Chương 29: Trúng chiêu
Q.Tuấn
15/09/2024
Ẩm thanh vả mặt bôm bốp đầy cay nghiệt. Những tên alpha trong lớp lúc đầu còn nghi ngờ thì bây giờ chỉ biết đứng hình, mà không phải vì Đường Nguyên có dị năng, mà là sẽ phải xin lỗi cậu trước lớp.
Nói như vậy chẳng khác gì vứt đi mặt mũi của bọn họ. Những alpha kiêu ngạo, bên ngoài lúc nào cũng muốn bản thân luôn là trung tâm của mọi người, là những công dân ưu tú được vạn người chú ý.
Nhưng giờ đây lại đứng trước mặt những alpha khác xin lỗi thì ra cái dạng gì nữa, đã vậy còn làm nhục mặt cái danh alpha của bọn họ. Thật là nhục nhã.
Đường Nguyên khuôn mặt hết xanh đến vàng, đổi đủ màu của những alpha lúc nãy còn tự tin mà hùa theo người kia giờ đây như những con tắc kè mà đổi sắc.
Nhưng biết sao giờ. Người ta có câu họạ từ miệng mà ra, không biết giữ miệng để nó đi chơi xa làm gì. Còn gặp trúng một hòn đá như cậu thì rất tiếc cho mấy alpha này.
"Nào, lên đây xin lỗi baba nào con trai."
Đường Nguyên nhìn Cố Văn mặt mày đang đầy vẻ khó chịu lẫn không cam lòng. Gân xanh nổi đầy trên trán gã ta như những sợi dây điện, cậu biết rõ giờ này gã ta đang cố gắng kiềm chế lắm để không nổi khùng lên.
'Lẹ đi nào. Em Cố Văn và những em lúc nãy đòi kiểm chứng thì lúc này nên gửi cho bạn học Đường một lời xin lỗi vì tổn thương lòng tự trọng. Các em đừng làm mất thời gian của mọi người."
Cố Hàng đã hối như thế bọn hắn không thể không đứng dậy bước lên phía giảng đường. Tổng cộng hơn 7 alpha cao lớn, đa phần đều là alpha năm 1 còn ngông cuồng để giờ đây ăn trái đắng chỉ biết cam chịu.
"Xin lỗi"
Cố Văn xin lỗi hời hợt như thể cho có. Đường Nguyên đứng trước mặt gã nhìn trên nhìn dưới alpha này. Tưởng gì, vẫn là kém hơn rất nhiều so với các alpha ưu tú.
"Nào, xin lỗi cho có tâm vào chứ. Nghe cứ như bị gượng ép vậy, không chân thành xíu nào."
Dư Huy vòng tay qua ngực vẻ mặt ngứa đòn nhìn Cố Văn trước mặt. Lời lẽ khiêu khích đầy mỉa mai càng đâm thẳng vào lòng tự tôn của hắn.
Gã ta bị chọc tức mà nhào lên vung nấm tắm to lớn gấp 2-3 lần nấm tay Đường Nguyên vào bụng cậu. Cậu cảm thấy đã đạt được mục đích thì để bản thân dính trọn cú đấm này.
Khi nấm tay to lớn chạm vào bụng cậu, cậu đã cố gắng kiềm nén cơn đau đề không kêu thành tiếng. Alpha phát lực thì thực sự rất đáng sợ, Đường Nguyên bị đấm một phát ngã nhào ra phía sau.
Những alpha phía sau và giảng viên không kịp nhận ra để ngăn cản. Khi Đường Nguyên ngã nhào ra phía sau, gáy đập vào bức tường cứng đau như muốn chết đi vậy.
Lúc này mọi người mới kịp định hình lại liền tiến lên ngăn cản Cố Văn. Cố Hàng nhanh chóng chạy tới khống chế
Cố Văn lại, đè gã xuống sàn kim loại lạnh lẽo tránh để gã làm ra thêm hành động nào khác.
"Em!! mau đưa cậu ấy đến phòng y tế."
Cố Hàng chỉ đại một alpha gần đó mau mau đưa Đường Nguyên đi trị liệu. Một alpha tung lực như vậy nếu như không chữa trị ngay sẽ khiến beta rơi vào trạng thái nguy hiểm dẫn đến tử vong.
Alpha kia nghe giảng viên nói vậy liền bế Đường Nguyên lên chạy ra ngoài đến phòng y tế. Cậu trai lớn bế theo một beta nhỏ bé máu chảy đầy trên sân trường đi tới phòng y tế.
Trên đường đi sẽ đi ngang qua các phòng học khác. Do có cửa kính nhìn ra ngoài nên những alpha các ngành khác đều nhìn thấy mà hóng chuyện.
"Này này... mau tập trung cho tôi."
Giảng viên đang giảng bài thấy học sinh mất tập trung thì liền nhắc nhở. Mấy alpha kia lúc này mới chịu rời mắt do alpha bế Đường Nguyên đã chạy khuất bóng.
"Cứu người!!"
Alpha bế Đường Nguyên tới phòng y tế ném cho bác sĩ beta. Bác sĩ thấy beta người đầy máu thì hốt hoảng nhanh chóng đưa cậu vào khoang trị liệu.
Bây giờ việc chữa rất dễ dàng, không bị chết não hoặc bị thương ở tim gì đó thì sẽ có thể chữa trị được hết.
"Sao lại bị thương nặng thế này?"
Vị bác sĩ beta kia làm ở trường cũng khoảng chục năm rồi, nhưng lần này là lần đầu tiên ông ấy gặp tình trạng này. Đa số beta rất ít bị thương vì không hề dính vào tranh chấp giữa các alpha.
Chỉ có bị thương về mặt chỗ ấy khi làm tình. Nhưng giờ đây nhìn Đường Nguyên chấn thương cơ thể nặng như này thì alpha gây thương tích cho cậu có nguy cơ cao sẽ bị phạt tiền khá nhiều.
Nội tạng Đường Nguyên đều bị tổn thương nghiêm trọng, sau gáy thì bị va đập mạnh dẫn đến ảnh hưởng hệ thần kinh và não. Nhưng may mắn đưa tới phòng y tế kịp thời nên không còn gặp nguy hiểm gì.
Đường Nguyên nhắm mắt nằm trong khoang chữa trị ngập tràn chất lỏng màu xanh biếc. Cậu lúc này đang ăn đau thì cảm thấy cơ thể dần dần không còn đau nữa.
Cậu cố tình ăn trọn đòn kia là để gã ta vi phạm quy định trường và anh đã cố tình dùng dị năng để chữa trị cho bản thân để không tới nỗi là chấn thương nặng
Chỉ ở mức độ trung bình, nội tạng vẫn coi là vài bộ phận bị tổn thương nhưng không đến nỗi nào. Nhưng đối với
Đường Nguyên thì nó đau gần chết đi được.
Nhưng lý do cậu làm vậy là đề gã bị ảnh hưởng đến hồ sơ tốt nghiệp. Nhưng cậu tin chắc mấy alpha trong trường đều thuộc dạng không nghèo nên cậu biết sẽ dùng tiền bịt mồm cậu lại.
Vừa hay lại hợp ý của cậu. Cậu làm và chịu đựng chỉ vì tiền. Gã ta làm cậu khó chịu nên cậu cho gã cho mất tiền vậy, bản thân cậu còn được chữa trị miễn phí.
Cậu đã tìm hiểu về thế giới này đủ nhiều nên biết lĩnh vực y học nơi này rất tốt. Gần như là chỉ còn một hơi tàn cũng cứu được, nên cậu mới không ngại cố đấm ăn xôi.
Cậu hiện tại rất nghèo, mà đi học thì cũng tốn tiền. Đã vậy còn không ít, nên cậu rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan lắm mới đem bản thần mình ra hy sinh để được tiền.
Trong lúc cậu đang chữa trị thì phía lớp chuyên ngành dị năng. Cố Hàng đã áp chế Cố Văn, gã ta lúc này như con thú mà kêu gào muốn thoát khỏi khống chế của Cố Hàng.
Cố Hàng lấy ra một chiếc còng tay bằng sắt còng vào tay gã ta. Nếu gã có ý định ác ý hay muốn đánh người sẽ bị điện giật cho muốn ngất đi nhưng không để cho người bị giật ngất đi, có thể nói là một hình phạt cho alpha không nghe lời.
"Tôi đã gọi điện cho bên quản sự. Bây giờ chúng ta bắt đầu tiết học."
Dù lo lắng cho Đường Nguyên nhưng gã vẫn phải hoàn thành bổn phận của một giảng viên mà giảng bài cho học sinh.
Cố Văn thì một lúc sau có hai người đến đưa gã đi. Mọi người trong lớp đều biết là bị đưa đến một nơi gọi là phòng tối để cách ly alpha, nơi đó chẳng khác gì địa ngục cả.
Bình thường trường ưu ái alpha là có thật nhưng việc gã ta đã quy phạm vi tắc trường và phải chịu trừng phạt là không thể tránh.
Đến khi tiếng chuông reo lên kết thúc giờ học buổi sáng thì sinh viên đông đúc từ trong lớp đi ra ngoài. Họ đều bắt đầu hóng chuyện, trên web trường đầy rẫy bài đăng về sự việc có người chảy máu bị thương nặng trong trường.
Người bị thương là ai thì chưa biết cả. Lúc này trong một nhóm chat kín chỉ dành cho alpha cấp cao liền sôi nổi bàn luận về việc này.
[Hoàng Sâm: Em nói thiệt sao??? Người bị thương là beta gây sóng gió trong trường đó sao?
Hà Dương: Thật mà. Em còn chứng kiến mọi chuyện. Đường Nguyên ai biểu cố tìm đường chết mà, đúng là ngu ngốc đặc trưng của beta.
Khắc Tư: Cậu ấy hiện tại như nào rồi?
Hà Dương: Có vẻ còn nằm ở phòng y tế. Anh có ý với cậu ấy à?
Khắc Tư: Ùm
Phan Đinh: Beta đó đúng gu của cậu ta nên quan tâm là phải. Ai biết người đúng gu của bản thân thì phải bao lâu nữa mới gặp được.
Hà Dương: Gu đàn anh Khắc đúng là kỳ lạ.
Hoàng Sâm: Thì chẳng vậy, tính cách lạnh lùng không thích tiếp xúc với beta xinh đẹp nào là vì gu thẩm mỹ cậu ta lạ đó. Haha)
Đường Nguyên nằm trong phòng y tế đến trưa khi mặt trời đã lên đỉnh thì mới được thả ra. Trước khi đi còn nghe một loạt giáo huấn của bác sĩ beta kia nào là không nên gây gồ chọc giận alpha vì cuối cùng người chịu thiệt chỉ có cậu thôi.
Cậu cảm ơn bác sĩ beta kia rồi rời đi. Lúc này cậu đang nghĩ nên tự thưởng cho bản thân bằng một bữa ăn thịnh soạn hay không.
Trên đường trở về thì vẫn có nhiều ánh mắt của người đi đường nhìn cậu, nhưng bị nhìn hoài cũng quen nên cậu bỏ qua ánh mắt khó chịu đó trở về ký túc xá mình.
Đến buổi chiều thì cậu được quyền nghỉ tiết học lên lớp buổi chiều, cậu được một alpha thuộc trong hội học sinh mời lên phòng hội đồng.
Đến nơi cậu lại gặp được alpha tên Cố Văn kia. Gã ta giờ đây đứng bên cạnh bố mẹ mình, cậu thì chỉ có một mình.
Cuối cùng đúng như kịch bản là ném cho cậu một số tiền bịt mồm hiệu trưởng cũng bảo cậu nào là bạn bè lỡ đùa hơi quá trớn lỡ tay rồi bỏ qua nhé gì đó,....
Cậu chẳng quan tâm tên alpha kia như nào. Nhưng tiền đã về trong tài khoản của cậu, hơn 100 vạn tinh tệ bồi thường, thật là ngoài mong đợi.
Cậu vui vẻ đồng ý mấy cái người đang lải nhải gì đó. Chủ yếu là khuyên cậu nên bịt mồm cho kỹ vào, trong phòng chỉ có hiệu trưởng, bố mẹ sinh viên gây chuyện, sinh viên gây chuyện và cậu nên chỉ có vài người biết.
Mấy tên alpha trong lớp cậu cũng không biết chuyện nay chỉ nghĩ tên Cố Văn kia xong đời rồi. Vết nhớ trong học bạ nhưng chẳng có gì cả, chỉ là tự suy diễn thôi. Quy định chó gặm để tâm làm gì.
Nói như vậy chẳng khác gì vứt đi mặt mũi của bọn họ. Những alpha kiêu ngạo, bên ngoài lúc nào cũng muốn bản thân luôn là trung tâm của mọi người, là những công dân ưu tú được vạn người chú ý.
Nhưng giờ đây lại đứng trước mặt những alpha khác xin lỗi thì ra cái dạng gì nữa, đã vậy còn làm nhục mặt cái danh alpha của bọn họ. Thật là nhục nhã.
Đường Nguyên khuôn mặt hết xanh đến vàng, đổi đủ màu của những alpha lúc nãy còn tự tin mà hùa theo người kia giờ đây như những con tắc kè mà đổi sắc.
Nhưng biết sao giờ. Người ta có câu họạ từ miệng mà ra, không biết giữ miệng để nó đi chơi xa làm gì. Còn gặp trúng một hòn đá như cậu thì rất tiếc cho mấy alpha này.
"Nào, lên đây xin lỗi baba nào con trai."
Đường Nguyên nhìn Cố Văn mặt mày đang đầy vẻ khó chịu lẫn không cam lòng. Gân xanh nổi đầy trên trán gã ta như những sợi dây điện, cậu biết rõ giờ này gã ta đang cố gắng kiềm chế lắm để không nổi khùng lên.
'Lẹ đi nào. Em Cố Văn và những em lúc nãy đòi kiểm chứng thì lúc này nên gửi cho bạn học Đường một lời xin lỗi vì tổn thương lòng tự trọng. Các em đừng làm mất thời gian của mọi người."
Cố Hàng đã hối như thế bọn hắn không thể không đứng dậy bước lên phía giảng đường. Tổng cộng hơn 7 alpha cao lớn, đa phần đều là alpha năm 1 còn ngông cuồng để giờ đây ăn trái đắng chỉ biết cam chịu.
"Xin lỗi"
Cố Văn xin lỗi hời hợt như thể cho có. Đường Nguyên đứng trước mặt gã nhìn trên nhìn dưới alpha này. Tưởng gì, vẫn là kém hơn rất nhiều so với các alpha ưu tú.
"Nào, xin lỗi cho có tâm vào chứ. Nghe cứ như bị gượng ép vậy, không chân thành xíu nào."
Dư Huy vòng tay qua ngực vẻ mặt ngứa đòn nhìn Cố Văn trước mặt. Lời lẽ khiêu khích đầy mỉa mai càng đâm thẳng vào lòng tự tôn của hắn.
Gã ta bị chọc tức mà nhào lên vung nấm tắm to lớn gấp 2-3 lần nấm tay Đường Nguyên vào bụng cậu. Cậu cảm thấy đã đạt được mục đích thì để bản thân dính trọn cú đấm này.
Khi nấm tay to lớn chạm vào bụng cậu, cậu đã cố gắng kiềm nén cơn đau đề không kêu thành tiếng. Alpha phát lực thì thực sự rất đáng sợ, Đường Nguyên bị đấm một phát ngã nhào ra phía sau.
Những alpha phía sau và giảng viên không kịp nhận ra để ngăn cản. Khi Đường Nguyên ngã nhào ra phía sau, gáy đập vào bức tường cứng đau như muốn chết đi vậy.
Lúc này mọi người mới kịp định hình lại liền tiến lên ngăn cản Cố Văn. Cố Hàng nhanh chóng chạy tới khống chế
Cố Văn lại, đè gã xuống sàn kim loại lạnh lẽo tránh để gã làm ra thêm hành động nào khác.
"Em!! mau đưa cậu ấy đến phòng y tế."
Cố Hàng chỉ đại một alpha gần đó mau mau đưa Đường Nguyên đi trị liệu. Một alpha tung lực như vậy nếu như không chữa trị ngay sẽ khiến beta rơi vào trạng thái nguy hiểm dẫn đến tử vong.
Alpha kia nghe giảng viên nói vậy liền bế Đường Nguyên lên chạy ra ngoài đến phòng y tế. Cậu trai lớn bế theo một beta nhỏ bé máu chảy đầy trên sân trường đi tới phòng y tế.
Trên đường đi sẽ đi ngang qua các phòng học khác. Do có cửa kính nhìn ra ngoài nên những alpha các ngành khác đều nhìn thấy mà hóng chuyện.
"Này này... mau tập trung cho tôi."
Giảng viên đang giảng bài thấy học sinh mất tập trung thì liền nhắc nhở. Mấy alpha kia lúc này mới chịu rời mắt do alpha bế Đường Nguyên đã chạy khuất bóng.
"Cứu người!!"
Alpha bế Đường Nguyên tới phòng y tế ném cho bác sĩ beta. Bác sĩ thấy beta người đầy máu thì hốt hoảng nhanh chóng đưa cậu vào khoang trị liệu.
Bây giờ việc chữa rất dễ dàng, không bị chết não hoặc bị thương ở tim gì đó thì sẽ có thể chữa trị được hết.
"Sao lại bị thương nặng thế này?"
Vị bác sĩ beta kia làm ở trường cũng khoảng chục năm rồi, nhưng lần này là lần đầu tiên ông ấy gặp tình trạng này. Đa số beta rất ít bị thương vì không hề dính vào tranh chấp giữa các alpha.
Chỉ có bị thương về mặt chỗ ấy khi làm tình. Nhưng giờ đây nhìn Đường Nguyên chấn thương cơ thể nặng như này thì alpha gây thương tích cho cậu có nguy cơ cao sẽ bị phạt tiền khá nhiều.
Nội tạng Đường Nguyên đều bị tổn thương nghiêm trọng, sau gáy thì bị va đập mạnh dẫn đến ảnh hưởng hệ thần kinh và não. Nhưng may mắn đưa tới phòng y tế kịp thời nên không còn gặp nguy hiểm gì.
Đường Nguyên nhắm mắt nằm trong khoang chữa trị ngập tràn chất lỏng màu xanh biếc. Cậu lúc này đang ăn đau thì cảm thấy cơ thể dần dần không còn đau nữa.
Cậu cố tình ăn trọn đòn kia là để gã ta vi phạm quy định trường và anh đã cố tình dùng dị năng để chữa trị cho bản thân để không tới nỗi là chấn thương nặng
Chỉ ở mức độ trung bình, nội tạng vẫn coi là vài bộ phận bị tổn thương nhưng không đến nỗi nào. Nhưng đối với
Đường Nguyên thì nó đau gần chết đi được.
Nhưng lý do cậu làm vậy là đề gã bị ảnh hưởng đến hồ sơ tốt nghiệp. Nhưng cậu tin chắc mấy alpha trong trường đều thuộc dạng không nghèo nên cậu biết sẽ dùng tiền bịt mồm cậu lại.
Vừa hay lại hợp ý của cậu. Cậu làm và chịu đựng chỉ vì tiền. Gã ta làm cậu khó chịu nên cậu cho gã cho mất tiền vậy, bản thân cậu còn được chữa trị miễn phí.
Cậu đã tìm hiểu về thế giới này đủ nhiều nên biết lĩnh vực y học nơi này rất tốt. Gần như là chỉ còn một hơi tàn cũng cứu được, nên cậu mới không ngại cố đấm ăn xôi.
Cậu hiện tại rất nghèo, mà đi học thì cũng tốn tiền. Đã vậy còn không ít, nên cậu rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan lắm mới đem bản thần mình ra hy sinh để được tiền.
Trong lúc cậu đang chữa trị thì phía lớp chuyên ngành dị năng. Cố Hàng đã áp chế Cố Văn, gã ta lúc này như con thú mà kêu gào muốn thoát khỏi khống chế của Cố Hàng.
Cố Hàng lấy ra một chiếc còng tay bằng sắt còng vào tay gã ta. Nếu gã có ý định ác ý hay muốn đánh người sẽ bị điện giật cho muốn ngất đi nhưng không để cho người bị giật ngất đi, có thể nói là một hình phạt cho alpha không nghe lời.
"Tôi đã gọi điện cho bên quản sự. Bây giờ chúng ta bắt đầu tiết học."
Dù lo lắng cho Đường Nguyên nhưng gã vẫn phải hoàn thành bổn phận của một giảng viên mà giảng bài cho học sinh.
Cố Văn thì một lúc sau có hai người đến đưa gã đi. Mọi người trong lớp đều biết là bị đưa đến một nơi gọi là phòng tối để cách ly alpha, nơi đó chẳng khác gì địa ngục cả.
Bình thường trường ưu ái alpha là có thật nhưng việc gã ta đã quy phạm vi tắc trường và phải chịu trừng phạt là không thể tránh.
Đến khi tiếng chuông reo lên kết thúc giờ học buổi sáng thì sinh viên đông đúc từ trong lớp đi ra ngoài. Họ đều bắt đầu hóng chuyện, trên web trường đầy rẫy bài đăng về sự việc có người chảy máu bị thương nặng trong trường.
Người bị thương là ai thì chưa biết cả. Lúc này trong một nhóm chat kín chỉ dành cho alpha cấp cao liền sôi nổi bàn luận về việc này.
[Hoàng Sâm: Em nói thiệt sao??? Người bị thương là beta gây sóng gió trong trường đó sao?
Hà Dương: Thật mà. Em còn chứng kiến mọi chuyện. Đường Nguyên ai biểu cố tìm đường chết mà, đúng là ngu ngốc đặc trưng của beta.
Khắc Tư: Cậu ấy hiện tại như nào rồi?
Hà Dương: Có vẻ còn nằm ở phòng y tế. Anh có ý với cậu ấy à?
Khắc Tư: Ùm
Phan Đinh: Beta đó đúng gu của cậu ta nên quan tâm là phải. Ai biết người đúng gu của bản thân thì phải bao lâu nữa mới gặp được.
Hà Dương: Gu đàn anh Khắc đúng là kỳ lạ.
Hoàng Sâm: Thì chẳng vậy, tính cách lạnh lùng không thích tiếp xúc với beta xinh đẹp nào là vì gu thẩm mỹ cậu ta lạ đó. Haha)
Đường Nguyên nằm trong phòng y tế đến trưa khi mặt trời đã lên đỉnh thì mới được thả ra. Trước khi đi còn nghe một loạt giáo huấn của bác sĩ beta kia nào là không nên gây gồ chọc giận alpha vì cuối cùng người chịu thiệt chỉ có cậu thôi.
Cậu cảm ơn bác sĩ beta kia rồi rời đi. Lúc này cậu đang nghĩ nên tự thưởng cho bản thân bằng một bữa ăn thịnh soạn hay không.
Trên đường trở về thì vẫn có nhiều ánh mắt của người đi đường nhìn cậu, nhưng bị nhìn hoài cũng quen nên cậu bỏ qua ánh mắt khó chịu đó trở về ký túc xá mình.
Đến buổi chiều thì cậu được quyền nghỉ tiết học lên lớp buổi chiều, cậu được một alpha thuộc trong hội học sinh mời lên phòng hội đồng.
Đến nơi cậu lại gặp được alpha tên Cố Văn kia. Gã ta giờ đây đứng bên cạnh bố mẹ mình, cậu thì chỉ có một mình.
Cuối cùng đúng như kịch bản là ném cho cậu một số tiền bịt mồm hiệu trưởng cũng bảo cậu nào là bạn bè lỡ đùa hơi quá trớn lỡ tay rồi bỏ qua nhé gì đó,....
Cậu chẳng quan tâm tên alpha kia như nào. Nhưng tiền đã về trong tài khoản của cậu, hơn 100 vạn tinh tệ bồi thường, thật là ngoài mong đợi.
Cậu vui vẻ đồng ý mấy cái người đang lải nhải gì đó. Chủ yếu là khuyên cậu nên bịt mồm cho kỹ vào, trong phòng chỉ có hiệu trưởng, bố mẹ sinh viên gây chuyện, sinh viên gây chuyện và cậu nên chỉ có vài người biết.
Mấy tên alpha trong lớp cậu cũng không biết chuyện nay chỉ nghĩ tên Cố Văn kia xong đời rồi. Vết nhớ trong học bạ nhưng chẳng có gì cả, chỉ là tự suy diễn thôi. Quy định chó gặm để tâm làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.