Bệnh Nhân Tâm Thần Thăng Cấp Thành Sao Chổi Ở Vùng Đất Hoang
Chương 3: Bệnh Nhân Tâm Thần Xuyên Không. (3)
Huyễn Thải Đại Mễ
13/07/2024
Dư Tinh thở dài buồn bã. Cô đột nhiên xuyên không, bác sĩ Trương, bác sĩ Lý và y tá Triệu chắc hẳn sẽ đau lòng lắm? Cô không cố ý làm người phụ bạc, chỉ là chuyện xuyên không này không phải do cô có thể kiểm soát.
Cô đau lòng vì những người bạn tri kỷ bị cô bỏ lại trên Trái Đất trong hai phút, sau đó tiếp tục làm theo phương pháp của bài đăng để kích thích ký ức của chủ cũ.
Ký ức của chủ cũ giống như nước trong quả bóng bay, sự kích thích cố ý của Dư Tinh giống như một cây kim.
Kim nhẹ nhàng chọc một cái, quả bóng bay vỡ tung, nước chảy ra ồ ạt.
Đây là một thế giới hoang tàn, chín mươi phần trăm diện tích đất trên toàn thế giới đều bị ô nhiễm, con người chỉ có thể xây dựng những bức tường cao để ngăn chặn ô nhiễm.
Chủ cũ cũng tên là Dư Tinh, năm nay mười bảy tuổi. Cô ấy là dân đen sống ở khu D của thành phố số 7.
Sau khi kỷ nguyên mới bắt đầu, để những người sống sót có thể chống lại ô nhiễm tốt hơn, sinh sôi nảy nở trong thế giới khắc nghiệt này, Tòa án Tối cao Liên bang đã ban hành chính sách, tất cả trẻ sơ sinh trước khi sinh ra đều phải đến trung tâm di truyền địa phương để sàng lọc gen.
Những người được sinh ra sau khi sàng lọc gen đều là những con người mới sở hữu gen trội, họ khỏe mạnh hơn, thông minh hơn và cũng xinh đẹp hơn.
Dưới sự lãnh đạo của một nhóm những người ưu tú như vậy, toàn thể nhân loại đã có thể xây dựng nên từng thành phố trong môi trường khắc nghiệt này.
Còn những người bình thường không trải qua sàng lọc gen và sinh con tự nhiên, vì gen bẩm sinh có nhiều khiếm khuyết nên được gọi là “Người khiếm khuyết.”
Vì người khiếm khuyết không thể đảm nhiệm hầu hết các công việc lương cao đàng hoàng, chỉ có thể làm những công việc chân tay cấp thấp nhất, họ không có tiền để sống ở một khu A, B có hoàn cảnh thành phố tốt hơn, chỉ có thể sống ở khu D tồi tàn đầy rẫy tội phạm và sự đồi trụy, vì vậy họ còn được gọi là dân đen.
Chủ cũ là một dân đen sống ở khu D, thành viên gia đình đơn giản, có một bà ngoại chăm sóc cô ở nhà và một người anh trai hiện đang làm ‘vịt’ (1) ở khu C.
(1) Cách nói tương tự như làm gái gọi, nhưng giới tính là nam
Chủ cũ khá may mắn, vì thể chất đặc biệt nên được một nhân vật lớn ở khu A phát hiện, nhân vật lớn cho rằng cô rất có tiềm năng, vì vậy đã giới thiệu cô đến trường Trung học công lập số 7 để học.
Trường Trung học số 7 là trường công lập tốt nhất ở thành phố số 7, chín mươi chín phần trăm học sinh trong trường đều là những con người ưu tú đã được sàng lọc gen.
Đối với những người dân đen ở khu D như chủ cũ, việc có thể đến trường Trung học số 7 để học có nghĩa là cả gia đình đều có hy vọng đổi đời.
Sau khi chủ cũ nhận được giấy báo trúng tuyển vào trường Trung học số 7, tối hôm đó anh trai cô đã hút thuốc lá kém chất lượng cả đêm ở nhà.
Sáng sớm hôm sau, anh trai cô đã đeo ba lô, nói với chủ cũ rằng có người giới thiệu anh đến khu C làm vịt, thù lao rất hậu hĩnh, đủ để chi trả học phí của cô ở trường Trung học số 7.
Sau đó, anh dặn dò chủ cũ phải học hành chăm chỉ, rồi rời khỏi nhà và đến nay vẫn chưa trở về, chỉ có một khoản tiền chuyển khoản cố định hàng tháng nhắc nhở gia đình rằng anh vẫn còn sống.
Thật đáng tiếc, sau khi chủ cũ nhập học trường Trung học số 7, mọi thứ không như cô tưởng tượng. Đầu tiên là gen “Người khiếm khuyết” của cô, mặc dù đã rất cố gắng học tập nhưng thành tích ở trường của cô chỉ ở mức trung bình, kém xa những bạn học có gen ưu tú, có thể dễ dàng nâng cao thành tích.
Ngoài ra, thân phận dân đen của cô còn bị kỳ thị ở trường nhiều hơn những gì người khu D có thể tưởng tượng. Cô đã học ở trường hơn hai năm, không có một bạn học nào chịu nói chuyện bình thường với cô, thậm chí bắt nạt còn là chuyện thường ngày.
Cô đau lòng vì những người bạn tri kỷ bị cô bỏ lại trên Trái Đất trong hai phút, sau đó tiếp tục làm theo phương pháp của bài đăng để kích thích ký ức của chủ cũ.
Ký ức của chủ cũ giống như nước trong quả bóng bay, sự kích thích cố ý của Dư Tinh giống như một cây kim.
Kim nhẹ nhàng chọc một cái, quả bóng bay vỡ tung, nước chảy ra ồ ạt.
Đây là một thế giới hoang tàn, chín mươi phần trăm diện tích đất trên toàn thế giới đều bị ô nhiễm, con người chỉ có thể xây dựng những bức tường cao để ngăn chặn ô nhiễm.
Chủ cũ cũng tên là Dư Tinh, năm nay mười bảy tuổi. Cô ấy là dân đen sống ở khu D của thành phố số 7.
Sau khi kỷ nguyên mới bắt đầu, để những người sống sót có thể chống lại ô nhiễm tốt hơn, sinh sôi nảy nở trong thế giới khắc nghiệt này, Tòa án Tối cao Liên bang đã ban hành chính sách, tất cả trẻ sơ sinh trước khi sinh ra đều phải đến trung tâm di truyền địa phương để sàng lọc gen.
Những người được sinh ra sau khi sàng lọc gen đều là những con người mới sở hữu gen trội, họ khỏe mạnh hơn, thông minh hơn và cũng xinh đẹp hơn.
Dưới sự lãnh đạo của một nhóm những người ưu tú như vậy, toàn thể nhân loại đã có thể xây dựng nên từng thành phố trong môi trường khắc nghiệt này.
Còn những người bình thường không trải qua sàng lọc gen và sinh con tự nhiên, vì gen bẩm sinh có nhiều khiếm khuyết nên được gọi là “Người khiếm khuyết.”
Vì người khiếm khuyết không thể đảm nhiệm hầu hết các công việc lương cao đàng hoàng, chỉ có thể làm những công việc chân tay cấp thấp nhất, họ không có tiền để sống ở một khu A, B có hoàn cảnh thành phố tốt hơn, chỉ có thể sống ở khu D tồi tàn đầy rẫy tội phạm và sự đồi trụy, vì vậy họ còn được gọi là dân đen.
Chủ cũ là một dân đen sống ở khu D, thành viên gia đình đơn giản, có một bà ngoại chăm sóc cô ở nhà và một người anh trai hiện đang làm ‘vịt’ (1) ở khu C.
(1) Cách nói tương tự như làm gái gọi, nhưng giới tính là nam
Chủ cũ khá may mắn, vì thể chất đặc biệt nên được một nhân vật lớn ở khu A phát hiện, nhân vật lớn cho rằng cô rất có tiềm năng, vì vậy đã giới thiệu cô đến trường Trung học công lập số 7 để học.
Trường Trung học số 7 là trường công lập tốt nhất ở thành phố số 7, chín mươi chín phần trăm học sinh trong trường đều là những con người ưu tú đã được sàng lọc gen.
Đối với những người dân đen ở khu D như chủ cũ, việc có thể đến trường Trung học số 7 để học có nghĩa là cả gia đình đều có hy vọng đổi đời.
Sau khi chủ cũ nhận được giấy báo trúng tuyển vào trường Trung học số 7, tối hôm đó anh trai cô đã hút thuốc lá kém chất lượng cả đêm ở nhà.
Sáng sớm hôm sau, anh trai cô đã đeo ba lô, nói với chủ cũ rằng có người giới thiệu anh đến khu C làm vịt, thù lao rất hậu hĩnh, đủ để chi trả học phí của cô ở trường Trung học số 7.
Sau đó, anh dặn dò chủ cũ phải học hành chăm chỉ, rồi rời khỏi nhà và đến nay vẫn chưa trở về, chỉ có một khoản tiền chuyển khoản cố định hàng tháng nhắc nhở gia đình rằng anh vẫn còn sống.
Thật đáng tiếc, sau khi chủ cũ nhập học trường Trung học số 7, mọi thứ không như cô tưởng tượng. Đầu tiên là gen “Người khiếm khuyết” của cô, mặc dù đã rất cố gắng học tập nhưng thành tích ở trường của cô chỉ ở mức trung bình, kém xa những bạn học có gen ưu tú, có thể dễ dàng nâng cao thành tích.
Ngoài ra, thân phận dân đen của cô còn bị kỳ thị ở trường nhiều hơn những gì người khu D có thể tưởng tượng. Cô đã học ở trường hơn hai năm, không có một bạn học nào chịu nói chuyện bình thường với cô, thậm chí bắt nạt còn là chuyện thường ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.