Chương 67: Có thể làm nũng với bạn gái a
Thanh Thang Xuyến Hương Thái
20/06/2022
Làm nũng..
Quý Hi xoay người lại, ánh mặt trời chói lóa rọi xuống mặt nàng, sáng chói, ấm áp.
“ Ngươi chắc vẫn là chưa biết, nàng là tỷ của ta.” Lục Phong nói ra sự thật.
Qúy Hi bên ngoài cố tỏ ra bình tĩnh nhưng thật ra đang rất ngạc nhiên, “ Tỷ của ngươi?”
“ Ta theo họ mẹ.” Lục Phong giải thích, nhìn phản ứng của Qúy Hi, khẳng định là không biết đến chuyện này.
Qúy Hi còn đang nghi ngờ, tin tức này quá ngạc nhiên với nàng.
Lục Phong thấy thái độ của Qúy Hi đang không mấy tin vào chuyện này, cười nói: “ Ta không lừa ngươi, ngươi có thể đi hỏi nàng.”
Kiều Chi Du chưa bao giờ nói qua Lục Phong là em của nàng, Qúy Hi cũng không bao giờ nghĩ rằng hai người bọn họ thế mà lại là hai chị em, nhưng nếu tinh ý suy nghĩ lại ngay từ đầu, cũng có vẻ hợp lý.
“ Chúng ta là cùng cha khác mẹ, mẹ của nàng đã qua đời từ rất lâu rồi.” Lục Phong đứng ngược với ánh nắng mặt trời, tiếp tục nói cho Qúy Hi nghe, “ Quan hệ của nàng với người trong nhà không được tốt lắm, mấy năm nay đều ở nước ngoài không có trở về, dù sao thì ở một mình cũng không dễ dàng gì.”
Lục Phong sờ sờ tóc, cảm thấy chính mình đang nói chuyện không đầu không đuôi, đang phân vân không biết nói như thế nào cho đúng.
Kỳ thật mối quan hệ thực tế còn phức tạp hơn, Kiều Chi Du là được Kiều gia nhận nuôi, hắn cùng với Kiều Chi Du không có quan hệ huyết thống.
Lục Phong biết, Kiều gia cũng không đối tốt với nàng, vẫn luôn không xem nàng là người một nhà. Mà chủ yếu mối quan hệ của Kiều Chi Du trở lên kém như vậy là do bắt nguồn từ mẹ của hắn, mẹ hắn vẫn luôn có thành kiến đề phòng Kiều Chi Du. Tuy rằng hai người không phải chị em thật sự, nhưng tốt xấu gì trên danh nghĩa hai người cũng là chị em, hắn nghĩ quan hệ như vậy không được tốt nắm, nhưng cho cùng thì vẫn không thể thay đổi được gì.
“ Ta nghĩ là ta cần phải nói cho ngươi.” Lục Phong chậm một lát nói tiếp, hắn không nói ra chi tiết, dù sao thì đây cũng là việc riêng của nhà mình, đã vậy còn rất rắc rối cẩu huyết.
“ Nàng tuy là người hiếu thắng thành thục, nhưng thật ra lại rất muốn được người khác quan tâm. Ngươi cùng tỷ của ta ở bên nhau …. Có đôi khi ngươi quan tâm đến nàng nhiều hơn một chút,”
Khi Lục Phong nói “ Tỷ của ta” cảm giác thật mới lạ, hắn từ nhỏ tới lớn đều sống ở nước ngoài, không có chung sống cùng Kiều Chi Du được bao nhiêu, đừng nói đến chuyện có tình cảm sâu đậm hay không. Có thể là do thói quen “ Thương hoa tiếc ngọc” đi, đặc biệt là đối với những cô gái xinh đẹp, hắn cũng rất hy vọng Kiều Chi Du có một cuộc sống tốt.
Về chuyện của Kiều Chi Du, Qúy Hi luôn lắng nghe rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức khắc sâu vào trong lòng. Quan hệ của nàng với người trong nhà không tốt, cho lên lúc nằm viện cũng không có ai đến thăm.
Quý Hi sau khi nghe xong, chỉ trả lời lại một tiếng: “ Ân.”
“ Ta biết ta nhiều chuyện. Nhưng ta biết ngươi chắc chắn sẽ tin, ta tin ngươi.” Lục Phong tươi cười dưới ánh mặt trời. Ngày đó khi hắn nghe Qúy Hi nói yêu thầm Kiều Chi Du, liền sinh ra cảm giác, cô gái này nhất định đối với tỷ mình là chân thành.
Dừng lại chốc lát, Lục Phong nói: “ Cũng không còn gì nữa, chỉ có chuyện đó thôi. Với lại, ngươi đừng nói ra quan hệ của ta cũng Kiều tổng.”
Qúy Hi lại nói “ Ân.”
Lục Phong hứng gió tiêu sái mà rời đi.
Qúy Hi vẫn còn đứng yên tại chỗ, nàng còn đang suy nghĩ đến những lời Lục Phong vừa nói. Không nghĩ tới hiểu biết thêm một chút chuyện của nàng,lại là từ miệng người khác nói ra.
Người ngoài đều thấy Kiều Chi Du thật hoàn mỹ, là đại tiểu thư vẻ vang của Kiều gia, là bó hoa cao lãnh xa xôi khó với tới. Kiều Chi Du ngày thường lúc nào cũng mang lại cảm giác thong dong cười cười, nhưng Qúy Hi lại luôn cảm nhận được, nàng không giống như vẻ bề ngoài, Qúy Hi đã thấy qua nàng rơi vào yếu đuối rất nhiều lần.
“ Lúc tâm trạng không vui, ngươi sẽ dỗ ta sao.”
“ Ta thích một cô gái …….. Ta sợ sẽ không còn gặp được ai giống như nàng nữa.”
………….
Qúy Hi lại nhớ về những lời trước kia nàng nói với mình, hiện tại nàng đã có những suy nghĩ khác về những câu nói đó, không có gì là tự nhiên cả, tất cả đều là nỗi lòng của một người quá cô đơn.
Nếu có thể làm gì đó cho Kiều Chi Du, nàng cũng sẽ thật lòng rất vui vẻ.
*
Lúc gặp mặt Kiều Chi Du, Qúy Hi cũng không hỏi đến những chuyện Lục Phong nói với mình, nếu nàng không chủ động nói ra, có lẽ là vấn đề nhạy cảm. Mỗi người đều có những chuyện không muốn nói cùng người khác, điều này nàng hiểu rõ,bởi vì chính nàng cũng như vậy ….
Từ cuối tuần đi công tác đó, Kiều Thanh đã hơn một tuần rồi chưa được gặp mặt Qúy Hi, khỏi phải nói đến chuyện hào hứng cỡ nào. Vì chuyện này mà còn tỏ ra ngoan ngoãn hơn mọi ngày, cơm tối còn ăn nhiều hơn mọi khi hẳn một một chén.
Sau khi ăn bữa tối xong.
Tròng thư phòng, ba người cùng nhau ngồi ở bàn làm việc, trên bàn bày đủ loại màu sắc bút vẽ. Qúy Hi cùng Kiều Chi Du một người ngồi bên phải một người ngồi bên trái, dạy cho Kiều Thanh vẽ tranh.
Do ảnh hưởng của Qúy Hi, Kiều Thanh rất có hứng thú với vẽ tranh, Kiều Chi Du sau khi nghe qua lời khuyên của Qúy Hi, chờ cho đến khi Kiều Thanh lớn hơn một chút, nàng sẽ mời đến một giáo viên dạy vẽ tranh chuyên nghiệp để dạy cho Kiều Thanh.
Kiều Thanh cầm bút màu trong tay tập chung tinh thần mà vẽ, vẽ này vẽ lọ, có bài bản hẳn hoi, rất giống như là đã quen thuộc vậy.Qúy Hi cúi xuống xem, thường xuyên chỉnh lại chỉ dạy cho nàng, lại hay khen ngợi để nàng tự tin yêu thích.
“ Lão sư, cái này dùng màu nào?”
“ Dùng cái này đi.”
“ Đây sẽ là chim nhỏ đang cười.”
“ Ân chim nhỏ sẽ cười.”
…………….
Tiểu hài tử tâm tư đơn thuần, vẽ ra giấy cái gì thì chính là trong lòng đang nghĩ như vậy. Quan sát hình vẽ của Kiều Thanh, có thể nhận ra nàng đã tự mở lòng mình hơn trước kia rất nhiều, có trời xanh mây trắng, dòng suối ấm áp, đều là những hình ảnh tươi đẹp.
Quý Hi cùng Kiều Thanh vừa nói vừa cười, họa họa, để mặc Kiều Chi Du ở một bên.
Qúy Hi đối với hài tử lúc nào cũng có thừa ôn nhu cùng kiên nhẫn, Kiều Chi Du thấy vậy chỉ biết chửi thầm, phàm là Qúy lão sư có thể hay không dùng một nửa tinh lực đối với hài tử lên người bạn gái thì tốt biết bao nhiêu _________
Kiều Chi Du nghĩ thầm, người ta nói tình yêu mới bắt đầu đều là thời kỳ cuồng nhiệt nhất? Nhìn xem Diêu Nhiễm cùng Khương Niệm thế nào, vậy mà cái cô gái này giống như đầu gỗ vậy, chẳng lẽ nàng chỉ đối với mình không nhiệt tình sao?
Qúy Hi bị một trận đau bụng quặn lên, tối nay nàng nói dối Kiều Chi Du là đã uống thuốc cho khỏi đau, nàng sợ Kiều Chi Du sẽ lo lắng.
“ Còn đau sao? Đau thì nghỉ đi.” Kiều Chi Du cẩn thận quan sát.
Qúy Hi vẫn tỏ ra không có gì ghê gớm mà nói: “ Không có việc gì.”
Kiều Chi Du thấy nàng như vậy, liền đứng dậy.
Qúy Hi hỏi: “ Đi đâu vậy?”
Kiều Chi Du: “ Đi lấy nước.”
Qua vài phút. Kiều Chi Du mang lên một ly nước đường đỏ còn đang nóng hừng hực, nàng ngồi xuống bên cạnh Qúy Hi, chuyển ly nước qua.
“ Uống đi nước đường đỏ nóng đó.”
Qúy Hi thấy vậy, ngẩn ra, còn chưa uống đã cảm thấy thật ấm áp, “ Cảm ơn.”
“ Không cần phải cái gì cũng nói cảm ơn.” Kiều Chi Du thấy bộ dáng này của Qúy Hi, không khỏi cong môi lên cười, “ Ngây ngốc.”
“ Nào có ngẩn ra bao giờ?” Qúy Hi hỏi.
“Ngươi nói xem người nào ngây ngốc? Kiều Chi Du vất lại vần đề cho Qúy Hi.
Đoạn đối thoại này nghe quen quen, trước đây Qúy Hi cũng từng nghe Kiều Chi Du nói qua, đó chính là lúc nàng bảo mình “ Ngốc.”. Nếu yêu đương là một môn học, nàng đảm bảo nàng sẽ không đủ điểm, kiểu gì cũng phải học bù lại.
“ Lão sư, ta vẽ đẹp không.?” Lúc nãy vẽ đã gần xong, Kiều Thanh quay sang hỏi Qúy Hi.
“ Vẽ rất đẹp, tiếp tục đi.” Qúy Hi khen, lại chuyển sự chú ý lên người Kiều Thanh.
Kiều Thanh yên lặng xem nét mặt của Qúy Hi. Thấy mặt Qúy Hi gần sát, tiểu gia hoa trộm hôn chụp một cái lên má nàng.
Đây là phúc lợi của lão sư đề ra, chỉ cần lúc nào làm tốt, tiểu gia hỏa đều muốn thân mật khen thưởng một chút. Trước kia cũng chỉ làm như vậy với Kiều Chi Du, nhưng sau này gặp được Qúy Hi rồi thân quen, nàng cũng bắt đầu làm như vậy.
Kiều Thanh vừa lòng tươi cười, miệng nhỏ chu chu lại tiếp tục cúi xuống nghiêm túc vẽ.
Kiều Chi Du nghiêng qua thấy rõ một màn này, nhìn thẳng Qúy Hi không rời đi ….. Bạn gái thân mật cũng không thấy tích cực như vậy.
Qúy Hi bưng ly nước đường đỏ ấm nóng lên uống, thật ngọt thật ấm. Cảm thấy Kiều Chi Du đang nhìn mình, nàng quay sang hỏi: “ Sao vậy?”
Kiều Chi Du khẽ nhếch môi lên, bất ngờ nói: “ Ngươi còn nhớ ra ta sao?”
Lời nói có chút ám chỉ, ý là cái gì đây, Qúy Hi hiểu rõ, nhưng kiều thanh dính nàng quá, không tách ra được. Nhưng mà, Kiều tổng có cần thiết đi so đó với con nít như vậy không a?
Lại nhớ đến những lời trưa nay Kiều Chi Du nói muốn hẹn hò, Qúy Hi lúc này mới cảm thấy, đêm nay hình như mình không quan tâm Kiều Chi Du rồi, từ lúc đến đây vẫn luôn ở cùng với Kiều Thanh.
Qúy Hi lại uống lên một ngụm nước ấm, thất thần xem Kiều Thanh vẽ tranh, do dự một hồi, duỗi tay phải ra, âm thầm mà nắm lấy tay trái của Kiều Chi Du.
Động tác rất cẩn thận.
Cảm thấy có gì đó động chạm.
Kiều Chi Du quay qua nhìn Qúy Hi. Qúy Hi cũng nhìn lại Kiều Chi Du, được một tấc lại tiến thêm một tấc, bàn tay nắm lấy mu bàn tay nàng, ngón tay đan vào tay nàng.
Chỉ là một động tác nhỏ, nhưng làm cho cảm xúc của Kiều Chi Du biến hóa lớn. Chỉ là hơi mắc cười, nắm tay bạn gái mà cũng phải dùng đến cách khác người vậy sao?
Qúy Hi nhìn Kiều Chi Du cười, tay càng ngày càng nắm chặt hơn, từ đầu đến cuối đều không nói gì.
Ý cười trên mặt Kiều Chi Du ngày càng lan tràn, này dỗ quá được đi, chỉ cần Qúy Hi chủ động hơn với nàng một chút thôi là được rồi. Hai tay đan vào nhau, nàng lặng lẽ mà nhéo nhéo ngón tay Qúy Hi chơi đùa, nhẹ nhàng cào cào lòng bàn tay, làm như vậy rất ấu trĩ, nhưng mà rất vui a.
Bề ngoài hai người vẫn tỏ ra đứng đắn, một người dạy vẽ tranh, một người xem vẽ tranh, trên bàn thì nhàn nhã, dưới bàn thì hai tay yên lặng nắm chặt, mặc cho trêu đùa nhau, cứ vậy chậm rãi, ngón tay hai người chặt chẽ đan vào nhau, ma sát qua lại, trêu chọc ái muội.
“ Ta vẽ vậy được chưa.”
“ Để ta nhìn xem.” Qúy Hi nghiêng người qua nhìn.
“ Dì cũng nhìn.” Kiều Chi Du cũng đến gần Qúy Hi vươn người nhìn qua, cằm đặt lên vai Qúy Hi, nhìn nhìn tranh Kiều Thanh vẽ.
Qúy Hi cảm nhận được cơ thể ấm áp của Kiều Chi Du đang dán lên người mình, không nhịn được mà quay đầu lại xem.
Kiều Chi Du liếc liếc Qúy Hi.
Hai người ăn ý mà cười lên, tay dưới bàn còn nắm chặt hơn.
Kiều Chi Du đặt cằm trên vai Qúy Hi còn cọ qua cọ lại. Làm cho hô hấp của Qúy Hi chở lên rối loạn, tim bỗng chốc đập vội vàng hơn.
Ngoài cửa sổ có tiếng soạt soạt vang lên, sau một lát, thanh âm ào ào dội đến, cơn mưa to nhanh chóng phủ đầy lá cây.
Thời tiết gần đây của Bắc Lâm thật khó đoán, nhiệt độ ngày đêm chênh lệnh rất lớn, thời tiết thay đổi đột ngột không ai đoán trước được.
“ Lão sư, hôm nay đừng về, bên ngoài trời đang mưa, còn có sét đánh nữa.” Kiều Thanh ôm lấy tay Qúy Hi, tìm từ mà nói. Cố gắng bày ra lắm bắt mọi cơ hội.
Nghĩ đến Qúy Hi đang tới tháng không được thoải mái trong người, cũng cần ở người ở bên, Kiều Chi Du nắm tay nàng, thì thầm bên tai mà nói: “ Ta cùng Kiều Thanh chăm sóc ngươi.”
Bị Kiều Chi Du ôn nhu dỗ bên tai, Qúy Hi cũng không nghĩ sẽ đi về nữa.
“ Ta muốn ngủ cùng lão sư ~~” Kiều Thanh không đợi Qúy Hi trả lời, tranh nói trước.
Kiều Chi Du xoa xoa mặt nhỏ của Kiều Thanh: “ Lớn như vầy rồi còn đòi ngủ với lão sư?”
“ Lúc này đây, ta chỉ muốn cùng dì với lão sư ngủ chung thôi. Về sau ta sẽ ngoan.” Kiều Thanh kì kèo mặc cả.
Kiều Chi Du nghe xong, trả lời nhanh: “ Được.”
Kiều Thanh mềm nhũn dính dính lấy Qúy Hi mà làm nũng, “ Ta còn muốn nghe lão sư kể chuyện nữa.”
“ Được ~”
Lần thứ hai Qúy Hi ngủ qua đêm ở phòng Kiều Chi Du. Mà người hưng phấn nhất ở đây lại là Kiều Thanh.
Qúy Hi cùng Kiều Thanh ghé vào nhau nằm ở trên giường, kể hết câu này đến câu chuyện khác.
“ Nghe xong hết chuyện này liền đi ngủ, được không?” Qúy Hi nói.
Kiều Thanh ngoan ngoãn gật đầu.
Lại một câu chuyệ nữa kể xong, Kiều Thanh vẫn còn mở to hai mắt, chơi xấu mà nói: “ Còn muốn nghe thêm một chuyện nữa.”
Cứ lặn nộn qua lại như vậy, chờ cho đến khi Kiều Chi Du tắm xong ra ngoài, Kiều Thanh lúc này còn chưa ngủ, quấn lấy Qúy Hi ầm ĩ trên giường, Qúy Hi dựa vào người Kiều Thanh, dỗ đủ kiểu. Thấy hai người như vậy, Kiều Chi Du hiểu ý cười.
Kiều Chi Du ngồi xuống mép giường, cúi xuống xoa xoa đầu Kiều Thanh, “ Lão sư hôm nay không được khỏe, ngươi phải nghe lời một chút, để cho lão sư đi nghỉ sớm.”
Kiều Thanh vẫn là hiểu chuyện,nghe Kiều Chi Du nói xong, lập tứ an tĩnh. Còn ngoan ngoãn nhắm mắt lại mà nói: “ Bảo bảo ngoan đi ngủ.”
Tự mình gọi mình là bảo bảo ngoan, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du bị chọc cười, Kiều Chi Du nhìn Qúy Hi, trêu chọc giống như tiểu hài tử, thuận tay mà sờ sờ đầu Qúy Hi, sau đó mới đi đến bàn trang điểm.
Qúy Hi sửa lại tóc rối, nhìn thấy bóng dáng của Kiều Chi Du, yên lặng mà mỉm cười.
Kiều Chi Du rất chú trong chăm sóc da, giống như một công trình vĩ đại vậy, chờ cho đến khi làm xong, Kiều Thanh đã đã ngủ say.
Qúy Hi nằm trên giường cũng híp híp mắt, thật ra cũng không do buồn ngủ, mà là do bụng vẫn còn đau lên mệt trong người.
Kiều Chi Du bước nhẹ nhàng đến bên giường, nằm xuống kéo chăn Qúy Hi ra.
Qúy Hi thấy tiếng động chậm rãi mở mắt ra.
“ Còn chưa ngủ sao?”
“ Tiểu kiều tổng ngủ.” Qúy Hi nói rất nhỏ, sợ sẽ đánh thức Kiều Thanh.
Kiều Chi vươn người qua nhìn Kiều Thanh, chỉ thấy Kiều Thanh đang nằm trong lòng ngực Qúy Hi, đang ngủ ngon lành, nàng cũng nói thủ thỉ nhỏ: “ Lớn vậy rồi còn ôm ngủ, chiều như vậy sẽ thành thói quen không tốt.”
[ Cảm thấy có mà kiều tổng ghen thì có, đúng ra chỗ đó phải là của mình aa]
Quý Hi nghe thấy vậy, nhẹ nhàng buông lỏng ra. Sau đó nệm hơi mềm xuống, là Kiều Chi Du nằm xuống bên cạnh nàng.
Kiều Chi Du nhích lại gần Qúy Hi, hỏi: “ Có phải còn khó chịu phải không?”
Qúy Hi xoay nhẹ hướng lại Kiều Chi Du.
“ Nhìn xem môi ngươi trắng ra rồi đây này.” Kiều Chi Du đặt tay lên bụng Qúy Hi, kiên nhẫn mà xoa xoa. Xoa một lát, “ Đỡ hơn không?”
“Ân.” Qúy Hi quay qua nhìn thẳng Kiều Chi Du, không biết có phải do tác động từ tâm lý hay không, cảm thấy đã đỡ hơn nhiều rồi, còn có, có nàng ở bên thật tốt.
Kiều Chi Du đau lòng, tính tình của Qúy Hi làm cho nàng đau lòng, Qúy Hi đối với bất kỳ ai cũng mạnh miệng, nhưng nàng không hy vọng trước mặt mình Qúy Hi lại trở lên như vậy.
“ Khó chịu thì phải nói ngay.” Kiều Chi Du tiếp tục giúp Qúy Hi xoa bụng, âm nhanh nhẹ nhàng mềm mỏng như động tác tay đang làm: “ Có thể làm nũng với bạn gái.”
Quý Hi xoay người lại, ánh mặt trời chói lóa rọi xuống mặt nàng, sáng chói, ấm áp.
“ Ngươi chắc vẫn là chưa biết, nàng là tỷ của ta.” Lục Phong nói ra sự thật.
Qúy Hi bên ngoài cố tỏ ra bình tĩnh nhưng thật ra đang rất ngạc nhiên, “ Tỷ của ngươi?”
“ Ta theo họ mẹ.” Lục Phong giải thích, nhìn phản ứng của Qúy Hi, khẳng định là không biết đến chuyện này.
Qúy Hi còn đang nghi ngờ, tin tức này quá ngạc nhiên với nàng.
Lục Phong thấy thái độ của Qúy Hi đang không mấy tin vào chuyện này, cười nói: “ Ta không lừa ngươi, ngươi có thể đi hỏi nàng.”
Kiều Chi Du chưa bao giờ nói qua Lục Phong là em của nàng, Qúy Hi cũng không bao giờ nghĩ rằng hai người bọn họ thế mà lại là hai chị em, nhưng nếu tinh ý suy nghĩ lại ngay từ đầu, cũng có vẻ hợp lý.
“ Chúng ta là cùng cha khác mẹ, mẹ của nàng đã qua đời từ rất lâu rồi.” Lục Phong đứng ngược với ánh nắng mặt trời, tiếp tục nói cho Qúy Hi nghe, “ Quan hệ của nàng với người trong nhà không được tốt lắm, mấy năm nay đều ở nước ngoài không có trở về, dù sao thì ở một mình cũng không dễ dàng gì.”
Lục Phong sờ sờ tóc, cảm thấy chính mình đang nói chuyện không đầu không đuôi, đang phân vân không biết nói như thế nào cho đúng.
Kỳ thật mối quan hệ thực tế còn phức tạp hơn, Kiều Chi Du là được Kiều gia nhận nuôi, hắn cùng với Kiều Chi Du không có quan hệ huyết thống.
Lục Phong biết, Kiều gia cũng không đối tốt với nàng, vẫn luôn không xem nàng là người một nhà. Mà chủ yếu mối quan hệ của Kiều Chi Du trở lên kém như vậy là do bắt nguồn từ mẹ của hắn, mẹ hắn vẫn luôn có thành kiến đề phòng Kiều Chi Du. Tuy rằng hai người không phải chị em thật sự, nhưng tốt xấu gì trên danh nghĩa hai người cũng là chị em, hắn nghĩ quan hệ như vậy không được tốt nắm, nhưng cho cùng thì vẫn không thể thay đổi được gì.
“ Ta nghĩ là ta cần phải nói cho ngươi.” Lục Phong chậm một lát nói tiếp, hắn không nói ra chi tiết, dù sao thì đây cũng là việc riêng của nhà mình, đã vậy còn rất rắc rối cẩu huyết.
“ Nàng tuy là người hiếu thắng thành thục, nhưng thật ra lại rất muốn được người khác quan tâm. Ngươi cùng tỷ của ta ở bên nhau …. Có đôi khi ngươi quan tâm đến nàng nhiều hơn một chút,”
Khi Lục Phong nói “ Tỷ của ta” cảm giác thật mới lạ, hắn từ nhỏ tới lớn đều sống ở nước ngoài, không có chung sống cùng Kiều Chi Du được bao nhiêu, đừng nói đến chuyện có tình cảm sâu đậm hay không. Có thể là do thói quen “ Thương hoa tiếc ngọc” đi, đặc biệt là đối với những cô gái xinh đẹp, hắn cũng rất hy vọng Kiều Chi Du có một cuộc sống tốt.
Về chuyện của Kiều Chi Du, Qúy Hi luôn lắng nghe rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức khắc sâu vào trong lòng. Quan hệ của nàng với người trong nhà không tốt, cho lên lúc nằm viện cũng không có ai đến thăm.
Quý Hi sau khi nghe xong, chỉ trả lời lại một tiếng: “ Ân.”
“ Ta biết ta nhiều chuyện. Nhưng ta biết ngươi chắc chắn sẽ tin, ta tin ngươi.” Lục Phong tươi cười dưới ánh mặt trời. Ngày đó khi hắn nghe Qúy Hi nói yêu thầm Kiều Chi Du, liền sinh ra cảm giác, cô gái này nhất định đối với tỷ mình là chân thành.
Dừng lại chốc lát, Lục Phong nói: “ Cũng không còn gì nữa, chỉ có chuyện đó thôi. Với lại, ngươi đừng nói ra quan hệ của ta cũng Kiều tổng.”
Qúy Hi lại nói “ Ân.”
Lục Phong hứng gió tiêu sái mà rời đi.
Qúy Hi vẫn còn đứng yên tại chỗ, nàng còn đang suy nghĩ đến những lời Lục Phong vừa nói. Không nghĩ tới hiểu biết thêm một chút chuyện của nàng,lại là từ miệng người khác nói ra.
Người ngoài đều thấy Kiều Chi Du thật hoàn mỹ, là đại tiểu thư vẻ vang của Kiều gia, là bó hoa cao lãnh xa xôi khó với tới. Kiều Chi Du ngày thường lúc nào cũng mang lại cảm giác thong dong cười cười, nhưng Qúy Hi lại luôn cảm nhận được, nàng không giống như vẻ bề ngoài, Qúy Hi đã thấy qua nàng rơi vào yếu đuối rất nhiều lần.
“ Lúc tâm trạng không vui, ngươi sẽ dỗ ta sao.”
“ Ta thích một cô gái …….. Ta sợ sẽ không còn gặp được ai giống như nàng nữa.”
………….
Qúy Hi lại nhớ về những lời trước kia nàng nói với mình, hiện tại nàng đã có những suy nghĩ khác về những câu nói đó, không có gì là tự nhiên cả, tất cả đều là nỗi lòng của một người quá cô đơn.
Nếu có thể làm gì đó cho Kiều Chi Du, nàng cũng sẽ thật lòng rất vui vẻ.
*
Lúc gặp mặt Kiều Chi Du, Qúy Hi cũng không hỏi đến những chuyện Lục Phong nói với mình, nếu nàng không chủ động nói ra, có lẽ là vấn đề nhạy cảm. Mỗi người đều có những chuyện không muốn nói cùng người khác, điều này nàng hiểu rõ,bởi vì chính nàng cũng như vậy ….
Từ cuối tuần đi công tác đó, Kiều Thanh đã hơn một tuần rồi chưa được gặp mặt Qúy Hi, khỏi phải nói đến chuyện hào hứng cỡ nào. Vì chuyện này mà còn tỏ ra ngoan ngoãn hơn mọi ngày, cơm tối còn ăn nhiều hơn mọi khi hẳn một một chén.
Sau khi ăn bữa tối xong.
Tròng thư phòng, ba người cùng nhau ngồi ở bàn làm việc, trên bàn bày đủ loại màu sắc bút vẽ. Qúy Hi cùng Kiều Chi Du một người ngồi bên phải một người ngồi bên trái, dạy cho Kiều Thanh vẽ tranh.
Do ảnh hưởng của Qúy Hi, Kiều Thanh rất có hứng thú với vẽ tranh, Kiều Chi Du sau khi nghe qua lời khuyên của Qúy Hi, chờ cho đến khi Kiều Thanh lớn hơn một chút, nàng sẽ mời đến một giáo viên dạy vẽ tranh chuyên nghiệp để dạy cho Kiều Thanh.
Kiều Thanh cầm bút màu trong tay tập chung tinh thần mà vẽ, vẽ này vẽ lọ, có bài bản hẳn hoi, rất giống như là đã quen thuộc vậy.Qúy Hi cúi xuống xem, thường xuyên chỉnh lại chỉ dạy cho nàng, lại hay khen ngợi để nàng tự tin yêu thích.
“ Lão sư, cái này dùng màu nào?”
“ Dùng cái này đi.”
“ Đây sẽ là chim nhỏ đang cười.”
“ Ân chim nhỏ sẽ cười.”
…………….
Tiểu hài tử tâm tư đơn thuần, vẽ ra giấy cái gì thì chính là trong lòng đang nghĩ như vậy. Quan sát hình vẽ của Kiều Thanh, có thể nhận ra nàng đã tự mở lòng mình hơn trước kia rất nhiều, có trời xanh mây trắng, dòng suối ấm áp, đều là những hình ảnh tươi đẹp.
Quý Hi cùng Kiều Thanh vừa nói vừa cười, họa họa, để mặc Kiều Chi Du ở một bên.
Qúy Hi đối với hài tử lúc nào cũng có thừa ôn nhu cùng kiên nhẫn, Kiều Chi Du thấy vậy chỉ biết chửi thầm, phàm là Qúy lão sư có thể hay không dùng một nửa tinh lực đối với hài tử lên người bạn gái thì tốt biết bao nhiêu _________
Kiều Chi Du nghĩ thầm, người ta nói tình yêu mới bắt đầu đều là thời kỳ cuồng nhiệt nhất? Nhìn xem Diêu Nhiễm cùng Khương Niệm thế nào, vậy mà cái cô gái này giống như đầu gỗ vậy, chẳng lẽ nàng chỉ đối với mình không nhiệt tình sao?
Qúy Hi bị một trận đau bụng quặn lên, tối nay nàng nói dối Kiều Chi Du là đã uống thuốc cho khỏi đau, nàng sợ Kiều Chi Du sẽ lo lắng.
“ Còn đau sao? Đau thì nghỉ đi.” Kiều Chi Du cẩn thận quan sát.
Qúy Hi vẫn tỏ ra không có gì ghê gớm mà nói: “ Không có việc gì.”
Kiều Chi Du thấy nàng như vậy, liền đứng dậy.
Qúy Hi hỏi: “ Đi đâu vậy?”
Kiều Chi Du: “ Đi lấy nước.”
Qua vài phút. Kiều Chi Du mang lên một ly nước đường đỏ còn đang nóng hừng hực, nàng ngồi xuống bên cạnh Qúy Hi, chuyển ly nước qua.
“ Uống đi nước đường đỏ nóng đó.”
Qúy Hi thấy vậy, ngẩn ra, còn chưa uống đã cảm thấy thật ấm áp, “ Cảm ơn.”
“ Không cần phải cái gì cũng nói cảm ơn.” Kiều Chi Du thấy bộ dáng này của Qúy Hi, không khỏi cong môi lên cười, “ Ngây ngốc.”
“ Nào có ngẩn ra bao giờ?” Qúy Hi hỏi.
“Ngươi nói xem người nào ngây ngốc? Kiều Chi Du vất lại vần đề cho Qúy Hi.
Đoạn đối thoại này nghe quen quen, trước đây Qúy Hi cũng từng nghe Kiều Chi Du nói qua, đó chính là lúc nàng bảo mình “ Ngốc.”. Nếu yêu đương là một môn học, nàng đảm bảo nàng sẽ không đủ điểm, kiểu gì cũng phải học bù lại.
“ Lão sư, ta vẽ đẹp không.?” Lúc nãy vẽ đã gần xong, Kiều Thanh quay sang hỏi Qúy Hi.
“ Vẽ rất đẹp, tiếp tục đi.” Qúy Hi khen, lại chuyển sự chú ý lên người Kiều Thanh.
Kiều Thanh yên lặng xem nét mặt của Qúy Hi. Thấy mặt Qúy Hi gần sát, tiểu gia hoa trộm hôn chụp một cái lên má nàng.
Đây là phúc lợi của lão sư đề ra, chỉ cần lúc nào làm tốt, tiểu gia hỏa đều muốn thân mật khen thưởng một chút. Trước kia cũng chỉ làm như vậy với Kiều Chi Du, nhưng sau này gặp được Qúy Hi rồi thân quen, nàng cũng bắt đầu làm như vậy.
Kiều Thanh vừa lòng tươi cười, miệng nhỏ chu chu lại tiếp tục cúi xuống nghiêm túc vẽ.
Kiều Chi Du nghiêng qua thấy rõ một màn này, nhìn thẳng Qúy Hi không rời đi ….. Bạn gái thân mật cũng không thấy tích cực như vậy.
Qúy Hi bưng ly nước đường đỏ ấm nóng lên uống, thật ngọt thật ấm. Cảm thấy Kiều Chi Du đang nhìn mình, nàng quay sang hỏi: “ Sao vậy?”
Kiều Chi Du khẽ nhếch môi lên, bất ngờ nói: “ Ngươi còn nhớ ra ta sao?”
Lời nói có chút ám chỉ, ý là cái gì đây, Qúy Hi hiểu rõ, nhưng kiều thanh dính nàng quá, không tách ra được. Nhưng mà, Kiều tổng có cần thiết đi so đó với con nít như vậy không a?
Lại nhớ đến những lời trưa nay Kiều Chi Du nói muốn hẹn hò, Qúy Hi lúc này mới cảm thấy, đêm nay hình như mình không quan tâm Kiều Chi Du rồi, từ lúc đến đây vẫn luôn ở cùng với Kiều Thanh.
Qúy Hi lại uống lên một ngụm nước ấm, thất thần xem Kiều Thanh vẽ tranh, do dự một hồi, duỗi tay phải ra, âm thầm mà nắm lấy tay trái của Kiều Chi Du.
Động tác rất cẩn thận.
Cảm thấy có gì đó động chạm.
Kiều Chi Du quay qua nhìn Qúy Hi. Qúy Hi cũng nhìn lại Kiều Chi Du, được một tấc lại tiến thêm một tấc, bàn tay nắm lấy mu bàn tay nàng, ngón tay đan vào tay nàng.
Chỉ là một động tác nhỏ, nhưng làm cho cảm xúc của Kiều Chi Du biến hóa lớn. Chỉ là hơi mắc cười, nắm tay bạn gái mà cũng phải dùng đến cách khác người vậy sao?
Qúy Hi nhìn Kiều Chi Du cười, tay càng ngày càng nắm chặt hơn, từ đầu đến cuối đều không nói gì.
Ý cười trên mặt Kiều Chi Du ngày càng lan tràn, này dỗ quá được đi, chỉ cần Qúy Hi chủ động hơn với nàng một chút thôi là được rồi. Hai tay đan vào nhau, nàng lặng lẽ mà nhéo nhéo ngón tay Qúy Hi chơi đùa, nhẹ nhàng cào cào lòng bàn tay, làm như vậy rất ấu trĩ, nhưng mà rất vui a.
Bề ngoài hai người vẫn tỏ ra đứng đắn, một người dạy vẽ tranh, một người xem vẽ tranh, trên bàn thì nhàn nhã, dưới bàn thì hai tay yên lặng nắm chặt, mặc cho trêu đùa nhau, cứ vậy chậm rãi, ngón tay hai người chặt chẽ đan vào nhau, ma sát qua lại, trêu chọc ái muội.
“ Ta vẽ vậy được chưa.”
“ Để ta nhìn xem.” Qúy Hi nghiêng người qua nhìn.
“ Dì cũng nhìn.” Kiều Chi Du cũng đến gần Qúy Hi vươn người nhìn qua, cằm đặt lên vai Qúy Hi, nhìn nhìn tranh Kiều Thanh vẽ.
Qúy Hi cảm nhận được cơ thể ấm áp của Kiều Chi Du đang dán lên người mình, không nhịn được mà quay đầu lại xem.
Kiều Chi Du liếc liếc Qúy Hi.
Hai người ăn ý mà cười lên, tay dưới bàn còn nắm chặt hơn.
Kiều Chi Du đặt cằm trên vai Qúy Hi còn cọ qua cọ lại. Làm cho hô hấp của Qúy Hi chở lên rối loạn, tim bỗng chốc đập vội vàng hơn.
Ngoài cửa sổ có tiếng soạt soạt vang lên, sau một lát, thanh âm ào ào dội đến, cơn mưa to nhanh chóng phủ đầy lá cây.
Thời tiết gần đây của Bắc Lâm thật khó đoán, nhiệt độ ngày đêm chênh lệnh rất lớn, thời tiết thay đổi đột ngột không ai đoán trước được.
“ Lão sư, hôm nay đừng về, bên ngoài trời đang mưa, còn có sét đánh nữa.” Kiều Thanh ôm lấy tay Qúy Hi, tìm từ mà nói. Cố gắng bày ra lắm bắt mọi cơ hội.
Nghĩ đến Qúy Hi đang tới tháng không được thoải mái trong người, cũng cần ở người ở bên, Kiều Chi Du nắm tay nàng, thì thầm bên tai mà nói: “ Ta cùng Kiều Thanh chăm sóc ngươi.”
Bị Kiều Chi Du ôn nhu dỗ bên tai, Qúy Hi cũng không nghĩ sẽ đi về nữa.
“ Ta muốn ngủ cùng lão sư ~~” Kiều Thanh không đợi Qúy Hi trả lời, tranh nói trước.
Kiều Chi Du xoa xoa mặt nhỏ của Kiều Thanh: “ Lớn như vầy rồi còn đòi ngủ với lão sư?”
“ Lúc này đây, ta chỉ muốn cùng dì với lão sư ngủ chung thôi. Về sau ta sẽ ngoan.” Kiều Thanh kì kèo mặc cả.
Kiều Chi Du nghe xong, trả lời nhanh: “ Được.”
Kiều Thanh mềm nhũn dính dính lấy Qúy Hi mà làm nũng, “ Ta còn muốn nghe lão sư kể chuyện nữa.”
“ Được ~”
Lần thứ hai Qúy Hi ngủ qua đêm ở phòng Kiều Chi Du. Mà người hưng phấn nhất ở đây lại là Kiều Thanh.
Qúy Hi cùng Kiều Thanh ghé vào nhau nằm ở trên giường, kể hết câu này đến câu chuyện khác.
“ Nghe xong hết chuyện này liền đi ngủ, được không?” Qúy Hi nói.
Kiều Thanh ngoan ngoãn gật đầu.
Lại một câu chuyệ nữa kể xong, Kiều Thanh vẫn còn mở to hai mắt, chơi xấu mà nói: “ Còn muốn nghe thêm một chuyện nữa.”
Cứ lặn nộn qua lại như vậy, chờ cho đến khi Kiều Chi Du tắm xong ra ngoài, Kiều Thanh lúc này còn chưa ngủ, quấn lấy Qúy Hi ầm ĩ trên giường, Qúy Hi dựa vào người Kiều Thanh, dỗ đủ kiểu. Thấy hai người như vậy, Kiều Chi Du hiểu ý cười.
Kiều Chi Du ngồi xuống mép giường, cúi xuống xoa xoa đầu Kiều Thanh, “ Lão sư hôm nay không được khỏe, ngươi phải nghe lời một chút, để cho lão sư đi nghỉ sớm.”
Kiều Thanh vẫn là hiểu chuyện,nghe Kiều Chi Du nói xong, lập tứ an tĩnh. Còn ngoan ngoãn nhắm mắt lại mà nói: “ Bảo bảo ngoan đi ngủ.”
Tự mình gọi mình là bảo bảo ngoan, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du bị chọc cười, Kiều Chi Du nhìn Qúy Hi, trêu chọc giống như tiểu hài tử, thuận tay mà sờ sờ đầu Qúy Hi, sau đó mới đi đến bàn trang điểm.
Qúy Hi sửa lại tóc rối, nhìn thấy bóng dáng của Kiều Chi Du, yên lặng mà mỉm cười.
Kiều Chi Du rất chú trong chăm sóc da, giống như một công trình vĩ đại vậy, chờ cho đến khi làm xong, Kiều Thanh đã đã ngủ say.
Qúy Hi nằm trên giường cũng híp híp mắt, thật ra cũng không do buồn ngủ, mà là do bụng vẫn còn đau lên mệt trong người.
Kiều Chi Du bước nhẹ nhàng đến bên giường, nằm xuống kéo chăn Qúy Hi ra.
Qúy Hi thấy tiếng động chậm rãi mở mắt ra.
“ Còn chưa ngủ sao?”
“ Tiểu kiều tổng ngủ.” Qúy Hi nói rất nhỏ, sợ sẽ đánh thức Kiều Thanh.
Kiều Chi vươn người qua nhìn Kiều Thanh, chỉ thấy Kiều Thanh đang nằm trong lòng ngực Qúy Hi, đang ngủ ngon lành, nàng cũng nói thủ thỉ nhỏ: “ Lớn vậy rồi còn ôm ngủ, chiều như vậy sẽ thành thói quen không tốt.”
[ Cảm thấy có mà kiều tổng ghen thì có, đúng ra chỗ đó phải là của mình aa]
Quý Hi nghe thấy vậy, nhẹ nhàng buông lỏng ra. Sau đó nệm hơi mềm xuống, là Kiều Chi Du nằm xuống bên cạnh nàng.
Kiều Chi Du nhích lại gần Qúy Hi, hỏi: “ Có phải còn khó chịu phải không?”
Qúy Hi xoay nhẹ hướng lại Kiều Chi Du.
“ Nhìn xem môi ngươi trắng ra rồi đây này.” Kiều Chi Du đặt tay lên bụng Qúy Hi, kiên nhẫn mà xoa xoa. Xoa một lát, “ Đỡ hơn không?”
“Ân.” Qúy Hi quay qua nhìn thẳng Kiều Chi Du, không biết có phải do tác động từ tâm lý hay không, cảm thấy đã đỡ hơn nhiều rồi, còn có, có nàng ở bên thật tốt.
Kiều Chi Du đau lòng, tính tình của Qúy Hi làm cho nàng đau lòng, Qúy Hi đối với bất kỳ ai cũng mạnh miệng, nhưng nàng không hy vọng trước mặt mình Qúy Hi lại trở lên như vậy.
“ Khó chịu thì phải nói ngay.” Kiều Chi Du tiếp tục giúp Qúy Hi xoa bụng, âm nhanh nhẹ nhàng mềm mỏng như động tác tay đang làm: “ Có thể làm nũng với bạn gái.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.