Chương 19
Rei
18/06/2022
Hôm nay có cuộc họp quan trọng ở Tân Thiên Kỷ về chuyện thu mua mảng bán lẻ Rean Market của Top Cop. – tập đoàn bán lẻ của Đức, không những vậy đây sẽ là cuộc họp hội đồng quản trị đầu tiên cô tham gia từ lúc chính thức quay về nên sự chuẩn bị càng kĩ hơn trước. Hoàng Anh tới từ sớm, dạo này công việc thay phiên nhau chồng chất, chuyện nội bộ đã không mấy yên ổn nhưng chính sự không thể qua loa được, dự án tỷ đô này không thể có sai sót. Đối thủ cạnh tranh thương hiệu bán lẻ Rean này toàn sừng sỏ. Qua giờ nghỉ trưa thì cuộc họp mới bắt đầu, Hoàng Anh không biết khi nào cô tới, đang miên man suy nghĩ thì giật mình nghe thấy tiếng mở cửa, ngước lên thì thấy cô ngay trước.
- Đợi em nãy giờ á!_ Chị liền đi lại đóng cửa kéo cô vào ngồi xuống ghế rồi đặt cô lên đùi an toạ.
Gia Mẫn đẩy chị ra, khi thấy người này cứ dính sát vào cô, vùi đầu vào tóc hít cái gì trong đó không biết nữa.
- Tránh ra đi, qua em chưa gội đầu đó, thơm lắm hay sao mà ngửi dữ vậy?
- Chỉ cần là em thì cái gì cũng thơm hết. Em biết là chị nhớ em lắm không? Không cho chị theo đã đành hôm qua còn không cho chị sang chỗ em nữa. Chị chịu không nổi ra ngoài giải quyết em đừng có trách à
Hoàng Anh trêu chọc cô, tay bắt đầu không an phận tháo hai khuy áo trên của cô rồi vuốt ve nhẹ nhàng bên ngoài, làm cô thoáng rùng mình. Lập tức đánh nhẹ tay chị, nghiêm mặt nhắc:
- Đây là nơi làm việc đó chị không được làm bậy. Lỡ ai vào thì làm sao?
- Em yên tâm, phòng của chị ai dám không thông báo mà tự ý đi vào ngoài trừ em chứ hả? Ngoan đi, chị nhớ em mà.
Hoàng Anh bồng cô đi lại ghế dài gần cửa sổ có thể nhìn ra ngoài đặt cô nằm xuống, chị nhanh chóng chiếm lấy môi cô, đưa cô vào một nụ hôn cháy bỏng thể hiện sự nhớ nhung, Ban đầu cô còn kháng cự nhưng cũng nhanh xuôi theo chị vì đâu mỗi chị nhớ hơi ấm xác thịt của đối phương. Chị cởi áo sơ mi cô và thấy cô mặc chiếc áo ngực ren rất gợi cảm, chị như chết mê trước vẻ đẹp ấy.
- Em mặc cái này khômg phải cho chị xem sao? Còn bảo không muốn.
Cô "đỏ mặt", lí nhí đáp:
- Ai biết chị lại muốn bây giờ chứ!
Không nói gì chị, đưa tay cô xuống ngay quần chị, khi cô vừa chạm vào thì giật mình. Chị cười khẽ, kéo cô vào nụ hôn, tay tháo luôn chiếc áo ngực của cô. Xoa bóp chuyện nghiệp một bên ngực của cô. Chị cắn nhẹ lên cổ và xương quai xanh để lại dấu dỏ trên đó.
- Mmmppp.... Nhẹ chút...đừng để có dấu.... Hoàng..Anh.
Chị chuyên tâm vào chính sự, không còn để mình để bao nhiên vết tích trên cô ngay chỗ không che được. Chị ngậm lấy một bên nhũ hoa, liếm mút như đứa trẻ, tay kia đã từ từ đi xuống dưới, kích thích em bé đã ẩm ướt nãy giờ. Chị đưa tay đi vòng quanh bên ngoài, làm cô ngứa ngáy khó chịu, phải mở lời:
- Chị đừng... đùa nữa mà...
Cứ như vậy căn phòng trở nên nóng bỏng phát ra âm thanh khiến cho người ta đỏ mặt may là tầng này rất vắng người nếu không chuyện tốt của hai người đều bày ra người khác coi. Cô thư ký cũng toát cả mồ hôi hột khi biết mình là người chứng kiến chuyện động trời này. Không ngờ hai người phụ nữ này dính vào nhau theo cách này, cái nghề của cô cũng yếu tim quá, biết nhiều chuyện hậu trường chưa bao giờ tốt.
Ở một căn phòng khác trong toà nhà cũng tụ tập.
- Căn phòng đó giờ chắc cũng nóng lắm đó, Hạo ca ca!
Tuấn Hạo ngước lên nhìn cười khẽ, cũng đáp lại:
- Không dám nhận hai tiếng ca ca của Thư tiểu thư đâu!
Thư Hoàn đến để xem chuyện vui cũng như làm trong bổn phận cổ đông của mình đại diện Thư gia, tính tới hỏi chút chuyện nhưng bạn thân lại bận gia sự nên thôi trời đánh không trách bữa ăn. Để hai người đó làm đại sự rồi mời đi ăn trưa cũng không muộn. Tới cũng lỡ tới rồi đành tạt qua căn phòng của anh bạn Tuấn Hạo này – người trở thành chủ đề nóng từ lúc em ấy về tới giờ.
- Hồng nhân bên cạnh Đại cố vấn cũng e sợ sao?
- Ai cũng làm tốt bổn phận của mình thôi mà. Hồng nhân cái gì, không hồng nhân cái gì chứ. Cậu đừng nói bậy bạ!_ Anh trả lời.
Tuấn Hạo sao không biết đến những lời đồn đoán bên ngoài về quan hệ của hai người chứ. Đây rõ ràng là muốn bôi xấu danh dự của Gia Mẫn, hạ thấp uy tín của cô. Những trò tiểu xảo này cô từ lâu không để tâm, nên anh cũng im lặng mặc kệ họ muốn nói gì thì nói.
- Tại sao trước đây thì luôn làm như trung lập trước mọi phe phái mà giờ bỗng quay 180 độ qua làm thuộc hạ của em ấy vậy? Điểm này không thể giải thích rõ ràng thì họ nói lung tung thì coi như cũng có chút căn cứ mà.
Thư tỷ tỷ vô thẳng vô vấn đề, ở đây ngoài chị ra không ai dám thẳng thắn với mấy con người kiểu này. Bọn họ ai cũng thích lòng vòng trong khi có những chuyện hoàn toàn có thể nói thẳng ra, biết đâu có câu trả lời thì sao? Hơi đâu đoán mò sau lưng, rồi suy đoán lung tung. Minh tranh với chả ám đấu, đại tỷ không hiểu và cũng không muốn hiểu. Lần này coi như làm người tốt cho một số người câu trả lời.
- Trước giờ vẫn luôn vậy mà. Thư đại tỷ đây nghĩ với tính cách đó có thể để một người không ngừng lớn mạnh mà bản thân không thể kiểm soát hay quá độc lập sao? Trung lập? Đúng hơn tiểu tổ tông chưa dùng tới hay không muốn người đó lộ diện quá sớm thôi.
Thư Hoàn chống cằm hoài nghi, nói:
- Cậu dễ trả lời vậy sao? Không sợ tôi nói hai người từ lâu đã bàn tính quay mọi người một vòng hả?
- Theo những gì tôi thấy cậu không có chút gì là thù địch hay muốn đối đầu với em ấy, tất nhiên sẽ không nói gì bất lợi hết. Với lại em ấy cũng không để tâm chuyện này đâu, đừng ai làm chuyện ruồi bu làm gì.
Chị "nhún vai" đáp lại:
- Ai bảo Đại tỷ đây có mắt nhìn người tốt chứ. Cô bé ấy không phải người xấu, với lại mấy chuyện tranh đấu gia tộc này tiểu thư đây không muốn nhúng tay vào.
Nghe mấy câu này từ phía chị làm anh cũng thấy vui lây, cuối cùng bên đó cũng có người biết điều này. Thư Hoàn có thể điều hoà được quan hệ của Gia Mẫn và Hoàng Anh nếu không may xảy ra chuyện gì đó. Anh cứ có dự cảm không tốt cho mấy ngày sắp tới, mong là anh lo lắng nhiều. Gia Mẫn đang tính gì đó nhưng không nói cho ai.
- Nè cuộc họp này có vẻ quan trọng nhưng nó cũng đâu đến mức em ấy đích thân tới chứ! Anh bạn biết gì không?
Tuấn Hạo "lắc đầu", đáp:
- Chúng tôi cũng như người khác thôi. Nhận lệnh mà làm việc không hỏi nhiều, ai biết tiếp theo là gì chứ. Hình thức thôi, dù sao cũng là Đại cố vấn, phó chủ tịch Tân Thiên Kỷ, cũng nên ra mắt mọi người mà. Sắp tới lại có sự thay đổi nhân sự như chuyện của Khánh Nam, mọi thứ nên vào quỹ đạo trước khi có bất kì xáo trộn nào.
- Thú vị thật! Quan hệ tay ba đó xem ra còn rắc rối dài dài. Cố Gia Mẫn không biết có bao nhiêu nhẫn nại trong chuyện tình cảm đây?!
Chị dạo gần đây Khánh Nam nghiêm túc lạ lùng, chăm chỉ làm việc nghe bảo có tiến bộ rất lớn. Vương Thành với Hà Sâm cũng không ngừng hỗ trợ chỉ dẫn, ngay cả trên đang dưỡng thương vẫn hoàn thành công việc đúng hạn và đạt hiểu quả tốt làm mọi người dần dần nhìn bằng con mắt khác. Xem ra đã ý thức được lợi thế của bản thân để trói buột thậm chí chinh phục Hoàng Anh. Ai chà Gia Mẫn bây giờ đúng là thế khó rồi. Cuộc họp chiều nay anh bạn ấy cũng tới nữa bất chấp việc có thể uỷ quyền.
Đầu giờ chiều, cuộc họp chính thức diễn ra cô và chị cùng nhau bước vào. Mọi ánh nhìn đổ dồn vào chỗ của cô, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn này không ngờ lại là một nhân vật được đánh giá nguy hiểm nhất Tần gia. Bảo vật của Tần gia chủ, người xem như gia chủ khi vắng mặt lão nhân gia. Mặc dù nổi tiếng và địa vị ngút trời như vậy nhưng trước giờ cô rất bí ẩn, luôn hoạt động ẩn dật không mấy khi lộ diện. Nên rất nhiều người mặc dù chức cao cũng hiếm diện kiến dung nhan chứ nói gì những người mới trong ba năm qua được thăng chức. Họ thấy rất nhiều nhân viên an ninh của tập đoàn cũng như cận vệ cao cấp Tần gia ở đây.
- Nè! Anh có thấy hôm nay an ninh được thắt chặt với quy mô tôi chưa từng thấy trước đây. Cho dù chủ tịch có tới cũng không phô trương đến vậy.
Bên cạnh là anh giám đốc tài chính của công ty thương mại Anoki đang nắm giữ mảng bán lẻ nhất là T-mart, cửa hàng tiện lợi T24h, kênh mua sắm Anoki shopping và trang thương mại điện tử Anoki liền giải đáp cho lính mới:
- Đây là bộ não của Tần gia, an toàn của người này liên quan mật thiết đến thịnh suy của gia tộc. Với lại mới xảy ra vụ tai nạn của Nguyễn phó tổng nên họ càng cẩn thận hơn. Nhớ kĩ đừng bao giờ đắc tội với cô gái đó - giọt cuối cùng của Cố gia huyền thoại sẽ chết lúc nào không hay. Quan hệ của Tần tổng với cô ấy cũng vi diệu lắm, hai người họ cân bằng, khống chế lẫn nhau nhưng lại rất thân thiết. Tuỳ ý ra vào chỗ của Tần tổng không báo trước chỉ có một người thôi.
Anh chàng người mới này được khai sáng, lời đồn về cô gái này thật sự rất bất ngờ anh lại càng không biết bao nhiêu là thật. Nay lại được nhìn thấy dung nhan đúng là tuyệt sắc giai nhân tuy đã bị che bởi một cặp kính mát nhưng vẫn không giấu được nhan sắc ấy. Hoa hồng có gai đúng thật, gai này còn rất nhọn nữa. Trực giác của Gia Mẫn rất nhạy cảm, tuy cô không nhìn mọi người nhưng vẫn cảm nhận được có người đang nhìn mình. Hơi hiếu kì một chút khi ánh nhìn của người có vẻ khác với nhìn soi mói, bàn tán kia. Cô tháo kính ra nhìn tới liền chạm ánh mắt với nhau, người lạ chưa thấy bao giờ. Cô đeo lại kính cười khẽ tiện tay lấy điện thoại nhắn một tin qua cho ai kia.
" Anh chàng ngồi cạnh Phạm Duật là ai vậy chị?"
Hoàng Anh hơi nheo mắt khi đọc được tin nhắn, chị kín đáo đảo mắt thì thấy một anh chàng vẫn đang nhìn cô ngồi ngay bên cạnh Phạm Duật. Nhìn gì nhìn dữ vậy không biết.
" Đó là phó giám đốc tài chính mới Anoki làm được một năm rồi, tên Giang Thành Cố. Em hỏi làm gì???"
Giang Thành Cố?
" Không có gì! Tự nhiên thấy nhìn em quá nên em hỏi thôi."
Nhìn vợ người khác nhiều như vậy làm gì chứ. Chị thấy nóng mắt rồi, cô đúng là chỉ nên ở nhà thôi. Ra đường ong bướm bu đầy ai chịu cho nổi.
" Không cho em nhìn lại!!!"
Cô cười khẽ, lại trẻ con rồi người ta nhìn có làm sao, cô cũng đâu thích đàn ông. Ghen dư thừa. Nghĩ nghĩ vậy thôi chứ biết người yêu ghen ai không vui. Cô hết sức tự nhiên đưa tay cầm tay chị chơi đùa, làm người khác rớt mắt, Tần tổng bình thường rất lạnh lùng và nghiêm túc nhưng này lại để tay cho người khác "mua vui". Chị trong lòng vui như mở cờ, lần đầu cô chủ động trước đám đông nhưng bên ngoài vẫn lạnh khốc như thường đợi đến đúng giờ để họp. Còn thiếu Khánh Nam với Vương Thành nữa.
Giang Thành Cố vẫn nhìn "đôi uyên ương" thân mật công khai thì càng thấy cô có vẻ đáng yêu. Anh lúc nãy có biết cô đang còn độc thân, thì trong lòng tự nhiên vui lạ thương. Khi chạm ánh mắt, tim anh như hẫng mất một nhịp, tiếng sét ái tình đã đánh trúng rồi. Mặc dù biết địa vị cô rất cao nhưng gia thế anh cũng trâm anh thế phiệt - gia đình quan liêu. Sao lại không thử một lần.
Thư Hoàn ngồi bên kia cũng đã "chiếu tướng" được một anh chàng sắp lao đầu vào ngõ cụt. Cô em này không thích mày râu mà thích má hồng, thêm một kẻ ngốc chui đầu vào. Lại thêm tranh vợ với Tần tổng bá đạo cục nước đá kia thì tương lai đã u ám nay càng tăm tối hơn. Tội nghiệp!
Giám đốc điều hành Anoki lên chuẩn bị trình bày dự án thì Khánh Nam tới, mọi người cứ tưởng Vương Thành đi cùng nhưng bây giờ lại chỉ có một người làm ai cũng hiếu kì nhưng chỉ có Gia Mẫn là bình thường lên tiếng chào Khánh Nam:
- Nguyễn thiếu, sao anh không nghỉ ngơi thêm mấy ngày?
Khánh Nam ngồi xuống vị trí của mình rồi mới đáp lại câu hỏi của cô:
- Công việc bận rộn mà dù sao đến cả Đại cố vấn cũng tới thì anh không thể nằm nhà được.
Mùi thuốc súng nồng nặc chỉ sau hai câu nói những người không biết chuyện chỉ thấy hơi không bình thường, còn mấy vị tường tận thì ngồi vắt chân xem kịch hay. Chỉ có chị thấy bản thân nhột nhột không yên, cô thì làm như không nhận ra gì cười nhẹ ra hiệu cho CEO Anoki bắt đầu. Anh khó chịu khi thấy chị cẩn thận mở chai nước cho cô bằng một tay vì tay kia cho cô cầm. Hai người công khai như vậy hoàn toàn không để anh vào mắt.
" Hoàng Anh! Em thật sự đối xử với anh như vậy sao? Em không thể lén lút chút cho anh xíu thể diện? Sự cố gắng của anh không bằng cái cau mày của cô ta sao?"
Dự án thu mua đã được thông qua bước đầu, hai bên đàm phán giá cả và những điều kiện theo sau. Vấn đề lớn nhất là mức giá tối đa Royal có thể mở ví bởi đây là giai đoạn nhiều dự án sắp và đang tiến hành, ưu tiên cho hiện nay là dự án mở rộng thị phận tài chính đề ra suốt ba năm qua.
- Sao mới đầu ra giá là 1 tỷ euro bây giờ lại 1 tỷ 3? Bọn họ giỡn mặt sao?_ Một người lên tiếng.
Thương Kiệt lên tiếng hỏi:
- Tự nhiên kê cao giá khi thương vụ sắp xong. Đây rõ ràng có người muốn phá chúng ta. Bây giờ làm sao?
Mọi người hướng mắt về một hướng đây lý do chị muốn cô tham dự khi bị kê lên tận 300 triệu euro không phải số tiền nhỏ. Trong khi dự án thu mua bên hỗ trợ tài chính quan trọng nhất là Royal có một khoản vay nội bộ thông qua quỹ đầu tư, cộng với quy định bất kì giao dịch bằng công quỹ vượt qua 10 triẹu đô đều phải có sự đồng ý của chủ quản Royal chứ phòng tài chính Royal không được phép tự duyệt. Huống chi đây những 300 triệu euro nếu cô không gật đầu thì có mười chữ ký của chị cũng không thể mở van tiền. Đây là một trong những điểm hạn chế của quy định này nếu như không có gia chủ mặc nhiên người đứng đầu Royal như vua không ngai.
Cô nhìn mọi người cũng nhìn chị, đương nhiên cô biết họ muốn gì nhưng mà....
- Không được! 1 tỷ chốt giá cùng lắm 1 tỷ 1 không lên nữa.
- Nhưng chúng ta không thể mất Rean được, bỏ rất nhiều công sức vô đó rồi_ Phạm Duật nhanh miệng đáp ngay.
Cô tính nói thì Khánh Nam đã nói trước:
- Họ bỗng dưng kê cao giá như vậy có người bắt lên nếu chúng ta cứ kê theo thì sợ rơi vô bẫy. Trước hết không để người ngoài biết chúng ta thật sự muốn có nếu không sẽ bị nắm thóp.
Chị ngạc nhiên vì ít khi anh lên tiếng trong những buổi họp thế này vì Khánh Nam không tin vào năng lực của mình. Cô nhước mày nhìn anh bằng con mắt hứng thú, Nguyễn Khánh Nam thật sự đã nghiêm túc rồi, cũng tốt làm người nên như vậy, nếu muốn làm đối thủ cũng nên tương xứng chút.
- Vậy theo anh nên như thế nào?_ Hoàng Anh hỏi.
- Anh nghĩ nên để Đại cố vấn quyết thì tốt hơn anh không nên dài tay._ Khánh Nam nhìn tới chỗ cô đang bình thản nhìn với vẻ mặt có ý cười.
Cô nhún vai, đáp:
- Nếu anh có ý kiến hay thì nói đi. Em nghe thử thế nào?
- Anh thấy nên xem thử ai đang phá chúng ta trong bóng tối, mục đích của họ là gì. Tiếp đến chúng ta nên tiếp cận nội bộ của Top. Cop vì anh cho rằng chắc chắn nội bộ của họ có người đi đêm với bên kia. Nếu không với quan hệ của hai bên họ không thể thất tín như vậy, trong khi đã công bố dự án này chúng ta thắng không thể lật lọng phút cuối được. Chắc chắn có thể có ẩn tình. Chúng ta thử đàm phán bên lề kéo dài thời gian.
- Tôi cũng đồng ý! Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Nên điều tra kĩ sự việc nếu không sợ sẽ ảnh hưởng tới vị thế của Anoki và giá cổ phiếu. Không thể ra giá cao như đấu giá bình thường._ Giang Thành Cố bỗng lên tiếng tán đồng với ý kiến của Khánh Nam. Ánh mắt có vẻ mong chờ cô nói gì đó.
Hoàng Anh biết những gì họ nói nhưng cuộc họp có những thu hoạch ngoài mong đợi cũng như ý muốn. Nhưng thật ra Anoki mua được Rean hay không cũng không ảnh hưởng nhiều hiện tại cái giá trị của Rean nằm ở thị trường quốc nội của nó, đường tắt vào Đức thôi. Vấn đề nằm ở chỗ là ai đang cố tình phá đám ra một mức cao hơn nhiều như vậy rõ ràng muốn khiêu chiến. Nếu như dự án thất bại thì danh dự của Tần gia sẽ bị tổn hại.
- Nó với họ 1, 35 tỷ được thì thành giao thì đôi bên làm ăn lâu dài nhưng nếu thất tín như vậy thì dù có sau này có rẻ hơn thì Tần gia cũng không mua. Chỉ ngắn gọn vậy thôi không dài dòng lê thê gì hết.
Thư Hoàn bất ngờ khi nghe cô nói, không phải mới bảo cùng lắm 1,1 hả?
- Không phải lúc nãy em không chịu 1,3 sao?
- Mẫn! Em dùng phép thử hả?_ Hoàng Anh hiểu ý cô.
Cô nhìn chị cười nói:
- Không phải Nguyễn thiếu và cả phó giám Giang cũng nói rồi hả? Phải điều tra mà, đương nhiên phải có mồi nhử chứ. Mọi người biết nên làm gì rồi chứ?
Hoàng Anh gật đầu đồng ý. Khánh Nam thấy ý kiến mình được thu nhận cũng khá cao hứng. Những người kia thấy Đại cô gia có thể cùng sang sẻ với Tần tổng. Vị trí sắp tới xem ra cũng xứng đáng nhận được. Một số cũng qua nịnh nọt anh mong chiêu cố khi Tần tổng nắm quyền.
- Quan trọng là bây giờ ai gặp riêng bên ngoài đây? Một người không liên quan mấy đến dự án cũng như Royal._ Tuấn Hạo câu nói đầu tiên nãy giờ.
Chị đã có dự tính rồi.
- Nguyễn phó tổng sẽ gặp riêng bên kia và cùng với Nguyên tổng của Anoki thương thảo về thương vụ. Từ nay mới chính thức làm việc với nhau cho đến khi thành công. Tôi muốn nghe kết quả tốt nhất.
Hoàng Anh đã trao cơ hội cho Khánh Nam, nếu thành công thì sự thăng tiến của anh sẽ rất cao. Được tham gia vào lúc này như lời minh chứng năng lực Khánh Nam, và chị đang muốn bồi dưỡng anh. Gia Mẫn nhướng mày một chút. Hoàng Anh, chị có suy tính riêng, cô tới đây chỉ là hợp thức hoá quyết định của chị một cách quang minh chính đại. Được thôi cô chiều chị, coi như bồi thường cho Khánh Nam. Quyền lực cô quá lớn chị muốn thu hẹp lại cũng phải thôi. Quan hệ của hai người đã bắt đầu vô chiều hướng phức tạp rồi. Từ ngày nắm Royal cô lại càng vô thế khó hơn xưa. Mà cũng sớm muộn thôi chị từ lâu đã muốn dùng Khánh Nam nếu anh ấy được việc sớm thì đã lên cao hơn giờ rất nhiều.
- Cứ vậy đi!
Cuộc họp kết thúc khi vài việc linh tinh nữa xong. Mọi người lần lượt đi ra, Tuấn Hạo nhìn cô hai người trao đổi ánh mắt qua đúng 1 chút xíu rất kín đáo, anh hiểu mình phải làm gì. Nên cũng nhanh chóng rời đi, duy chỉ có Thư Hoàn để ý kĩ nhất cử nhất động của cô mới nhận ra là có gì đó bí mật ở đây. Thần bí như vậy là đang muốn làm gì. Toan tính riêng? Mặc dù hiếu kì nhưng cũng nhanh chóng đi ra chỗ chị đứng cùng với cô, có cả Khánh Nam và lúc này Vương Thành cũng bước tới, họ tụ họp ở ngoài hành lang.
- Anh có chút chuyện đột xuất nên không dự được.
- Không sao! Kết quả hôm nay cũng tốt đấy_ Thư tỷ tỷ vẫn nhanh miệng nhất, ám chỉ chuyển biến của Khánh Nam.
Bỗng có người đi lại chỗ họ làm Khánh Nam tính nói thì ngưng lại. Là Giang Thành Cố.
- Tần tổng! Các vị!_ Anh lịch sự chào.
Hoàng Anh gật đầu đáp lại. Chị ngửi thấy mùi gì đó rồi, bé con bên cạnh vẫn lãnh đạm như không, từ tốn trả lời:
- Phó giám đố Giang, có gì sao? Hay dự án còn gì hả?
- À không! Tôi chỉ là nghe danh Đại cố vấn đã lâu mà nay mới được gặp nên muốn làm quen chút mong có được chỉ giáo thêm._ Lịch thiệp, nhã nhặn những gì anh đang thể hiện.
- Không dám! Giang thiếu quá lời rồi. Ai cũng cố hết sức thôi.
- Tôi chỉ nói sự thật thôi. Ba tôi rất hay nhắc về cô như một truyền kì. Nếu ông biết tôi có kết giao với cô chắc ông rất vui. Không biết Cố tiểu thư có nhã hứng không?
Hoàng Anh tối sầm, chị bất giác đặt tay lên eo cô. Thành Cố nhìn thấy cũng hiếu kì về quan hệ của hai người. Anh cảm thấy cả hai hơi khác khác, khá giống loại quan hệ đó. Nhất là ánh mắt Tần tổng nhìn anh. Nhưng Tần tổng đã kết hôn rồi ai lại ngang nhiên thân mật nhân tình trước mặt chồng mình bao giờ. Lập tức xua đi ý nghĩ đó, huống hồ đều là nữ cả.
- Cũng không gì! Đồng nghiệp cả mà anh đừng khách sáo. Chỉ cần không đối phó Tần gia tất cả đều là bạn._ Từng chữ đều rất sách giáo khoa.
- Vậy đây là dang thiếp của tôi! Có gì Cố tiểu thư cứ liên lạc, tôi rất sẵn lòng.
Cô cũng cầm lấy, anh cúi chào họ rồi vui vẻ rời đi. Mĩ nhân lạnh đãm càng tuyệt mĩ, người vậy nếu chinh phục được mới đáng giá. Vị trí Giang thiếu phu nhân không ai xứng đáng hơn cô ấy. Lúc anh đã có được danh thiếp của cô từ chỗ Phạm Duật. Từ bây giờ sẽ lên kế hoạch truy vợ.
- Này người ta nhìn trúng em đó!_ Hoàng Anh nói khi thấy đã đi xa.
Cô ném cái danh thiếp cho chị, bình thản nói:
- Em không nhìn trúng là được. Chị quan tâm làm gì.
Khánh Nam chen ngang khi chị tính nói gì:
- Vợ! Anh chuyện muốn nói riêng với em.
Chị cứng người khi nghe anh kêu như vậy. Người bên ngoài cười thầm không ngờ vợ chồng Tần tổng lại dễ thương thế. Tình cảm rất tốt. Đang ở nơi đông người chị không thể phũ được.
- Anh muốn nói bây giờ hả? Chuyện gì sao?
Gia Mẫn thấy Talia tới rồi nên gật đầu nhẹ cái rồi quay người đi. Chị lập tức kéo lại hỏi:
- Em về hả? Không ở lại lát chị đưa về.
- Talia tới đón em rồi. Chị ở lại làm đi. Với lại chồng chị có chuyện nói với chị kìa, mọi người không nên kì đà cản mũi.
Chị không biết nói gì thêm. Hoạ do chị tạo ra, phải gánh. Chị để cô về với Talia khi thấy người đã đứng kia chờ rồi.
Thư Hoàn cười thầm trong bụng. Để coi có thể gỡ được mớ dây rối này không? Số đào hoa hai người này như nhau. Hoàng Anh trừng mắt với bạn mình rồi cũng cùng Khánh Nam đi về phòng làm việc.
- Khánh Nam mới là sự lựa chọn lâu dài và an toàn cho Hoàng Anh!_ Vương Thành nói.
- Còn phải coi Hoàng Anh thích cái gì. Hôn nhân lâu dài phải bắt đầu bằng tình yêu. Ai có được trái tim Hoàng Anh mới là dài lâu. Hộp bánh chỉ có hộp không có bánh ai mua đúng không? Đó là chuyện riêng để họ tự quyết đi, quan trọng là ở Hoàng Anh.
- Đợi em nãy giờ á!_ Chị liền đi lại đóng cửa kéo cô vào ngồi xuống ghế rồi đặt cô lên đùi an toạ.
Gia Mẫn đẩy chị ra, khi thấy người này cứ dính sát vào cô, vùi đầu vào tóc hít cái gì trong đó không biết nữa.
- Tránh ra đi, qua em chưa gội đầu đó, thơm lắm hay sao mà ngửi dữ vậy?
- Chỉ cần là em thì cái gì cũng thơm hết. Em biết là chị nhớ em lắm không? Không cho chị theo đã đành hôm qua còn không cho chị sang chỗ em nữa. Chị chịu không nổi ra ngoài giải quyết em đừng có trách à
Hoàng Anh trêu chọc cô, tay bắt đầu không an phận tháo hai khuy áo trên của cô rồi vuốt ve nhẹ nhàng bên ngoài, làm cô thoáng rùng mình. Lập tức đánh nhẹ tay chị, nghiêm mặt nhắc:
- Đây là nơi làm việc đó chị không được làm bậy. Lỡ ai vào thì làm sao?
- Em yên tâm, phòng của chị ai dám không thông báo mà tự ý đi vào ngoài trừ em chứ hả? Ngoan đi, chị nhớ em mà.
Hoàng Anh bồng cô đi lại ghế dài gần cửa sổ có thể nhìn ra ngoài đặt cô nằm xuống, chị nhanh chóng chiếm lấy môi cô, đưa cô vào một nụ hôn cháy bỏng thể hiện sự nhớ nhung, Ban đầu cô còn kháng cự nhưng cũng nhanh xuôi theo chị vì đâu mỗi chị nhớ hơi ấm xác thịt của đối phương. Chị cởi áo sơ mi cô và thấy cô mặc chiếc áo ngực ren rất gợi cảm, chị như chết mê trước vẻ đẹp ấy.
- Em mặc cái này khômg phải cho chị xem sao? Còn bảo không muốn.
Cô "đỏ mặt", lí nhí đáp:
- Ai biết chị lại muốn bây giờ chứ!
Không nói gì chị, đưa tay cô xuống ngay quần chị, khi cô vừa chạm vào thì giật mình. Chị cười khẽ, kéo cô vào nụ hôn, tay tháo luôn chiếc áo ngực của cô. Xoa bóp chuyện nghiệp một bên ngực của cô. Chị cắn nhẹ lên cổ và xương quai xanh để lại dấu dỏ trên đó.
- Mmmppp.... Nhẹ chút...đừng để có dấu.... Hoàng..Anh.
Chị chuyên tâm vào chính sự, không còn để mình để bao nhiên vết tích trên cô ngay chỗ không che được. Chị ngậm lấy một bên nhũ hoa, liếm mút như đứa trẻ, tay kia đã từ từ đi xuống dưới, kích thích em bé đã ẩm ướt nãy giờ. Chị đưa tay đi vòng quanh bên ngoài, làm cô ngứa ngáy khó chịu, phải mở lời:
- Chị đừng... đùa nữa mà...
Cứ như vậy căn phòng trở nên nóng bỏng phát ra âm thanh khiến cho người ta đỏ mặt may là tầng này rất vắng người nếu không chuyện tốt của hai người đều bày ra người khác coi. Cô thư ký cũng toát cả mồ hôi hột khi biết mình là người chứng kiến chuyện động trời này. Không ngờ hai người phụ nữ này dính vào nhau theo cách này, cái nghề của cô cũng yếu tim quá, biết nhiều chuyện hậu trường chưa bao giờ tốt.
Ở một căn phòng khác trong toà nhà cũng tụ tập.
- Căn phòng đó giờ chắc cũng nóng lắm đó, Hạo ca ca!
Tuấn Hạo ngước lên nhìn cười khẽ, cũng đáp lại:
- Không dám nhận hai tiếng ca ca của Thư tiểu thư đâu!
Thư Hoàn đến để xem chuyện vui cũng như làm trong bổn phận cổ đông của mình đại diện Thư gia, tính tới hỏi chút chuyện nhưng bạn thân lại bận gia sự nên thôi trời đánh không trách bữa ăn. Để hai người đó làm đại sự rồi mời đi ăn trưa cũng không muộn. Tới cũng lỡ tới rồi đành tạt qua căn phòng của anh bạn Tuấn Hạo này – người trở thành chủ đề nóng từ lúc em ấy về tới giờ.
- Hồng nhân bên cạnh Đại cố vấn cũng e sợ sao?
- Ai cũng làm tốt bổn phận của mình thôi mà. Hồng nhân cái gì, không hồng nhân cái gì chứ. Cậu đừng nói bậy bạ!_ Anh trả lời.
Tuấn Hạo sao không biết đến những lời đồn đoán bên ngoài về quan hệ của hai người chứ. Đây rõ ràng là muốn bôi xấu danh dự của Gia Mẫn, hạ thấp uy tín của cô. Những trò tiểu xảo này cô từ lâu không để tâm, nên anh cũng im lặng mặc kệ họ muốn nói gì thì nói.
- Tại sao trước đây thì luôn làm như trung lập trước mọi phe phái mà giờ bỗng quay 180 độ qua làm thuộc hạ của em ấy vậy? Điểm này không thể giải thích rõ ràng thì họ nói lung tung thì coi như cũng có chút căn cứ mà.
Thư tỷ tỷ vô thẳng vô vấn đề, ở đây ngoài chị ra không ai dám thẳng thắn với mấy con người kiểu này. Bọn họ ai cũng thích lòng vòng trong khi có những chuyện hoàn toàn có thể nói thẳng ra, biết đâu có câu trả lời thì sao? Hơi đâu đoán mò sau lưng, rồi suy đoán lung tung. Minh tranh với chả ám đấu, đại tỷ không hiểu và cũng không muốn hiểu. Lần này coi như làm người tốt cho một số người câu trả lời.
- Trước giờ vẫn luôn vậy mà. Thư đại tỷ đây nghĩ với tính cách đó có thể để một người không ngừng lớn mạnh mà bản thân không thể kiểm soát hay quá độc lập sao? Trung lập? Đúng hơn tiểu tổ tông chưa dùng tới hay không muốn người đó lộ diện quá sớm thôi.
Thư Hoàn chống cằm hoài nghi, nói:
- Cậu dễ trả lời vậy sao? Không sợ tôi nói hai người từ lâu đã bàn tính quay mọi người một vòng hả?
- Theo những gì tôi thấy cậu không có chút gì là thù địch hay muốn đối đầu với em ấy, tất nhiên sẽ không nói gì bất lợi hết. Với lại em ấy cũng không để tâm chuyện này đâu, đừng ai làm chuyện ruồi bu làm gì.
Chị "nhún vai" đáp lại:
- Ai bảo Đại tỷ đây có mắt nhìn người tốt chứ. Cô bé ấy không phải người xấu, với lại mấy chuyện tranh đấu gia tộc này tiểu thư đây không muốn nhúng tay vào.
Nghe mấy câu này từ phía chị làm anh cũng thấy vui lây, cuối cùng bên đó cũng có người biết điều này. Thư Hoàn có thể điều hoà được quan hệ của Gia Mẫn và Hoàng Anh nếu không may xảy ra chuyện gì đó. Anh cứ có dự cảm không tốt cho mấy ngày sắp tới, mong là anh lo lắng nhiều. Gia Mẫn đang tính gì đó nhưng không nói cho ai.
- Nè cuộc họp này có vẻ quan trọng nhưng nó cũng đâu đến mức em ấy đích thân tới chứ! Anh bạn biết gì không?
Tuấn Hạo "lắc đầu", đáp:
- Chúng tôi cũng như người khác thôi. Nhận lệnh mà làm việc không hỏi nhiều, ai biết tiếp theo là gì chứ. Hình thức thôi, dù sao cũng là Đại cố vấn, phó chủ tịch Tân Thiên Kỷ, cũng nên ra mắt mọi người mà. Sắp tới lại có sự thay đổi nhân sự như chuyện của Khánh Nam, mọi thứ nên vào quỹ đạo trước khi có bất kì xáo trộn nào.
- Thú vị thật! Quan hệ tay ba đó xem ra còn rắc rối dài dài. Cố Gia Mẫn không biết có bao nhiêu nhẫn nại trong chuyện tình cảm đây?!
Chị dạo gần đây Khánh Nam nghiêm túc lạ lùng, chăm chỉ làm việc nghe bảo có tiến bộ rất lớn. Vương Thành với Hà Sâm cũng không ngừng hỗ trợ chỉ dẫn, ngay cả trên đang dưỡng thương vẫn hoàn thành công việc đúng hạn và đạt hiểu quả tốt làm mọi người dần dần nhìn bằng con mắt khác. Xem ra đã ý thức được lợi thế của bản thân để trói buột thậm chí chinh phục Hoàng Anh. Ai chà Gia Mẫn bây giờ đúng là thế khó rồi. Cuộc họp chiều nay anh bạn ấy cũng tới nữa bất chấp việc có thể uỷ quyền.
Đầu giờ chiều, cuộc họp chính thức diễn ra cô và chị cùng nhau bước vào. Mọi ánh nhìn đổ dồn vào chỗ của cô, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn này không ngờ lại là một nhân vật được đánh giá nguy hiểm nhất Tần gia. Bảo vật của Tần gia chủ, người xem như gia chủ khi vắng mặt lão nhân gia. Mặc dù nổi tiếng và địa vị ngút trời như vậy nhưng trước giờ cô rất bí ẩn, luôn hoạt động ẩn dật không mấy khi lộ diện. Nên rất nhiều người mặc dù chức cao cũng hiếm diện kiến dung nhan chứ nói gì những người mới trong ba năm qua được thăng chức. Họ thấy rất nhiều nhân viên an ninh của tập đoàn cũng như cận vệ cao cấp Tần gia ở đây.
- Nè! Anh có thấy hôm nay an ninh được thắt chặt với quy mô tôi chưa từng thấy trước đây. Cho dù chủ tịch có tới cũng không phô trương đến vậy.
Bên cạnh là anh giám đốc tài chính của công ty thương mại Anoki đang nắm giữ mảng bán lẻ nhất là T-mart, cửa hàng tiện lợi T24h, kênh mua sắm Anoki shopping và trang thương mại điện tử Anoki liền giải đáp cho lính mới:
- Đây là bộ não của Tần gia, an toàn của người này liên quan mật thiết đến thịnh suy của gia tộc. Với lại mới xảy ra vụ tai nạn của Nguyễn phó tổng nên họ càng cẩn thận hơn. Nhớ kĩ đừng bao giờ đắc tội với cô gái đó - giọt cuối cùng của Cố gia huyền thoại sẽ chết lúc nào không hay. Quan hệ của Tần tổng với cô ấy cũng vi diệu lắm, hai người họ cân bằng, khống chế lẫn nhau nhưng lại rất thân thiết. Tuỳ ý ra vào chỗ của Tần tổng không báo trước chỉ có một người thôi.
Anh chàng người mới này được khai sáng, lời đồn về cô gái này thật sự rất bất ngờ anh lại càng không biết bao nhiêu là thật. Nay lại được nhìn thấy dung nhan đúng là tuyệt sắc giai nhân tuy đã bị che bởi một cặp kính mát nhưng vẫn không giấu được nhan sắc ấy. Hoa hồng có gai đúng thật, gai này còn rất nhọn nữa. Trực giác của Gia Mẫn rất nhạy cảm, tuy cô không nhìn mọi người nhưng vẫn cảm nhận được có người đang nhìn mình. Hơi hiếu kì một chút khi ánh nhìn của người có vẻ khác với nhìn soi mói, bàn tán kia. Cô tháo kính ra nhìn tới liền chạm ánh mắt với nhau, người lạ chưa thấy bao giờ. Cô đeo lại kính cười khẽ tiện tay lấy điện thoại nhắn một tin qua cho ai kia.
" Anh chàng ngồi cạnh Phạm Duật là ai vậy chị?"
Hoàng Anh hơi nheo mắt khi đọc được tin nhắn, chị kín đáo đảo mắt thì thấy một anh chàng vẫn đang nhìn cô ngồi ngay bên cạnh Phạm Duật. Nhìn gì nhìn dữ vậy không biết.
" Đó là phó giám đốc tài chính mới Anoki làm được một năm rồi, tên Giang Thành Cố. Em hỏi làm gì???"
Giang Thành Cố?
" Không có gì! Tự nhiên thấy nhìn em quá nên em hỏi thôi."
Nhìn vợ người khác nhiều như vậy làm gì chứ. Chị thấy nóng mắt rồi, cô đúng là chỉ nên ở nhà thôi. Ra đường ong bướm bu đầy ai chịu cho nổi.
" Không cho em nhìn lại!!!"
Cô cười khẽ, lại trẻ con rồi người ta nhìn có làm sao, cô cũng đâu thích đàn ông. Ghen dư thừa. Nghĩ nghĩ vậy thôi chứ biết người yêu ghen ai không vui. Cô hết sức tự nhiên đưa tay cầm tay chị chơi đùa, làm người khác rớt mắt, Tần tổng bình thường rất lạnh lùng và nghiêm túc nhưng này lại để tay cho người khác "mua vui". Chị trong lòng vui như mở cờ, lần đầu cô chủ động trước đám đông nhưng bên ngoài vẫn lạnh khốc như thường đợi đến đúng giờ để họp. Còn thiếu Khánh Nam với Vương Thành nữa.
Giang Thành Cố vẫn nhìn "đôi uyên ương" thân mật công khai thì càng thấy cô có vẻ đáng yêu. Anh lúc nãy có biết cô đang còn độc thân, thì trong lòng tự nhiên vui lạ thương. Khi chạm ánh mắt, tim anh như hẫng mất một nhịp, tiếng sét ái tình đã đánh trúng rồi. Mặc dù biết địa vị cô rất cao nhưng gia thế anh cũng trâm anh thế phiệt - gia đình quan liêu. Sao lại không thử một lần.
Thư Hoàn ngồi bên kia cũng đã "chiếu tướng" được một anh chàng sắp lao đầu vào ngõ cụt. Cô em này không thích mày râu mà thích má hồng, thêm một kẻ ngốc chui đầu vào. Lại thêm tranh vợ với Tần tổng bá đạo cục nước đá kia thì tương lai đã u ám nay càng tăm tối hơn. Tội nghiệp!
Giám đốc điều hành Anoki lên chuẩn bị trình bày dự án thì Khánh Nam tới, mọi người cứ tưởng Vương Thành đi cùng nhưng bây giờ lại chỉ có một người làm ai cũng hiếu kì nhưng chỉ có Gia Mẫn là bình thường lên tiếng chào Khánh Nam:
- Nguyễn thiếu, sao anh không nghỉ ngơi thêm mấy ngày?
Khánh Nam ngồi xuống vị trí của mình rồi mới đáp lại câu hỏi của cô:
- Công việc bận rộn mà dù sao đến cả Đại cố vấn cũng tới thì anh không thể nằm nhà được.
Mùi thuốc súng nồng nặc chỉ sau hai câu nói những người không biết chuyện chỉ thấy hơi không bình thường, còn mấy vị tường tận thì ngồi vắt chân xem kịch hay. Chỉ có chị thấy bản thân nhột nhột không yên, cô thì làm như không nhận ra gì cười nhẹ ra hiệu cho CEO Anoki bắt đầu. Anh khó chịu khi thấy chị cẩn thận mở chai nước cho cô bằng một tay vì tay kia cho cô cầm. Hai người công khai như vậy hoàn toàn không để anh vào mắt.
" Hoàng Anh! Em thật sự đối xử với anh như vậy sao? Em không thể lén lút chút cho anh xíu thể diện? Sự cố gắng của anh không bằng cái cau mày của cô ta sao?"
Dự án thu mua đã được thông qua bước đầu, hai bên đàm phán giá cả và những điều kiện theo sau. Vấn đề lớn nhất là mức giá tối đa Royal có thể mở ví bởi đây là giai đoạn nhiều dự án sắp và đang tiến hành, ưu tiên cho hiện nay là dự án mở rộng thị phận tài chính đề ra suốt ba năm qua.
- Sao mới đầu ra giá là 1 tỷ euro bây giờ lại 1 tỷ 3? Bọn họ giỡn mặt sao?_ Một người lên tiếng.
Thương Kiệt lên tiếng hỏi:
- Tự nhiên kê cao giá khi thương vụ sắp xong. Đây rõ ràng có người muốn phá chúng ta. Bây giờ làm sao?
Mọi người hướng mắt về một hướng đây lý do chị muốn cô tham dự khi bị kê lên tận 300 triệu euro không phải số tiền nhỏ. Trong khi dự án thu mua bên hỗ trợ tài chính quan trọng nhất là Royal có một khoản vay nội bộ thông qua quỹ đầu tư, cộng với quy định bất kì giao dịch bằng công quỹ vượt qua 10 triẹu đô đều phải có sự đồng ý của chủ quản Royal chứ phòng tài chính Royal không được phép tự duyệt. Huống chi đây những 300 triệu euro nếu cô không gật đầu thì có mười chữ ký của chị cũng không thể mở van tiền. Đây là một trong những điểm hạn chế của quy định này nếu như không có gia chủ mặc nhiên người đứng đầu Royal như vua không ngai.
Cô nhìn mọi người cũng nhìn chị, đương nhiên cô biết họ muốn gì nhưng mà....
- Không được! 1 tỷ chốt giá cùng lắm 1 tỷ 1 không lên nữa.
- Nhưng chúng ta không thể mất Rean được, bỏ rất nhiều công sức vô đó rồi_ Phạm Duật nhanh miệng đáp ngay.
Cô tính nói thì Khánh Nam đã nói trước:
- Họ bỗng dưng kê cao giá như vậy có người bắt lên nếu chúng ta cứ kê theo thì sợ rơi vô bẫy. Trước hết không để người ngoài biết chúng ta thật sự muốn có nếu không sẽ bị nắm thóp.
Chị ngạc nhiên vì ít khi anh lên tiếng trong những buổi họp thế này vì Khánh Nam không tin vào năng lực của mình. Cô nhước mày nhìn anh bằng con mắt hứng thú, Nguyễn Khánh Nam thật sự đã nghiêm túc rồi, cũng tốt làm người nên như vậy, nếu muốn làm đối thủ cũng nên tương xứng chút.
- Vậy theo anh nên như thế nào?_ Hoàng Anh hỏi.
- Anh nghĩ nên để Đại cố vấn quyết thì tốt hơn anh không nên dài tay._ Khánh Nam nhìn tới chỗ cô đang bình thản nhìn với vẻ mặt có ý cười.
Cô nhún vai, đáp:
- Nếu anh có ý kiến hay thì nói đi. Em nghe thử thế nào?
- Anh thấy nên xem thử ai đang phá chúng ta trong bóng tối, mục đích của họ là gì. Tiếp đến chúng ta nên tiếp cận nội bộ của Top. Cop vì anh cho rằng chắc chắn nội bộ của họ có người đi đêm với bên kia. Nếu không với quan hệ của hai bên họ không thể thất tín như vậy, trong khi đã công bố dự án này chúng ta thắng không thể lật lọng phút cuối được. Chắc chắn có thể có ẩn tình. Chúng ta thử đàm phán bên lề kéo dài thời gian.
- Tôi cũng đồng ý! Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Nên điều tra kĩ sự việc nếu không sợ sẽ ảnh hưởng tới vị thế của Anoki và giá cổ phiếu. Không thể ra giá cao như đấu giá bình thường._ Giang Thành Cố bỗng lên tiếng tán đồng với ý kiến của Khánh Nam. Ánh mắt có vẻ mong chờ cô nói gì đó.
Hoàng Anh biết những gì họ nói nhưng cuộc họp có những thu hoạch ngoài mong đợi cũng như ý muốn. Nhưng thật ra Anoki mua được Rean hay không cũng không ảnh hưởng nhiều hiện tại cái giá trị của Rean nằm ở thị trường quốc nội của nó, đường tắt vào Đức thôi. Vấn đề nằm ở chỗ là ai đang cố tình phá đám ra một mức cao hơn nhiều như vậy rõ ràng muốn khiêu chiến. Nếu như dự án thất bại thì danh dự của Tần gia sẽ bị tổn hại.
- Nó với họ 1, 35 tỷ được thì thành giao thì đôi bên làm ăn lâu dài nhưng nếu thất tín như vậy thì dù có sau này có rẻ hơn thì Tần gia cũng không mua. Chỉ ngắn gọn vậy thôi không dài dòng lê thê gì hết.
Thư Hoàn bất ngờ khi nghe cô nói, không phải mới bảo cùng lắm 1,1 hả?
- Không phải lúc nãy em không chịu 1,3 sao?
- Mẫn! Em dùng phép thử hả?_ Hoàng Anh hiểu ý cô.
Cô nhìn chị cười nói:
- Không phải Nguyễn thiếu và cả phó giám Giang cũng nói rồi hả? Phải điều tra mà, đương nhiên phải có mồi nhử chứ. Mọi người biết nên làm gì rồi chứ?
Hoàng Anh gật đầu đồng ý. Khánh Nam thấy ý kiến mình được thu nhận cũng khá cao hứng. Những người kia thấy Đại cô gia có thể cùng sang sẻ với Tần tổng. Vị trí sắp tới xem ra cũng xứng đáng nhận được. Một số cũng qua nịnh nọt anh mong chiêu cố khi Tần tổng nắm quyền.
- Quan trọng là bây giờ ai gặp riêng bên ngoài đây? Một người không liên quan mấy đến dự án cũng như Royal._ Tuấn Hạo câu nói đầu tiên nãy giờ.
Chị đã có dự tính rồi.
- Nguyễn phó tổng sẽ gặp riêng bên kia và cùng với Nguyên tổng của Anoki thương thảo về thương vụ. Từ nay mới chính thức làm việc với nhau cho đến khi thành công. Tôi muốn nghe kết quả tốt nhất.
Hoàng Anh đã trao cơ hội cho Khánh Nam, nếu thành công thì sự thăng tiến của anh sẽ rất cao. Được tham gia vào lúc này như lời minh chứng năng lực Khánh Nam, và chị đang muốn bồi dưỡng anh. Gia Mẫn nhướng mày một chút. Hoàng Anh, chị có suy tính riêng, cô tới đây chỉ là hợp thức hoá quyết định của chị một cách quang minh chính đại. Được thôi cô chiều chị, coi như bồi thường cho Khánh Nam. Quyền lực cô quá lớn chị muốn thu hẹp lại cũng phải thôi. Quan hệ của hai người đã bắt đầu vô chiều hướng phức tạp rồi. Từ ngày nắm Royal cô lại càng vô thế khó hơn xưa. Mà cũng sớm muộn thôi chị từ lâu đã muốn dùng Khánh Nam nếu anh ấy được việc sớm thì đã lên cao hơn giờ rất nhiều.
- Cứ vậy đi!
Cuộc họp kết thúc khi vài việc linh tinh nữa xong. Mọi người lần lượt đi ra, Tuấn Hạo nhìn cô hai người trao đổi ánh mắt qua đúng 1 chút xíu rất kín đáo, anh hiểu mình phải làm gì. Nên cũng nhanh chóng rời đi, duy chỉ có Thư Hoàn để ý kĩ nhất cử nhất động của cô mới nhận ra là có gì đó bí mật ở đây. Thần bí như vậy là đang muốn làm gì. Toan tính riêng? Mặc dù hiếu kì nhưng cũng nhanh chóng đi ra chỗ chị đứng cùng với cô, có cả Khánh Nam và lúc này Vương Thành cũng bước tới, họ tụ họp ở ngoài hành lang.
- Anh có chút chuyện đột xuất nên không dự được.
- Không sao! Kết quả hôm nay cũng tốt đấy_ Thư tỷ tỷ vẫn nhanh miệng nhất, ám chỉ chuyển biến của Khánh Nam.
Bỗng có người đi lại chỗ họ làm Khánh Nam tính nói thì ngưng lại. Là Giang Thành Cố.
- Tần tổng! Các vị!_ Anh lịch sự chào.
Hoàng Anh gật đầu đáp lại. Chị ngửi thấy mùi gì đó rồi, bé con bên cạnh vẫn lãnh đạm như không, từ tốn trả lời:
- Phó giám đố Giang, có gì sao? Hay dự án còn gì hả?
- À không! Tôi chỉ là nghe danh Đại cố vấn đã lâu mà nay mới được gặp nên muốn làm quen chút mong có được chỉ giáo thêm._ Lịch thiệp, nhã nhặn những gì anh đang thể hiện.
- Không dám! Giang thiếu quá lời rồi. Ai cũng cố hết sức thôi.
- Tôi chỉ nói sự thật thôi. Ba tôi rất hay nhắc về cô như một truyền kì. Nếu ông biết tôi có kết giao với cô chắc ông rất vui. Không biết Cố tiểu thư có nhã hứng không?
Hoàng Anh tối sầm, chị bất giác đặt tay lên eo cô. Thành Cố nhìn thấy cũng hiếu kì về quan hệ của hai người. Anh cảm thấy cả hai hơi khác khác, khá giống loại quan hệ đó. Nhất là ánh mắt Tần tổng nhìn anh. Nhưng Tần tổng đã kết hôn rồi ai lại ngang nhiên thân mật nhân tình trước mặt chồng mình bao giờ. Lập tức xua đi ý nghĩ đó, huống hồ đều là nữ cả.
- Cũng không gì! Đồng nghiệp cả mà anh đừng khách sáo. Chỉ cần không đối phó Tần gia tất cả đều là bạn._ Từng chữ đều rất sách giáo khoa.
- Vậy đây là dang thiếp của tôi! Có gì Cố tiểu thư cứ liên lạc, tôi rất sẵn lòng.
Cô cũng cầm lấy, anh cúi chào họ rồi vui vẻ rời đi. Mĩ nhân lạnh đãm càng tuyệt mĩ, người vậy nếu chinh phục được mới đáng giá. Vị trí Giang thiếu phu nhân không ai xứng đáng hơn cô ấy. Lúc anh đã có được danh thiếp của cô từ chỗ Phạm Duật. Từ bây giờ sẽ lên kế hoạch truy vợ.
- Này người ta nhìn trúng em đó!_ Hoàng Anh nói khi thấy đã đi xa.
Cô ném cái danh thiếp cho chị, bình thản nói:
- Em không nhìn trúng là được. Chị quan tâm làm gì.
Khánh Nam chen ngang khi chị tính nói gì:
- Vợ! Anh chuyện muốn nói riêng với em.
Chị cứng người khi nghe anh kêu như vậy. Người bên ngoài cười thầm không ngờ vợ chồng Tần tổng lại dễ thương thế. Tình cảm rất tốt. Đang ở nơi đông người chị không thể phũ được.
- Anh muốn nói bây giờ hả? Chuyện gì sao?
Gia Mẫn thấy Talia tới rồi nên gật đầu nhẹ cái rồi quay người đi. Chị lập tức kéo lại hỏi:
- Em về hả? Không ở lại lát chị đưa về.
- Talia tới đón em rồi. Chị ở lại làm đi. Với lại chồng chị có chuyện nói với chị kìa, mọi người không nên kì đà cản mũi.
Chị không biết nói gì thêm. Hoạ do chị tạo ra, phải gánh. Chị để cô về với Talia khi thấy người đã đứng kia chờ rồi.
Thư Hoàn cười thầm trong bụng. Để coi có thể gỡ được mớ dây rối này không? Số đào hoa hai người này như nhau. Hoàng Anh trừng mắt với bạn mình rồi cũng cùng Khánh Nam đi về phòng làm việc.
- Khánh Nam mới là sự lựa chọn lâu dài và an toàn cho Hoàng Anh!_ Vương Thành nói.
- Còn phải coi Hoàng Anh thích cái gì. Hôn nhân lâu dài phải bắt đầu bằng tình yêu. Ai có được trái tim Hoàng Anh mới là dài lâu. Hộp bánh chỉ có hộp không có bánh ai mua đúng không? Đó là chuyện riêng để họ tự quyết đi, quan trọng là ở Hoàng Anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.