không nghĩ nhiều, chớp mắt đã thay đổi trạng thái, ngoan ngoãn xuống giường.
"Được rồi, chúng ta đi thôi, hộ sĩ tỷ tỷ!"
Hộ sĩ nhìn nhân viên mới đến vung lên một nụ cười tươi, cảm thấy choáng váng. Các vị đại nhân tuyển người cũng thật tinh mắt! Đây cũng quá chuyên nghiệp! Nàng cảm thấy mắt bản thân sắp bị loá mù.
"Player chưa đến, có thể không cần đóng vai." Vì bảo vệ đôi mắt của mình, hộ sĩ tỷ tỷ lên tiếng nhắc nhở.
Sau đó nàng thấy đối phương không chút do dự thu lại nụ cười, khuôn mặt lại trở về không chút biểu tình. Hai người im lặng đối mặt nhau một lát, tiếp đó một trước một sau rời khỏi phòng.
Bệnh viện có ba toà nhà, phân làm khu khám, bốc thuốc, khu lưu bệnh và khu lưu trú. Khu lưu trú là dành cho các hộ sĩ và bác sĩ ở lại, tức ký túc xá. Mộc Tử Yên đi từ khu lưu bệnh đến khu khám, vậy có thể xác định nàng chính là người bệnh tại nơi này.
Trên đường đi Mộc Tử Yên còn gặp nhiều người bệnh khác, nhưng chức vụ của đối phương chỉ là "dị". Cấp bậc chức vụ của nhân viên có giới thiệu trong sách tại thư phòng, dị là thấp nhất, tuân theo quy tắc phó bản, nhưng sẽ không có nhiều suy nghĩ.
Quỷ dị là cấp trên, là dị có tư tưởng, suy nghĩ và biết về bản chất của thế giới, chức vụ của Mộc Tử Yên tương đương với cấp này. Phía trên nữa là Thần dị, nghe nói đa phần đều là tồn tại do các đại nhân sáng tạo, được xem là cấp bậc cao nhất của nhân viên, thực lực cùng độ trung thành đều rất cao.
Dù sao nàng cũng chỉ là nhân viên mới, nghĩ thăng cấp là chuyện xa vời, vì vậy Mộc Tử Yên cũng không tìm hiểu nhiều các cấp trên. Nàng đi vào khu khám bệnh, được dẫn đến phòng của bác sĩ Lý.
"Đến! Ngồi đi ngồi đi, uống trà không?!" Bác sĩ Lý rất nhiệt tình, gặp người đến liền vẫy tay kêu gọi.
【 Bác sĩ Lý
Chức vụ: Nhập vai viên 】
Nhập vai viên, như vậy chính là đồng nghiệp của Mộc Tử Yên. Đối phương đợi nàng ngồi xuống đối diện, lập tức đưa tới một ly trà nóng, sau đó mới là một tờ giấy.
"Tân thủ nha, rất lâu rồi không thấy tân thủ đâu." Bác sĩ Lý cảm khái nói.
"Ngươi gặp qua rất nhiều đồng nghiệp đến đây?" Mộc Tử Yên có chút không hiểu, nhân viên không phải sẽ thay đổi nhân vật liên tục sao?
"Phó bản này một tháng mở một lần, ta bị xếp vào nhân vật cố định, mỗi tháng đều phải đến đây làm việc. Lúc trước chỉ toàn thấy đồng nghiệp lão luyện, tân thủ đến đây đa phần có tiềm lực cao, rất hiếm gặp." Bác sĩ Lý lâu lắm mới được thể hiện năng lực của tiền bối, rất phấn khích.
"Đây là thân phận nhân vật của ngươi cùng các quy tắc liên quan, chỉ là thông tin rất cơ bản, biểu diễn như thế nào là tùy ngươi."
Mộc Tử Yên cầm lấy tờ giấy lên xem, Kiều Chân, năm nay 22 tuổi, nhỏ hơn nàng ba tuổi. Vốn là một nữ tử ngây thơ, tươi sáng, tràn đầy sức sống, nhưng sau khi gặp nạn thì sinh ra nhân cách thứ hai, một nữ tử chán ghét mọi sự tiếp xúc, tính cách ác liệt, táo bạo.
Lại xem tiếp, cha mẹ đối phương đưa con gái đến bệnh viện để trị liệu đã được hơn một năm, dự tính kế tiếp sẽ tiến vào giai đoạn chữa trị chính thức. Bệnh tình tạm thời không có dấu hiệu nặng thêm, Mộc Tử Yên tuy nghe qua đánh giá này, nhưng đến hiện tại vẫn không hiểu. Thế nào là nặng hơn? Thế nào là giảm bớt?
【 Cấm kỵ:
① Nam tính chạm vào cơ thể
② Ở trong không gian tối
③...... 】
Bên trên là cấm kỵ với Player, Mộc Tử Yên được phép tấn công Player nếu có người vi phạm. Nàng nhìn quy tắc thứ ba, dường như hiểu thêm một chút tình hình. Đặt tờ giấy lại trên bàn, nàng nhấp một ngụm trà, sau đó hỏi bác sĩ Lý:
"Những chuyện này, có thật sự tồn tại không?"
"Hửm?" Bác sĩ Lý không hiểu nàng hỏi để làm gì nhưng vẫn trả lời.
"Tùy phó bản đi. Nơi này là phó bản kiến tạo, những chuyện này tất nhiên đều là giả dối. Nếu là phó bản địa vực thì khác, ngươi muốn phân biệt rất dễ, có tiếp dẫn như ta chính là phó bản kiến tạo."
Mộc Tử Yên gật đầu, tỏ vẻ đã tiếp thu thêm kiến thức mới. Đúng lúc này trong đầu nàng bỗng như có tiếng gõ chuông vang lên, "đông" một tiếng vang dội, sau đó khung sáng lại xuất hiện.
【 Phó bản: Nhân Sinh Viện
Phân loại: Đoàn đội
Phẩm cấp: Tuyến
Player: 7
Thời gian: 3 ngày
Điều kiện thông quan: Rời khỏi bệnh viện 】
Bên trên là thông tin phó bản mà Player sẽ nhìn thấy, nhập vai viên tất nhiên cũng thấy, rốt cuộc đây cũng là thông tin bọn họ cần. Mộc Tử Yên nhìn qua bác sĩ Lý, đối phương hẳn là đã quá quen thuộc, bắt đầu sửa soạn lại giấy tờ trên bàn.
"Bác sĩ Lý, Player muốn rời khỏi bệnh viện thì phải làm như thế nào?"
"Cần chìa khoá, bởi vì là nhiệm vụ đoàn đội nên chỉ cần một cái chìa khoá mở cổng rào." Bác sĩ Lý nhìn nụ cười của đối phương, không hiểu sao có chút ớn lạnh.
"Thế nào rồi?"
...
Trình Thư Nhiên bị kéo vào trò chơi đã có gần ba tháng, bắt buộc nửa tháng một phó bản, nàng hiện tại vừa tiến vào phó bản thứ sáu của mình. Nhân Sinh Viện cũng không phải phó bản cao cấp, có một số người đã thông quan, tìm trên diễn đàn có thể thấy được thông tin của nó.
Nhưng trò chơi này giảo hoạt thật sự, phó bản sau khi thông quan sẽ được đổi mới một lần, bối cảnh cơ bản giữ nguyên nhưng diễn biến và chìa khóa thông quan sẽ thay đổi. Trình Thư Nhiên nhìn bối cảnh bệnh viện xung quanh, lại nhìn trang phục trên người, xem ra nàng bị phân vào vai hộ sĩ.
Đi chung với nàng còn có bốn người khác, nhưng Player là bảy người, cho nên có hai Player đã bị phân vào vai bệnh nhân. Bốn người kia đã bắt đầu trao đổi tên, Trình Thư Nhiên cũng không quên giới thiệu bản thân.
"Các ngươi chính là thực tập sinh mới sao? Mau đi theo ta."
Kêu gọi bọn họ là một nữ hộ sĩ, trên bảng hiệu chỉ thấy được chức vụ là hộ sĩ trưởng, không thấy được tên. Năm người vội vàng đứng dậy, theo sự dẫn dắt của hộ sĩ đi đến phòng hồ sơ. Bên cạnh phòng hồ sơ là một phòng khám, lúc năm người đang định chậm chân nhìn xem một chút thì cửa phòng đột nhiên mở ra.
"Đa tạ bác sĩ Lý! Tạm biệt!"
Người nói chuyện là một nữ tử mặc trang phục bệnh nhân, tóc thẳng dài, đôi mắt sáng lấp lánh. Bởi vì đối phương thấp hơn Trình Thư Nhiên một cái đầu, cảm giác hồn nhiên tươi sáng đánh sâu vào nhóm người mạnh mẽ hơn bình thường.
"Hộ sĩ tỷ tỷ, đi ăn trưa đi." Đối phương nhìn thấy bọn họ, rất thân thiết tiến tới ôm lấy tay nữ hộ sĩ dẫn đường.
"Ta hiện tại đang bận việc, ngươi có thể tự đi một mình, đúng không, số 405?" Hộ sĩ trưởng mặt vô biểu tình nhìn đối phương, giọng nói lạnh lùng.
"Được rồi, hộ sĩ tỷ tỷ cứ làm việc đi." Nữ tử không để ý thái độ của hộ sĩ trưởng, vui vẻ gật đầu, sau đó còn không quên quan tâm nhắc nhở:
"Đừng bỏ bữa nha, không tốt cho sức khỏe đâu!"
Sau đó người liền chạy đi, các Player cùng hộ sĩ trưởng nhìn bóng nàng biến mất sau ngã rẽ, đều không nói gì. Tình trạng này duy trì đến khi xác nhận danh tính xong, bọn họ nhận được bệnh nhân của mình.
"Số 405, là người vừa rồi." Bạch Dịch nhìn hồ sơ trên tay, thì thầm.
"Đa nhân cách? Nhìn không giống, nói đúng hơn là không hề như một người bệnh." Trình Thư Nhiên tuy không được phân vào bệnh nhân này nhưng nàng làm nhiệm vụ trực ban tầng bốn, tất nhiên cũng nhận được hồ sơ bệnh nhân tầng này.
"Hành động cẩn thận, đồng thời cố tìm kiếm thông tin về cách thoát khỏi nơi này." Người cũng được phân trực ban, tự xưng Hồng Phát, nói với Bạch Dịch.
"Tốt!"
...
Mộc Tử Yên trở về phòng, thân thể này không phải của nàng, khiến nàng hành động có chút không tự nhiên. Vấn đề này Mộc Tử Yên có hỏi bác sĩ Lý, đối phương cũng dễ dàng giải thích nghi hoặc cho nàng.
"Thông thường chỉ có nhân vật cố định mới có thể sử dụng cơ thể thật, nhưng ngươi cũng có thể làm đơn xin dùng cơ thể của mình. Đến lúc đó phải chú ý, chỉ cần đừng để lộ bản thân là người đóng vai NPC, như vậy dù bị hiểu nhầm là quỷ dị hay số liệu cũng không thành vấn đề."
Quyết định sau nhiệm vụ này liền đi làm đơn, Mộc Tử Yên ngồi lên giường, đợi hộ sĩ mang cơm trưa đến. Bởi vì tình trạng bệnh của nàng, người đến đưa cơm là nữ tử, là một trong hai nữ Player vừa gặp.
Nàng nghiêng nghiêng đầu, tỏ vẻ tò mò với khuôn mặt mới lạ này. Trần Vũ Nhiên cũng bất động thanh sắc quan sát nữ tử ngồi trên giường, làn da trong trắng lộ hồng, nhìn qua rất có tinh thần, quả thật là không giống người bệnh.
"Tỷ tỷ, ngươi là hộ sĩ mới sao? Ngươi tên là gì?" Đối phương cười rất tươi, Trần Vũ Nhiên dường như ảo giác thấy có mặt trời dâng lên phía sau người kia.
"Ta họ Trần, ngươi có thể gọi ta là hộ sĩ Trần, ngươi tên là gì?" Trần Vũ Nhiên không muốn quá thân thiết với NPC, nhưng cũng phải duy trì mối quan hệ giao tiếp đủ để tìm kiếm manh mối, thái độ khách khí.
"Ta tên Kiều Chân, năm nay..." Mộc Tử Yên ngập ngừng một chút, sau đó khẽ cười.
"Năm nay 25 tuổi, lớn hơn ngươi bao nhiêu tuổi nhỉ?"
Trần Vũ Nhiên cảm thấy nụ cười đối phương đột nhiên trở nên quỷ dị. Khí tràng xung quanh cũng thay đổi đột ngột, chỉ một câu hỏi lại mang đến cho nàng cảm giác áp lực.
Kiều Chân rõ ràng chỉ mới 22 tuổi, đối phương lại nói bản thân 25 tuổi, như vậy đây hẳn không phải là Kiều Chân. Trần Vũ Nhiên cứng đờ người, đừng nói nàng là Player có kỹ năng sao phải sợ, trò chơi cho nàng kỹ năng không thể nào là để dễ dàng tiêu diệt dị, chỉ có thể để đối kháng. Vì vậy tuyệt đối không thể xem thường bất kỳ nhân vật nào trong phó bản, nếu không sống không lâu đâu.
"Tỷ tỷ, sao ngươi lại im lặng rồi?"
Trần Vũ Nhiên nhìn nữ tử nửa ngồi trên giường, hơi nghiêng đầu nghi hoặc nhìn bản thân, trên trán chảy xuống mồ hôi. Đây là cố tình doạ nàng sao? Đột nhiên xuất hiện gây áp lực như thế, quan trọng là... Kiều Chân có vẻ hoàn toàn không biết chuyện này.
Mộc Tử Yên bị ích lợi lôi kéo, không chút do dự bán thân. Cho nên hiện tại nàng xuất hiện tại nơi này, một căn biệt thự mà cả đời nàng cũng chưa mua nổi, thậm chí nàng còn chưa từng tưởng tượng rằng bản thân sẽ có một căn biệt thự.
Qua giới thiệu, đây là nơi ở mới của nàng. Trừ bỏ mỗi tuần phải vào phó bản làm nhiệm vụ, thời gian còn lại nàng có thể tự an bài, đồng thời do thời gian trong phó bản khác thời gian ở nơi này, ngày nghỉ của nàng sẽ rất dư thừa, đối với kẻ lười thì chính là thiên đường.
Biệt thự có quá nhiều tiện nghi, nhưng nó là thứ duy nhất miễn phí. Đồ ăn thức uống là thứ quan trọng nhất đối với con người, nhưng nó phải dùng tiền của nơi này – giác tinh để mua.
Mộc Tử Yên làm việc ở nơi này là có phúc lợi rất lớn, tuyệt đối không chết là một ví dụ. Nhưng nếu làm trái quy tắc của thế giới vô hạn, nàng sẽ bị cảnh cáo, ba lần cảnh cáo liền sẽ bị gạt bỏ, lúc này mới thật là chết đi.
Giác tinh cũng là thông qua nhiệm vụ đạt được, tùy nhiệm vụ và biểu hiện mà đạt được số lượng khác nhau. Biểu hiện tệ quá sẽ không đủ để duy trì cuộc sống, vì vậy muốn lười biếng cũng cần có thực lực.
Hiện tại trên tay không có tiền, Mộc Tử Yên lại không trực tiếp đi làm nhiệm vụ mà là vào thư phòng đọc sách. Bên trong có giới thiệu cơ bản về thế giới vô hạn này, đọc qua và xác định đã nhớ kỹ, Mộc Tử Yên lúc này mới đi làm nhiệm vụ.
...
Mở mắt ra, phong cảnh nhìn thấy lại có chút quen thuộc, đây chẳng phải là phòng bệnh hay sao. Trước mặt xuất hiện một khung sáng, bên trên ngoài thông tin của nàng còn có bối cảnh công việc cần phải làm.
【 Tên: Mộc Tử Yên
ID: UA.47
Phó bản: 0
Cảnh cáo: 0 】
【 Phó bản: Nhân Sinh Viện
NPC: Kiều Chân
Nhãn: Ngây thơ, dương quang, độc miệng, táo bạo
Nhiệm vụ: Đóng vai đến khi phó bản bị thông quan hoặc Player đều tử vong 】
Hai thông tin đều rất ít ỏi, Mộc Tử Yên lại đặc biệt tò mò, không hiểu nhãn vì sao lại là hai mặt trái ngược. Nhưng nàng chưa kịp suy nghĩ nhiều, cửa phòng lúc này bị mở ra, một người mặc đồng phục hộ sĩ đứng ở cửa gọi nàng.
"Số 405, đến giờ kiểm tra sức khỏe rồi."
【 Hộ sĩ trưởng
Chức vụ: Quỷ dị 】
Bên cạnh hộ sĩ xuất hiện một khung sáng thể hiện thân phận, Mộc Tử Yên không biết liệu trong mắt đối phương, bên cạnh nàng có màn sáng hay không. Nhân viên tốt Mộc Tử Yên không nghĩ nhiều, chớp mắt đã thay đổi trạng thái, ngoan ngoãn xuống giường.
"Được rồi, chúng ta đi thôi, hộ sĩ tỷ tỷ!"
Hộ sĩ nhìn nhân viên mới đến vung lên một nụ cười tươi, cảm thấy choáng váng. Các vị đại nhân tuyển người cũng thật tinh mắt! Đây cũng quá chuyên nghiệp! Nàng cảm thấy mắt bản thân sắp bị loá mù.
"Player chưa đến, có thể không cần đóng vai." Vì bảo vệ đôi mắt của mình, hộ sĩ tỷ tỷ lên tiếng nhắc nhở.
Sau đó nàng thấy đối phương không chút do dự thu lại nụ cười, khuôn mặt lại trở về không chút biểu tình. Hai người im lặng đối mặt nhau một lát, tiếp đó một trước một sau rời khỏi phòng.
Bệnh viện có ba toà nhà, phân làm khu khám, bốc thuốc, khu lưu bệnh và khu lưu trú. Khu lưu trú là dành cho các hộ sĩ và bác sĩ ở lại, tức ký túc xá. Mộc Tử Yên đi từ khu lưu bệnh đến khu khám, vậy có thể xác định nàng chính là người bệnh tại nơi này.
Trên đường đi Mộc Tử Yên còn gặp nhiều người bệnh khác, nhưng chức vụ của đối phương chỉ là "dị". Cấp bậc chức vụ của nhân viên có giới thiệu trong sách tại thư phòng, dị là thấp nhất, tuân theo quy tắc phó bản, nhưng sẽ không có nhiều suy nghĩ.
Quỷ dị là cấp trên, là dị có tư tưởng, suy nghĩ và biết về bản chất của thế giới, chức vụ của Mộc Tử Yên tương đương với cấp này. Phía trên nữa là Thần dị, nghe nói đa phần đều là tồn tại do các đại nhân sáng tạo, được xem là cấp bậc cao nhất của nhân viên, thực lực cùng độ trung thành đều rất cao.
Dù sao nàng cũng chỉ là nhân viên mới, nghĩ thăng cấp là chuyện xa vời, vì vậy Mộc Tử Yên cũng không tìm hiểu nhiều các cấp trên. Nàng đi vào khu khám bệnh, được dẫn đến phòng của bác sĩ Lý.
"Đến! Ngồi đi ngồi đi, uống trà không?!" Bác sĩ Lý rất nhiệt tình, gặp người đến liền vẫy tay kêu gọi.
【 Bác sĩ Lý
Chức vụ: Nhập vai viên 】
Nhập vai viên, như vậy chính là đồng nghiệp của Mộc Tử Yên. Đối phương đợi nàng ngồi xuống đối diện, lập tức đưa tới một ly trà nóng, sau đó mới là một tờ giấy.
"Tân thủ nha, rất lâu rồi không thấy tân thủ đâu." Bác sĩ Lý cảm khái nói.
"Ngươi gặp qua rất nhiều đồng nghiệp đến đây?" Mộc Tử Yên có chút không hiểu, nhân viên không phải sẽ thay đổi nhân vật liên tục sao?
"Phó bản này một tháng mở một lần, ta bị xếp vào nhân vật cố định, mỗi tháng đều phải đến đây làm việc. Lúc trước chỉ toàn thấy đồng nghiệp lão luyện, tân thủ đến đây đa phần có tiềm lực cao, rất hiếm gặp." Bác sĩ Lý lâu lắm mới được thể hiện năng lực của tiền bối, rất phấn khích.
"Đây là thân phận nhân vật của ngươi cùng các quy tắc liên quan, chỉ là thông tin rất cơ bản, biểu diễn như thế nào là tùy ngươi."
Mộc Tử Yên cầm lấy tờ giấy lên xem, Kiều Chân, năm nay 22 tuổi, nhỏ hơn nàng ba tuổi. Vốn là một nữ tử ngây thơ, tươi sáng, tràn đầy sức sống, nhưng sau khi gặp nạn thì sinh ra nhân cách thứ hai, một nữ tử chán ghét mọi sự tiếp xúc, tính cách ác liệt, táo bạo.
Lại xem tiếp, cha mẹ đối phương đưa con gái đến bệnh viện để trị liệu đã được hơn một năm, dự tính kế tiếp sẽ tiến vào giai đoạn chữa trị chính thức. Bệnh tình tạm thời không có dấu hiệu nặng thêm, Mộc Tử Yên tuy nghe qua đánh giá này, nhưng đến hiện tại vẫn không hiểu. Thế nào là nặng hơn? Thế nào là giảm bớt?
【 Cấm kỵ:
① Nam tính chạm vào cơ thể
② Ở trong không gian tối
③...... 】
Bên trên là cấm kỵ với Player, Mộc Tử Yên được phép tấn công Player nếu có người vi phạm. Nàng nhìn quy tắc thứ ba, dường như hiểu thêm một chút tình hình. Đặt tờ giấy lại trên bàn, nàng nhấp một ngụm trà, sau đó hỏi bác sĩ Lý:
"Những chuyện này, có thật sự tồn tại không?"
"Hửm?" Bác sĩ Lý không hiểu nàng hỏi để làm gì nhưng vẫn trả lời.
"Tùy phó bản đi. Nơi này là phó bản kiến tạo, những chuyện này tất nhiên đều là giả dối. Nếu là phó bản địa vực thì khác, ngươi muốn phân biệt rất dễ, có tiếp dẫn như ta chính là phó bản kiến tạo."
Mộc Tử Yên gật đầu, tỏ vẻ đã tiếp thu thêm kiến thức mới. Đúng lúc này trong đầu nàng bỗng như có tiếng gõ chuông vang lên, "đông" một tiếng vang dội, sau đó khung sáng lại xuất hiện.
【 Phó bản: Nhân Sinh Viện
Phân loại: Đoàn đội
Phẩm cấp: Tuyến
Player: 7
Thời gian: 3 ngày
Điều kiện thông quan: Rời khỏi bệnh viện 】
Bên trên là thông tin phó bản mà Player sẽ nhìn thấy, nhập vai viên tất nhiên cũng thấy, rốt cuộc đây cũng là thông tin bọn họ cần. Mộc Tử Yên nhìn qua bác sĩ Lý, đối phương hẳn là đã quá quen thuộc, bắt đầu sửa soạn lại giấy tờ trên bàn.
"Bác sĩ Lý, Player muốn rời khỏi bệnh viện thì phải làm như thế nào?"
"Cần chìa khoá, bởi vì là nhiệm vụ đoàn đội nên chỉ cần một cái chìa khoá mở cổng rào." Bác sĩ Lý nhìn nụ cười của đối phương, không hiểu sao có chút ớn lạnh.
"Thế nào rồi?"
...
Trình Thư Nhiên bị kéo vào trò chơi đã có gần ba tháng, bắt buộc nửa tháng một phó bản, nàng hiện tại vừa tiến vào phó bản thứ sáu của mình. Nhân Sinh Viện cũng không phải phó bản cao cấp, có một số người đã thông quan, tìm trên diễn đàn có thể thấy được thông tin của nó.
Nhưng trò chơi này giảo hoạt thật sự, phó bản sau khi thông quan sẽ được đổi mới một lần, bối cảnh cơ bản giữ nguyên nhưng diễn biến và chìa khóa thông quan sẽ thay đổi. Trình Thư Nhiên nhìn bối cảnh bệnh viện xung quanh, lại nhìn trang phục trên người, xem ra nàng bị phân vào vai hộ sĩ.
Đi chung với nàng còn có bốn người khác, nhưng Player là bảy người, cho nên có hai Player đã bị phân vào vai bệnh nhân. Bốn người kia đã bắt đầu trao đổi tên, Trình Thư Nhiên cũng không quên giới thiệu bản thân.
"Các ngươi chính là thực tập sinh mới sao? Mau đi theo ta."
Kêu gọi bọn họ là một nữ hộ sĩ, trên bảng hiệu chỉ thấy được chức vụ là hộ sĩ trưởng, không thấy được tên. Năm người vội vàng đứng dậy, theo sự dẫn dắt của hộ sĩ đi đến phòng hồ sơ. Bên cạnh phòng hồ sơ là một phòng khám, lúc năm người đang định chậm chân nhìn xem một chút thì cửa phòng đột nhiên mở ra.
"Đa tạ bác sĩ Lý! Tạm biệt!"
Người nói chuyện là một nữ tử mặc trang phục bệnh nhân, tóc thẳng dài, đôi mắt sáng lấp lánh. Bởi vì đối phương thấp hơn Trình Thư Nhiên một cái đầu, cảm giác hồn nhiên tươi sáng đánh sâu vào nhóm người mạnh mẽ hơn bình thường.
"Hộ sĩ tỷ tỷ, đi ăn trưa đi." Đối phương nhìn thấy bọn họ, rất thân thiết tiến tới ôm lấy tay nữ hộ sĩ dẫn đường.
"Ta hiện tại đang bận việc, ngươi có thể tự đi một mình, đúng không, số 405?" Hộ sĩ trưởng mặt vô biểu tình nhìn đối phương, giọng nói lạnh lùng.
"Được rồi, hộ sĩ tỷ tỷ cứ làm việc đi." Nữ tử không để ý thái độ của hộ sĩ trưởng, vui vẻ gật đầu, sau đó còn không quên quan tâm nhắc nhở:
"Đừng bỏ bữa nha, không tốt cho sức khỏe đâu!"
Sau đó người liền chạy đi, các Player cùng hộ sĩ trưởng nhìn bóng nàng biến mất sau ngã rẽ, đều không nói gì. Tình trạng này duy trì đến khi xác nhận danh tính xong, bọn họ nhận được bệnh nhân của mình.
"Số 405, là người vừa rồi." Bạch Dịch nhìn hồ sơ trên tay, thì thầm.
"Đa nhân cách? Nhìn không giống, nói đúng hơn là không hề như một người bệnh." Trình Thư Nhiên tuy không được phân vào bệnh nhân này nhưng nàng làm nhiệm vụ trực ban tầng bốn, tất nhiên cũng nhận được hồ sơ bệnh nhân tầng này.
"Hành động cẩn thận, đồng thời cố tìm kiếm thông tin về cách thoát khỏi nơi này." Người cũng được phân trực ban, tự xưng Hồng Phát, nói với Bạch Dịch.
"Tốt!"
...
Mộc Tử Yên trở về phòng, thân thể này không phải của nàng, khiến nàng hành động có chút không tự nhiên. Vấn đề này Mộc Tử Yên có hỏi bác sĩ Lý, đối phương cũng dễ dàng giải thích nghi hoặc cho nàng.
"Thông thường chỉ có nhân vật cố định mới có thể sử dụng cơ thể thật, nhưng ngươi cũng có thể làm đơn xin dùng cơ thể của mình. Đến lúc đó phải chú ý, chỉ cần đừng để lộ bản thân là người đóng vai NPC, như vậy dù bị hiểu nhầm là quỷ dị hay số liệu cũng không thành vấn đề."
Quyết định sau nhiệm vụ này liền đi làm đơn, Mộc Tử Yên ngồi lên giường, đợi hộ sĩ mang cơm trưa đến. Bởi vì tình trạng bệnh của nàng, người đến đưa cơm là nữ tử, là một trong hai nữ Player vừa gặp.
Nàng nghiêng nghiêng đầu, tỏ vẻ tò mò với khuôn mặt mới lạ này. Trần Vũ Nhiên cũng bất động thanh sắc quan sát nữ tử ngồi trên giường, làn da trong trắng lộ hồng, nhìn qua rất có tinh thần, quả thật là không giống người bệnh.
"Tỷ tỷ, ngươi là hộ sĩ mới sao? Ngươi tên là gì?" Đối phương cười rất tươi, Trần Vũ Nhiên dường như ảo giác thấy có mặt trời dâng lên phía sau người kia.
"Ta họ Trần, ngươi có thể gọi ta là hộ sĩ Trần, ngươi tên là gì?" Trần Vũ Nhiên không muốn quá thân thiết với NPC, nhưng cũng phải duy trì mối quan hệ giao tiếp đủ để tìm kiếm manh mối, thái độ khách khí.
"Ta tên Kiều Chân, năm nay..." Mộc Tử Yên ngập ngừng một chút, sau đó khẽ cười.
"Năm nay 25 tuổi, lớn hơn ngươi bao nhiêu tuổi nhỉ?"
Trần Vũ Nhiên cảm thấy nụ cười đối phương đột nhiên trở nên quỷ dị. Khí tràng xung quanh cũng thay đổi đột ngột, chỉ một câu hỏi lại mang đến cho nàng cảm giác áp lực.
Kiều Chân rõ ràng chỉ mới 22 tuổi, đối phương lại nói bản thân 25 tuổi, như vậy đây hẳn không phải là Kiều Chân. Trần Vũ Nhiên cứng đờ người, đừng nói nàng là Player có kỹ năng sao phải sợ, trò chơi cho nàng kỹ năng không thể nào là để dễ dàng tiêu diệt dị, chỉ có thể để đối kháng. Vì vậy tuyệt đối không thể xem thường bất kỳ nhân vật nào trong phó bản, nếu không sống không lâu đâu.
"Tỷ tỷ, sao ngươi lại im lặng rồi?"
Trần Vũ Nhiên nhìn nữ tử nửa ngồi trên giường, hơi nghiêng đầu nghi hoặc nhìn bản thân, trên trán chảy xuống mồ hôi. Đây là cố tình doạ nàng sao? Đột nhiên xuất hiện gây áp lực như thế, quan trọng là... Kiều Chân có vẻ hoàn toàn không biết chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.