Chương 17
Rei
18/06/2022
*** Los Angeles – USA ***
Cô mới về tới L.A ngay sau khi từ Trường Ninh trở lại Nam Minh chưa kịp nghỉ ngơi, an bài xong xuôi thì đi ngay. Không biết từ lúc nào đất khách quê người này lại trở thành nhà của cô, về tới nơi thật thoải mái. Cô bước ra khỏi cổng VIP cùng với Mercy thì thấy Talia đứng đợi sẵn, chạy ào lại chỗ cô.
- Scarlet! Nhớ mày quá à.
Gia Mẫn thật chỉ biết lắc đầu thấy dáng vẻ không chút hình tượng con bạn. Cô ném cho Talia cái túi xách, rồi nói trước khi con người này nhào vào người cô.
- Bớt đi! Mày đếm coi mới đi mấy ngày? Chỉ được cái làm lố.
- Tao nhớ mày thật mà. Mày có người khác rồi nên bỏ rơi tao....
"Bốp" Mercy thật không chịu nổi được cái người trẻ con này nữa. Bình thường cũng được lắm mà sao cứ trước mặt Gia Mẫn như một đứa trẻ chưa bao giờ lớn vậy trời. Người càng trưởng thành thật khó hiểu, trước mặt bao nhiêu người mè nheo ầm ỉ, đem mặt mũi nhà Rockeffeler quăng cho chó ăn. Chị ba nó biết được chắc tức chết quá.
- Nè bộ ở đây bạn mày có mỗi mình nó hả?
Talia ôm đầu, tức tối đáp trả:
- Mày đánh tao, tao chưa đập lại là mày rồi ở đó so sánh với baby Scar nhà tao.
Cô chán nản, bước đi thẳng ra xe không quay lại nhìn mặc hai con người kia cạnh khóe qua lại rồi đuổi theo phía sau. Cả ba lên chiếc limous, an ổn rồi thì xe chạy, cô cũng quá mệt nên nhanh chóng thiếp đi. Hai cô bạn biết ý cũng trật tự ra hiệu cho xe chạy từ từ đừng nhanh để cô ngủ chút. Ngồi máy bay đường dài đã mệt rồi mà cô trước đó bận rộn công việc, liên tục như vậy đúng là vắt kiệt sức cô. Có là người khỏe mạnh bình thường thì cũng không thể chịu nổi với cường độ như vậy nói gì đến con ma bệnh như cô. Gia Mẫn được cái sức mạnh ý chí rất cao nó dường như có thể giúp cô chịu đựng được tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời cô.
Vừa tới nơi mọi người chưa kịp gọi dậy thì cô đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, Talia liền lấy điện thoại cho cô thì thấy cái tên trên đó thì cười khẽ, cô nhìn thấy thì biết là ai gọi rồi. Cô cầm lấy, bình thản nghe:
- Em tới rồi hả?
- Em mới tới nhà, mệt nên ngủ trên xe chỉ kịp nhắn một tin cho chị thôi. Chưa gọi thì chị đã gọi rồi._ Giọng của cô nhẹ nhàng thêm chút ngọt ngào, hơi hơi nũng nịu làm hai người bạn thân chí cốt bên cạnh sửng sốt. Họ không người suốt ngày lạnh nhạt như cô lại có thể có mặt này. Đúng là khi yêu người ta luôn thay đổi choáng ngợp.
- Chị đã nói rồi nghỉ ngơi đi rồi bay nhưng không chịu. Em cứ như vậy có ngày chị mất vợ à!
- Vợ gì ở đây, bớt nói lung tung đi.
- Vào nhà nghỉ ngơi liền cho chị, chị đi họp bây giờ. Để chị biết em lại làm việc nữa thì về em đứng nghĩ bước xuống giường.
Cô đỏ mặt, nói:
- Em biết rồi. Em biết lượng sức mình mà. Họp đi có gì mới kể em nghe với.
- Okay! Bye em.
- Bye chị!_ Cô tắt điện thoại rồi đưa cho Talia cất thì thấy hai con bạn vẫn tủm tỉm hóng chuyện.
Cô không thèm để ý thể hiện mọi chuyện là hiển nhiên, bình thường xuống xe đi vào nhà. Dinh thự của cô ở tại khu nhà giàu nổi tiếng Beverly Hill, người ngoài chỉ nghĩ đây là tòa dinh thự này của Talia chứ không biết thật ra nó thuộc sở hữu của Cố Gia Mẫn cả tòa dinh thự kiến trúc xa hoa giá trị ước tính hơn 100 triệu đô. Cố đại tiểu thư là một tỷ phú ngầm, không một ai biết là bao nhiêu. Hầu như tất cả cô đều che giấu ẩn danh nên người khác chỉ biết cô là một triệu phú với vài trăm triệu thôi. Talia chịu trách nhiệm cho việc kinh doanh của cô, vậy nên có thể nói sự tín nhiệm cho cô ấy lớn tới đâu, mọi thứ mật mã đến quỹ bí mật tất tần tật không gì không qua tay Tal.
Talia kéo tay Mercy lại hỏi nhỏ:
- Hai người đó là thật hả? Tao không dám tin đó.
- Mày thấy rồi đó đang trong giai đoạn hạnh phúc nhất về sau này ai biết được diễn biến như thế nào nhưng cầu mong mọi chuyện tốt đẹp với nó vậy._ Mercy sao không nhìn ra vấn đề của hai người đó nhưng bạn bè chỉ có thể đến đây thôi. Cuộc đời của cô ấy không thể quyết định thay hay can thiệp sâu được.
Talia thở dài, khoác vai con bạn mình đi vào trong, trấn an:
- Chính tao cổ vũ nó tiến lên. Kệ đi một lần hết mình xem thế nào không được thì chúng ta can thiệp vào. Sắp tới tao về thì tao sẽ canh chừng, tuyệt đối không để chuyện gì xảy ra cùng lắm tao mang nó về bên này thách ai ngăn cản.
Mercy cùng gật đầu đồng ý:
- Đến địa bàn của chúng ta thách bọn họ dám làm càn. Thế lực Tần gia bên này tuy lớn nhưng làm sao so được với mấy nhà chúng ta, lại phụ thuộc vào Gia Mẫn. Tao thách bọn họ.
***Nam Minh***
Thông tin Cố đại tiểu thư rời Khánh Quốc dù cho đã cố bịt kín nhưng vẫn bị lọt ra ngoài. Ai ai cũng đoán già đoán non xem xem có chuyện gì mà đi gấp như vậy. Bản thân nội bộ Tần gia cũng xôn xao bàn tán nhưng cũng nhờ vậy các thế lực trong ngoài mới sực nhớ là Tần gia thế lực bên kia bán cầu vẫn nằm trong tay Đại cố vấn. Quan hệ của Hoàng Anh và Gia Mẫn đã tốt hơn trước rất nhiều trong mắt họ, làm cho người khác phải dè chừng không dám manh động làm càn nhưng quyền lực của một người khác họ ngày càng lớn càng làm cho một số người trong gia tộc bất mãn. Họ còn vậy thì trưởng nam đích tôn như Bảo Minh sao không để trong lòng, vị trí thừa kế đã không dành được phải nhường cho chị gái đã đủ rồi bây giờ ngay cả vị trí số hai cũng không thể có được, nói sao thì cũng không thể chấp nhận. Bây giờ lại nổ ra một lời đồn đại nói là Tần gia lời nói Cố Gia Mẫn mới là quan trọng vì gia chủ đều nghe theo cô, đại tiểu thư có được sự ủng hộ của cô trở thành trữ quân không tốn một chút sức gì. Thực chất Tần gia là truyền vào tay Gia Mẫn. Vô vàng những lời bàn tán như vậy về nội bộ Tần gia, vai trò của Cố Gia Mẫn. Nhất là sau khi họ trở về từ Trường Ninh thì sức nặng của quyết định của cô càng được thể hiện rõ, thậm chí với cả liên minh Tần - Tống - Kim. Quyền hành của cô đã phát triển quá mạnh mẽ nhưng Tần gia chủ giống như vẫn mặc kệ không quản, càng ngày càng thả cho cô muốn thế nào cũng được. Mới đây, Tần đại tiểu thư lại trì hoãn quyết định đưa Nguyễn thiếu vào hội đồng cấp cao của Tần gia, với vai trò chồng của Đại tiểu thư theo lẽ thường anh phải có một ghế độc lập chứ không như giờ chỉ là một trong những đại diện của Nguyễn trong hội đồng. Bởi vì không có ghế độc lập thì chính là không phải thành viên cấp cao, không có quyền can thiệp trực tiếp vào quyết định đơn phương của gia chủ hay đại cố vấn. Nguyễn gia gần đây rất nhiều lần gần xa lên tiếng vì việc này nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có câu trả lời rõ ràng nên họ đã đánh bạo nói thẳng ra. Dù thế đó cũng là chồng của Tần đại tiểu - người thừa kế tương lai, để vậy đúng là không hợp tình hợp lý nhưng muốn thăng ai lên thì cũng phải đáp ứng hai điều kiện đó phải có số phiếu tán thành của 2/3 thành viên cấp cao và sự đồng ý của gia chủ và người đứng đầu Royal. Điều thứ nhất thì được nhưng điều thứ hai hơi căng thẳng vì từ đầu hai người đó điều im lặng mặc nhiên coi như không thấy gì. Hoàng Anh cũng biết là Khánh Nam chưa đủ khả năng đảm đương lớn như vậy vì thành viên cấp cao đều rất quan trọng, nói quan hệ không đủ. Áp lực rất lớn nếu đưa nhầm người lên thì hậu quả có thể ảnh hưởng tới khả năng ra quyết định của Tần gia.
Hoàng Anh thật đã bị Bảo Minh và Nguyễn gia làm phiền, giờ Gia Mẫn không có đây, ba lại không ra mặt, chị muốn điên não luôn rồi. Hai cuộc họp quan trọng sắp tới mong cô đã có chủ ý nhưng chị lại không đoán được cô muốn làm gì nên không thể vội quyết chỉ có thể an phủ thôi. Quyền lực từ Royal đang khiến Gia Mẫn đứng ở đầu sóng ngọn gió, chuyện của Khánh Nam không thể trì hoãn thêm nữa, đã ba năm rồi nên có câu trả lời thoả đáng. Nếu anh ấy bình thường đáng tin chút thì cũng không khó đến vậy.
- Tao thấy mày nên để Khánh Nam lên vị trí đó cũng được rồi. _ Mĩ Kì rót một ly rượu cho bạn mình và nói ra suy nghĩ của mình. Cô thấy bạn mình thật bị kẹp giữa, tiến thoái lưỡng nan.
Hoàng Anh uống một chút, sao chị không biết lợi ích của việc này chứ ý tứ của cô thế nào chị chưa rõ nên mới đau đầu.
- Điều mày nghĩ tao cũng biết, Khánh Nam là người của tao với mày. Người của mình đương nhiên tốt nhưng đây chẳng khác nào đặt tảng đá trước mặt em ấy. Gia Mẫn quan hệ nhưng nào với Nguyễn gia đâu phải chúng ta không rõ.
Mĩ Kì "lắc đầu", phản bác lại:
- Mày có lo cũng phải xem thử lo cho ai chứ! Cố Gia Mẫn làm thế nào lại không thể đá được tảng đá Khánh Nam đi. Mày cũng nên nhìn thử xem Hạ gia của Tuấn Hạo ẩn nhẫn bao năm, nay như hồng nhân bên cạnh ba mày với em ấy. Một Nguyễn gia thế hệ này không ai nổi bật so được sao? Đúng là Nguyễn gia vẫn còn lớp cao tầng chống đỡ nhưng được bao lâu? Nay Vương gia cũng tiệm cận họ rồi. Vương Thành sẽ là đối trọng với Tuấn Hạo. Anh em họ Vương đứng về chúng ta nhưng nếu mày quá lạnh nhạt với Khánh Nam thì với quan hệ của hai bọn họ mày không sợ có gì sao?
- Ý mày Vương Thành sẽ đổi chủ?_ Hoàng Anh lần đầu nói ra những lời này.
Mĩ Kì dựa ra sau mỉm cười nói với chị:
- Lòng người khó đoán, chúng ta xuất thân đại tộc không thể không phòng. Chính mày cũng không quyết liệt chuyện ly hôn còn hỏi tao?
Chị im lặng không muốn xác nhận câu hỏi này. Đúng là chị vẫn cân nhắc và do dự rất nhiều, lợi ích từ cuộc hôn nhân chính ba cũng không muốn chị từ bỏ nếu muốn thuận lợi kế vị. So với Gia Mẫn thì Khánh Nam dễ nắm bắt hơn nhiều. Hôn nhân đại tộc không có chỗ cho tình cảm cá nhân.
- Thật ra trong lòng mày từ lâu đã có câu trả lời rồi chẳng qua mày muốn người khác giúp mày nói ra thôi. Nhưng chuyện nội bộ của mày, Tống gia tao không tiện can thiệp. Hoàng Anh mày phải nhớ kĩ tao với mày bắt buộc ngồi vững thì mới lo tới chỗ của Kim gia. Thanh Nhã có tranh được nổi ghế nào hay không tao cũng không chắc nữa.
Đây lại một nỗi lo khác ngấm ngầm bao lâu nay. Có vẻ như Bảo Nguyên được Gia Mẫn hậu thuẫn e rằng không dừng lại ở ghế phó của Thanh Nhã chính là địa vị thừa kế của Kim Vũ. Nếu vậy thì đúng là không thể kiểm soát nổi nữa. Nếu cuộc cạnh tranh này chính thức bùng nổ thì cả hai sẽ ở hai chiến tuyến. Nhưng người thông minh như cô chắn chắc không để chuyện này xảy ra mà sẽ dùng cách nào đó khiến Kim gia chủ chủ động thay đổi trữ quân.
- Tao mong mọi chuyện không đi quá xa. Mày nói với Thanh Nhã nên làm nhiều hơn và tốt hơn đi. Một mình anh Vũ sợ không đủ. Muốn duy trì liên minh nên là chúng ta.
- Chuyện đó mày khỏi lo tao đã làm việc với nó rồi. Vụ Thành Vũ lần trước tao vẫn nhớ như in, rõ ràng muốn đẩy Bảo Nguyên lên. Thanh Nhã quá bất cẩn, để hở ra tiên cơ.
- Gia Mẫn sẽ không tổn hại chúng ta đâu.
- Đương nhiên nhưng mà ta ở quá cao rơi xuống sẽ tan xương nát thịt.
Quyền lực vẫn luôn là cái gì quá khó khống chế với con người. Đã cuốn vào là không thể thoát ra, đế vương gia không nói tư tình, vị trí cao nhất chỉ có một nhưng có quá nhiều người muốn ngồi vào. Người nào có thể lãnh khốc như không, điều phối được chính là chủ cuộc chơi.
****
- Sóng gió Tần gia có thể bắt đầu từ đây để xem lão hồ ly đó có thể tránh mặt bàng quang tới bao giờ. Cố Gia Mẫn dù có xuất sắc như nào thì cũng là con người không phải thần thánh muốn gánh cả thế giới e rằng quá sức.
- Đúng vậy, mờ ám của hai người đó làm sao Nguyễn gia không biết. Họ làm sao để món hời này rời khỏi tay họ được, giá trị của Nguyễn gia muốn giữ thì phải bảo trì được hôn nhân của Nguyễn thiếu. Tiếc là đời trước tài giỏi ra sao hậu nhân lại thất vọng bất nhiêu. Năm xưa đã bị phu phụ Cố gia đè đầu trong bảng công thần, họ sẽ ngồi yên cho chuyện này tiếp diễn đâu. Để rồi coi các cây to sẽ dần ngã xuống sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ hoàn thành đại nghiệp.
- Ẩn nhẫn bao năm, tuyệt đối không thể thất bại. Nhất định phải khuấy đục hơn nữa vũng bùn lầy Khánh Quốc. Bọn họ đầu đá lẫn nhau, chúng ta sẽ chớp thời cơ tính đủ.
****
Hôm nay, Bảo Nguyên tới gặp Tuấn Hạo tại nhà của Gia Mẫn. Với họ chỉ có nơi này là chắc chắn không ai nghi ngờ hay lộ thông tin gì ra. Chuyện Khánh Nam và thái độ của chủ tịch cùng Hoàng Anh làm bản thân Bảo Nguyên bồn chồn, Gia Mẫn như có vẻ không biết gì hay sao lại tĩnh lặng quá mức. Tuyết Nghiên và cô không dám làm phiền vì sợ bên đó chưa xong mà thêm chuyện. Tuấn Hạo lại phải giữ thế trung lập như lời cô nói. Công việc của Royal anh đang giúp cô xử lý, đủ thấy sự tin tưởng cô dành cho anh lớn thế nào.
Bảo Nguyên rót chén trà cho anh rồi hỏi:
- Chúng ta ra tay ngăn lại hay cứ mặc cho mọi chuyện như vậy?
- Em nên thử đứng trên lập trường em ấy suy xét xem? _ Từ tốn cầm tách trà lên, đáp lại.
- Ý anh là? Cậu ấy thật không quản hay...?_ Bảo Nguyên nghi hoặc nói ra nghi ngờ của mình.
Anh khẽ cười, nói:
- Thánh ý đương nhiên khó đoán nhưng Thiên Ninh không về chứng tỏ Gia Mẫn không để ý chuyện này lắm. Anh chắc với em, người bên đó tự có quyết định, một Nguyễn Khánh Nam không làm em ấy bận lòng đâu. Quan trọng là lòng của Đại tiểu thư như nào.
Bảo Nguyên lắc đầu, suy tính tiếp lời:
- Xem ra chúng ta không cần làm gì. Gia Mẫn chắc sẽ lùi một bước nhường chị ấy tránh xung đột trực diện nhưng tuyệt đối không để Nguyễn gia đạt thành tất cả mục đích. Không biết khi nào nó về?
Gia Mẫn đã đi được một tuần, từ hôm Nguyễn gia nhắc đến chuyện đã là ba ngày rồi nhưng cô vẫn không chút động tĩnh gì. Bọn họ bồn chồn một thì bên Nguyễn gia bồn chồn mười. Sớm muộn cũng phải có người nói với cô vì dù sao quyết định thế nào cũng phải có gật đầu của cô mới được. Hoàng Anh lại đang suy tính gì thì cũng không ai biết. Phía dưới lại càng thấp thỏm lo âu, dò theo từng động thái bề trên mà hành động.
- Yên tâm đi! Gia Mẫn sẽ sớm về thôi, Hoàng Anh sẽ liên lạc không cần chúng ta. Đây còn liên quan tới chuyện riêng của họ nữa, mình lo quá không khéo sẽ hư chuyện. Khánh Nam không đáng lo chỉ sợ giữa Hoàng Anh và em ấy có khúc mắc thôi.
- Ngày xưa cũng vậy bây giờ cũng vậy toàn vì chị ấy nên nó mới hết lần này tới lần khác nhường nhịn, cố gắng vẹn toàn. Lần này e cũng không khác mấy.
- Gia Mẫn rất khó đoán, khó tránh người bên cạnh không thể tin tưởng. Nếu Khánh Nam yên phận thì tự khắc em ấy sẽ không làm gì._ Tuấn Hạo mong là Khánh Nam đừng quá ngốc làm chuyện không nên làm, tranh thứ không phải của mình. Hậu quả thật không thể tưởng tượng
- Em đã chuẩn bị kĩ càng, giám sát Nguyễn gia tránh có chuyện ngoài ý muốn. Cẩn thận vẫn tốt hơn.
- Đừng quá tay là được, Tuyết Nghiên vẫn nên đừng nhúng tay vào. Em ấy quá cảm xúc, em nên kìm chế đừng để người khác kích động rồi lại làm bậy. Gia Mẫn không ở đây nước xa không cứu được lửa gần.
Bảo Nguyên gật đầu, vậy nên hôm nay không đem theo nó. Mấy chuyện nhẫn nại tốt nhất đừng kéo nó vào, nóng nãy không thể giữ được bí mật với lại cần người không biết giúp mọi người diễn tốt vai diễn. Bây giờ ngồi đợi thôi. Ai mất kiên nhẫn người đó sẽ thua. Một chiếc ghế bất quá cho họ cũng được miễn là đừng được voi đòi tiên. Nguyễn gia sắp ngồi không yên khi nhận biết được cuộc hôn nhân họ dày công đạt được sắp đi đến hồi kết, điều này sẽ là một đả kích lớn vào địa vị Nguyễn gia. Cao tầng Nguyễn gia đang toan tính đủ đường, nâng cao giá trị cho Khánh Nam níu kéo cuộc hôn nhân này. Nhưng trời không chiều người, họ đâu ngờ rằng Cố Gia Mẫn lại quá mức có thể tưởng tượng, ánh hào quang còn rực rỡ hơn ba mẹ cô ngày ấy. Sự đãi ngộ của Tần gia chủ là vô tiền khoáng hậu, trước giờ chưa từng khước từ bất kì đề nghị hay ý kiến nào của cô, thậm chí mặc cho cô muốn làm gì thì làm. Ngay cả Tần đại tiểu thư cũng không được như vậy. Nguyễn Khánh Nam muốn đọ sức cọ nhiệt e là không thể nhưng dùng cả gia tộc thì có thể miễn cưỡng tranh giành. Ít nhất không thể quá vô dụng đến mức có anh ấy cũng được mà không có cũng như không. Hoàng Anh vẫn đang còn muốn tận dụng Nguyễn gia nên đề nghị tất nhiên hoàn toàn không sao. Điều hai người họ lo lắng là Gia Mẫn trước giờ luôn quái đản, cô tuyệt đối sẽ không nhường không cái gì. Rốt cuộc nước cờ đáp lại của cô sẽ đi như thế nào. Hoàng Anh và Gia Mẫn xảy ra xung đột lợi ích hay không thôi. Bàn cờ rối rắm này không chỉ có hai người họ mà đây là bàn cờ đa bên, ai với ai vẫn chưa biết được. Ai làm chủ thì người đó phải cân bằng được thế cục, xoay chuyển nó thật khéo léo, đảm bảo thế kìm chế lẫn nhau của các thế lực.
****
Hai hôm sau, trước ngày họp hội đồng Tần gia bốn ngày, Khánh Nam đang chạy xe trên đường đến chỗ làm thì trên đường một chiếc xe như bị điên lao thẳng tới. Anh hoảng hốt bẻ lái gấp tông vào lề đường chiếc xe đã hư hỏng. Bản thân anh vừa định thần lại chưa kịp xem bản thân có làm sao không thì chiếc xe điên kia lại trực diện lao tới. Anh lập tức xuống xe tránh ngay. Tên lái xe như muốn mạng anh may là ngày lúc ấy có xe cảnh sát đi tuần tra xuất hiện kịp lúc nên chiếc xe mới bỏ đi. Anh được đưa vào bệnh viện, tin tức bay nhanh tới nổi Khánh Nam vừa vào tới phòng cấp cứu là mọi người cũng tới kịp.
- Hoàng Anh! Tôi đã coi đoạn CCTV hiện trường, hoàn toàn là muốn mạng Khánh Nam._ Vương Thành hướng chị báo cáo.
Hoàng Anh vừa tới, không biết chuyện gì đang yên lành tự nhiên lại có chuyện. Tên điên nào đụng tới chồng của Tần gia đại tiểu thư, chán sống. Bình thường Khánh Nam có gây thù chuốc oán với ai sao? Với tính cách đó thì không có khả năng. Chị cảm giác chuyện này rất không bình thường.
- Cho người điều tra thật kĩ vào. Một con kiến cũng không bỏ sót.
Ai cũng thấy chị đang rất bực bội. Đây là thách thức Tần gia.
- Tôi biết rồi cậu yên tâm đi, nhất định sẽ đòi lại thích đáng cho Khánh Nam.
Tuấn Hạo trầm ngâm suy nghĩ, chuyện này quá trùng hợp. Xem ra Gia Mẫn tính không sai chút nào những kẻ kia không yên phận được bao lâu. Nhưng không ngờ lần rục rịch này lại rơi trúng người Nguyễn thiếu. Muốn mượn chuyện nội bộ của Tần gia gây sóng sao?
Bảo Nguyên mới tới liền chuyển điện thoại hình như đang gọi dỡ cho Tuấn Hạo. Điều này gây nên sự chú ý những người khác.
Tuấn Hạo biết người đầu dây là ai:
- Đại cố vấn! Anh nghe
- Khánh Nam bị ám toán hả?
Anh hơi bất ngờ cũng nhanh chóng đáp:
- Đúng vậy! Vương Thành đang cho người điều tra.
- Được rồi! Đừng làm gì hết đến khi em về. Canh chừng Tuyết Nghiên đừng để nó làm loạn. Anh biết phải làm gì mà đúng không? Nhớ kĩ những gì em nói trước lúc đi.
Tuấn Hạo nhìn họ chút rồi trả lời:
- Gia chủ để cho Hoàng Anh toàn quyền xử lý.
- Em còn chút chuyện chưa về được. Anh tuỳ cơ ứng biến đi.
Cuộc nói chuyện nhanh chóng kết thúc. Anh hơi khó hiểu trước thái độ của cô, đưa điện thoại cho Bảo Nguyễn và hỏi:
- Em nói hả?
- Em có gọi lúc tới đây nhưng cậu ấy biết trước. Sao cậu ấy nói gì hả?
- Không có! Chỉ dặn dò đừng làm bậy thôi.
Thư Hoàn ở bên nghe được tới đây liền không thể nhịn được sự tò mò nữa.
- Sao em ấy biết nhanh vậy? Còn dặn Tuấn Hạo không làm bậy? Dặn có sai người không?
Mỹ Kì lười nhác trả lời:
- Quên nó nắm Royal hả? Với lại lời nó nói không dư đâu. Chuyện này không đơn giản chỉ có vậy đâu. Đừng ai làm càn nếu không hậu quả tự đi mà gánh.
Hoàng Anh không hiểu tại sao cô lại không liên lạc với chị, hôm qua tới giờ. Hành động của cô quá ư là khó hiểu, lần này Khánh Nam xảy ra chuyện trước đại hội không khéo có người lợi dụng hắt nước bẩn vô cô hay có âm mưu sâu xa hơn nữa. Mà Gia Mẫn hình như không muốn bàn gì với chị hết. Chuyện đồng ý hay không đến nay cũng không có câu trả lời rõ ràng. Cô thật là đang muốn làm gì. Đang miên man sug nghĩ thì Khánh Nam cấp cứu xong thương tích không nặng chỉ gãy tay, thương nhẹ ở đầu vào vài trầy xước nhỏ. Nói chung không đáng ngại, anh được đưa về phòng nghỉ ngơi. Hoàng Anh cũng niệm tình quan hệ của hai người nên ở lại chờ thuốc mê tan, bạn bè cũng biết ý nên đi về trước. Đợi anh tỉnh sẽ quay lại thăm.
"ting"
- Nhớ chị! Em không ngủ được!
Chị cười khẽ cuối cùng cô cũng nhắn tin cho chị. Bé cưng lúc hai người hay làm nũng. Bất quá lại rất đáng yêu.
- Chị cũng nhớ em! Đang ở trong phòng bệnh làm tròn bổn phận đây.
Rất nhanh có tin nhắn tới
- Em làm phiền chị chăm chồng rồi!
- Người chị muốn chăm là em. Khi nào em về cục cưng?
- Trước họp hội đồng, em đang tranh thủ không nghỉ ngơi đây. Thêm chuyện hôm nay chắc phải nhanh về rồi.
Chị lo lắng, cô lại không nghỉ ngơi rồi.
- Đừng quá sức! Nghỉ ngơi đi, giờ này mấy giờ rồi? Em đó nói bao lần cũng không nghe, chuyện cũng rồi em gấp làm gì, có chị mà.
- Rồi rồi! Em biết mà, đi ngủ liền đây! Em muốn về giúp chị thôi, đương nhiên tin chị làm được.
- Em ngủ đi! Ngủ cho đủ giấc nha, không chị phạt nặng. Ngủ ngon bé!
Chị thấy cô không trả lời thì biết đã đi ngủ, chị ở lại thêm chút nữa thì đi về công ty. Ở lại bệnh viện quá ngộp ngạt, công việc còn rất nhiều, tan làm rồi quay lại. Trước khi đi dặn dò vệ sĩ trông chừng cho cẩn thận, tuyệt đối không được có chuyện gì.
Cô mới về tới L.A ngay sau khi từ Trường Ninh trở lại Nam Minh chưa kịp nghỉ ngơi, an bài xong xuôi thì đi ngay. Không biết từ lúc nào đất khách quê người này lại trở thành nhà của cô, về tới nơi thật thoải mái. Cô bước ra khỏi cổng VIP cùng với Mercy thì thấy Talia đứng đợi sẵn, chạy ào lại chỗ cô.
- Scarlet! Nhớ mày quá à.
Gia Mẫn thật chỉ biết lắc đầu thấy dáng vẻ không chút hình tượng con bạn. Cô ném cho Talia cái túi xách, rồi nói trước khi con người này nhào vào người cô.
- Bớt đi! Mày đếm coi mới đi mấy ngày? Chỉ được cái làm lố.
- Tao nhớ mày thật mà. Mày có người khác rồi nên bỏ rơi tao....
"Bốp" Mercy thật không chịu nổi được cái người trẻ con này nữa. Bình thường cũng được lắm mà sao cứ trước mặt Gia Mẫn như một đứa trẻ chưa bao giờ lớn vậy trời. Người càng trưởng thành thật khó hiểu, trước mặt bao nhiêu người mè nheo ầm ỉ, đem mặt mũi nhà Rockeffeler quăng cho chó ăn. Chị ba nó biết được chắc tức chết quá.
- Nè bộ ở đây bạn mày có mỗi mình nó hả?
Talia ôm đầu, tức tối đáp trả:
- Mày đánh tao, tao chưa đập lại là mày rồi ở đó so sánh với baby Scar nhà tao.
Cô chán nản, bước đi thẳng ra xe không quay lại nhìn mặc hai con người kia cạnh khóe qua lại rồi đuổi theo phía sau. Cả ba lên chiếc limous, an ổn rồi thì xe chạy, cô cũng quá mệt nên nhanh chóng thiếp đi. Hai cô bạn biết ý cũng trật tự ra hiệu cho xe chạy từ từ đừng nhanh để cô ngủ chút. Ngồi máy bay đường dài đã mệt rồi mà cô trước đó bận rộn công việc, liên tục như vậy đúng là vắt kiệt sức cô. Có là người khỏe mạnh bình thường thì cũng không thể chịu nổi với cường độ như vậy nói gì đến con ma bệnh như cô. Gia Mẫn được cái sức mạnh ý chí rất cao nó dường như có thể giúp cô chịu đựng được tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời cô.
Vừa tới nơi mọi người chưa kịp gọi dậy thì cô đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, Talia liền lấy điện thoại cho cô thì thấy cái tên trên đó thì cười khẽ, cô nhìn thấy thì biết là ai gọi rồi. Cô cầm lấy, bình thản nghe:
- Em tới rồi hả?
- Em mới tới nhà, mệt nên ngủ trên xe chỉ kịp nhắn một tin cho chị thôi. Chưa gọi thì chị đã gọi rồi._ Giọng của cô nhẹ nhàng thêm chút ngọt ngào, hơi hơi nũng nịu làm hai người bạn thân chí cốt bên cạnh sửng sốt. Họ không người suốt ngày lạnh nhạt như cô lại có thể có mặt này. Đúng là khi yêu người ta luôn thay đổi choáng ngợp.
- Chị đã nói rồi nghỉ ngơi đi rồi bay nhưng không chịu. Em cứ như vậy có ngày chị mất vợ à!
- Vợ gì ở đây, bớt nói lung tung đi.
- Vào nhà nghỉ ngơi liền cho chị, chị đi họp bây giờ. Để chị biết em lại làm việc nữa thì về em đứng nghĩ bước xuống giường.
Cô đỏ mặt, nói:
- Em biết rồi. Em biết lượng sức mình mà. Họp đi có gì mới kể em nghe với.
- Okay! Bye em.
- Bye chị!_ Cô tắt điện thoại rồi đưa cho Talia cất thì thấy hai con bạn vẫn tủm tỉm hóng chuyện.
Cô không thèm để ý thể hiện mọi chuyện là hiển nhiên, bình thường xuống xe đi vào nhà. Dinh thự của cô ở tại khu nhà giàu nổi tiếng Beverly Hill, người ngoài chỉ nghĩ đây là tòa dinh thự này của Talia chứ không biết thật ra nó thuộc sở hữu của Cố Gia Mẫn cả tòa dinh thự kiến trúc xa hoa giá trị ước tính hơn 100 triệu đô. Cố đại tiểu thư là một tỷ phú ngầm, không một ai biết là bao nhiêu. Hầu như tất cả cô đều che giấu ẩn danh nên người khác chỉ biết cô là một triệu phú với vài trăm triệu thôi. Talia chịu trách nhiệm cho việc kinh doanh của cô, vậy nên có thể nói sự tín nhiệm cho cô ấy lớn tới đâu, mọi thứ mật mã đến quỹ bí mật tất tần tật không gì không qua tay Tal.
Talia kéo tay Mercy lại hỏi nhỏ:
- Hai người đó là thật hả? Tao không dám tin đó.
- Mày thấy rồi đó đang trong giai đoạn hạnh phúc nhất về sau này ai biết được diễn biến như thế nào nhưng cầu mong mọi chuyện tốt đẹp với nó vậy._ Mercy sao không nhìn ra vấn đề của hai người đó nhưng bạn bè chỉ có thể đến đây thôi. Cuộc đời của cô ấy không thể quyết định thay hay can thiệp sâu được.
Talia thở dài, khoác vai con bạn mình đi vào trong, trấn an:
- Chính tao cổ vũ nó tiến lên. Kệ đi một lần hết mình xem thế nào không được thì chúng ta can thiệp vào. Sắp tới tao về thì tao sẽ canh chừng, tuyệt đối không để chuyện gì xảy ra cùng lắm tao mang nó về bên này thách ai ngăn cản.
Mercy cùng gật đầu đồng ý:
- Đến địa bàn của chúng ta thách bọn họ dám làm càn. Thế lực Tần gia bên này tuy lớn nhưng làm sao so được với mấy nhà chúng ta, lại phụ thuộc vào Gia Mẫn. Tao thách bọn họ.
***Nam Minh***
Thông tin Cố đại tiểu thư rời Khánh Quốc dù cho đã cố bịt kín nhưng vẫn bị lọt ra ngoài. Ai ai cũng đoán già đoán non xem xem có chuyện gì mà đi gấp như vậy. Bản thân nội bộ Tần gia cũng xôn xao bàn tán nhưng cũng nhờ vậy các thế lực trong ngoài mới sực nhớ là Tần gia thế lực bên kia bán cầu vẫn nằm trong tay Đại cố vấn. Quan hệ của Hoàng Anh và Gia Mẫn đã tốt hơn trước rất nhiều trong mắt họ, làm cho người khác phải dè chừng không dám manh động làm càn nhưng quyền lực của một người khác họ ngày càng lớn càng làm cho một số người trong gia tộc bất mãn. Họ còn vậy thì trưởng nam đích tôn như Bảo Minh sao không để trong lòng, vị trí thừa kế đã không dành được phải nhường cho chị gái đã đủ rồi bây giờ ngay cả vị trí số hai cũng không thể có được, nói sao thì cũng không thể chấp nhận. Bây giờ lại nổ ra một lời đồn đại nói là Tần gia lời nói Cố Gia Mẫn mới là quan trọng vì gia chủ đều nghe theo cô, đại tiểu thư có được sự ủng hộ của cô trở thành trữ quân không tốn một chút sức gì. Thực chất Tần gia là truyền vào tay Gia Mẫn. Vô vàng những lời bàn tán như vậy về nội bộ Tần gia, vai trò của Cố Gia Mẫn. Nhất là sau khi họ trở về từ Trường Ninh thì sức nặng của quyết định của cô càng được thể hiện rõ, thậm chí với cả liên minh Tần - Tống - Kim. Quyền hành của cô đã phát triển quá mạnh mẽ nhưng Tần gia chủ giống như vẫn mặc kệ không quản, càng ngày càng thả cho cô muốn thế nào cũng được. Mới đây, Tần đại tiểu thư lại trì hoãn quyết định đưa Nguyễn thiếu vào hội đồng cấp cao của Tần gia, với vai trò chồng của Đại tiểu thư theo lẽ thường anh phải có một ghế độc lập chứ không như giờ chỉ là một trong những đại diện của Nguyễn trong hội đồng. Bởi vì không có ghế độc lập thì chính là không phải thành viên cấp cao, không có quyền can thiệp trực tiếp vào quyết định đơn phương của gia chủ hay đại cố vấn. Nguyễn gia gần đây rất nhiều lần gần xa lên tiếng vì việc này nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có câu trả lời rõ ràng nên họ đã đánh bạo nói thẳng ra. Dù thế đó cũng là chồng của Tần đại tiểu - người thừa kế tương lai, để vậy đúng là không hợp tình hợp lý nhưng muốn thăng ai lên thì cũng phải đáp ứng hai điều kiện đó phải có số phiếu tán thành của 2/3 thành viên cấp cao và sự đồng ý của gia chủ và người đứng đầu Royal. Điều thứ nhất thì được nhưng điều thứ hai hơi căng thẳng vì từ đầu hai người đó điều im lặng mặc nhiên coi như không thấy gì. Hoàng Anh cũng biết là Khánh Nam chưa đủ khả năng đảm đương lớn như vậy vì thành viên cấp cao đều rất quan trọng, nói quan hệ không đủ. Áp lực rất lớn nếu đưa nhầm người lên thì hậu quả có thể ảnh hưởng tới khả năng ra quyết định của Tần gia.
Hoàng Anh thật đã bị Bảo Minh và Nguyễn gia làm phiền, giờ Gia Mẫn không có đây, ba lại không ra mặt, chị muốn điên não luôn rồi. Hai cuộc họp quan trọng sắp tới mong cô đã có chủ ý nhưng chị lại không đoán được cô muốn làm gì nên không thể vội quyết chỉ có thể an phủ thôi. Quyền lực từ Royal đang khiến Gia Mẫn đứng ở đầu sóng ngọn gió, chuyện của Khánh Nam không thể trì hoãn thêm nữa, đã ba năm rồi nên có câu trả lời thoả đáng. Nếu anh ấy bình thường đáng tin chút thì cũng không khó đến vậy.
- Tao thấy mày nên để Khánh Nam lên vị trí đó cũng được rồi. _ Mĩ Kì rót một ly rượu cho bạn mình và nói ra suy nghĩ của mình. Cô thấy bạn mình thật bị kẹp giữa, tiến thoái lưỡng nan.
Hoàng Anh uống một chút, sao chị không biết lợi ích của việc này chứ ý tứ của cô thế nào chị chưa rõ nên mới đau đầu.
- Điều mày nghĩ tao cũng biết, Khánh Nam là người của tao với mày. Người của mình đương nhiên tốt nhưng đây chẳng khác nào đặt tảng đá trước mặt em ấy. Gia Mẫn quan hệ nhưng nào với Nguyễn gia đâu phải chúng ta không rõ.
Mĩ Kì "lắc đầu", phản bác lại:
- Mày có lo cũng phải xem thử lo cho ai chứ! Cố Gia Mẫn làm thế nào lại không thể đá được tảng đá Khánh Nam đi. Mày cũng nên nhìn thử xem Hạ gia của Tuấn Hạo ẩn nhẫn bao năm, nay như hồng nhân bên cạnh ba mày với em ấy. Một Nguyễn gia thế hệ này không ai nổi bật so được sao? Đúng là Nguyễn gia vẫn còn lớp cao tầng chống đỡ nhưng được bao lâu? Nay Vương gia cũng tiệm cận họ rồi. Vương Thành sẽ là đối trọng với Tuấn Hạo. Anh em họ Vương đứng về chúng ta nhưng nếu mày quá lạnh nhạt với Khánh Nam thì với quan hệ của hai bọn họ mày không sợ có gì sao?
- Ý mày Vương Thành sẽ đổi chủ?_ Hoàng Anh lần đầu nói ra những lời này.
Mĩ Kì dựa ra sau mỉm cười nói với chị:
- Lòng người khó đoán, chúng ta xuất thân đại tộc không thể không phòng. Chính mày cũng không quyết liệt chuyện ly hôn còn hỏi tao?
Chị im lặng không muốn xác nhận câu hỏi này. Đúng là chị vẫn cân nhắc và do dự rất nhiều, lợi ích từ cuộc hôn nhân chính ba cũng không muốn chị từ bỏ nếu muốn thuận lợi kế vị. So với Gia Mẫn thì Khánh Nam dễ nắm bắt hơn nhiều. Hôn nhân đại tộc không có chỗ cho tình cảm cá nhân.
- Thật ra trong lòng mày từ lâu đã có câu trả lời rồi chẳng qua mày muốn người khác giúp mày nói ra thôi. Nhưng chuyện nội bộ của mày, Tống gia tao không tiện can thiệp. Hoàng Anh mày phải nhớ kĩ tao với mày bắt buộc ngồi vững thì mới lo tới chỗ của Kim gia. Thanh Nhã có tranh được nổi ghế nào hay không tao cũng không chắc nữa.
Đây lại một nỗi lo khác ngấm ngầm bao lâu nay. Có vẻ như Bảo Nguyên được Gia Mẫn hậu thuẫn e rằng không dừng lại ở ghế phó của Thanh Nhã chính là địa vị thừa kế của Kim Vũ. Nếu vậy thì đúng là không thể kiểm soát nổi nữa. Nếu cuộc cạnh tranh này chính thức bùng nổ thì cả hai sẽ ở hai chiến tuyến. Nhưng người thông minh như cô chắn chắc không để chuyện này xảy ra mà sẽ dùng cách nào đó khiến Kim gia chủ chủ động thay đổi trữ quân.
- Tao mong mọi chuyện không đi quá xa. Mày nói với Thanh Nhã nên làm nhiều hơn và tốt hơn đi. Một mình anh Vũ sợ không đủ. Muốn duy trì liên minh nên là chúng ta.
- Chuyện đó mày khỏi lo tao đã làm việc với nó rồi. Vụ Thành Vũ lần trước tao vẫn nhớ như in, rõ ràng muốn đẩy Bảo Nguyên lên. Thanh Nhã quá bất cẩn, để hở ra tiên cơ.
- Gia Mẫn sẽ không tổn hại chúng ta đâu.
- Đương nhiên nhưng mà ta ở quá cao rơi xuống sẽ tan xương nát thịt.
Quyền lực vẫn luôn là cái gì quá khó khống chế với con người. Đã cuốn vào là không thể thoát ra, đế vương gia không nói tư tình, vị trí cao nhất chỉ có một nhưng có quá nhiều người muốn ngồi vào. Người nào có thể lãnh khốc như không, điều phối được chính là chủ cuộc chơi.
****
- Sóng gió Tần gia có thể bắt đầu từ đây để xem lão hồ ly đó có thể tránh mặt bàng quang tới bao giờ. Cố Gia Mẫn dù có xuất sắc như nào thì cũng là con người không phải thần thánh muốn gánh cả thế giới e rằng quá sức.
- Đúng vậy, mờ ám của hai người đó làm sao Nguyễn gia không biết. Họ làm sao để món hời này rời khỏi tay họ được, giá trị của Nguyễn gia muốn giữ thì phải bảo trì được hôn nhân của Nguyễn thiếu. Tiếc là đời trước tài giỏi ra sao hậu nhân lại thất vọng bất nhiêu. Năm xưa đã bị phu phụ Cố gia đè đầu trong bảng công thần, họ sẽ ngồi yên cho chuyện này tiếp diễn đâu. Để rồi coi các cây to sẽ dần ngã xuống sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ hoàn thành đại nghiệp.
- Ẩn nhẫn bao năm, tuyệt đối không thể thất bại. Nhất định phải khuấy đục hơn nữa vũng bùn lầy Khánh Quốc. Bọn họ đầu đá lẫn nhau, chúng ta sẽ chớp thời cơ tính đủ.
****
Hôm nay, Bảo Nguyên tới gặp Tuấn Hạo tại nhà của Gia Mẫn. Với họ chỉ có nơi này là chắc chắn không ai nghi ngờ hay lộ thông tin gì ra. Chuyện Khánh Nam và thái độ của chủ tịch cùng Hoàng Anh làm bản thân Bảo Nguyên bồn chồn, Gia Mẫn như có vẻ không biết gì hay sao lại tĩnh lặng quá mức. Tuyết Nghiên và cô không dám làm phiền vì sợ bên đó chưa xong mà thêm chuyện. Tuấn Hạo lại phải giữ thế trung lập như lời cô nói. Công việc của Royal anh đang giúp cô xử lý, đủ thấy sự tin tưởng cô dành cho anh lớn thế nào.
Bảo Nguyên rót chén trà cho anh rồi hỏi:
- Chúng ta ra tay ngăn lại hay cứ mặc cho mọi chuyện như vậy?
- Em nên thử đứng trên lập trường em ấy suy xét xem? _ Từ tốn cầm tách trà lên, đáp lại.
- Ý anh là? Cậu ấy thật không quản hay...?_ Bảo Nguyên nghi hoặc nói ra nghi ngờ của mình.
Anh khẽ cười, nói:
- Thánh ý đương nhiên khó đoán nhưng Thiên Ninh không về chứng tỏ Gia Mẫn không để ý chuyện này lắm. Anh chắc với em, người bên đó tự có quyết định, một Nguyễn Khánh Nam không làm em ấy bận lòng đâu. Quan trọng là lòng của Đại tiểu thư như nào.
Bảo Nguyên lắc đầu, suy tính tiếp lời:
- Xem ra chúng ta không cần làm gì. Gia Mẫn chắc sẽ lùi một bước nhường chị ấy tránh xung đột trực diện nhưng tuyệt đối không để Nguyễn gia đạt thành tất cả mục đích. Không biết khi nào nó về?
Gia Mẫn đã đi được một tuần, từ hôm Nguyễn gia nhắc đến chuyện đã là ba ngày rồi nhưng cô vẫn không chút động tĩnh gì. Bọn họ bồn chồn một thì bên Nguyễn gia bồn chồn mười. Sớm muộn cũng phải có người nói với cô vì dù sao quyết định thế nào cũng phải có gật đầu của cô mới được. Hoàng Anh lại đang suy tính gì thì cũng không ai biết. Phía dưới lại càng thấp thỏm lo âu, dò theo từng động thái bề trên mà hành động.
- Yên tâm đi! Gia Mẫn sẽ sớm về thôi, Hoàng Anh sẽ liên lạc không cần chúng ta. Đây còn liên quan tới chuyện riêng của họ nữa, mình lo quá không khéo sẽ hư chuyện. Khánh Nam không đáng lo chỉ sợ giữa Hoàng Anh và em ấy có khúc mắc thôi.
- Ngày xưa cũng vậy bây giờ cũng vậy toàn vì chị ấy nên nó mới hết lần này tới lần khác nhường nhịn, cố gắng vẹn toàn. Lần này e cũng không khác mấy.
- Gia Mẫn rất khó đoán, khó tránh người bên cạnh không thể tin tưởng. Nếu Khánh Nam yên phận thì tự khắc em ấy sẽ không làm gì._ Tuấn Hạo mong là Khánh Nam đừng quá ngốc làm chuyện không nên làm, tranh thứ không phải của mình. Hậu quả thật không thể tưởng tượng
- Em đã chuẩn bị kĩ càng, giám sát Nguyễn gia tránh có chuyện ngoài ý muốn. Cẩn thận vẫn tốt hơn.
- Đừng quá tay là được, Tuyết Nghiên vẫn nên đừng nhúng tay vào. Em ấy quá cảm xúc, em nên kìm chế đừng để người khác kích động rồi lại làm bậy. Gia Mẫn không ở đây nước xa không cứu được lửa gần.
Bảo Nguyên gật đầu, vậy nên hôm nay không đem theo nó. Mấy chuyện nhẫn nại tốt nhất đừng kéo nó vào, nóng nãy không thể giữ được bí mật với lại cần người không biết giúp mọi người diễn tốt vai diễn. Bây giờ ngồi đợi thôi. Ai mất kiên nhẫn người đó sẽ thua. Một chiếc ghế bất quá cho họ cũng được miễn là đừng được voi đòi tiên. Nguyễn gia sắp ngồi không yên khi nhận biết được cuộc hôn nhân họ dày công đạt được sắp đi đến hồi kết, điều này sẽ là một đả kích lớn vào địa vị Nguyễn gia. Cao tầng Nguyễn gia đang toan tính đủ đường, nâng cao giá trị cho Khánh Nam níu kéo cuộc hôn nhân này. Nhưng trời không chiều người, họ đâu ngờ rằng Cố Gia Mẫn lại quá mức có thể tưởng tượng, ánh hào quang còn rực rỡ hơn ba mẹ cô ngày ấy. Sự đãi ngộ của Tần gia chủ là vô tiền khoáng hậu, trước giờ chưa từng khước từ bất kì đề nghị hay ý kiến nào của cô, thậm chí mặc cho cô muốn làm gì thì làm. Ngay cả Tần đại tiểu thư cũng không được như vậy. Nguyễn Khánh Nam muốn đọ sức cọ nhiệt e là không thể nhưng dùng cả gia tộc thì có thể miễn cưỡng tranh giành. Ít nhất không thể quá vô dụng đến mức có anh ấy cũng được mà không có cũng như không. Hoàng Anh vẫn đang còn muốn tận dụng Nguyễn gia nên đề nghị tất nhiên hoàn toàn không sao. Điều hai người họ lo lắng là Gia Mẫn trước giờ luôn quái đản, cô tuyệt đối sẽ không nhường không cái gì. Rốt cuộc nước cờ đáp lại của cô sẽ đi như thế nào. Hoàng Anh và Gia Mẫn xảy ra xung đột lợi ích hay không thôi. Bàn cờ rối rắm này không chỉ có hai người họ mà đây là bàn cờ đa bên, ai với ai vẫn chưa biết được. Ai làm chủ thì người đó phải cân bằng được thế cục, xoay chuyển nó thật khéo léo, đảm bảo thế kìm chế lẫn nhau của các thế lực.
****
Hai hôm sau, trước ngày họp hội đồng Tần gia bốn ngày, Khánh Nam đang chạy xe trên đường đến chỗ làm thì trên đường một chiếc xe như bị điên lao thẳng tới. Anh hoảng hốt bẻ lái gấp tông vào lề đường chiếc xe đã hư hỏng. Bản thân anh vừa định thần lại chưa kịp xem bản thân có làm sao không thì chiếc xe điên kia lại trực diện lao tới. Anh lập tức xuống xe tránh ngay. Tên lái xe như muốn mạng anh may là ngày lúc ấy có xe cảnh sát đi tuần tra xuất hiện kịp lúc nên chiếc xe mới bỏ đi. Anh được đưa vào bệnh viện, tin tức bay nhanh tới nổi Khánh Nam vừa vào tới phòng cấp cứu là mọi người cũng tới kịp.
- Hoàng Anh! Tôi đã coi đoạn CCTV hiện trường, hoàn toàn là muốn mạng Khánh Nam._ Vương Thành hướng chị báo cáo.
Hoàng Anh vừa tới, không biết chuyện gì đang yên lành tự nhiên lại có chuyện. Tên điên nào đụng tới chồng của Tần gia đại tiểu thư, chán sống. Bình thường Khánh Nam có gây thù chuốc oán với ai sao? Với tính cách đó thì không có khả năng. Chị cảm giác chuyện này rất không bình thường.
- Cho người điều tra thật kĩ vào. Một con kiến cũng không bỏ sót.
Ai cũng thấy chị đang rất bực bội. Đây là thách thức Tần gia.
- Tôi biết rồi cậu yên tâm đi, nhất định sẽ đòi lại thích đáng cho Khánh Nam.
Tuấn Hạo trầm ngâm suy nghĩ, chuyện này quá trùng hợp. Xem ra Gia Mẫn tính không sai chút nào những kẻ kia không yên phận được bao lâu. Nhưng không ngờ lần rục rịch này lại rơi trúng người Nguyễn thiếu. Muốn mượn chuyện nội bộ của Tần gia gây sóng sao?
Bảo Nguyên mới tới liền chuyển điện thoại hình như đang gọi dỡ cho Tuấn Hạo. Điều này gây nên sự chú ý những người khác.
Tuấn Hạo biết người đầu dây là ai:
- Đại cố vấn! Anh nghe
- Khánh Nam bị ám toán hả?
Anh hơi bất ngờ cũng nhanh chóng đáp:
- Đúng vậy! Vương Thành đang cho người điều tra.
- Được rồi! Đừng làm gì hết đến khi em về. Canh chừng Tuyết Nghiên đừng để nó làm loạn. Anh biết phải làm gì mà đúng không? Nhớ kĩ những gì em nói trước lúc đi.
Tuấn Hạo nhìn họ chút rồi trả lời:
- Gia chủ để cho Hoàng Anh toàn quyền xử lý.
- Em còn chút chuyện chưa về được. Anh tuỳ cơ ứng biến đi.
Cuộc nói chuyện nhanh chóng kết thúc. Anh hơi khó hiểu trước thái độ của cô, đưa điện thoại cho Bảo Nguyễn và hỏi:
- Em nói hả?
- Em có gọi lúc tới đây nhưng cậu ấy biết trước. Sao cậu ấy nói gì hả?
- Không có! Chỉ dặn dò đừng làm bậy thôi.
Thư Hoàn ở bên nghe được tới đây liền không thể nhịn được sự tò mò nữa.
- Sao em ấy biết nhanh vậy? Còn dặn Tuấn Hạo không làm bậy? Dặn có sai người không?
Mỹ Kì lười nhác trả lời:
- Quên nó nắm Royal hả? Với lại lời nó nói không dư đâu. Chuyện này không đơn giản chỉ có vậy đâu. Đừng ai làm càn nếu không hậu quả tự đi mà gánh.
Hoàng Anh không hiểu tại sao cô lại không liên lạc với chị, hôm qua tới giờ. Hành động của cô quá ư là khó hiểu, lần này Khánh Nam xảy ra chuyện trước đại hội không khéo có người lợi dụng hắt nước bẩn vô cô hay có âm mưu sâu xa hơn nữa. Mà Gia Mẫn hình như không muốn bàn gì với chị hết. Chuyện đồng ý hay không đến nay cũng không có câu trả lời rõ ràng. Cô thật là đang muốn làm gì. Đang miên man sug nghĩ thì Khánh Nam cấp cứu xong thương tích không nặng chỉ gãy tay, thương nhẹ ở đầu vào vài trầy xước nhỏ. Nói chung không đáng ngại, anh được đưa về phòng nghỉ ngơi. Hoàng Anh cũng niệm tình quan hệ của hai người nên ở lại chờ thuốc mê tan, bạn bè cũng biết ý nên đi về trước. Đợi anh tỉnh sẽ quay lại thăm.
"ting"
- Nhớ chị! Em không ngủ được!
Chị cười khẽ cuối cùng cô cũng nhắn tin cho chị. Bé cưng lúc hai người hay làm nũng. Bất quá lại rất đáng yêu.
- Chị cũng nhớ em! Đang ở trong phòng bệnh làm tròn bổn phận đây.
Rất nhanh có tin nhắn tới
- Em làm phiền chị chăm chồng rồi!
- Người chị muốn chăm là em. Khi nào em về cục cưng?
- Trước họp hội đồng, em đang tranh thủ không nghỉ ngơi đây. Thêm chuyện hôm nay chắc phải nhanh về rồi.
Chị lo lắng, cô lại không nghỉ ngơi rồi.
- Đừng quá sức! Nghỉ ngơi đi, giờ này mấy giờ rồi? Em đó nói bao lần cũng không nghe, chuyện cũng rồi em gấp làm gì, có chị mà.
- Rồi rồi! Em biết mà, đi ngủ liền đây! Em muốn về giúp chị thôi, đương nhiên tin chị làm được.
- Em ngủ đi! Ngủ cho đủ giấc nha, không chị phạt nặng. Ngủ ngon bé!
Chị thấy cô không trả lời thì biết đã đi ngủ, chị ở lại thêm chút nữa thì đi về công ty. Ở lại bệnh viện quá ngộp ngạt, công việc còn rất nhiều, tan làm rồi quay lại. Trước khi đi dặn dò vệ sĩ trông chừng cho cẩn thận, tuyệt đối không được có chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.