Chương 36: Đêm xuân
Q.Tuấn
15/09/2024
"Shhhh... Cắn cái mả cha mày...."
Đường Nguyên bị Phó Thành Tư cắn một cái vào cổ rõ đau. Cậu cảm nhận thấy có vẻ như bị răng nhọn cạp trúng.
Miệng cậu giờ toàn mùi trái cây chua chua ngọt ngọt kỳ lạ.
Có vẻ như là do nước bọn chứa đầy pheromone của tên khốn này. Cậu không ngờ bị biến thái theo dõi còn dám đột nhập vào phòng cậu. Nhưng vốn phải có thẻ sinh viên mới có thể vào phòng thì sao tên này lẻn vào được?
Có trời mới biết là Phó Thành Tư đã trộm làm một tấm thẻ sinh viên giống như của Đường Nguyên. Người làm ra thoại thẻ sinh viên này phải là người có kỹ thuật cao và thế là hắn tìm đến một alpha cấp S khác để nhờ cậy.
Đó là lý do hắn mới có thể đột nhập vào phòng của cậu. Chứ bảo mật ký túc xá khá là cao, chủ yếu là để bảo đảm sự an toàn cho beta tránh khỏi mấy tên alpha biến thái nào đó muốn làm ra hành động nào đó với beta.
"Ha, sao cục cưng lại thơm như vậy. Thật là ngọt ngào."
Hắn hết liếm láp đến lưu lại vết cắn trên cần cổ chắc khoẻ của Đường Nguyên, cú cắn nào cũng đều làm cho
Đường Nguyên rên rỉ đau đớn, xen lần chút khoái cảm khó hiểu.
Đường Nguyên hiện tại mồ hôi đổ đầy đầu, thấm dầm vào tóc. Cậu ánh mắt đầy hung dữ xen lẫn sự bất lực trước sức mạnh tuyệt đối. Alpha kia thì vẫn miệt mài khai phá cơ thể cậu.
Đến khi hắn không chịu nổi nữa thì mới chịu cởi qua khóa quần để lộ ra con quái vật khủng bố trong lời đồn. Đúng là chưa thấy thì thôi chứ thấy rồi thì chỉ có sợ hãi.
Đường Nguyên không thấy gì cả thì nghe âm thanh khóa kéo trong không gian này. Một nỗi sợ hãi vô hình bao trùm lấy cậu, trái tim đập loạn xạ vì sợ hãi và cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng khi bị một tên đàn ông cường bạo.
Hắn bắt lấy một cánh tay cậu, bàn tay lo lớn sờ sờ bàn tay nhỏ hơn mình. Đưa lên miệng cắn vài cái như con chó muốn đánh dấu lãnh địa rồi mới cầm nó xoa xoa cậu em của mình.
Đường Nguyên bị hơi nóng từ vật đó tỏa ra làm cho giật mình. Thật sự là quá lớn, kích thước này mấy anh châu phi cũng phải bái lạy làm sư phụ. Cậu bị suy nghĩ này hù cho choáng váng đầu óc. (2)
"Thằng nhóc này thích em lắm đấy. Em xem, nó còn khóc khi được em chạm vào." ®
Dịch nhầy từ cậu em bắt đầu tiết ra dính lên tay của Đường Nguyên, cậu cảm thấy ghê tởm cực kỳ. Nhưng sức của cậu không thể phản kháng được chỉ có thể bị bàn tay của Phó Thành Tư điều khiển mà xoa xoa thứ kia.
Cậu cảm thấy nhục nhã vô cùng.
"Ha, sướng quá. Hay là để chồng yêu làm bé cưng sướng hơn nha."
Phó Thành Tư nói ra những lời này làm Đường Nguyên bắt đầu hoảng loạn. Lắc đầu ngọ nguậy nhằm muốn người đàn ông mủi lòng tha cho một beta tội nghiệp như cậu.
"Ngoan, anh sẽ nhẹ nhàng."
"Không..."
Đường Nguyên chưa kịp dứt câu đã bị lật người lại, hai tay chống xuống giường, đôi chân quỳ xuống khiến phần hông nhấc lên cao. Đường Nguyên bị lạnh ở phần mông mà run lên.
Cậu cảm nhận được nguy hiểm rất lớn từ đắng sau, cứ như bản năng của động vật nhỏ trước thú dữ. Bản năng cậu bảo rằng mau chạy trốn!!
Nhưng thắt lưng bị một bàn tay to lớn ôm lại, người đàn ông lúc này áo sơ mi trắng bị cởi ra hết đề lộ cơ ngực rắn chắc, tuyến nhân ngư quyến rũ ẩn hiện sau lớp áo chưa cởi hẳn kia.
Hai bên tay áo sơ mi được xoăn lên đến cằng tay, để lộ một phần cánh tay đầy cơ bắp. Gân xanh nổi đầy trên bàn tay to lớn có thể gần gấp đôi bàn tay của Đường Nguyên.
Chiếc quần tây màu đen ôm trọn phần thắt lưng trở xuống bao chặt hai cặp đùi to lớn bên trong. Cứ như mọi thứ của Phó Thành Tư đều to lớn hơn cả Đường Nguyên.
Cây đ hàng thô lo sừng sững đứng giữa không trung, nhìn mọi thứ gì cứ như Đường Nguyên là một con điểm không biết liêm sỉ dụ dỗ đàn ông tới chơi mình đi.
"Thằng chó, mày dám đút vào tao không tin là tao không thiến mày!!"
"Em hiện tại không có khả năng đó đâu."
Phó Thành Tư nở nụ cười vừa đắc ý vừa trêu chọc cậu. Đường Nguyên biết mình có nói gì đi nữa cũng chả làm được gì thôi thì chịu mệnh thôi. Cậu không biết người này là ai cả nên không thể nào làm gì được gã cả.
Hắn khom người ôm trọn Đường Nguyên trong lòng mình, cắn mút liên tục vào nơi tuyến thể đã bị thoái hóa vẫn toả ra ít ỏi pheromone dụ hoặc hắn. Chắc chắn cậu là định mệnh của hắn, nhưng hắn không ngờ bản thân vậy mà lại có định mệnh là beta.
Điều này rất là hiểm. Gần như chưa từng có trước đây. Nhưng hắn chẳng quan tâm, hắn sẽ trở thành hộ thuẩn của cậu, giúp cậu.
Hắn không thể nào giúp cậu thoát khỏi những trò chơi vô nhận đạo để bị alpha quan hệ tình dục kia nhưng có thể giúp cậu tìm hiểu thông tin về địa hình nơi tổ chức hoặc là cho cậu một vài công cụ để phòng thân.
Hắn cũng chỉ là một alpha đỉnh cấp trong nhiều alpha đỉnh cấp khác, không phải người đặc biệt nhất vì vậy quyền hạn vẫn là có hạn. Do đó chỉ biết trơ mắt nhìn cậu tự lực mà cố gắng thay đổi tương lai mình.
Vì vậy hắn có thể giúp cậu bao nhiêu, hỗ trợ cậu được cái gì thì sẽ làm. Vì cậu chính là người mà tương lai hắn sẽ cưới.
Khi định mệnh gặp nhau thì tình cảm giống như bị chi phối vậy, chỉ biết nghĩ đến định mệnh của họ. Do đó mà những người có định mệnh mà chết đi thì chỉ biết sống trong đau khổ suốt đời. (I
Hắn yêu thương mà hôn lên vai, lên tấm lưng kiên cường, liếm mút vành tai mẫn cảm. Chiếc lưỡi dài liên tục liếm láp tai cậu, còn bắt chước động tác làm tình khiến tiếng nước nhớp nháp vang lên khắp phòng làm Đường Nguyên cũng đỏ mặt.
Bị trêu chọc vậy thì cậu cũng có phản ứng rồi. Thật là mất mặt, bị hiếp dâm nhưng vẫn cương lên thì thật là vãi chưởng.
Phó Thành Tư nhanh chóng làm động tác mở rộng, lấy ra vài chai gel mang theo trong túi quần để mở rộng lỗ sau của cậu. Một ngón tay của hắn đã rất lớn rồi, cậu ăn không tiêu.
Phía sau vốn khít chặt không thích hợp làm tình, một ngón tay còn nuốt không nổi. Hắn bóp mạnh chai gel trong suốt không mùi ra, dịch gel lạnh lẽo nhanh chóng chảy xuống mông, lọt qua khe mông rơi xuống bụng cậu.
Đường Nguyên rùng mình mà muốn giãy giụa thoát khỏi bàn tay đang ôm chặt thắt lưng như cọng kiềm. Nhưng những gì Đường Nguyên làm cũng chỉ là công cốc.
"Chát!!"
Âm thanh thâm thúy trong bóng đêm dày đặc. Những tiếng chát vang lên vỗ vào hai cánh mông béo mập. Chúng rung rinh theo từng cú vung tay của Phó Thành Tư.
"Á... đừng..."
Đường Nguyên ăn đau thì bắt đầu khóc lóc. Cậu không ngờ có ngày bị một tên biến thái tát mông mình, còn tát đến rõ đau. Nước mắt sinh lý vì đau chảy ra liền tục.
Nhưng sâu thằm trong đó là những khoái cảm rùng người, Đường Nguyên cũng không muốn cảm nhận sự sung sướng từ việc ăn đau.
"Bé cưng hư quá... phải trừng phạt."
Một ngón tay to lớn nhanh chóng đút vào. Một khúc được chui vào nhanh chóng khuấy đảo bên trong. Đường Nguyên bị dị vật xâm nhập thì khó chịu mà cắn môi để không rên rỉ ra những từ mình ghét đó.
"Chặt qua... như này có ăn nổi cậu em của anh không đây, hửm?"
Những câu nói thô tục văng ra làm Đường Nguyên không chịu nổi. Cậu tâm như chết lặng mà không nói gì nữa, giờ cậu chỉ biết cam chịu số phận bị người chơi thôi.
Âm thanh nhóp nhép vang lên, từ 1 ngón cho tới 4 ngón. Mép thịt căng ra tới cực hạn, những nếp cuống cũng bị ép thẳng để chịu đựng những cú thúc vào trong.
Đến khi những ngón tay rời đi thay thế bằng vật nóng rực kia. Đường Nguyên lúc này vẫn muốn phản kháng thêm lần cuối cùng. Cá chết vẫn phải giãy.
"Đừng mà... tôi không thể đâu..."
"Cưng có thể..."
Một cú thúc mạnh mẽ vào trong. Hơn nửa cây chui lọt vào nhưng vẫn là quá sức với Đường Nguyên. Mặt anh lúc này tái xanh vì đau đớn, khác hẳn với những ngón tay kia.
Vật kia nóng rực như muốn nói cho Đường Nguyên biết đến sự tồn tại của nó. Phó Thành Tư sướng đến mức gân xanh nổi đầy trán thể hiện chủ nhân của nó đang chịu đựng đến mức nào.
Hắn rất muốn đưa đầy ngay nhưng sợ cậu bị thương nên đề cậu thích ứng. Còn nguyên một khúc ở bên ngoài, hắn thấy bên trong bắt đầu thích ứng rồi thì liền bắt đầu mài mài cho đến khi bên trong chịu hút lấy cậu em của mình.
Thế là hắn bắt đầu tiến công, từng chút một đưa đẩy khiến cho Đường Nguyên đang trong tư thế ngẩng mông cũng phải dúi về phía trước. Cậu cắn môi chảy có máu để không phải rên rỉ vì cậu nhận thấy được một chút khoái cảm sung sướng từ việc hiếp dâm này.
"Ha, lỗ nhỏ chào đón nhiệt tình quá. Nó không muốn anh rời đi chút nào."
Hai bàn tay nhanh chóng sờ soạn trên người Đường Nguyên. Nhũ hoa bị sờ nắn khiến cậu phải vang lên những tiếng rên rỉ khó cầm cự, phía sau thì vẫn liên tục ra vào làm cho nơi đó mềm xốp đi.
Hắn bắt đầu đổi tư thế. Lật người Đường Nguyên lại, bên trong bị xoay vòng 360 độ làm Đường Nguyên xót cực kỳ mà phải kêu lên. Giọng điệu của cậu lúc này rất khác với bình thường, rất có sức hút.
"Nhìn xem nó đến được tới đâu."
Hắn bắt đầu thúc cả cây vào. Đường Nguyên cảm thấy bụng mình như bị nhồi đầy, cứ như bị chạm đến dạ dày vậy. Cảm giác xót từ bụng truyền đến cậu.
Khi cả cây đi vào hết, Đường Nguyên cũng xụi lơ, tên khốn biến thái này còn lấy tay cậu sờ sờ cái bụng xinh đẹp có lớp cơ mỏng của mình, nhưng lúc này có thứ gì đó lồi lên hình dạng cậu em của hắn.
Rất dài và nóng. Không cần kỹ thuật gì nhưng điểm nhô lên bên trong bị ma sát liên tục truyền đến khoái cảm lạ lùng đến Đường Nguyên. Cậu không kiềm chế được bật ra vài tiếng rên rỉ.
Phó Thành Tư nghe được thì hưng phấn cực kỳ, như tiêm thêm máu gà mà nhanh chóng tìm đến chỗ miếng thịt mềm nhô lên đó mà đâm vào làm Đường Nguyên phải phát ra những âm thanh kỳ cục đó.
Đường Nguyên bị Phó Thành Tư cắn một cái vào cổ rõ đau. Cậu cảm nhận thấy có vẻ như bị răng nhọn cạp trúng.
Miệng cậu giờ toàn mùi trái cây chua chua ngọt ngọt kỳ lạ.
Có vẻ như là do nước bọn chứa đầy pheromone của tên khốn này. Cậu không ngờ bị biến thái theo dõi còn dám đột nhập vào phòng cậu. Nhưng vốn phải có thẻ sinh viên mới có thể vào phòng thì sao tên này lẻn vào được?
Có trời mới biết là Phó Thành Tư đã trộm làm một tấm thẻ sinh viên giống như của Đường Nguyên. Người làm ra thoại thẻ sinh viên này phải là người có kỹ thuật cao và thế là hắn tìm đến một alpha cấp S khác để nhờ cậy.
Đó là lý do hắn mới có thể đột nhập vào phòng của cậu. Chứ bảo mật ký túc xá khá là cao, chủ yếu là để bảo đảm sự an toàn cho beta tránh khỏi mấy tên alpha biến thái nào đó muốn làm ra hành động nào đó với beta.
"Ha, sao cục cưng lại thơm như vậy. Thật là ngọt ngào."
Hắn hết liếm láp đến lưu lại vết cắn trên cần cổ chắc khoẻ của Đường Nguyên, cú cắn nào cũng đều làm cho
Đường Nguyên rên rỉ đau đớn, xen lần chút khoái cảm khó hiểu.
Đường Nguyên hiện tại mồ hôi đổ đầy đầu, thấm dầm vào tóc. Cậu ánh mắt đầy hung dữ xen lẫn sự bất lực trước sức mạnh tuyệt đối. Alpha kia thì vẫn miệt mài khai phá cơ thể cậu.
Đến khi hắn không chịu nổi nữa thì mới chịu cởi qua khóa quần để lộ ra con quái vật khủng bố trong lời đồn. Đúng là chưa thấy thì thôi chứ thấy rồi thì chỉ có sợ hãi.
Đường Nguyên không thấy gì cả thì nghe âm thanh khóa kéo trong không gian này. Một nỗi sợ hãi vô hình bao trùm lấy cậu, trái tim đập loạn xạ vì sợ hãi và cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng khi bị một tên đàn ông cường bạo.
Hắn bắt lấy một cánh tay cậu, bàn tay lo lớn sờ sờ bàn tay nhỏ hơn mình. Đưa lên miệng cắn vài cái như con chó muốn đánh dấu lãnh địa rồi mới cầm nó xoa xoa cậu em của mình.
Đường Nguyên bị hơi nóng từ vật đó tỏa ra làm cho giật mình. Thật sự là quá lớn, kích thước này mấy anh châu phi cũng phải bái lạy làm sư phụ. Cậu bị suy nghĩ này hù cho choáng váng đầu óc. (2)
"Thằng nhóc này thích em lắm đấy. Em xem, nó còn khóc khi được em chạm vào." ®
Dịch nhầy từ cậu em bắt đầu tiết ra dính lên tay của Đường Nguyên, cậu cảm thấy ghê tởm cực kỳ. Nhưng sức của cậu không thể phản kháng được chỉ có thể bị bàn tay của Phó Thành Tư điều khiển mà xoa xoa thứ kia.
Cậu cảm thấy nhục nhã vô cùng.
"Ha, sướng quá. Hay là để chồng yêu làm bé cưng sướng hơn nha."
Phó Thành Tư nói ra những lời này làm Đường Nguyên bắt đầu hoảng loạn. Lắc đầu ngọ nguậy nhằm muốn người đàn ông mủi lòng tha cho một beta tội nghiệp như cậu.
"Ngoan, anh sẽ nhẹ nhàng."
"Không..."
Đường Nguyên chưa kịp dứt câu đã bị lật người lại, hai tay chống xuống giường, đôi chân quỳ xuống khiến phần hông nhấc lên cao. Đường Nguyên bị lạnh ở phần mông mà run lên.
Cậu cảm nhận được nguy hiểm rất lớn từ đắng sau, cứ như bản năng của động vật nhỏ trước thú dữ. Bản năng cậu bảo rằng mau chạy trốn!!
Nhưng thắt lưng bị một bàn tay to lớn ôm lại, người đàn ông lúc này áo sơ mi trắng bị cởi ra hết đề lộ cơ ngực rắn chắc, tuyến nhân ngư quyến rũ ẩn hiện sau lớp áo chưa cởi hẳn kia.
Hai bên tay áo sơ mi được xoăn lên đến cằng tay, để lộ một phần cánh tay đầy cơ bắp. Gân xanh nổi đầy trên bàn tay to lớn có thể gần gấp đôi bàn tay của Đường Nguyên.
Chiếc quần tây màu đen ôm trọn phần thắt lưng trở xuống bao chặt hai cặp đùi to lớn bên trong. Cứ như mọi thứ của Phó Thành Tư đều to lớn hơn cả Đường Nguyên.
Cây đ hàng thô lo sừng sững đứng giữa không trung, nhìn mọi thứ gì cứ như Đường Nguyên là một con điểm không biết liêm sỉ dụ dỗ đàn ông tới chơi mình đi.
"Thằng chó, mày dám đút vào tao không tin là tao không thiến mày!!"
"Em hiện tại không có khả năng đó đâu."
Phó Thành Tư nở nụ cười vừa đắc ý vừa trêu chọc cậu. Đường Nguyên biết mình có nói gì đi nữa cũng chả làm được gì thôi thì chịu mệnh thôi. Cậu không biết người này là ai cả nên không thể nào làm gì được gã cả.
Hắn khom người ôm trọn Đường Nguyên trong lòng mình, cắn mút liên tục vào nơi tuyến thể đã bị thoái hóa vẫn toả ra ít ỏi pheromone dụ hoặc hắn. Chắc chắn cậu là định mệnh của hắn, nhưng hắn không ngờ bản thân vậy mà lại có định mệnh là beta.
Điều này rất là hiểm. Gần như chưa từng có trước đây. Nhưng hắn chẳng quan tâm, hắn sẽ trở thành hộ thuẩn của cậu, giúp cậu.
Hắn không thể nào giúp cậu thoát khỏi những trò chơi vô nhận đạo để bị alpha quan hệ tình dục kia nhưng có thể giúp cậu tìm hiểu thông tin về địa hình nơi tổ chức hoặc là cho cậu một vài công cụ để phòng thân.
Hắn cũng chỉ là một alpha đỉnh cấp trong nhiều alpha đỉnh cấp khác, không phải người đặc biệt nhất vì vậy quyền hạn vẫn là có hạn. Do đó chỉ biết trơ mắt nhìn cậu tự lực mà cố gắng thay đổi tương lai mình.
Vì vậy hắn có thể giúp cậu bao nhiêu, hỗ trợ cậu được cái gì thì sẽ làm. Vì cậu chính là người mà tương lai hắn sẽ cưới.
Khi định mệnh gặp nhau thì tình cảm giống như bị chi phối vậy, chỉ biết nghĩ đến định mệnh của họ. Do đó mà những người có định mệnh mà chết đi thì chỉ biết sống trong đau khổ suốt đời. (I
Hắn yêu thương mà hôn lên vai, lên tấm lưng kiên cường, liếm mút vành tai mẫn cảm. Chiếc lưỡi dài liên tục liếm láp tai cậu, còn bắt chước động tác làm tình khiến tiếng nước nhớp nháp vang lên khắp phòng làm Đường Nguyên cũng đỏ mặt.
Bị trêu chọc vậy thì cậu cũng có phản ứng rồi. Thật là mất mặt, bị hiếp dâm nhưng vẫn cương lên thì thật là vãi chưởng.
Phó Thành Tư nhanh chóng làm động tác mở rộng, lấy ra vài chai gel mang theo trong túi quần để mở rộng lỗ sau của cậu. Một ngón tay của hắn đã rất lớn rồi, cậu ăn không tiêu.
Phía sau vốn khít chặt không thích hợp làm tình, một ngón tay còn nuốt không nổi. Hắn bóp mạnh chai gel trong suốt không mùi ra, dịch gel lạnh lẽo nhanh chóng chảy xuống mông, lọt qua khe mông rơi xuống bụng cậu.
Đường Nguyên rùng mình mà muốn giãy giụa thoát khỏi bàn tay đang ôm chặt thắt lưng như cọng kiềm. Nhưng những gì Đường Nguyên làm cũng chỉ là công cốc.
"Chát!!"
Âm thanh thâm thúy trong bóng đêm dày đặc. Những tiếng chát vang lên vỗ vào hai cánh mông béo mập. Chúng rung rinh theo từng cú vung tay của Phó Thành Tư.
"Á... đừng..."
Đường Nguyên ăn đau thì bắt đầu khóc lóc. Cậu không ngờ có ngày bị một tên biến thái tát mông mình, còn tát đến rõ đau. Nước mắt sinh lý vì đau chảy ra liền tục.
Nhưng sâu thằm trong đó là những khoái cảm rùng người, Đường Nguyên cũng không muốn cảm nhận sự sung sướng từ việc ăn đau.
"Bé cưng hư quá... phải trừng phạt."
Một ngón tay to lớn nhanh chóng đút vào. Một khúc được chui vào nhanh chóng khuấy đảo bên trong. Đường Nguyên bị dị vật xâm nhập thì khó chịu mà cắn môi để không rên rỉ ra những từ mình ghét đó.
"Chặt qua... như này có ăn nổi cậu em của anh không đây, hửm?"
Những câu nói thô tục văng ra làm Đường Nguyên không chịu nổi. Cậu tâm như chết lặng mà không nói gì nữa, giờ cậu chỉ biết cam chịu số phận bị người chơi thôi.
Âm thanh nhóp nhép vang lên, từ 1 ngón cho tới 4 ngón. Mép thịt căng ra tới cực hạn, những nếp cuống cũng bị ép thẳng để chịu đựng những cú thúc vào trong.
Đến khi những ngón tay rời đi thay thế bằng vật nóng rực kia. Đường Nguyên lúc này vẫn muốn phản kháng thêm lần cuối cùng. Cá chết vẫn phải giãy.
"Đừng mà... tôi không thể đâu..."
"Cưng có thể..."
Một cú thúc mạnh mẽ vào trong. Hơn nửa cây chui lọt vào nhưng vẫn là quá sức với Đường Nguyên. Mặt anh lúc này tái xanh vì đau đớn, khác hẳn với những ngón tay kia.
Vật kia nóng rực như muốn nói cho Đường Nguyên biết đến sự tồn tại của nó. Phó Thành Tư sướng đến mức gân xanh nổi đầy trán thể hiện chủ nhân của nó đang chịu đựng đến mức nào.
Hắn rất muốn đưa đầy ngay nhưng sợ cậu bị thương nên đề cậu thích ứng. Còn nguyên một khúc ở bên ngoài, hắn thấy bên trong bắt đầu thích ứng rồi thì liền bắt đầu mài mài cho đến khi bên trong chịu hút lấy cậu em của mình.
Thế là hắn bắt đầu tiến công, từng chút một đưa đẩy khiến cho Đường Nguyên đang trong tư thế ngẩng mông cũng phải dúi về phía trước. Cậu cắn môi chảy có máu để không phải rên rỉ vì cậu nhận thấy được một chút khoái cảm sung sướng từ việc hiếp dâm này.
"Ha, lỗ nhỏ chào đón nhiệt tình quá. Nó không muốn anh rời đi chút nào."
Hai bàn tay nhanh chóng sờ soạn trên người Đường Nguyên. Nhũ hoa bị sờ nắn khiến cậu phải vang lên những tiếng rên rỉ khó cầm cự, phía sau thì vẫn liên tục ra vào làm cho nơi đó mềm xốp đi.
Hắn bắt đầu đổi tư thế. Lật người Đường Nguyên lại, bên trong bị xoay vòng 360 độ làm Đường Nguyên xót cực kỳ mà phải kêu lên. Giọng điệu của cậu lúc này rất khác với bình thường, rất có sức hút.
"Nhìn xem nó đến được tới đâu."
Hắn bắt đầu thúc cả cây vào. Đường Nguyên cảm thấy bụng mình như bị nhồi đầy, cứ như bị chạm đến dạ dày vậy. Cảm giác xót từ bụng truyền đến cậu.
Khi cả cây đi vào hết, Đường Nguyên cũng xụi lơ, tên khốn biến thái này còn lấy tay cậu sờ sờ cái bụng xinh đẹp có lớp cơ mỏng của mình, nhưng lúc này có thứ gì đó lồi lên hình dạng cậu em của hắn.
Rất dài và nóng. Không cần kỹ thuật gì nhưng điểm nhô lên bên trong bị ma sát liên tục truyền đến khoái cảm lạ lùng đến Đường Nguyên. Cậu không kiềm chế được bật ra vài tiếng rên rỉ.
Phó Thành Tư nghe được thì hưng phấn cực kỳ, như tiêm thêm máu gà mà nhanh chóng tìm đến chỗ miếng thịt mềm nhô lên đó mà đâm vào làm Đường Nguyên phải phát ra những âm thanh kỳ cục đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.