Chương 68
mễ nháo nháo
13/02/2023
Tất nhiên Mục Thị không ngờ Hoa Tri Dã đột nhiên xuất hiện ở hiện trường buổi biểu diễn, chờ công việc kết thúc, nàng mau mau nhận túi của mình từ chỗ nhân viên công tác, gọi cho Hoa Tri Dã ngay.
Buổi biểu diễn kết thúc, thời điểm Hoa Tri Dã nhận điện thoại là cô đang ở cửa ra vào hội trường, người đến người đi vô cùng ồn ào, cô khoát tay với đồng bạn của mình ra hiệu, rồi tìm một chỗ yên tĩnh.
Mục Thị cũng không vội, đợi Hoa Tri Dã tìm chỗ vắng vẻ, nàng nghe cô nói: “Uy.”
“Sao chị tới mà không nói với em?” Mục Thị hỏi.
Hoa Tri Dã: “Vui vẻ không?”
Mục Thị cười tới mang tai: “Vui vẻ a.”
Mục Thị nói thêm: “Nhưng em không rảnh cùng chị, bây giờ em phải lên xe, chuẩn bị bay qua Nga.”
Hoa Tri Dã không để ý: “Không sao, em đi đi.”
Mục Thị ngồi trên xe, nghe Hoa Tri Dã trả lời, miễn cưỡng tựa lưng vào ghế, nàng nhìn Tiểu Mã bên cạnh, dán điện thoại sát vào tai, nhỏ giọng: “Làm sao bây giờ? Gặp chị xong, càng nhớ nhiều hơn.”
Nàng thở dài thật sâu, hỏi: “Chị qua đây là vì công việc sao?”
Hoa Tri Dã: “Không phải, đặc biệt tới thăm em.”
“Oa.” Mục Thị nhịn không được hô to, Tiểu Mã quay đầu nhìn nàng một cái, nàng cười khoát tay, nói: “Hoa lão sư tốt như vậy a.”
Hoa lão sư cười: “Bình thường xem em biểu diễn đều thông qua màn hình, lần nữa đúng lúc có thời gian rảnh, nên tới xem.” Hoa lão sư nói xong, không quên kèm theo câu khích lệ: “Xem trực tiếp bên ngoài tốt hơn TV rất nhiều.”
Mục Thị mừng rõ cười khanh khách: “Cám ơn Hoa lão sư, câu nói này của Hoa lão sư làm em có đủ tinh lực cho công việc của mười ngày tới.”
“Sau mười ngày, lại có thể gặp Hoa lão sư.” Mục Thị tính toán tỉ mỉ: “Nhân sinh thật sự rất viên mãn.”
Hoa Tri Dã nghe xong cười: “Tốt, mấy ngày nay chắc rất mệt mỏi, chú ý nghỉ ngơi.”
Mục Thị tính toán rất chuẩn, quả nhiên lần gặp tiếp theo là mười ngày sau. Nàng làm đại diện phát ngôn cho công ty phần mềm, ở nước ngoài quay chụp quảng cáo, sau đó trở về thành thị của mình, chuẩn bị trực tiếp.
Nhiều ngày như vậy, ngẫu nhiên Mục Thị và Hoa Tri Dã có liên hệ, báo cáo hành trình tiếp theo của mình cho đối phương, cách đây vài hôm Hoa Tri Dã mới kết thúc một hạng mục lớn, vừa vặn rảnh rỗi mấy ngày.
Buổi sán tiến vào văn phòng, Hoa Tri Dã nhìn trên lịch hôm nay được đánh dấu bằng bút đỏ, cô lấy điện thoại ra gọi cho Mục Thị.
Người nhận cuộc gọi là Tiểu Mã, Tiểu Mã nói Mục Thị về tới lúc năm giờ, bây giờ đang ngủ trong phòng làm việc, còn nói xế chiều hôm nay nàng còn một buổi trực tiếp, sau đó cúp máy.
Hoa Tri Dã nghĩ đến không có việc gì, phân phó Cao Văn Tuệ vài câu, liền lái xe đi tới phòng làm việc của Mục Thị.
Mười một giờ Mục Thị mới tỉnh lại, sau khi tỉnh theo thói quen sờ điện thoại, nhưng không có, nàng mở đèn phòng nghỉ nhìn một vòng, mới thấy điện thoại nằm trên bàn.
Ngủ một giấc tinh thần tỉnh táo hơn nhiều, nàng nhìn những tin Wechat chưa đọc, sau đó lướt lướt thì thấy Hoa Tri Dã có gọi điện cho nàng.
“Hoa Tri Dã gọi chị?” Mục Thị thấy Tiểu Mã đẩy cửa bước vào liền lên tiếng hỏi.
Tiểu Mã ừ một tiếng, cầm trà trên tay để xuống bàn: “Hỏi chị về tới chưa? Em có nói với Hoa lão sư vài câu…”
“Hoa Tri Dã!” Tiểu Mã chưa nói xong, Mục Thị nhìn phía sau hắn hô một câu.
Tiểu Mã quay đầu nhìn, quả nhiên thấy Hoa Tri Dã khoan thai đi tới.
Hoa Tri Dã nghe được thanh âm Mục Thị, nên đi vào phòng, mới bước một chân thì nàng đã chờ không kịp cả người nhào tới.
“Ai nha.” Hoa Tri Dã bị nàng bổ nhào tới, cả người cô lui về sau một chút.
Tiểu Mã khụ khụ, nhỏ giọng: “Em đi pha trà cho Hoa lão sư.” Nhanh chóng quay người đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.
Mục Thị hận không thể đem cả người treo người Hoa Tri Dã, nàng ôm chặt cổ Hoa Tri Dã, hỏi: “Em còn định thức dậy sẽ gọi cho chị để chị qua xem em trực tiếp, nhưng giờ chị đến rồi!”
Hoa Tri Dã cười, chụp mông Mục Thị để nàng thả chân xuống, nói: “Không có việc gì nên tới.”
Cô đưa tay bóp bóp mặt Mục Thị: “Có chút mập.”
Mục Thị cười: “Mấy ngày trước quay quảng cáo ăn uống, sau khi kết thúc công ty còn mời chúng em ăn rất nhiều thứ.”
Mục Thị lui một bước, đứng trước mặt Hoa Tri Dã: “Biến dạng rồi sao?”
Hoa Tri Dã: “Không có.”
Mục Thị cười: “Vậy trong mắt Hoa lão sư em vĩnh viễn đẹp nhất.”
Hoa Tri Dã đưa tay nắm cằm Mục Thị: “Xú mỹ.”
Mục Thị không có nhiều thời gian nũng nịu với Hoa Tri Dã, chờ Hoa Tri Dã uống xong trà Tiểu Mã pha, Mục Thị đã bắt đầu phát trực tiếp.
Chủ đề dựa vào ý kiến Hoa Tri Dã đưa ra, để Mục Thị làm bánh hoa đào xốp giòn, nhưng so với tiết mục Tống Nghệ thì đơn giản một chút vì có nhiều nguyên liệu đã được chuẩn bị từ trước.
Lần trực tiếp này quay ở phòng làm việc của Mục Thị, còn một phòng trống, mọi người đặt cái bàn lớn, nhân viên công tác lắp xong công cụ quay phim thì Mục Thị bắt đầu.
Trước đó mấy ngày Tiểu Mã đã thông báo hôm nay có phát trực tiếp, nên mới bắt đầu đã có rất nhiều người xem.
Lần đầu tiên Mục Thị phát trực tiếp kiểu này, đợi chào hỏi mọi người xong, thì bắt đầu chơi trò chơi trực tuyến, đám fan hâm mộ hỗ động tích cực, Mục Thị cũng cảm thấy chơi rất vui, đợi trợ lý bên cạnh nhắc nhở, nàng mới biết nên bắt đầu chính sự.
“Không chơi nữa.” Mục Thị nhìn vào ống kính mỉm cười: “Bắt đầu làm bánh hoa đào xốp giòn.”
Ống kính di chuyển xuống các nguyên liệu trên bàn: “Những thứ này có hơi khác với trước đó, vì thời gian trực tiếp ngắn nên tôi đã xử lý trước một số nguyên liệu.”
Ống kính di chuyển ra xa một chút: “Bây giờ tôi bắt đầu chuẩn bị phần bột, chắc không thể nhìn màn hình, mọi người tự mình trò chuyện đi.”
Mục Thị nói xong thì le lưỡi, cúi đầu nghiêm túc công việc trên tay.
Dù sao không phải lần đầu tiên làm hoa đào xốp giòn, Mục Thị đã quen tay, không qua mấy phút đã chuẩn bị xong giai đoạn đầu.
“Tốt.” Mục Thị ngẩng đầu nhìn vào ống kính: “Bây giờ cần chờ mười phút.”
Mục Thị bưng ly nước bên cạnh uống một ngụm, sau đó nhìn bình luận trên màn hình.
“Tôi thấy có bạn hỏi công tác gần đây của tôi.” Mục Thị cười cười: “Đã như vậy, nhân tiện quảng bá luôn.” Nàng xích lại gần hơn, chỉ vào logo phía sau: “Đầu tiên phải quảng cáo cho APP này, nếu mọi người có thời gian rảnh hãy xem nhiều một chút nha, ở đây có rất nhiều tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, trước khi ngủ đều có thể xem họ phát trực tiếp.”
“Vừa rồi tôi có tham gia biểu trình diễn thời trang, chắc mọi người cũng biết a.”
Mục Thị xem bình luận không ngừng nhảy trên màn hình, vui vẻ cười.
Mục Thị: “Chỉ bận rộn những công việc này thôi, làm đại diện phát ngôn…”
Mục Thị: “Quay quảng cáo nữa, bây giờ vẫn chưa quyết định, tôi diễn xuất rất lúng túng, nhưng nếu có vai phụ nho nhỏ nào đó có thể tôi sẽ thử sức một chút.”
“Tốt, bây giờ làm bánh tiếp thôi.” Mục Thị lui về sau một chút, cúi đầu bận bịu công việc trên tay.
Dáng vẻ Mục Thị nghiêm túc nhìn rất đẹp mắt, đặc biệt là tóc mái tự nhiên rủ xuống, bình luận gần như muốn nổ tung, không ngừng thả tim, nhưng mấy phút sau, khu bình luận đột ngột chuyển hướng.
Nhân viên công tác nhắc nhở Mục Thị chuyện đang xảy ra, nàng lăng lăng nhìn màn hình, phát hiện tất cả bình luận đều là ‘Hoa Tri Dã’, ‘Hoa lão sư’, còn có số lượng đếm không hết từ ‘A a a a a …’
Lòng Mục Thị lộp bộp, nhưng vẫn duy trì dáng vẻ bình tĩnh lau tay hỏi: “Như thế nào nhắc tới Hoa lão sư?”
Nghe nàng hỏi như vậy, bình luận không đầu không đuôi không ngừng xuất hiện.
“Cửa kính!”
“Hoa lão sử có mặt ở hiện trường!”
“Trên kính có bóng của Hoa lão sư!”
…
Mục Thị thấy thế, đầu tiên là xích lại gần màn hình nhìn một chút, tiếp theo mới quay đầu nhìn cửa kính.
Cũng chính là lúc này, nhân viên công tác đi đến chỗ Hoa Tri Dã, nhỏ giọng nói với cô chuyện đang xảy ra, Hoa Tri Dã dừng một chút, tiếp theo im lặng không lên tiếng rời đi.
“Hoa lão sư ngây ngẩn cả người!”
“Hoa lão sư thật đáng yêu!”
“Cần Hoa lão sư xuất hiện cùng Thị Thị!”
…
Trong lòng Mục Thị ho khan, cúi đầu điều chỉnh cảm xúc, sau khi ổn tiếp tục công việc làm bánh, vừa làm vừa xem bình luận, lên tiếng giải thích tại sao Hoa Tri Dã có mặt ở đây: “Hoa lão sư tìm tôi, rất kỳ lạ sao?”
Nàng tự nhiên cười: “Hôm nay, Hoa lão sư đến đây cùng chị tôi, tối nay chúng tôi sẽ cùng nhau ăn tối a.”
Mục Thị nói xong đem đồ trên tay giơ lên, dáng vẻ không thèm để ý chủ đề vừa rồi, mặt mày cong cong hỏi: “Nhìn đẹp mắt không?”
Đương nhiên, bình luận tùy ý khen đẹp vài câu, lại đem đề tài chuyển lên người Hoa Tri Dã, cũng thỉnh cầu Hoa Tri Dã xuất hiện trong màn hình.
Mục Thị nhìn nội dung bình luận, bất đắc dĩ cười một tiếng: “Được rồi, tôi giúp mọi người hỏi một chút.”
Nàng quệt miệng, mắt nhìn ống kính, ủy khuất: “Mọi người thích tôi hay thích Hoa lão sư?”
Khu bình luận:
“Đều thích.”
“Thích Thị Thị.”
“Thích Hoa Mục.”
…
Mục Thị bật cười, nhìn Hoa Tri Dã ở đầu bên kia bộ dáng lễ phép nói: “Hoa lão sư, mọi người nói muốn gặp chị một lần, chị có muốn qua chào hỏi một chút hay không?”
Mục Thị không đợi Hoa lão sư trả lời, trực tiếp nhìn vào ống kính nhún vai: “Không được rồi, Hoa lão sư thẹn thùng.”
Khu bình luận:
“A a a a a.”
“Muốn gặp Hoa lão sư.”
“Muốn nhìn hai người cùng một khung hình!!!”
…
Buổi trực tiếp hôm nay, ngoại trừ chuyện của Hoa Tri Dã xuất hiện đột ngột thì mọi thứ rất viên mãn, Mục Thị làm hoa đào xốp giòn rất chất lượng và đẹp mắt.
Sau khi kết thúc, Mục Thị thở dài một hơi, nhân viên công tác mau chống thu dọn hiện trường, Hoa Tri Dã cũng đi tới.
Mục Thị chọc chọc bả vai cô: “Chị làm em sợ muốn chết.”
Hoa Tri Dã cười, sờ đầu nàng: “Thật có lỗi.”
Tiểu Mã vừa vặn đi ngang qua, cười nói: “Hai người nháo thế này, Điệu Tây Bì phấn kích muốn nổ tung.”
Buổi biểu diễn kết thúc, thời điểm Hoa Tri Dã nhận điện thoại là cô đang ở cửa ra vào hội trường, người đến người đi vô cùng ồn ào, cô khoát tay với đồng bạn của mình ra hiệu, rồi tìm một chỗ yên tĩnh.
Mục Thị cũng không vội, đợi Hoa Tri Dã tìm chỗ vắng vẻ, nàng nghe cô nói: “Uy.”
“Sao chị tới mà không nói với em?” Mục Thị hỏi.
Hoa Tri Dã: “Vui vẻ không?”
Mục Thị cười tới mang tai: “Vui vẻ a.”
Mục Thị nói thêm: “Nhưng em không rảnh cùng chị, bây giờ em phải lên xe, chuẩn bị bay qua Nga.”
Hoa Tri Dã không để ý: “Không sao, em đi đi.”
Mục Thị ngồi trên xe, nghe Hoa Tri Dã trả lời, miễn cưỡng tựa lưng vào ghế, nàng nhìn Tiểu Mã bên cạnh, dán điện thoại sát vào tai, nhỏ giọng: “Làm sao bây giờ? Gặp chị xong, càng nhớ nhiều hơn.”
Nàng thở dài thật sâu, hỏi: “Chị qua đây là vì công việc sao?”
Hoa Tri Dã: “Không phải, đặc biệt tới thăm em.”
“Oa.” Mục Thị nhịn không được hô to, Tiểu Mã quay đầu nhìn nàng một cái, nàng cười khoát tay, nói: “Hoa lão sư tốt như vậy a.”
Hoa lão sư cười: “Bình thường xem em biểu diễn đều thông qua màn hình, lần nữa đúng lúc có thời gian rảnh, nên tới xem.” Hoa lão sư nói xong, không quên kèm theo câu khích lệ: “Xem trực tiếp bên ngoài tốt hơn TV rất nhiều.”
Mục Thị mừng rõ cười khanh khách: “Cám ơn Hoa lão sư, câu nói này của Hoa lão sư làm em có đủ tinh lực cho công việc của mười ngày tới.”
“Sau mười ngày, lại có thể gặp Hoa lão sư.” Mục Thị tính toán tỉ mỉ: “Nhân sinh thật sự rất viên mãn.”
Hoa Tri Dã nghe xong cười: “Tốt, mấy ngày nay chắc rất mệt mỏi, chú ý nghỉ ngơi.”
Mục Thị tính toán rất chuẩn, quả nhiên lần gặp tiếp theo là mười ngày sau. Nàng làm đại diện phát ngôn cho công ty phần mềm, ở nước ngoài quay chụp quảng cáo, sau đó trở về thành thị của mình, chuẩn bị trực tiếp.
Nhiều ngày như vậy, ngẫu nhiên Mục Thị và Hoa Tri Dã có liên hệ, báo cáo hành trình tiếp theo của mình cho đối phương, cách đây vài hôm Hoa Tri Dã mới kết thúc một hạng mục lớn, vừa vặn rảnh rỗi mấy ngày.
Buổi sán tiến vào văn phòng, Hoa Tri Dã nhìn trên lịch hôm nay được đánh dấu bằng bút đỏ, cô lấy điện thoại ra gọi cho Mục Thị.
Người nhận cuộc gọi là Tiểu Mã, Tiểu Mã nói Mục Thị về tới lúc năm giờ, bây giờ đang ngủ trong phòng làm việc, còn nói xế chiều hôm nay nàng còn một buổi trực tiếp, sau đó cúp máy.
Hoa Tri Dã nghĩ đến không có việc gì, phân phó Cao Văn Tuệ vài câu, liền lái xe đi tới phòng làm việc của Mục Thị.
Mười một giờ Mục Thị mới tỉnh lại, sau khi tỉnh theo thói quen sờ điện thoại, nhưng không có, nàng mở đèn phòng nghỉ nhìn một vòng, mới thấy điện thoại nằm trên bàn.
Ngủ một giấc tinh thần tỉnh táo hơn nhiều, nàng nhìn những tin Wechat chưa đọc, sau đó lướt lướt thì thấy Hoa Tri Dã có gọi điện cho nàng.
“Hoa Tri Dã gọi chị?” Mục Thị thấy Tiểu Mã đẩy cửa bước vào liền lên tiếng hỏi.
Tiểu Mã ừ một tiếng, cầm trà trên tay để xuống bàn: “Hỏi chị về tới chưa? Em có nói với Hoa lão sư vài câu…”
“Hoa Tri Dã!” Tiểu Mã chưa nói xong, Mục Thị nhìn phía sau hắn hô một câu.
Tiểu Mã quay đầu nhìn, quả nhiên thấy Hoa Tri Dã khoan thai đi tới.
Hoa Tri Dã nghe được thanh âm Mục Thị, nên đi vào phòng, mới bước một chân thì nàng đã chờ không kịp cả người nhào tới.
“Ai nha.” Hoa Tri Dã bị nàng bổ nhào tới, cả người cô lui về sau một chút.
Tiểu Mã khụ khụ, nhỏ giọng: “Em đi pha trà cho Hoa lão sư.” Nhanh chóng quay người đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.
Mục Thị hận không thể đem cả người treo người Hoa Tri Dã, nàng ôm chặt cổ Hoa Tri Dã, hỏi: “Em còn định thức dậy sẽ gọi cho chị để chị qua xem em trực tiếp, nhưng giờ chị đến rồi!”
Hoa Tri Dã cười, chụp mông Mục Thị để nàng thả chân xuống, nói: “Không có việc gì nên tới.”
Cô đưa tay bóp bóp mặt Mục Thị: “Có chút mập.”
Mục Thị cười: “Mấy ngày trước quay quảng cáo ăn uống, sau khi kết thúc công ty còn mời chúng em ăn rất nhiều thứ.”
Mục Thị lui một bước, đứng trước mặt Hoa Tri Dã: “Biến dạng rồi sao?”
Hoa Tri Dã: “Không có.”
Mục Thị cười: “Vậy trong mắt Hoa lão sư em vĩnh viễn đẹp nhất.”
Hoa Tri Dã đưa tay nắm cằm Mục Thị: “Xú mỹ.”
Mục Thị không có nhiều thời gian nũng nịu với Hoa Tri Dã, chờ Hoa Tri Dã uống xong trà Tiểu Mã pha, Mục Thị đã bắt đầu phát trực tiếp.
Chủ đề dựa vào ý kiến Hoa Tri Dã đưa ra, để Mục Thị làm bánh hoa đào xốp giòn, nhưng so với tiết mục Tống Nghệ thì đơn giản một chút vì có nhiều nguyên liệu đã được chuẩn bị từ trước.
Lần trực tiếp này quay ở phòng làm việc của Mục Thị, còn một phòng trống, mọi người đặt cái bàn lớn, nhân viên công tác lắp xong công cụ quay phim thì Mục Thị bắt đầu.
Trước đó mấy ngày Tiểu Mã đã thông báo hôm nay có phát trực tiếp, nên mới bắt đầu đã có rất nhiều người xem.
Lần đầu tiên Mục Thị phát trực tiếp kiểu này, đợi chào hỏi mọi người xong, thì bắt đầu chơi trò chơi trực tuyến, đám fan hâm mộ hỗ động tích cực, Mục Thị cũng cảm thấy chơi rất vui, đợi trợ lý bên cạnh nhắc nhở, nàng mới biết nên bắt đầu chính sự.
“Không chơi nữa.” Mục Thị nhìn vào ống kính mỉm cười: “Bắt đầu làm bánh hoa đào xốp giòn.”
Ống kính di chuyển xuống các nguyên liệu trên bàn: “Những thứ này có hơi khác với trước đó, vì thời gian trực tiếp ngắn nên tôi đã xử lý trước một số nguyên liệu.”
Ống kính di chuyển ra xa một chút: “Bây giờ tôi bắt đầu chuẩn bị phần bột, chắc không thể nhìn màn hình, mọi người tự mình trò chuyện đi.”
Mục Thị nói xong thì le lưỡi, cúi đầu nghiêm túc công việc trên tay.
Dù sao không phải lần đầu tiên làm hoa đào xốp giòn, Mục Thị đã quen tay, không qua mấy phút đã chuẩn bị xong giai đoạn đầu.
“Tốt.” Mục Thị ngẩng đầu nhìn vào ống kính: “Bây giờ cần chờ mười phút.”
Mục Thị bưng ly nước bên cạnh uống một ngụm, sau đó nhìn bình luận trên màn hình.
“Tôi thấy có bạn hỏi công tác gần đây của tôi.” Mục Thị cười cười: “Đã như vậy, nhân tiện quảng bá luôn.” Nàng xích lại gần hơn, chỉ vào logo phía sau: “Đầu tiên phải quảng cáo cho APP này, nếu mọi người có thời gian rảnh hãy xem nhiều một chút nha, ở đây có rất nhiều tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, trước khi ngủ đều có thể xem họ phát trực tiếp.”
“Vừa rồi tôi có tham gia biểu trình diễn thời trang, chắc mọi người cũng biết a.”
Mục Thị xem bình luận không ngừng nhảy trên màn hình, vui vẻ cười.
Mục Thị: “Chỉ bận rộn những công việc này thôi, làm đại diện phát ngôn…”
Mục Thị: “Quay quảng cáo nữa, bây giờ vẫn chưa quyết định, tôi diễn xuất rất lúng túng, nhưng nếu có vai phụ nho nhỏ nào đó có thể tôi sẽ thử sức một chút.”
“Tốt, bây giờ làm bánh tiếp thôi.” Mục Thị lui về sau một chút, cúi đầu bận bịu công việc trên tay.
Dáng vẻ Mục Thị nghiêm túc nhìn rất đẹp mắt, đặc biệt là tóc mái tự nhiên rủ xuống, bình luận gần như muốn nổ tung, không ngừng thả tim, nhưng mấy phút sau, khu bình luận đột ngột chuyển hướng.
Nhân viên công tác nhắc nhở Mục Thị chuyện đang xảy ra, nàng lăng lăng nhìn màn hình, phát hiện tất cả bình luận đều là ‘Hoa Tri Dã’, ‘Hoa lão sư’, còn có số lượng đếm không hết từ ‘A a a a a …’
Lòng Mục Thị lộp bộp, nhưng vẫn duy trì dáng vẻ bình tĩnh lau tay hỏi: “Như thế nào nhắc tới Hoa lão sư?”
Nghe nàng hỏi như vậy, bình luận không đầu không đuôi không ngừng xuất hiện.
“Cửa kính!”
“Hoa lão sử có mặt ở hiện trường!”
“Trên kính có bóng của Hoa lão sư!”
…
Mục Thị thấy thế, đầu tiên là xích lại gần màn hình nhìn một chút, tiếp theo mới quay đầu nhìn cửa kính.
Cũng chính là lúc này, nhân viên công tác đi đến chỗ Hoa Tri Dã, nhỏ giọng nói với cô chuyện đang xảy ra, Hoa Tri Dã dừng một chút, tiếp theo im lặng không lên tiếng rời đi.
“Hoa lão sư ngây ngẩn cả người!”
“Hoa lão sư thật đáng yêu!”
“Cần Hoa lão sư xuất hiện cùng Thị Thị!”
…
Trong lòng Mục Thị ho khan, cúi đầu điều chỉnh cảm xúc, sau khi ổn tiếp tục công việc làm bánh, vừa làm vừa xem bình luận, lên tiếng giải thích tại sao Hoa Tri Dã có mặt ở đây: “Hoa lão sư tìm tôi, rất kỳ lạ sao?”
Nàng tự nhiên cười: “Hôm nay, Hoa lão sư đến đây cùng chị tôi, tối nay chúng tôi sẽ cùng nhau ăn tối a.”
Mục Thị nói xong đem đồ trên tay giơ lên, dáng vẻ không thèm để ý chủ đề vừa rồi, mặt mày cong cong hỏi: “Nhìn đẹp mắt không?”
Đương nhiên, bình luận tùy ý khen đẹp vài câu, lại đem đề tài chuyển lên người Hoa Tri Dã, cũng thỉnh cầu Hoa Tri Dã xuất hiện trong màn hình.
Mục Thị nhìn nội dung bình luận, bất đắc dĩ cười một tiếng: “Được rồi, tôi giúp mọi người hỏi một chút.”
Nàng quệt miệng, mắt nhìn ống kính, ủy khuất: “Mọi người thích tôi hay thích Hoa lão sư?”
Khu bình luận:
“Đều thích.”
“Thích Thị Thị.”
“Thích Hoa Mục.”
…
Mục Thị bật cười, nhìn Hoa Tri Dã ở đầu bên kia bộ dáng lễ phép nói: “Hoa lão sư, mọi người nói muốn gặp chị một lần, chị có muốn qua chào hỏi một chút hay không?”
Mục Thị không đợi Hoa lão sư trả lời, trực tiếp nhìn vào ống kính nhún vai: “Không được rồi, Hoa lão sư thẹn thùng.”
Khu bình luận:
“A a a a a.”
“Muốn gặp Hoa lão sư.”
“Muốn nhìn hai người cùng một khung hình!!!”
…
Buổi trực tiếp hôm nay, ngoại trừ chuyện của Hoa Tri Dã xuất hiện đột ngột thì mọi thứ rất viên mãn, Mục Thị làm hoa đào xốp giòn rất chất lượng và đẹp mắt.
Sau khi kết thúc, Mục Thị thở dài một hơi, nhân viên công tác mau chống thu dọn hiện trường, Hoa Tri Dã cũng đi tới.
Mục Thị chọc chọc bả vai cô: “Chị làm em sợ muốn chết.”
Hoa Tri Dã cười, sờ đầu nàng: “Thật có lỗi.”
Tiểu Mã vừa vặn đi ngang qua, cười nói: “Hai người nháo thế này, Điệu Tây Bì phấn kích muốn nổ tung.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.