Chương 52: Xém chút nữa
Q.Tuấn
31/10/2024
Đường Nguyên chửi mắng cái vận cứt chó của mình. Cái thứ trước mặt này không nói đến to lớn hơn cậu, nhìn cái bộ móng đó đi!! Một cào là cậu đi đời đấy.
!!!Thật sự là nó sao!!!!!!
(Không ngờ có một ngày sống tới bây giờ tôi lại được nhìn thấy sinh vật này.)
(Cái thứ này chính là shator đó sao?)
(Đúng vậy. Lầu trên không tin có thể lên mạng tra thông tin về sinh vật này xem. Chắc chắn có đấy, đa số đều là thông tin được đăng cách đây hơn cả mấy chục năm thôi.]
Đường Nguyên thấy nó chuẩn bị tư thế như muốn làm gì đó. Cậu nhanh chóng tư thể như một chú báo đang quan sát kẻ địch, nếu như thứ này có hành động tiếp theo cậu sẽ chơi liều với nó luôn.
Shator trước mặt cậu ẩn ẩn trong bóng tối, một vài tia sáng thông qua những khe lá lộ ra một phần cơ thể nó. Lúc này nó bắt đầu di chuyền, bước từng bước chậm rãi về phía Đường Nguyên.
Cậu nhanh chóng lùi lại từng bước một, nó tiến thì cậu lùi. Giữa không gian im ắng nghe được tiếng giẫm đạp cây dưới chần, ẩm thanh nặng nề từ shator như một lưỡi rìu treo trên đầu cậu.
Khoảng cách giữa cậu và nó vẫn giữ được khá ổn, hơn 10 mét đủ để cậu ứng phó. Đường Nguyên vẫn giương mắt nhìn shator.
Lúc này một cơn gió mạnh thổi bay đám lá cây trên đầu của shator, ánh sáng chiếu xuống. Đường Nguyên ước rằng lúc này mình có thể xỉu ngay và luôn.
Thứ sinh vật này có một cái đầu đầy rẫy răng nanh nhọn hoắc. Gọi là đầu cũng không phải vì cái vị trí nên gọi là đầu đẩy lại là hình dạng tròn tròn dẹt dẹt, xung quanh là những cái răng trắng tinh nhọn.
Đường Nguyên lúc này sợ hãi không phải vì mỗi cái ngoại hình từ sinh vật này. Mà thấp thoáng cậu còn thấy giữa
"đầu" nó mở ra để lộ thêm một cái miệng bên trong.
Đường Nguyên không muốn ở lại chơi với nó nữa mà nhanh chóng chạy đi. Cậu quay người lại chạy như một con báo dùng hết hỏa lực tăng tốc.
Từng bước chân của cậu giấm đạp nát từng cây cỏ xanh dưới chân. Đường Nguyên chạy nhanh đến nỗi lúc này cũng phải sáng ngang với chiếc ô tô chạy với tốc độ 70km/h.
Do địa hình ngăn trở từ các cây đại thụ cao lớn nên cậu vừa phải chạy vừa phải né các gốc cây to lớn này nên tốc độ không thể nào duy trì ổn định được.
Do cơ thể này vốn mang thể chất cấp A và cậu đã rèn luyện thân thể nữa nên thể lực rất tốt. Chạy được một lúc cũng không thấy mệt mỏi quá nhiều.
Nhưng thứ đằng sau cậu vẫn bám theo cậu đấy!!! Cậu không thể vừa chạy vừa quan sát phía sau được nên chỉ có thể cầu may mà lạn lách giữa rừng cây.
Một thiếu niên chỉ mặc đồ lót chạy loạn trong rừng, phía sau là con quái vật đáng sợ cao lớn với đống răng sắc nhọn từ nơi phải là cái đầu đang bám theo dai dẳng.
Thứ sinh vật này quả là có trí tuệ. Từ lúc đầu rượt theo còn khạc nhổ từ cái miệng lắm răng kia thì sau đó liền không làm như vậy nữa mà chỉ theo đuổi Đường Nguyên.
Do các thân cây lớn chắn ngang nên Đường Nguyên mới dễ dàng né tránh đòn phun nọc độc này, nếu như là khu vực trồng trải thì lại khó cho cậu rồi.
Từ phía cầu theo dõi từ trên cao ghi hình lại toàn cảnh của Đường Nguyên gửi về bộ an ninh. Trên chiến hạm rộng lớn, Khắc Hà ánh mắt đầy lạnh lẽo nhìn thứ sinh vật lẽ ra phải tuyệt chủng kia giờ đây lại đang rượt theo một beta đáng thương trần chuồng chỉ có chiếc quần lót che thân.
"Thiếu tướng, chúng ta cử người đến..."
Không để người lính kế bên nói nhiều thì Khắc Hà đã chặn miệng của người này lại bằng một câu nói:
"Chúng ta không được xem vào. Quả cầu sinh mệnh đã được phân phát cả rồi, nếu có nguy hiểm thì cậu ta sẽ tự sử dụng. Cậu không cần phải lo chuyện thừa thãi."
"Thiếu tướng nói đúng, là tôi suy nghĩ chưa thấu đáo."
Người lính đó nghe vậy cũng không nói gì thêm nữa. Khắc Hà ánh mắt vẫn theo dõi Đường Nguyên phía trên màn hình. Trong đầu thì rất là hứng thú với người này.
Là một người như thế nào mà lại có thể mê hoặc được con trai của nhà họ Phó cơ chứ. Lão già Phó kia mà biết được con trai lão lén lẻn vào ký túc xá của beta hiếp dâm người ta thì sẽ có biểu cảm gì.
Nghĩ đến đây thôi đã thấy thú vị. Hắn biết được chuyện này cũng do Phó Thành Dục nhờ hắn chăm sóc đứa con duy nhất này. Nên mọi nhất cử nhất động được hắn chăm sóc rất tỉ mỉ.
Kể cả việc đi cưỡng hiếp beta người ta cũng biết nốt. Nên vì vậy hắn ta mới quan tâm đến beta đặc biệt này, ngoại hình cũng có nét riêng, khác biệt với những tên beta vô dụng kia.
Kể cả người này cũng làm hắn ta kinh ngạc bởi đây là lần đầu tiên một beta có thể tham gia chuyên ngành của al-pha mà còn là chuyên ngành dị năng chỉ dành cho các alpha có thiên phú.
Vốn một beta dù có dị năng nhưng sẽ không bao giờ có thể tự kích hoạt dị năng được mà cần phải có sự trợ giúp từ các ngoại vật. Do đó mà beta có dị năng mới được đưa vào trường chỉ huy.
Khắc Hà có một sự khẩm phục không nhẹ với beta quật cường này. Có thể tự mình vượt qua giới tính beta của mình để có thể ngang hàng với alpha cũng là một sự đánh đổi không hề nhẹ.
Thông qua màn hình, cậu thiếu niên trần chuồng chạy trong rừng, những hàng cây to lớn chắn ngang trước mặt nên vừa chạy vừa lạn lách cũng rất tốn sức.
Đường Nguyên dẫm đạp lên những bụi cỏ xanh lam khiến chúng nát bét tiết ra chất dịch màu xanh. Giày cậu cũng nhiễm phải một chút màu sắc tươi sáng từ trên những cây cỏ lạ đời này.
Phía sau cậu có âm thanh thứ gì đó bò theo. Những cái móng vuốt sắt nhọn va chạm với thân cây tạo ra những âm thanh mang tính áp lực không hề hẹ với Đường Nguyên.
Cậu hiện tại không thể quay đầu về sau được, nếu như quay đầu thật thì chắc chắn sẽ đâm sầm vào cây. Còn chạy mãi như này cũng không phải ý hay.
Đường Nguyên chóng sử dụng dị năng, khiến cho thân cây trước mặt tạo thành những đường gỗ để cậu đi lên.
Khi cậu vượt qua cành gỗ đó thì nó sẽ tự động trở lại như cũ.
Đường Nguyên tập trung dị năng vào tay nặng hình điều khiển thân cây để cậu có thể leo lên cao. Hiện tại trên mặt đất không ổn thì cứ leo lên trên cao chả lẽ thứ sinh vật này còn biết leo cây.
Thân cây rộng hơn 6 mét, shator chạy tới cái cây mà cậu đang đi lên thì dừng lại. Cái đầu đầy răng nhọn lắc qua lắc lại, thi thoảng còn mở ra để lộ hàm một đống chiếc răng chi chít bên trong.
Nó lúc này có thể nhìn thấy được Đường Nguyên đang chạy lên cao. Khoảng cách của cậu lúc này so với mặt đất là khoảng hơn 6 mét, cái đầu đẩy gai của nó lúc này bung xoã ra, để lộ cái hàm đẩy răng nhọn.
Kéo căng hết cỡ khiến cho phần trong của cái "đầu" này lộ nguyên hình. Thì ra bên trong chính là một cái đầu, bên ngoài chỉ là lớp bảo vệ của nó.
Cái đầu cùng kích cỡ với con người, một đống con mắt màu xanh lá cây trên đầu nó, nối liền phần cổ từ dưới lên là một vái vòi nhỏ.
Cái vòi kia nhánh chóng chỉnh hướng về phía Đường Nguyên trên cao. Phóng ra một luồng chất dịch xanh lam về phía cậu. Đường Nguyên lúc này nhanh chóng chạy dịch ra phía sau cây che khuất bản thân.
Đống dịch nhầy axit kia bị bắn hụt mà dính trên thân cây và rơi xuống đất ăn mòn xì xèo bốc khói hôi thối khó
chiu.
Đường Nguyên cũng cảm thấy cậu sắp bị cái mùi này hung cho sắp tắt thở mất nên nhanh chóng chạy lẹ. Cậu liên tục tạo ra các thanh cây nhô ra hình xoắn theo thân cây mà tiến lên trên.
Con shator kia không bỏ cuộc mà bắn liên tiếp chất kịch độc về phía Đường Nguyên. Lần này tần suất rất dày đặc khiến cậu không thể đi lên được nữa. Dừng chân ở khoảng độ cao 8 mét.
Cậu nhìn lên cao thì thấy những tán lá cây đung đưa cách mình không xa. Nhận thấy hy vọng để mở ra lối đi là đây thì bắt đầu tụ lực dị năng phát tán ra xung quanh.
Thứ sinh vật kia vẫn chưa biết nó đối đầu với kẻ có lắm chiêu trò như Đường Nguyên là sai lầm của nó. Một thứ sinh vật trí tuệ thua kém con người, bị săn lùng đến tuyệt chủng thì không đến nỗi khó khăn trong việc chém giết nó.
Ngoại trừ bộ vảy cứng bên ngoài, cái móng vuốt sắc bén để cận chiến và khả năng phun nọc độc thì không còn gì quá ghê gớm. Nhưng chính sự trâu bò từ bộ giáp tự nhiên đó làm nó khó chơi hơn bao giờ hết.
Thêm cả thứ nọc độc kia lại có thành phần từ Asophen nên khả năng gây chết người cũng không thấp xíu nào.
Nhưng loài sinh vật này điểm yếu lại là cái phần đầu gai góc kia. Bên trong chính là cái đầu thật được bảo vệ bởi đám gai bên ngoài, nếu nó để lộ phần đầu yếu ớt này ra có nghĩa rằng nó đang rất đói.
Vừa hay lại đúng ý của Đường Nguyên mà cậu bắt đầu điều khiển những chiếc lá cây xung quanh. Từng chiếc từng chiếc lá mỏng dài khoảng hơn 20 cm như phi tiêu xé gió bay về phía con shator kia.
Nó thấy nguy hiểm nên muốn rụt cái đầu vào lại. Nhưng thứ sinh vật ngu dốt này lại tạo cơ hội cho Đường Nguyên thì mắc gì cậu không tận dụng nó.
Bốn sợi dây gai từ dưới đất trồi lên bất ngờ quấn chặt từng mảnh lớp gai bảo vệ phần đầu yếu ớt lại. Nó hiện tại giống như cái bánh thơm ngon bị người đem ra trưng bày muốn vùng vẫy để thoát mà bắt đầu giương cái bộ vuốt lên đề chống cự.
Đám dây gai nhanh chóng bị bộ vuốt sắc bén kia xé rách mà rơi lả tả từng mảnh dưới đất. Do được tạo ra từ năng lượng dị năng nên chúng nhanh chóng khô héo và biến mất do Đường Nguyên đã thu hồi lại dị năng của mình.
Cậu xem nhẹ thứ này quá rồi. Con shator bị chọc giận mà nó đem phần đầu yếu ớt kia che dấu đi. Cứ nghĩ sẽ gặp một con mổi yếu ớt để nó chén bữa ai dè lại xém nữa mất mạng.
Nó bị cậu chọc tức nên bắt đầu không kiêng nề gì nữa mà tiến lại cái cây cậu đang đứng, nhanh chóng dùng bộ vuốt sắc bén kia cắm vào thân cây để giữ cơ thể vững rồi rồi leo lên.
Đường Nguyên thấy vậy thì nhanh chóng điều khiển thêm nhiều chiếc lá kia về phía shator. Những cành lá mỏng manh không thể nào xuyên qua nổi lớp vảy cứng cáp được mà nhanh chóng bị xé nát bởi lực cản.
Đường Nguyên cũng dồn lực tấn công vào phần đầu đầy gai bảo vệ cái thứ bên trong kia. Nhưng cũng bất thành vì nó cũng cứng rắn không thua kém gì lớp vảy bên ngoài cơ thể.
!!!Thật sự là nó sao!!!!!!
(Không ngờ có một ngày sống tới bây giờ tôi lại được nhìn thấy sinh vật này.)
(Cái thứ này chính là shator đó sao?)
(Đúng vậy. Lầu trên không tin có thể lên mạng tra thông tin về sinh vật này xem. Chắc chắn có đấy, đa số đều là thông tin được đăng cách đây hơn cả mấy chục năm thôi.]
Đường Nguyên thấy nó chuẩn bị tư thế như muốn làm gì đó. Cậu nhanh chóng tư thể như một chú báo đang quan sát kẻ địch, nếu như thứ này có hành động tiếp theo cậu sẽ chơi liều với nó luôn.
Shator trước mặt cậu ẩn ẩn trong bóng tối, một vài tia sáng thông qua những khe lá lộ ra một phần cơ thể nó. Lúc này nó bắt đầu di chuyền, bước từng bước chậm rãi về phía Đường Nguyên.
Cậu nhanh chóng lùi lại từng bước một, nó tiến thì cậu lùi. Giữa không gian im ắng nghe được tiếng giẫm đạp cây dưới chần, ẩm thanh nặng nề từ shator như một lưỡi rìu treo trên đầu cậu.
Khoảng cách giữa cậu và nó vẫn giữ được khá ổn, hơn 10 mét đủ để cậu ứng phó. Đường Nguyên vẫn giương mắt nhìn shator.
Lúc này một cơn gió mạnh thổi bay đám lá cây trên đầu của shator, ánh sáng chiếu xuống. Đường Nguyên ước rằng lúc này mình có thể xỉu ngay và luôn.
Thứ sinh vật này có một cái đầu đầy rẫy răng nanh nhọn hoắc. Gọi là đầu cũng không phải vì cái vị trí nên gọi là đầu đẩy lại là hình dạng tròn tròn dẹt dẹt, xung quanh là những cái răng trắng tinh nhọn.
Đường Nguyên lúc này sợ hãi không phải vì mỗi cái ngoại hình từ sinh vật này. Mà thấp thoáng cậu còn thấy giữa
"đầu" nó mở ra để lộ thêm một cái miệng bên trong.
Đường Nguyên không muốn ở lại chơi với nó nữa mà nhanh chóng chạy đi. Cậu quay người lại chạy như một con báo dùng hết hỏa lực tăng tốc.
Từng bước chân của cậu giấm đạp nát từng cây cỏ xanh dưới chân. Đường Nguyên chạy nhanh đến nỗi lúc này cũng phải sáng ngang với chiếc ô tô chạy với tốc độ 70km/h.
Do địa hình ngăn trở từ các cây đại thụ cao lớn nên cậu vừa phải chạy vừa phải né các gốc cây to lớn này nên tốc độ không thể nào duy trì ổn định được.
Do cơ thể này vốn mang thể chất cấp A và cậu đã rèn luyện thân thể nữa nên thể lực rất tốt. Chạy được một lúc cũng không thấy mệt mỏi quá nhiều.
Nhưng thứ đằng sau cậu vẫn bám theo cậu đấy!!! Cậu không thể vừa chạy vừa quan sát phía sau được nên chỉ có thể cầu may mà lạn lách giữa rừng cây.
Một thiếu niên chỉ mặc đồ lót chạy loạn trong rừng, phía sau là con quái vật đáng sợ cao lớn với đống răng sắc nhọn từ nơi phải là cái đầu đang bám theo dai dẳng.
Thứ sinh vật này quả là có trí tuệ. Từ lúc đầu rượt theo còn khạc nhổ từ cái miệng lắm răng kia thì sau đó liền không làm như vậy nữa mà chỉ theo đuổi Đường Nguyên.
Do các thân cây lớn chắn ngang nên Đường Nguyên mới dễ dàng né tránh đòn phun nọc độc này, nếu như là khu vực trồng trải thì lại khó cho cậu rồi.
Từ phía cầu theo dõi từ trên cao ghi hình lại toàn cảnh của Đường Nguyên gửi về bộ an ninh. Trên chiến hạm rộng lớn, Khắc Hà ánh mắt đầy lạnh lẽo nhìn thứ sinh vật lẽ ra phải tuyệt chủng kia giờ đây lại đang rượt theo một beta đáng thương trần chuồng chỉ có chiếc quần lót che thân.
"Thiếu tướng, chúng ta cử người đến..."
Không để người lính kế bên nói nhiều thì Khắc Hà đã chặn miệng của người này lại bằng một câu nói:
"Chúng ta không được xem vào. Quả cầu sinh mệnh đã được phân phát cả rồi, nếu có nguy hiểm thì cậu ta sẽ tự sử dụng. Cậu không cần phải lo chuyện thừa thãi."
"Thiếu tướng nói đúng, là tôi suy nghĩ chưa thấu đáo."
Người lính đó nghe vậy cũng không nói gì thêm nữa. Khắc Hà ánh mắt vẫn theo dõi Đường Nguyên phía trên màn hình. Trong đầu thì rất là hứng thú với người này.
Là một người như thế nào mà lại có thể mê hoặc được con trai của nhà họ Phó cơ chứ. Lão già Phó kia mà biết được con trai lão lén lẻn vào ký túc xá của beta hiếp dâm người ta thì sẽ có biểu cảm gì.
Nghĩ đến đây thôi đã thấy thú vị. Hắn biết được chuyện này cũng do Phó Thành Dục nhờ hắn chăm sóc đứa con duy nhất này. Nên mọi nhất cử nhất động được hắn chăm sóc rất tỉ mỉ.
Kể cả việc đi cưỡng hiếp beta người ta cũng biết nốt. Nên vì vậy hắn ta mới quan tâm đến beta đặc biệt này, ngoại hình cũng có nét riêng, khác biệt với những tên beta vô dụng kia.
Kể cả người này cũng làm hắn ta kinh ngạc bởi đây là lần đầu tiên một beta có thể tham gia chuyên ngành của al-pha mà còn là chuyên ngành dị năng chỉ dành cho các alpha có thiên phú.
Vốn một beta dù có dị năng nhưng sẽ không bao giờ có thể tự kích hoạt dị năng được mà cần phải có sự trợ giúp từ các ngoại vật. Do đó mà beta có dị năng mới được đưa vào trường chỉ huy.
Khắc Hà có một sự khẩm phục không nhẹ với beta quật cường này. Có thể tự mình vượt qua giới tính beta của mình để có thể ngang hàng với alpha cũng là một sự đánh đổi không hề nhẹ.
Thông qua màn hình, cậu thiếu niên trần chuồng chạy trong rừng, những hàng cây to lớn chắn ngang trước mặt nên vừa chạy vừa lạn lách cũng rất tốn sức.
Đường Nguyên dẫm đạp lên những bụi cỏ xanh lam khiến chúng nát bét tiết ra chất dịch màu xanh. Giày cậu cũng nhiễm phải một chút màu sắc tươi sáng từ trên những cây cỏ lạ đời này.
Phía sau cậu có âm thanh thứ gì đó bò theo. Những cái móng vuốt sắt nhọn va chạm với thân cây tạo ra những âm thanh mang tính áp lực không hề hẹ với Đường Nguyên.
Cậu hiện tại không thể quay đầu về sau được, nếu như quay đầu thật thì chắc chắn sẽ đâm sầm vào cây. Còn chạy mãi như này cũng không phải ý hay.
Đường Nguyên chóng sử dụng dị năng, khiến cho thân cây trước mặt tạo thành những đường gỗ để cậu đi lên.
Khi cậu vượt qua cành gỗ đó thì nó sẽ tự động trở lại như cũ.
Đường Nguyên tập trung dị năng vào tay nặng hình điều khiển thân cây để cậu có thể leo lên cao. Hiện tại trên mặt đất không ổn thì cứ leo lên trên cao chả lẽ thứ sinh vật này còn biết leo cây.
Thân cây rộng hơn 6 mét, shator chạy tới cái cây mà cậu đang đi lên thì dừng lại. Cái đầu đầy răng nhọn lắc qua lắc lại, thi thoảng còn mở ra để lộ hàm một đống chiếc răng chi chít bên trong.
Nó lúc này có thể nhìn thấy được Đường Nguyên đang chạy lên cao. Khoảng cách của cậu lúc này so với mặt đất là khoảng hơn 6 mét, cái đầu đẩy gai của nó lúc này bung xoã ra, để lộ cái hàm đẩy răng nhọn.
Kéo căng hết cỡ khiến cho phần trong của cái "đầu" này lộ nguyên hình. Thì ra bên trong chính là một cái đầu, bên ngoài chỉ là lớp bảo vệ của nó.
Cái đầu cùng kích cỡ với con người, một đống con mắt màu xanh lá cây trên đầu nó, nối liền phần cổ từ dưới lên là một vái vòi nhỏ.
Cái vòi kia nhánh chóng chỉnh hướng về phía Đường Nguyên trên cao. Phóng ra một luồng chất dịch xanh lam về phía cậu. Đường Nguyên lúc này nhanh chóng chạy dịch ra phía sau cây che khuất bản thân.
Đống dịch nhầy axit kia bị bắn hụt mà dính trên thân cây và rơi xuống đất ăn mòn xì xèo bốc khói hôi thối khó
chiu.
Đường Nguyên cũng cảm thấy cậu sắp bị cái mùi này hung cho sắp tắt thở mất nên nhanh chóng chạy lẹ. Cậu liên tục tạo ra các thanh cây nhô ra hình xoắn theo thân cây mà tiến lên trên.
Con shator kia không bỏ cuộc mà bắn liên tiếp chất kịch độc về phía Đường Nguyên. Lần này tần suất rất dày đặc khiến cậu không thể đi lên được nữa. Dừng chân ở khoảng độ cao 8 mét.
Cậu nhìn lên cao thì thấy những tán lá cây đung đưa cách mình không xa. Nhận thấy hy vọng để mở ra lối đi là đây thì bắt đầu tụ lực dị năng phát tán ra xung quanh.
Thứ sinh vật kia vẫn chưa biết nó đối đầu với kẻ có lắm chiêu trò như Đường Nguyên là sai lầm của nó. Một thứ sinh vật trí tuệ thua kém con người, bị săn lùng đến tuyệt chủng thì không đến nỗi khó khăn trong việc chém giết nó.
Ngoại trừ bộ vảy cứng bên ngoài, cái móng vuốt sắc bén để cận chiến và khả năng phun nọc độc thì không còn gì quá ghê gớm. Nhưng chính sự trâu bò từ bộ giáp tự nhiên đó làm nó khó chơi hơn bao giờ hết.
Thêm cả thứ nọc độc kia lại có thành phần từ Asophen nên khả năng gây chết người cũng không thấp xíu nào.
Nhưng loài sinh vật này điểm yếu lại là cái phần đầu gai góc kia. Bên trong chính là cái đầu thật được bảo vệ bởi đám gai bên ngoài, nếu nó để lộ phần đầu yếu ớt này ra có nghĩa rằng nó đang rất đói.
Vừa hay lại đúng ý của Đường Nguyên mà cậu bắt đầu điều khiển những chiếc lá cây xung quanh. Từng chiếc từng chiếc lá mỏng dài khoảng hơn 20 cm như phi tiêu xé gió bay về phía con shator kia.
Nó thấy nguy hiểm nên muốn rụt cái đầu vào lại. Nhưng thứ sinh vật ngu dốt này lại tạo cơ hội cho Đường Nguyên thì mắc gì cậu không tận dụng nó.
Bốn sợi dây gai từ dưới đất trồi lên bất ngờ quấn chặt từng mảnh lớp gai bảo vệ phần đầu yếu ớt lại. Nó hiện tại giống như cái bánh thơm ngon bị người đem ra trưng bày muốn vùng vẫy để thoát mà bắt đầu giương cái bộ vuốt lên đề chống cự.
Đám dây gai nhanh chóng bị bộ vuốt sắc bén kia xé rách mà rơi lả tả từng mảnh dưới đất. Do được tạo ra từ năng lượng dị năng nên chúng nhanh chóng khô héo và biến mất do Đường Nguyên đã thu hồi lại dị năng của mình.
Cậu xem nhẹ thứ này quá rồi. Con shator bị chọc giận mà nó đem phần đầu yếu ớt kia che dấu đi. Cứ nghĩ sẽ gặp một con mổi yếu ớt để nó chén bữa ai dè lại xém nữa mất mạng.
Nó bị cậu chọc tức nên bắt đầu không kiêng nề gì nữa mà tiến lại cái cây cậu đang đứng, nhanh chóng dùng bộ vuốt sắc bén kia cắm vào thân cây để giữ cơ thể vững rồi rồi leo lên.
Đường Nguyên thấy vậy thì nhanh chóng điều khiển thêm nhiều chiếc lá kia về phía shator. Những cành lá mỏng manh không thể nào xuyên qua nổi lớp vảy cứng cáp được mà nhanh chóng bị xé nát bởi lực cản.
Đường Nguyên cũng dồn lực tấn công vào phần đầu đầy gai bảo vệ cái thứ bên trong kia. Nhưng cũng bất thành vì nó cũng cứng rắn không thua kém gì lớp vảy bên ngoài cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.