Chương 32: Lòng người
Q.Tuấn
15/09/2024
Đường Nguyên không biết rằng một âm mưu đáng sợ bỗng nhiên giáng xuống đầu cậu. Cậu đang ngồi trong lớp không có ai cả mà hắt xì, cậu xoa mũi mà cảm thán trời chưa trở lạnh mà ta.
Dạo này cậu đã tôi rèn dị năng khá là ổn rồi, cứ theo đà này thì khoảng nữa năm nữa sẽ đến cấp C. Thật sự là hơi lâu đi, nhưng đối với cậu thì lâu chứ người khác phải tận 1 năm mới lên cấp C.
Có khi còn không lên được mà phải trì trệ thêm mấy tháng, đó là lý do người không có thiên phú sẽ không thể tốt nghiệp chuyên ngành này được.
Đường Nguyên lại tiếp tục bắt đầu tiết học buổi chiều khi thời gian trên quang não điểm vào 1 giờ. Cái người tên
Hà Dương này khá là im lặng, không giống cái kiểu người sống chớ lại gần mà là kiểu dáng buồn ngủ.
Bộ thiếu ngủ lắm sao? Đường Nguyên khá là tò mò nhưng vẫn biết không nên gây chú ý vì vậy không quan sát người này.
Hôm nay lớp học họ học về trùng tộc. Theo miêu tả trong sách thì lũ trùng tộc này có hình dạng như loài bọ ngựa cổ xưa, giống mấy con bọ ngựa nhỏ nhỏ xinh xinh lúc trước.
Nhưng hình thể thì lại rất cao lớn, khoảng 2 mét hơn, con nào con nấy đều có hình thể rất kì dị. Hai cái càng lớn như một cái kiềm lớn có thể kẹp nát đầu con mồi.
Hai con mắt cũng rất lớn, màu xanh lá đặc trưng cho giống loài côn trùng này. Lớp vảy bao bọc bên ngoài giống như một chiến giáp xanh lá, cứng bền bỉ khiến cho những vũ khí bình thường không thể nào làm tổn hại được.
Thật ra trước đây lúc mà lần đầu tiên con người bắt đầu đặt chân ra ngoài vũ trụ, tiến hành xây dựng một mô hình sự sống lớn bên ngoài trái đất cằn cối đã bị phá hủy nặng nề bởi các hoạt động của con người.
Lần đầu tiên chạm trán với trùng tộc là khoảng năm 100 theo lịch vũ trụ. Lịch của loài người trước đó đã bị bãi bỏ sau khi nhân loại chinh phục và dần khám phá không gian rộng lớn này.
Khoảng năm thứ 100 đầu tiên sau khi con người tiến hành chinh phục vũ trụ và đưa sự sống ra bên ngoài. Một đoàn tàu thám hiểm đi đang đi ngao du bên ngoài tinh hệ Milkey way để tìm kiếm xem có sự sống nào khác trong vũ trụ này ngoài con người không.
Và bọn họ đã tìm thấy một tinh cầu đầy rẫy sự sống. Phía trong phi thuyền, trên màn hình cảm ứng chiếu lên tinh cầu kia và nhận ra có rất nhiều sự sống ở trên hành tinh đấy.
Bọn họ liền trực tiếp báo tin về cho phía tinh cầu mẹ là một tinh cầu thay thế cho trái đất sau khi nhân loại rời đi.
Nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, những dấu chấm xanh tượng trưng cho sự sống kia đang dần di chuyển.
Số lượng rất đông, trên màn hình là một đống chấm xanh đang bay ra khỏi tinh cầu kia tiến về phía phi thuyền của bọn họ. Những người trên tàu cảm thấy không ổn liền muốn quay đầu phi thuyền rời khỏi nơi này.
Nhưng đã không còn kịp nữa, những con quái vật có cánh mỏng phấp phới giữa không gian không có không khí kia lao về phía cửa kính phi thuyền của họ. Những cái càng to đập mạnh vào cửa kính của phi thuyền.
Tất cả hình ảnh này đều được truyền về phía tinh cầu mẹ, những nhà khoa học cũng như là những người có chức cao trong quần đội cũng hoang mang và nổi da gà.
Bọn quái vật này nhanh chóng phá vỡ cửa kính lao vào xé xác người trong phi thuyền. Âm thanh đau đớn và tuyệt vọng vang lên khắp cả khoang thuyền.
Cuối cùng phi thuyền bị phá hỏng nặng nề bởi loài sinh vật kia. Bọn họ không thể nào tin nổi việc có một giống loài sinh vật có thể di chuyển bên ngoài không gian mà không cần oxi.
Nhưng giờ tận mắt chứng kiến loài sinh vật đáng sợ không khác gì quái vật kia thì bắt đầu cho các quân đoàn binh lính đi tiêu diệt lũ quái vật kia, để lâu dài sẽ khiến chúng sinh sản thêm nhiều.
Nhưng đa số quân đoàn được cử đi đều bị tiêu diệt hết, do đó mà cuộc đối chọi giữa nhân loại và trùng tộc cứ thế kéo dài tới bây giờ.
Đường Nguyên cảm thán không ngờ rằng bên ngoài trái đất cậu sống lại tồn tại một thứ sinh vật hung hãn và đáng sợ như vậy.
Những tinh cầu bị chúng tấn công đều trở thành nơi ở của chúng. Những tinh cầu này đều được gọi là tinh cầu chết, khi mà không ai có thể sống sót tại những nơi đó cả.
Những tinh cầu xung quanh đó cũng dần bị bỏ hoang dẫn đến việc những nơi như này trở thành một nơi để phạt những kẻ phạm tội tốt nhất. Thứ chờ đợi họ chỉ có cái chết.
Đường Nguyên nhìn vào hình ảnh được minh hoạ bên trong sách tài liệu mà nghĩ ngợi. Tâm trí bắt đầu bay bồng nghĩ đầy nghĩ đó.
"Sắp tới chúng ta sẽ có một buổi tập luyện đầu tiên. Hôm nay chúng ta nghỉ sớm tại đây."
Cố Hàng nhìn thời gian trên đồng hồ treo trên tường cuối lớp. Đồng hồ điểm 3 giờ chiều, mà tới 5 giờ lớp học mới kết thúc. Nhưng kiến thức chiều nay chỉ có như vậy, tìm hiểu về trùng tộc.
Nhưng ai ở Đế Quốc này cũng đều biết về lũ trùng tộc đó, vì vậy tiết học rất nhẹ nhàng và kết thúc nhanh chóng.
Đường Nguyên thấy có thể về sớm thì cũng nhanh chóng dọn đồ bỏ vào chiếc balo nhỏ do trường phân phát.
Cậu bước ra khỏi lớp trước những tiếng nói cười rôm rả của bạn học cùng lớp. Cậu không quen ai trong lớp cả, kể cả việc bắt chuyện cũng rất khó vì bọn alpha này... cậu không ưa.
Rời khỏi tòà nhà dạy học, cậu bước đi trên sân trường loanh quanh ngây ngẩn. Ánh mặt trời chiếu trên đỉnh đầu không nóng mấy vì đã được mô phỏng theo kiểu không có tia UV gây hại đến người sống.
Ánh nắng vàng dát lên trên người cậu một tầng vàng kim, bước chân không ngừng đi về phía trước. Cậu dần dần rời khỏi khuôn viên trường. Kết cấu trường cũng rất đơn giản, khu vực phía trước là mấy văn phòng hay là khu dạy học gì đó, bên cạnh là căn tin, khu vực của giáo viên và ký túc xá trường.
Phía sau chính là những tòa kiến trúc lớn phục vụ việc học. Chủ yếu là thực hành, chẳng hạn như chế tác cơ giáp hay là phòng đấu tập, phòng đơn tập luyện.
Khán phòng lúc trước cậu đến để làm lễ chào mừng tân sinh viên cũng nằm phía sau này. Còn lại xung quanh trường là cây cối, những hàng cây xinh đẹp nở ra một loại hoa màu tím đầy huyền bí.
Những cây này cũng khá là cao, khoảng 10 mét, những tán cây ùm tùm xoè ra xung quanh tạo ra những bóng râm cực lớn. Bên dưới đó là những chiếc ghế đá và bàn để sinh viên ngồi.
Cậu đi trên con đường được lát gạch, hai bên là rực rỡ sắc màu tím thơ mộng làm sao. xung quanh đây chả có ai cả, thường thì nơi này chủ yếu là để alpha và beta tới đây liếc mắt đưa tình, trò chuyện.
Có thể gọi là lãnh địa tình yêu. Ùm gọi là vậy cho vui chứ tình yêu cái cứt gì, chỉ là làm quen xem có hợp hay không để lên trường đỡ bỡ ngỡ. Cậu bước đi trên đoạn đường lát gạch đến cuối đường thì bị chặn lại bởi một hàng rào điện.
Cậu không dám chạm vào nên chỉ có thể quay đầu lại. Nhưng khi cậu quay đầu lại thì từ đâu lòi ra 3 tên alpha, nhìn thì chắc cũng thuộc dạng alpha cấp thấp. Khuôn mặt cũng tính là nhìn quài cũng quen, cậu cũng không còn bất ngờ bởi vẻ điển trai này đâu.
"Có đúng là nó không?"
"Ừm, trên hình là nó chứ ai nữa."
"Xin chào beta nối tiếng nhé."
Một tên trong đó nở ra một nụ cười vô cùng hạ lưu nhìn cậu. Từ trên xuống dưới thiếu điều lột đồ của cậu ra nhìn cho đã thèm.
Đây chính là 3 tên alpha mà beta kia thuê. Ba tên này đều là kẻ biến thái thích hiếp dâm nạn nhân, chụp hình sao đó là phát tán đống hình ảnh dâm loàn đó lên web trường.
Vị beta kia có thể thuê được 3 người này là vì có quan hệ với một beta là sinh viên năm 3. Sau đó có được thông tin liên hệ với mấy tên alpha biến thái này.
Không chỉ có 3 tên này mà còn có cả một hội nhóm có rất nhiều tên alpha có sở thích quái dị. Không phải hiếp dâm thì chính là nhìn beta kia bị nhét đồ vào người hoặc là làm nhiều người cùng lúc.
Nhà trường biết đến sự tồn tại của những hội nhóm ẩn như này nhưng không quản. Bởi vì không ảnh hưởng đến lợi ích của trường thì tại sao trường phải quan tâm cơ chứ. (
Dù gì cũng chỉ là beta thôi, mục đích chính để tuyển những beta này vào trường là để làm công cụ tiết dục.
Nhưng những alpha và beta khác trong trường đều mang một sự ác cảm về đám người này.
Một lũ bệnh hoạn nhưng cứ tưởng đó là một thú vui, những beta xui xẻo trở thành nạn nhân đều bị bịt mồm bằng tiền, không ít thì cũng nhiều. Nếu không chịu hòà giải thì sẽ bị trường đuổi học vô cớ.
Bị tống xuống tinh cầu hoang để cải tạo. Do đó mà chỉ biết ngậm đắng nuốt cay mà chịu đựng. Các alpha khác cũng không ưa gì lũ này, do không biết danh tính nên cũng bó tay.
Giờ đây Đường Nguyên bị người ám hại, cậu không biết rằng beta muốn ám hại mình dã tâm tàn nhẫn đến mức nào lại muốn hại cậu bằng cách này.
Cậu nhìn ba tên alpha bồng nhiên xuất hiện này ánh mắt lộ nên vẻ hoang mang sợ hãi. Đường Nguyên không biết ba tên này đi theo cậu để làm gì nhưng trước tiên giả vờ trước đã, giả heo ăn thịt hổ.
Dạo này cậu đã tôi rèn dị năng khá là ổn rồi, cứ theo đà này thì khoảng nữa năm nữa sẽ đến cấp C. Thật sự là hơi lâu đi, nhưng đối với cậu thì lâu chứ người khác phải tận 1 năm mới lên cấp C.
Có khi còn không lên được mà phải trì trệ thêm mấy tháng, đó là lý do người không có thiên phú sẽ không thể tốt nghiệp chuyên ngành này được.
Đường Nguyên lại tiếp tục bắt đầu tiết học buổi chiều khi thời gian trên quang não điểm vào 1 giờ. Cái người tên
Hà Dương này khá là im lặng, không giống cái kiểu người sống chớ lại gần mà là kiểu dáng buồn ngủ.
Bộ thiếu ngủ lắm sao? Đường Nguyên khá là tò mò nhưng vẫn biết không nên gây chú ý vì vậy không quan sát người này.
Hôm nay lớp học họ học về trùng tộc. Theo miêu tả trong sách thì lũ trùng tộc này có hình dạng như loài bọ ngựa cổ xưa, giống mấy con bọ ngựa nhỏ nhỏ xinh xinh lúc trước.
Nhưng hình thể thì lại rất cao lớn, khoảng 2 mét hơn, con nào con nấy đều có hình thể rất kì dị. Hai cái càng lớn như một cái kiềm lớn có thể kẹp nát đầu con mồi.
Hai con mắt cũng rất lớn, màu xanh lá đặc trưng cho giống loài côn trùng này. Lớp vảy bao bọc bên ngoài giống như một chiến giáp xanh lá, cứng bền bỉ khiến cho những vũ khí bình thường không thể nào làm tổn hại được.
Thật ra trước đây lúc mà lần đầu tiên con người bắt đầu đặt chân ra ngoài vũ trụ, tiến hành xây dựng một mô hình sự sống lớn bên ngoài trái đất cằn cối đã bị phá hủy nặng nề bởi các hoạt động của con người.
Lần đầu tiên chạm trán với trùng tộc là khoảng năm 100 theo lịch vũ trụ. Lịch của loài người trước đó đã bị bãi bỏ sau khi nhân loại chinh phục và dần khám phá không gian rộng lớn này.
Khoảng năm thứ 100 đầu tiên sau khi con người tiến hành chinh phục vũ trụ và đưa sự sống ra bên ngoài. Một đoàn tàu thám hiểm đi đang đi ngao du bên ngoài tinh hệ Milkey way để tìm kiếm xem có sự sống nào khác trong vũ trụ này ngoài con người không.
Và bọn họ đã tìm thấy một tinh cầu đầy rẫy sự sống. Phía trong phi thuyền, trên màn hình cảm ứng chiếu lên tinh cầu kia và nhận ra có rất nhiều sự sống ở trên hành tinh đấy.
Bọn họ liền trực tiếp báo tin về cho phía tinh cầu mẹ là một tinh cầu thay thế cho trái đất sau khi nhân loại rời đi.
Nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, những dấu chấm xanh tượng trưng cho sự sống kia đang dần di chuyển.
Số lượng rất đông, trên màn hình là một đống chấm xanh đang bay ra khỏi tinh cầu kia tiến về phía phi thuyền của bọn họ. Những người trên tàu cảm thấy không ổn liền muốn quay đầu phi thuyền rời khỏi nơi này.
Nhưng đã không còn kịp nữa, những con quái vật có cánh mỏng phấp phới giữa không gian không có không khí kia lao về phía cửa kính phi thuyền của họ. Những cái càng to đập mạnh vào cửa kính của phi thuyền.
Tất cả hình ảnh này đều được truyền về phía tinh cầu mẹ, những nhà khoa học cũng như là những người có chức cao trong quần đội cũng hoang mang và nổi da gà.
Bọn quái vật này nhanh chóng phá vỡ cửa kính lao vào xé xác người trong phi thuyền. Âm thanh đau đớn và tuyệt vọng vang lên khắp cả khoang thuyền.
Cuối cùng phi thuyền bị phá hỏng nặng nề bởi loài sinh vật kia. Bọn họ không thể nào tin nổi việc có một giống loài sinh vật có thể di chuyển bên ngoài không gian mà không cần oxi.
Nhưng giờ tận mắt chứng kiến loài sinh vật đáng sợ không khác gì quái vật kia thì bắt đầu cho các quân đoàn binh lính đi tiêu diệt lũ quái vật kia, để lâu dài sẽ khiến chúng sinh sản thêm nhiều.
Nhưng đa số quân đoàn được cử đi đều bị tiêu diệt hết, do đó mà cuộc đối chọi giữa nhân loại và trùng tộc cứ thế kéo dài tới bây giờ.
Đường Nguyên cảm thán không ngờ rằng bên ngoài trái đất cậu sống lại tồn tại một thứ sinh vật hung hãn và đáng sợ như vậy.
Những tinh cầu bị chúng tấn công đều trở thành nơi ở của chúng. Những tinh cầu này đều được gọi là tinh cầu chết, khi mà không ai có thể sống sót tại những nơi đó cả.
Những tinh cầu xung quanh đó cũng dần bị bỏ hoang dẫn đến việc những nơi như này trở thành một nơi để phạt những kẻ phạm tội tốt nhất. Thứ chờ đợi họ chỉ có cái chết.
Đường Nguyên nhìn vào hình ảnh được minh hoạ bên trong sách tài liệu mà nghĩ ngợi. Tâm trí bắt đầu bay bồng nghĩ đầy nghĩ đó.
"Sắp tới chúng ta sẽ có một buổi tập luyện đầu tiên. Hôm nay chúng ta nghỉ sớm tại đây."
Cố Hàng nhìn thời gian trên đồng hồ treo trên tường cuối lớp. Đồng hồ điểm 3 giờ chiều, mà tới 5 giờ lớp học mới kết thúc. Nhưng kiến thức chiều nay chỉ có như vậy, tìm hiểu về trùng tộc.
Nhưng ai ở Đế Quốc này cũng đều biết về lũ trùng tộc đó, vì vậy tiết học rất nhẹ nhàng và kết thúc nhanh chóng.
Đường Nguyên thấy có thể về sớm thì cũng nhanh chóng dọn đồ bỏ vào chiếc balo nhỏ do trường phân phát.
Cậu bước ra khỏi lớp trước những tiếng nói cười rôm rả của bạn học cùng lớp. Cậu không quen ai trong lớp cả, kể cả việc bắt chuyện cũng rất khó vì bọn alpha này... cậu không ưa.
Rời khỏi tòà nhà dạy học, cậu bước đi trên sân trường loanh quanh ngây ngẩn. Ánh mặt trời chiếu trên đỉnh đầu không nóng mấy vì đã được mô phỏng theo kiểu không có tia UV gây hại đến người sống.
Ánh nắng vàng dát lên trên người cậu một tầng vàng kim, bước chân không ngừng đi về phía trước. Cậu dần dần rời khỏi khuôn viên trường. Kết cấu trường cũng rất đơn giản, khu vực phía trước là mấy văn phòng hay là khu dạy học gì đó, bên cạnh là căn tin, khu vực của giáo viên và ký túc xá trường.
Phía sau chính là những tòa kiến trúc lớn phục vụ việc học. Chủ yếu là thực hành, chẳng hạn như chế tác cơ giáp hay là phòng đấu tập, phòng đơn tập luyện.
Khán phòng lúc trước cậu đến để làm lễ chào mừng tân sinh viên cũng nằm phía sau này. Còn lại xung quanh trường là cây cối, những hàng cây xinh đẹp nở ra một loại hoa màu tím đầy huyền bí.
Những cây này cũng khá là cao, khoảng 10 mét, những tán cây ùm tùm xoè ra xung quanh tạo ra những bóng râm cực lớn. Bên dưới đó là những chiếc ghế đá và bàn để sinh viên ngồi.
Cậu đi trên con đường được lát gạch, hai bên là rực rỡ sắc màu tím thơ mộng làm sao. xung quanh đây chả có ai cả, thường thì nơi này chủ yếu là để alpha và beta tới đây liếc mắt đưa tình, trò chuyện.
Có thể gọi là lãnh địa tình yêu. Ùm gọi là vậy cho vui chứ tình yêu cái cứt gì, chỉ là làm quen xem có hợp hay không để lên trường đỡ bỡ ngỡ. Cậu bước đi trên đoạn đường lát gạch đến cuối đường thì bị chặn lại bởi một hàng rào điện.
Cậu không dám chạm vào nên chỉ có thể quay đầu lại. Nhưng khi cậu quay đầu lại thì từ đâu lòi ra 3 tên alpha, nhìn thì chắc cũng thuộc dạng alpha cấp thấp. Khuôn mặt cũng tính là nhìn quài cũng quen, cậu cũng không còn bất ngờ bởi vẻ điển trai này đâu.
"Có đúng là nó không?"
"Ừm, trên hình là nó chứ ai nữa."
"Xin chào beta nối tiếng nhé."
Một tên trong đó nở ra một nụ cười vô cùng hạ lưu nhìn cậu. Từ trên xuống dưới thiếu điều lột đồ của cậu ra nhìn cho đã thèm.
Đây chính là 3 tên alpha mà beta kia thuê. Ba tên này đều là kẻ biến thái thích hiếp dâm nạn nhân, chụp hình sao đó là phát tán đống hình ảnh dâm loàn đó lên web trường.
Vị beta kia có thể thuê được 3 người này là vì có quan hệ với một beta là sinh viên năm 3. Sau đó có được thông tin liên hệ với mấy tên alpha biến thái này.
Không chỉ có 3 tên này mà còn có cả một hội nhóm có rất nhiều tên alpha có sở thích quái dị. Không phải hiếp dâm thì chính là nhìn beta kia bị nhét đồ vào người hoặc là làm nhiều người cùng lúc.
Nhà trường biết đến sự tồn tại của những hội nhóm ẩn như này nhưng không quản. Bởi vì không ảnh hưởng đến lợi ích của trường thì tại sao trường phải quan tâm cơ chứ. (
Dù gì cũng chỉ là beta thôi, mục đích chính để tuyển những beta này vào trường là để làm công cụ tiết dục.
Nhưng những alpha và beta khác trong trường đều mang một sự ác cảm về đám người này.
Một lũ bệnh hoạn nhưng cứ tưởng đó là một thú vui, những beta xui xẻo trở thành nạn nhân đều bị bịt mồm bằng tiền, không ít thì cũng nhiều. Nếu không chịu hòà giải thì sẽ bị trường đuổi học vô cớ.
Bị tống xuống tinh cầu hoang để cải tạo. Do đó mà chỉ biết ngậm đắng nuốt cay mà chịu đựng. Các alpha khác cũng không ưa gì lũ này, do không biết danh tính nên cũng bó tay.
Giờ đây Đường Nguyên bị người ám hại, cậu không biết rằng beta muốn ám hại mình dã tâm tàn nhẫn đến mức nào lại muốn hại cậu bằng cách này.
Cậu nhìn ba tên alpha bồng nhiên xuất hiện này ánh mắt lộ nên vẻ hoang mang sợ hãi. Đường Nguyên không biết ba tên này đi theo cậu để làm gì nhưng trước tiên giả vờ trước đã, giả heo ăn thịt hổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.