Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu
Chương 34
ALEJr
22/07/2024
Hai chiếc áo choàng tắm bay lên trên không trung rồi rơi xuống thảm hoa dưới chân giường.
Adios ôm chặt lấy người ngồi đè trên người mình.
Anh lấy lại quyền chủ động đè ngược Lâm Triết xuống dưới, động tác hơi mạnh khiến cánh hoa bật lên rơi đầy xuống giường.
Rô bốt dọn dẹp loại nhỏ đi qua đi lại xung quanh dọn cánh hoa, nó thấy chỗ vừa dọn lại có cánh hoa rơi xuống thì tiếp tục kêu lên cảnh báo.
" Không được vứt rác bừa bãi, Không được...".
* Rẹt rẹt...
Adios phóng tinh thần lực tấn công con rô bốt khiến nó đình chỉ hoạt động. 2
Thật ổn ào.
Adios hôn lên cằm Lâm Triết rồi trượt dần xuống cổ, anh cắm mặt vào tuyến Pheromone của cậu mà hít hà.
Răng nanh Alpha của anh sớm đã mọc ra, Adios không kiềm chế nữa, anh cắn lên cổ Lâm Triết, lực đạo vừa phải, không nông không sâu, không khiến cậu quá đau.
Lâm Triết ôm lấy đầu anh, tóc Adios hơi xoăn nhẹ, sờ vào cảm giác rất thích.
Căn phòng nồng nặc mùi Pheromone khiến người ta mụ mị, Adios đứng dậy ôm theo Lâm Triết đã hoàn toàn mất hết sức lực trên người.
Trời đã rạng sáng nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.
Adios đi tới mở cửa sổ cho thông bớt mùi Pheromone vô cùng đậm đặc ngạt thở trong phòng.
Không ai biết được mùi hương hoa hồng ngọt dịu ướt át kia là từ đâu tới, không biết có phải là từ khu vườn hoa hồng dưới sân thấm đẫm sương sớm hay không.
Lâm Triết khóc nấc cầu xin trong tiếng rên rỉ nghe không rõ là cậu đang nói gì nữa.
Anh đặt cậu nằm úp lên bàn làm việc.
Đồ đạc trên bàn phần lớn đều bị rung động mạnh mẽ ban nãy làm cho rơi hết xuống sàn.
Đây mới là lần đầu anh bắn ra nhưng từ đêm qua tới giờ Lâm Triết đã cao trào nhiều tới nỗi không nhớ nổi là bao nhiêu lần rồi.
Cả người cậu mệt mỏi, ướt đẫm mồ hôi, phần chân run rẩy không đứng nổi, eo đau nhức không thôi.
Lâm Triết xấu hổ che mặt không dám quay lại nhìn thượng tướng của mình.
Bàn làm việc của thượng tướng dùng để bàn chính sự, bàn việc quân sự quan trọng của toàn tinh tế nhưng giờ đây lại bị cậu làm ô uế.
Nhu cầu trong kỳ phát tình của Omega cũng cao, tuy nhiên không thể nào cao bằng của Alpha.
Lâm Triết dần dần tỉnh táo lại hơn rồi nhưng Adios thì không, anh chỉ có điên cuồng hơn.
Lâm Triết ngây thơ cho rằng cuộc chiến đã kết thúc...nhưng không thể nào...
Adios bế Lâm Triết lên cùng xuống ghế ở bàn làm việc.
Anh ngồi ở dưới, cậu quay mặt lại với anh ngồi ở trên.
Hai chân Lâm Triết run rẩy, cậu dựa đầu lên hõm vai rộng của Adios cầu xin " Em mệt lắm rồi... Không chịu nổi được nữa đâu... Đã bốn tiếng rồi mà... Ngài là trâu sao?".
" Thêm một lần nữa thôi". ()
Lâm Triết lúng túng muốn thoát ra nhưng cậu không đủ sức lực chỉ đành dùng lời nói " Hay là chúng ta nghỉ giao lao chút đi, nghỉ giải lao mười phút có được không... ngài thượng tướng ~".
"A!!".
Adios không những không bị cậu thao túng mà thậm chí còn khiến anh hưng phấn thêm.
Dục vọng trong người cậu lại bị Adios khơi lên, Lâm Triết ngửa cổ cắn lên cằm anh.
Cậu há miệng thỏa mãn rên lên.
Tiếng rên rỉ, tiếng da thị va chạm, tiếng gầm gừ của đàn ông, tiếng nước nhóp nhép lại bắt đầu hòa thành một bản diễn tấu vang khắp phòng thông qua cửa sổ hơi vọng ra bên ngoài.
Hai người tiếp tục làm tới tới tận giữa trưa cũng không dừng lại, đổi mọi tư thế cùng mọi địa hình từ bàn làm việc, bàn ăn, tủ sách, bên cửa sổ, phòng tắm,....
Khắp nơi đều có dấu vết ẩm ướt mờ ám.
Tới tận chiều tối vẫn không thấy bóng dáng Lâm Triết cùng Adios đâu nên quản gia lo lắng liên lạc tới máy liên lạc trong phòng anh.
Adios cùng Lâm Triết nửa quỳ ở trên giường vẫn liên tục va chạm không ngừng, Lâm Triết đã hoàn toàn phải dựa lên người anh mới không khiến bản thân đổ ngã ra.
Bụng cậu chứa nhiều tới nỗi nhìn rõ phồng lên một mảng.
Không biết đã bao nhiêu lần ngài ấy nói " Chỉ thêm nốt một lần nữa thôi".
Lâm Triết nghĩ nếu cậu không phải Beta mà là Omega thì chắc chắn sẽ bị mang thai mất.
Nếu không phải sợ làm ảnh hưởng tới người dưới nhà thì cậu nghĩ Adios chắc chắn sẽ còn dắt cậu đi hết một vòng tầng bốn khiến nơi đâu cũng có dấu vết của hai người.
Adios nhận liên lạc của quản gia.
Giọng anh cực khàn, mang theo sự gợi cảm và tiếng thở hồng hộc, dưới thân vẫn không hề dừng lại, Lâm Triết vội bịt chặt miệng mình lại nhưng không tránh được một ít tiếng vẫn thoát ra, không biết người bên kia có nghe thấy tiếng va chạm mạnh mẽ của Adios hay không.
" Hai người ở trên đó vẫn ổn chứ, có xảy ra chuyện gì không?".
Adios đáp lại lẫn cùng tiếng thở dốc mờ ám "Không có gì, không phải lo, chỉ là tôi tới kỳ phát tình mà thôi, cũng sắp kết thúc rồi".
Lâm Triết nghe thấy hai chữ kết thúc mà trong lòng vui như mở cờ, cậu sắp chết rồi đây này.
Bị đói chết ý.
Quản gia là người từng trải, ông nghe vậy liền hiểu vấn đề " Vậy hai người cứ thong thả, tôi tắt máy đây".
Adios vứt máy liên lạc xuống giường, bên kia quản gia còn chưa kịp ấn tắt liên lạc thì từ bên tai đã vang lên tiếng rên rỉ không che giấu của Lâm Triết và tiếng va chạm mãnh liệt.
Lão quản gia già rồi nhưng mặt đỏ bừng tắt máy, thật tội nghiệp cho đứa nhỏ kia, ông lập tức sai người đi nấu sẵn đồ bồi bổ chỉ chờ hai người kết thúc liền có thể ăn.
Ngay khi Adios ném máy liên lạc đi thì anh tiếp tục động tác. Lâm Triết bám trên người anh ưỡn người lên, vùng bụng kéo căng nhìn thấy rõ ràng được cả hình dáng vật bên trong nhấp nhô lên xuống.
Adios đấy hông thêm gần nghìn lần nữa rồi kết thúc.
Lâm Triết mệt lả cả người như cái cây héo rũ.
Kỳ phát tình của anh thật ra đã hết từ chiều nhưng Adios không nhịn được mà tiếp tục trầm luân tới tận bây giờ.
Trong bụng Lâm Triết chướng tới khó chịu, cậu cúi xuống nhìn bụng mình, nhìn thấy cả hình dáng lồi ra khiến cậu cảm thấy vừa sợ vừa thích thú chọc chọc vào.
"Nhìn bụng em cứ như đang mang thai ấy".
Cuối cùng, Lâm Triết hoàn toàn ngất đi trong vòng tay của Adios.
Adios ôm chặt lấy người ngồi đè trên người mình.
Anh lấy lại quyền chủ động đè ngược Lâm Triết xuống dưới, động tác hơi mạnh khiến cánh hoa bật lên rơi đầy xuống giường.
Rô bốt dọn dẹp loại nhỏ đi qua đi lại xung quanh dọn cánh hoa, nó thấy chỗ vừa dọn lại có cánh hoa rơi xuống thì tiếp tục kêu lên cảnh báo.
" Không được vứt rác bừa bãi, Không được...".
* Rẹt rẹt...
Adios phóng tinh thần lực tấn công con rô bốt khiến nó đình chỉ hoạt động. 2
Thật ổn ào.
Adios hôn lên cằm Lâm Triết rồi trượt dần xuống cổ, anh cắm mặt vào tuyến Pheromone của cậu mà hít hà.
Răng nanh Alpha của anh sớm đã mọc ra, Adios không kiềm chế nữa, anh cắn lên cổ Lâm Triết, lực đạo vừa phải, không nông không sâu, không khiến cậu quá đau.
Lâm Triết ôm lấy đầu anh, tóc Adios hơi xoăn nhẹ, sờ vào cảm giác rất thích.
Căn phòng nồng nặc mùi Pheromone khiến người ta mụ mị, Adios đứng dậy ôm theo Lâm Triết đã hoàn toàn mất hết sức lực trên người.
Trời đã rạng sáng nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.
Adios đi tới mở cửa sổ cho thông bớt mùi Pheromone vô cùng đậm đặc ngạt thở trong phòng.
Không ai biết được mùi hương hoa hồng ngọt dịu ướt át kia là từ đâu tới, không biết có phải là từ khu vườn hoa hồng dưới sân thấm đẫm sương sớm hay không.
Lâm Triết khóc nấc cầu xin trong tiếng rên rỉ nghe không rõ là cậu đang nói gì nữa.
Anh đặt cậu nằm úp lên bàn làm việc.
Đồ đạc trên bàn phần lớn đều bị rung động mạnh mẽ ban nãy làm cho rơi hết xuống sàn.
Đây mới là lần đầu anh bắn ra nhưng từ đêm qua tới giờ Lâm Triết đã cao trào nhiều tới nỗi không nhớ nổi là bao nhiêu lần rồi.
Cả người cậu mệt mỏi, ướt đẫm mồ hôi, phần chân run rẩy không đứng nổi, eo đau nhức không thôi.
Lâm Triết xấu hổ che mặt không dám quay lại nhìn thượng tướng của mình.
Bàn làm việc của thượng tướng dùng để bàn chính sự, bàn việc quân sự quan trọng của toàn tinh tế nhưng giờ đây lại bị cậu làm ô uế.
Nhu cầu trong kỳ phát tình của Omega cũng cao, tuy nhiên không thể nào cao bằng của Alpha.
Lâm Triết dần dần tỉnh táo lại hơn rồi nhưng Adios thì không, anh chỉ có điên cuồng hơn.
Lâm Triết ngây thơ cho rằng cuộc chiến đã kết thúc...nhưng không thể nào...
Adios bế Lâm Triết lên cùng xuống ghế ở bàn làm việc.
Anh ngồi ở dưới, cậu quay mặt lại với anh ngồi ở trên.
Hai chân Lâm Triết run rẩy, cậu dựa đầu lên hõm vai rộng của Adios cầu xin " Em mệt lắm rồi... Không chịu nổi được nữa đâu... Đã bốn tiếng rồi mà... Ngài là trâu sao?".
" Thêm một lần nữa thôi". ()
Lâm Triết lúng túng muốn thoát ra nhưng cậu không đủ sức lực chỉ đành dùng lời nói " Hay là chúng ta nghỉ giao lao chút đi, nghỉ giải lao mười phút có được không... ngài thượng tướng ~".
"A!!".
Adios không những không bị cậu thao túng mà thậm chí còn khiến anh hưng phấn thêm.
Dục vọng trong người cậu lại bị Adios khơi lên, Lâm Triết ngửa cổ cắn lên cằm anh.
Cậu há miệng thỏa mãn rên lên.
Tiếng rên rỉ, tiếng da thị va chạm, tiếng gầm gừ của đàn ông, tiếng nước nhóp nhép lại bắt đầu hòa thành một bản diễn tấu vang khắp phòng thông qua cửa sổ hơi vọng ra bên ngoài.
Hai người tiếp tục làm tới tới tận giữa trưa cũng không dừng lại, đổi mọi tư thế cùng mọi địa hình từ bàn làm việc, bàn ăn, tủ sách, bên cửa sổ, phòng tắm,....
Khắp nơi đều có dấu vết ẩm ướt mờ ám.
Tới tận chiều tối vẫn không thấy bóng dáng Lâm Triết cùng Adios đâu nên quản gia lo lắng liên lạc tới máy liên lạc trong phòng anh.
Adios cùng Lâm Triết nửa quỳ ở trên giường vẫn liên tục va chạm không ngừng, Lâm Triết đã hoàn toàn phải dựa lên người anh mới không khiến bản thân đổ ngã ra.
Bụng cậu chứa nhiều tới nỗi nhìn rõ phồng lên một mảng.
Không biết đã bao nhiêu lần ngài ấy nói " Chỉ thêm nốt một lần nữa thôi".
Lâm Triết nghĩ nếu cậu không phải Beta mà là Omega thì chắc chắn sẽ bị mang thai mất.
Nếu không phải sợ làm ảnh hưởng tới người dưới nhà thì cậu nghĩ Adios chắc chắn sẽ còn dắt cậu đi hết một vòng tầng bốn khiến nơi đâu cũng có dấu vết của hai người.
Adios nhận liên lạc của quản gia.
Giọng anh cực khàn, mang theo sự gợi cảm và tiếng thở hồng hộc, dưới thân vẫn không hề dừng lại, Lâm Triết vội bịt chặt miệng mình lại nhưng không tránh được một ít tiếng vẫn thoát ra, không biết người bên kia có nghe thấy tiếng va chạm mạnh mẽ của Adios hay không.
" Hai người ở trên đó vẫn ổn chứ, có xảy ra chuyện gì không?".
Adios đáp lại lẫn cùng tiếng thở dốc mờ ám "Không có gì, không phải lo, chỉ là tôi tới kỳ phát tình mà thôi, cũng sắp kết thúc rồi".
Lâm Triết nghe thấy hai chữ kết thúc mà trong lòng vui như mở cờ, cậu sắp chết rồi đây này.
Bị đói chết ý.
Quản gia là người từng trải, ông nghe vậy liền hiểu vấn đề " Vậy hai người cứ thong thả, tôi tắt máy đây".
Adios vứt máy liên lạc xuống giường, bên kia quản gia còn chưa kịp ấn tắt liên lạc thì từ bên tai đã vang lên tiếng rên rỉ không che giấu của Lâm Triết và tiếng va chạm mãnh liệt.
Lão quản gia già rồi nhưng mặt đỏ bừng tắt máy, thật tội nghiệp cho đứa nhỏ kia, ông lập tức sai người đi nấu sẵn đồ bồi bổ chỉ chờ hai người kết thúc liền có thể ăn.
Ngay khi Adios ném máy liên lạc đi thì anh tiếp tục động tác. Lâm Triết bám trên người anh ưỡn người lên, vùng bụng kéo căng nhìn thấy rõ ràng được cả hình dáng vật bên trong nhấp nhô lên xuống.
Adios đấy hông thêm gần nghìn lần nữa rồi kết thúc.
Lâm Triết mệt lả cả người như cái cây héo rũ.
Kỳ phát tình của anh thật ra đã hết từ chiều nhưng Adios không nhịn được mà tiếp tục trầm luân tới tận bây giờ.
Trong bụng Lâm Triết chướng tới khó chịu, cậu cúi xuống nhìn bụng mình, nhìn thấy cả hình dáng lồi ra khiến cậu cảm thấy vừa sợ vừa thích thú chọc chọc vào.
"Nhìn bụng em cứ như đang mang thai ấy".
Cuối cùng, Lâm Triết hoàn toàn ngất đi trong vòng tay của Adios.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.