Chương 41: Hóng chuyện
Q.Tuấn
15/09/2024
Kể từ ngày hôm ấy, cuộc gặp gỡ vốn như cơn gió thoáng qua nhưng gợi lại những ký ức xưa cũ trong dòng ký ức của cậu.
Nhiều lúc những chi tiết, những khoảng khắc cứ ngỡ như bình thường chỉ lướt qua trong trí nhớ nhưng chính là những kỷ niệm tươi đẹp để sau này cố nhân nhìn nhận lại.
Cố nhân đã không còn, chỉ còn lại những ký ức đầy bụi bặm của năm tháng, những ký ức vừa đáng quên vừa không thể nào quên được.
Sau hôm ấy thì Đường Nguyên chưa từng gặp lại Phó Thành Tư. Cậu không biết cái người này lại tính chơi trò gì với cậu, làm ra chuyện khó hiểu ấy không rõ là nhằm về phía cậu với mục đích gì nhưng cậu chắc chắn không để yên đâu.
Tính ra beta ở trong trường cũng không mấy khó khăn. Ở bên ngoài do tin tức phóng đại quá mức nên từ một con mèo mà phóng đại thành một con voi.
Với thân phận không mấy vẻ vang nhưng cuộc sống không khác gì tân sinh viên đại học lúc trước Đường Nguyên học.
Trừ việc là không được rời khỏi trường, không biết vì sao nhà trường lại có luật này nhưng có vẻ như chủ yếu là quản lý lối sống sinh hoạt của sinh viên tránh có những hậu quả khôn lường đáng tiếc nào đó xảy ra.
Vả lại chất lượng sống ở nơi đây không tệ cũng không phải gọi là quá tốt. Nếu sống ở tầng trên cao như Đường Nguyên thì cơ sở vật chất khá tốt, nhưng xuống thấp thì sẽ hơi không được mới. •
Nhưng ở thế giới tương lai thì có là đồ cũ cũng là có giá trị gấp trăm lần công nghệ cũ của trái đất. Nên nói là đồ cũ cũng là hàng sài tốt.
Đối với những beta nhà khá giả hoặc tốt hơn là giàu sang sẽ cảm thấy là đồ đạc khá là tệ, có thể nói là không bằng một phần 10 đồ nhà họ nhưng đối với beta nghèo khó thì đó chính là một cái gì đó rất to lớn.
Họ phải sống ở những tinh cầu cấp thấp điều kiện đã kém còn ăn uống không được đầy đủ. Nhìn Đường Nguyên
như vậy cũng tính là may mắn, tinh cầu của cậu còn là một tinh cầu về nông sản nên mới tính là đời sống không lo đói ăn đói mặc.
Những tinh cầu khác thì không chắc như vậy, có nơi là khu ổ chuột cho những kẻ đào vong đến ở có thể coi là tinh cầu rác nguy hiểm với những người giàu hay là omega.
Do đó mà cái ăn cái mặc cũng khó khăn. Việc người ta bảo beta vào đây không được trò trống gì thì vừa có phần đúng vừa có phần sai.
Những beta vào trong trường cũng đều được đào tạo dạy học rất bài bản, có thể nói là chất lượng dạy học tốt xếp hàng đầu Đế Quốc.
Không kể đến là ra trường còn có việc làm cố định, không lo về cuộc sống thất nghiệp thảm hại sau này. Không giống như những kẻ sống chui sống nhủi như chuột cống trốn qua các tinh cầu rác khác để sống là được.
Đường Nguyên rất đồng cảm với những beta này. Việc có thể bám trụ lại trong trường đối với beta cũng khá là khắc nghiệt, lý do là họ phải được sự công nhận của ít nhất 2 alpha về tiêu chuẩn phục vụ.
Việc công nhận này sẽ do chính alpha đó chấm thông qua một bảng biểu thông báo và cuối năm khi chuẩn bị sang năm hai hoặc năm ba năm bốn.
Do đó mà có không ít người không được đủ 2 alpha chấm rằng đạt yêu cầu phục vụ mà rớt bị đuổi khỏi trường, mà khi bị đuổi khỏi trường đại học chính là không có tư cách để đặt chân vào các tinh cầu cấp B trở lên.
Đường Nguyên cũng chấm hỏi vụ này. Chính do cái quy định này mà mỗi năm có không ít beta bị đuổi học. Có thể nói đây là lý do người ta đồn beta vào đây vô tích sự, rất nhiều truyền kỳ về nơi này.
Mỗi năm có khoảng một lượng nhỏ beta ra trường khoảng 20-30 người gì đó. Số lượng beta dần vơi đi theo năm tháng, vì vậy mà beta mới không được cái danh hiệu đẹp mặt nào khi vào trong ngôi trường này.
Mà alpha ở đây chấm đạt phải là alpha cấp A trở lên, trong trường thì số lượng alpha cấp A cũng chỉ dưới hơn trăm người, mỗi người có quyền chọn 2 beta để chấm đạt.
Do đó mà số lượng beta có thể đậu chỉ có thể giảm chứ không thể tăng. Việc alpha chấm beta đó đậu trong việc phục vụ alpha không nhất thiết phải là người từng quan hệ với beta đó cũng được.
Đường Nguyên lúc này đang ngồi ở trên sân đấu tập của trường. Trong sân chỉ có mỗi lớp cậu và lớp chuyên ngành đối kháng thể chất tới đây để thực tập chiến đấu.
Cả sân đấu tập rất lớn, phải to bằng cả một sân đá bóng thường hay tổ chức ở quốc tế. Có thể chứa số lượng học sinh trên ghế ngồi khán đài là tận hơn chục ngàn người, có thể lên đến hơn trăm ngàn người.
Bên trên có mái vòm trong suốt để lộ ra ánh sáng từ mặt trời chiếu vào. Dưới sân được lát bằng nền gạch kim loại, loại kim loại này khá là kì lạ, lúc trước cậu vô tình ngã trong lúc tập luyện đối kháng lực thì không cảm thấy đau xíu nào.
Khi va chạm thì giống như ngã xuống một miếng bọt biển. Nhưng âm thanh khi gõ nhẹ vào nó thì giống như kim loại vang lên "cạch, cạch,cạch..." chói tai.
Đường Nguyên ngồi ở dưới sân kim loại nhìn những tên alpha lớp mình đang trình diễn kỹ thuật tệ hại kia. Có dị năng nhưng sử dụng khá là kém, dị năng hệ hỏa mà chỉ tạo ra một quả cầu lửa to bằng nắm tay, bay còn khá là chậm.
Không nói tới mấy dị năng khác, cậu xem mà cảm thấy những tên này đang xúc phạm dị năng đó sao. Cùng cấp dị năng nhưng sự khác biệt về khả năng đồng hóá dị năng đã tạo nên một khoảng cách khá lớn với mọi người trong lớp.
Trong lớp cậu có khoảng 100 người. Trộn cả sinh viên 4 năm học vào với nhau, nên có sự phân chia về cấp độ khá rõ rệt.
Có người dị năng cấp D, có người cấp C, có người lại cấp B. Nhưng cao nhất cũng chỉ có vài người cấp B, còn lại là cấp C,D trải đều.
Đường Nguyên nhìn qua kế bên là alpha đang ở trên sân đánh với mấy con bù nhìn. Bọn họ tuy mạnh mẽ về dị năng nhưng khi năng lượng cạn kiệt thì cũng giống như một con người bình thường.
Do đó họ vẫn phải học tập thêm về các tư thế và kỹ năng cận chiến, sử dụng vũ khí,... Nhìn người alpha trên sân đấu tập đang bị một đám bù nhìn bằng sắt lao tới thì nhanh chóng nhờ lực từ bù nhìn mà thoát khỏi vòng vầy.
Thể lực của người này không tồi nhưng tư thế quá kém. Và dĩ nhiên là đáp đất trượt mà ngã, bị lũ bù nhìn kia cầm theo cây búa bằng kim loại gõ u đầu.
Thanh niên alpha kia bị lũ bù nhìn gõ cho chấn động mà đi tới phòng y tế. Cậu cũng từng nếm thử đòn đánh của lũ con rối này, một chùy cũng dùng lực rất mạnh nên tốt nhất đừng để ăn đòn.
Lớp cậu đang tập luyện với mấy con bù nhìn và bia ngắm thì cậu thấy có âm thanh cãi nhau to lớn. Cậu hiện tại đang nghỉ ngơi nghe thấy thì nhìn qua bên kia, là một sinh viên của lớp đối kháng thể chất mới đấm một người của lớp cậu xuống đất.
Chuyện vui tới nên Đường Nguyên nhanh chóng chạy lại hóng trò. Trên người cậu lúc này chỉ mặc chiếc áo sơ mi, do tập luyện chảy mồ hôi và khá nóng nên cậu đã cởi áo ra, nên không ai quan tâm người đến là một beta như cậu.
Nhiều lúc những chi tiết, những khoảng khắc cứ ngỡ như bình thường chỉ lướt qua trong trí nhớ nhưng chính là những kỷ niệm tươi đẹp để sau này cố nhân nhìn nhận lại.
Cố nhân đã không còn, chỉ còn lại những ký ức đầy bụi bặm của năm tháng, những ký ức vừa đáng quên vừa không thể nào quên được.
Sau hôm ấy thì Đường Nguyên chưa từng gặp lại Phó Thành Tư. Cậu không biết cái người này lại tính chơi trò gì với cậu, làm ra chuyện khó hiểu ấy không rõ là nhằm về phía cậu với mục đích gì nhưng cậu chắc chắn không để yên đâu.
Tính ra beta ở trong trường cũng không mấy khó khăn. Ở bên ngoài do tin tức phóng đại quá mức nên từ một con mèo mà phóng đại thành một con voi.
Với thân phận không mấy vẻ vang nhưng cuộc sống không khác gì tân sinh viên đại học lúc trước Đường Nguyên học.
Trừ việc là không được rời khỏi trường, không biết vì sao nhà trường lại có luật này nhưng có vẻ như chủ yếu là quản lý lối sống sinh hoạt của sinh viên tránh có những hậu quả khôn lường đáng tiếc nào đó xảy ra.
Vả lại chất lượng sống ở nơi đây không tệ cũng không phải gọi là quá tốt. Nếu sống ở tầng trên cao như Đường Nguyên thì cơ sở vật chất khá tốt, nhưng xuống thấp thì sẽ hơi không được mới. •
Nhưng ở thế giới tương lai thì có là đồ cũ cũng là có giá trị gấp trăm lần công nghệ cũ của trái đất. Nên nói là đồ cũ cũng là hàng sài tốt.
Đối với những beta nhà khá giả hoặc tốt hơn là giàu sang sẽ cảm thấy là đồ đạc khá là tệ, có thể nói là không bằng một phần 10 đồ nhà họ nhưng đối với beta nghèo khó thì đó chính là một cái gì đó rất to lớn.
Họ phải sống ở những tinh cầu cấp thấp điều kiện đã kém còn ăn uống không được đầy đủ. Nhìn Đường Nguyên
như vậy cũng tính là may mắn, tinh cầu của cậu còn là một tinh cầu về nông sản nên mới tính là đời sống không lo đói ăn đói mặc.
Những tinh cầu khác thì không chắc như vậy, có nơi là khu ổ chuột cho những kẻ đào vong đến ở có thể coi là tinh cầu rác nguy hiểm với những người giàu hay là omega.
Do đó mà cái ăn cái mặc cũng khó khăn. Việc người ta bảo beta vào đây không được trò trống gì thì vừa có phần đúng vừa có phần sai.
Những beta vào trong trường cũng đều được đào tạo dạy học rất bài bản, có thể nói là chất lượng dạy học tốt xếp hàng đầu Đế Quốc.
Không kể đến là ra trường còn có việc làm cố định, không lo về cuộc sống thất nghiệp thảm hại sau này. Không giống như những kẻ sống chui sống nhủi như chuột cống trốn qua các tinh cầu rác khác để sống là được.
Đường Nguyên rất đồng cảm với những beta này. Việc có thể bám trụ lại trong trường đối với beta cũng khá là khắc nghiệt, lý do là họ phải được sự công nhận của ít nhất 2 alpha về tiêu chuẩn phục vụ.
Việc công nhận này sẽ do chính alpha đó chấm thông qua một bảng biểu thông báo và cuối năm khi chuẩn bị sang năm hai hoặc năm ba năm bốn.
Do đó mà có không ít người không được đủ 2 alpha chấm rằng đạt yêu cầu phục vụ mà rớt bị đuổi khỏi trường, mà khi bị đuổi khỏi trường đại học chính là không có tư cách để đặt chân vào các tinh cầu cấp B trở lên.
Đường Nguyên cũng chấm hỏi vụ này. Chính do cái quy định này mà mỗi năm có không ít beta bị đuổi học. Có thể nói đây là lý do người ta đồn beta vào đây vô tích sự, rất nhiều truyền kỳ về nơi này.
Mỗi năm có khoảng một lượng nhỏ beta ra trường khoảng 20-30 người gì đó. Số lượng beta dần vơi đi theo năm tháng, vì vậy mà beta mới không được cái danh hiệu đẹp mặt nào khi vào trong ngôi trường này.
Mà alpha ở đây chấm đạt phải là alpha cấp A trở lên, trong trường thì số lượng alpha cấp A cũng chỉ dưới hơn trăm người, mỗi người có quyền chọn 2 beta để chấm đạt.
Do đó mà số lượng beta có thể đậu chỉ có thể giảm chứ không thể tăng. Việc alpha chấm beta đó đậu trong việc phục vụ alpha không nhất thiết phải là người từng quan hệ với beta đó cũng được.
Đường Nguyên lúc này đang ngồi ở trên sân đấu tập của trường. Trong sân chỉ có mỗi lớp cậu và lớp chuyên ngành đối kháng thể chất tới đây để thực tập chiến đấu.
Cả sân đấu tập rất lớn, phải to bằng cả một sân đá bóng thường hay tổ chức ở quốc tế. Có thể chứa số lượng học sinh trên ghế ngồi khán đài là tận hơn chục ngàn người, có thể lên đến hơn trăm ngàn người.
Bên trên có mái vòm trong suốt để lộ ra ánh sáng từ mặt trời chiếu vào. Dưới sân được lát bằng nền gạch kim loại, loại kim loại này khá là kì lạ, lúc trước cậu vô tình ngã trong lúc tập luyện đối kháng lực thì không cảm thấy đau xíu nào.
Khi va chạm thì giống như ngã xuống một miếng bọt biển. Nhưng âm thanh khi gõ nhẹ vào nó thì giống như kim loại vang lên "cạch, cạch,cạch..." chói tai.
Đường Nguyên ngồi ở dưới sân kim loại nhìn những tên alpha lớp mình đang trình diễn kỹ thuật tệ hại kia. Có dị năng nhưng sử dụng khá là kém, dị năng hệ hỏa mà chỉ tạo ra một quả cầu lửa to bằng nắm tay, bay còn khá là chậm.
Không nói tới mấy dị năng khác, cậu xem mà cảm thấy những tên này đang xúc phạm dị năng đó sao. Cùng cấp dị năng nhưng sự khác biệt về khả năng đồng hóá dị năng đã tạo nên một khoảng cách khá lớn với mọi người trong lớp.
Trong lớp cậu có khoảng 100 người. Trộn cả sinh viên 4 năm học vào với nhau, nên có sự phân chia về cấp độ khá rõ rệt.
Có người dị năng cấp D, có người cấp C, có người lại cấp B. Nhưng cao nhất cũng chỉ có vài người cấp B, còn lại là cấp C,D trải đều.
Đường Nguyên nhìn qua kế bên là alpha đang ở trên sân đánh với mấy con bù nhìn. Bọn họ tuy mạnh mẽ về dị năng nhưng khi năng lượng cạn kiệt thì cũng giống như một con người bình thường.
Do đó họ vẫn phải học tập thêm về các tư thế và kỹ năng cận chiến, sử dụng vũ khí,... Nhìn người alpha trên sân đấu tập đang bị một đám bù nhìn bằng sắt lao tới thì nhanh chóng nhờ lực từ bù nhìn mà thoát khỏi vòng vầy.
Thể lực của người này không tồi nhưng tư thế quá kém. Và dĩ nhiên là đáp đất trượt mà ngã, bị lũ bù nhìn kia cầm theo cây búa bằng kim loại gõ u đầu.
Thanh niên alpha kia bị lũ bù nhìn gõ cho chấn động mà đi tới phòng y tế. Cậu cũng từng nếm thử đòn đánh của lũ con rối này, một chùy cũng dùng lực rất mạnh nên tốt nhất đừng để ăn đòn.
Lớp cậu đang tập luyện với mấy con bù nhìn và bia ngắm thì cậu thấy có âm thanh cãi nhau to lớn. Cậu hiện tại đang nghỉ ngơi nghe thấy thì nhìn qua bên kia, là một sinh viên của lớp đối kháng thể chất mới đấm một người của lớp cậu xuống đất.
Chuyện vui tới nên Đường Nguyên nhanh chóng chạy lại hóng trò. Trên người cậu lúc này chỉ mặc chiếc áo sơ mi, do tập luyện chảy mồ hôi và khá nóng nên cậu đã cởi áo ra, nên không ai quan tâm người đến là một beta như cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.