Chương 5: Nụ hôn đầu (đã sửa)
Vân Vân (lily)
23/07/2022
Nói rồi cô bế tiểu Tuyết ra ngoài để người ta tự nhiên mà dùng cháo.
Bây giờ trời cũng đã tối cô quyết định đi ra ngoài thăm quan vì tình cờ nghe mấy tên dưới sảnh nói tối nay sẽ có một phiên đấu giá lớn dành cho những tay phú hộ và mấy đại nhân vật cấp cao nên muốn đi xem thử sẵn tiện kiếm trò vui để xem.
Khi cô tới nơi thì thấy rất nhiều người ra vào tấp nập. Cũng có rất nhiều người chú ý cô vì vãi che mắt và cục bong trong lòng cô. Cô định bước vào đột nhiên tên giữ cửa lại ngăn cô lại. Cô có thể nhìn thấy ánh mắt khinh thường và dơ bẩn của hắn đối với cô.
"Này tiểu cô nương~ nơi này không phải nơi đi chơi đâu" hắn nói với một giọng nói giễu cợt. Nói xong hắn ta còn nắm tay cô nói thêm
"Nếu tiểu cô nương muốn chơi ta có thể đưa cô nương đến nơi nào đó yên tĩnh chúng ta..." cô là người không có kiên nhẫn và não cũng rất ngắn nên trực tiếp sử dụng bạo lực thì cô sẽ cảm thấy ổn hơn.
Thật ra cô cũng là người có hư vinh tâm nên muốn mọi người ở đây tránh xa cho đỡ phiền, nhưng bởi vì tu vi của cô không là tối cao nhất tại nơi đây, không cẩn thận lỡ đụng mấy lão quái thì lại không ổn, nên cô sẽ nương tay một xíu.
Nghĩ là làm lấy một thanh kiếm có màu xanh ngọc bích ra dùng tốc độ nhanh chém xuống cánh tay hắn. Đang lúc mọi người đang vui vẻ xem kịch thì một tiếng 'bịch' vang lên tất cả bây giờ im lặng tìm nơi phát ra âm thanh thì tên giữ cửa la toáng lên
"Aaaaaaaa... TAY TA TAY CỦA TAAA." lúc này mọi người định thần lại nhìn tên vừa la lên kia thì mới phát hiện cánh tay của hắn vừa nắm tay của cô song bây giờ nó đang nằm trên mặt đất nhưng điều kì lạ là không có một giọt máu nào bị rỉ ra. Hắn ta lùi lại phía sau mấy bước vẻ mặt hoảng sợ nhìn cánh tay của mình dưới đất rồi lại nhìn cô. Hồng Nhiên cô là ai chứ sao có để bọn thấp hèn này chạm vào.
"Hô...hôm nay lão tử liều mạng với ngươi!"
Nói xong, hắn lấy đan dược màu đỏ uống vào lập tức cánh tay vừa đứt liền mọc lại hoàn mỹ không tùy vết. Cùng lúc đó một thanh kiếm thoáng cái đã xuất hiện trong tay hắn, hướng về phía cô mà nghênh tới, Không lưu tình chút nào.
Cô bình tĩnh nhất tay giơ kiếm đỡ lấy. Trước mắt mọi người có thể thấy được tốc độ các vết rạn trên thanh kiếm của tên kia.
'Phách'
Vỡ vụng rơ đầy đất.
Cô không dừng lại đột nhiên thân thanh kiếm bắt đầu tách ra như một con cự xà uốn éo mềm dẻo. Bỏ tay ra con cự xà như được giải thoát mà vọt tới tên nam nhân kia vòng quanh cổ hắn mà xiết lại.
Hắn trợn mắt chưa kịp mở miệng thì 'Phụt'
Trong tầm mắt hắn, hắn nhìn thấy hắn đang rơi xuống cũng trong khoảnh khắc đó hắn cũng nhìn thấy một cơ thể không đầu cũng đang ngã cùng hắn.
Đầu lìa khỏi cổ nhưng vẫn không khác lần trước là bao, không một giọt máu bị rỉ. Nhưng một sợ chỉ đen nhỏ nhìn như muốn tiêu tán bay ra từ cơ thể tên gác cửa, cô không chần chờ lại một kiếm tách sợ chỉ ấy ra làm hai. Đó là sợ chỉ linh hồn của thế giới này, bất kì tu sĩ nào nhục thân đã không còn sử dụng được thì sợ chỉ linh hồn sẽ tự thoát ly nhục thân mà tìm cơ duyên để có thể bám trụ nhân thể hay tiên thể.
Quay lại sau khi tiêu luôn phần chỉ hồn của tên kia thì cô bắt đầu nhíu hạ mày liễu nói: "Thật là dơ bẩn!" cô vừa lấy khăn tay lau lưởi kiếm như lau một thứ gì đó rất dơ bẩn rồi cất thanh kiếm đi vào trong với những ánh mắt sợkiãi, thưởng thức, ghen tị đủ loại kia.
Cô cũng không muốn bên ngoài nhìn cái thứ dơ bẩn đó liền đi vào trong tìm một chổ ngồi dành cho khách đấu giá bình thường rồi ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần. Nhìn như dưỡng thần thật ra cô đang suy nghĩ ai đã nhìn mình chầm chầm khi đứng trước cửa. Suy nghĩ vụt tắt vì...
MC đã lên đài đấu giá bất đầu giới thiệu quy tắc đấu giá chủ phòng đấu giá này nọ. Rồi nói:
“chào mừng các vị khách nhân, hôm nay với buổi đấu giá này sẽ đem lại không ít thứ quý hiếm và lợi hại về hệ kim và hỏa cho các vị đâu! giờ thì...bắt đầu!!”
Vừa nói xong cả khán đầu vỗ tay tiếp đó lại là giọng của MC
"Thưa quý vị mởi đầu buổi đấu giá ta xin giới thiệu thứ đầu tiên..."
MC dừng một chút kéo tấm màn che xuống thì liền thấy một thằng bé mặt đồ rách rưới và hơn nữa còn có đôi mắt màu vàng tựa như ánh mặt trời vậy.
"Đây là một thằng nhóc có cặp mắt quái dị không phân biệt được là ma giới, nhân giới hay yêu giới nên rất hiếm, là một thiên linh căn hệ kim 12 tuổi vì vậy giá khởi đầu sẽ là 50 kim ngân, mỗi lần tăng giá quy định là 10 kim ngân " MC nói
Bây giờ mọi người hết sức bất ngờ, thằng nhóc này chắc chắn là hạt giống tốt để bồi dưỡng. Mọi người ra bảng giá ngay lập tức.".
"60 kim ngân"
"70 kim ngân"
"90 kim ngân"
Một giọng nói đắc ý vang lên ra một cái giá mà khó có thể trả lại nhưng cô thì không. Thứ mà chờ đợi nãy giờ là có một cái giá nhất định để dễ trả
"100 kim ngân" cô vừa đưa ra giá liền tất cả sự chú ý điều đổ lên cô, vì người ra giá 90 kim ngân kia là khách đặc biệt ngồi phòng thượng hạng là đủ biết có thế lực không nhỏ rồi, một người ngồi ghế bình thường như cô lại có lá gan tranh giá như vậy thì rất ít.
MC thấy một mãnh im lặng liền bắt đầu gõ búa trên bàn y như mấy buổi đấu giá mà cô từng tham gia ở thế giới củ.
"100 kim ngân lần 1" bụp
"100 kim ngân lần..."
Chưa nói xong liền bị cắt đoãn bởi một giộng nam nhân già mà đắc ý quen thuộc, là tên khách vip lúc nãy.
"150 kim ngân hừ"
"200 kim ngân" cô nào chịu thua tiền cô không hề thiếu. Dám lên mặt trước bổn cô nương ta, ta cho nhục mặt.
Mọi người trong khán đài ai cũng xì xằm mà cô cũng không quan tâm.
Tên lúc nãy vẫn còn đắc ý bây giờ đang nghiến răng nghiến lợi vì mới đầu quy định là mỗi lần tăng chỉ 10 kim ngân nhưng hắn muốn mặt mũi nên chơi lớn tăng lên 50 kim ngân một lượt. Không ngờ cô gái ngồi ghế bình thường kia lại cũng có thể theo kịp vì mặt mũi vì sĩ diện hắn gặng thêm câu.
"300 kim ngân. Ta không tin một tiểu nha đầu như ngươi lại có số tiền này!"
Cô nghe vậy cũng thản nhiên mà nói cái giá.
"400 kim ngân. Trên người ta không thiếu nhất chính là tiền, ngươi cứ thoải mái đi."
Cô nói với giọng giễu cợt còn liếc sang hắn một cái. Hắn đã đứng lên mặt đỏ lên vì tức giận hắn ngồi trên khu thượng hạng bên trái nên chỉ cần nhìn qua là thấy. Tuy mắt bị che đậy nhưng cô vẫn có thể nhìn rõ ràng bằng mắt nếu lười cô cũng không cần mở mắt chỉ dùng thần thức là được.
Hắn đã không còn nói nữa mà mắt cứ đảo quanh nhìn là biết hắn đang tính kế rồi. Lúc này MC mới nói
"400 lần 1!"
"400 lần 2!"
"400 lần 3! Quái nhân đã thuộc về vị cô nương...um cho ta hỏi quý danh của cô nương?"
"Hồng Nhiên"
Cô chỉ trả lời đơn giảng vẫn giữ tư thế chéo chân dựa lưng vào ghế hết sức bình thản ngồi chỗ cũ vì cô muốn xem xem có thứ gì thú vị không.
MC thấy vậy cũng cất cái lồng sắt nhốt cậu bé đi và thay vào đó là một quyển sách. MC giới thiệu
"Món tiếp theo đây là một quyển sách dành cho các cường giả hệ kim! Nó giúp các cường giả tu luyện và năng cao các thể pháp! Cho nên giá khởi đầu là 50 kim ngân"
Hồng Nhiên cô bây giờ đang rất khó chịu với cái thế giới này đầu óc toàn ô hợp dơ bẩn ngay cả một quyển sách cũng bằng giá cậu nhóc lúc nãy. Hừ! Cô thầm hừ trong lòng liền đưa ra cái giá
"200 kim ngân"
Ai cũng bất ngờ nên điều quay qua quay lại để tìm nơi vừa phát ra giọng nói kia. Khi tìm được bọn họ lại càn bất ngờ hơn vì người ra giá tuyệt đường không cho họ ra giá vẩn là tiểu cô nương vừa nãy. Kháng đài lại xì xằm to nhỏ không ai ra giá nữa nên quyển sách ấy đã thuộc về cô.
Cô cũng không ở lại nữa mà ra phía sau sân khấu để lấy 'hàng' mà cô đã mua. Cô lấy xong thì dẫn cậu bé đến một con hẻm nhỏ gỡ xích trên người cậu bé mà cậu bé từ nãy đến giờ vẫn không hề lên tiếng. Cô nói
"Này! Nhóc tên gì?"
Cô thấy cậu không trả lời liền biết là cậu đang sợ nên cô bỏ bịt mắt ra. Đôi đồng tử màu xanh lam chạm vào đôi đồng tử màu vàng kim, cậu bé thấy cô như vậy liền lao vào ôm cô mà khóc nức nở nói
"Oa...oa...họ...hức...họ thật đáng sợ...hức...họ...hức...oa oa"
"Được rồi...đừng sợ, đừng sợ từ giờ con sẽ là con của ta! Thế nào?" cô vỗ lưng an ủi cậu nhóc nói. Không ngờ lòng mẫu tử của cô lại bộc phát lần nữa.
"Hức...con...của...cô?" cậu bé nghe vậy nín khóc nói
"Đúng vậy! Ta sẽ làm cho con mạnh hơn để không ai dám ức hiếp con nữa! Có muốn không?"
Cô xoa đầu cậu nói điều bất ngờ là khi cậu hết khóc vẻ mặt cậu trong rất sáng sủa nhưng sâu trong đôi mắt là hận thù. Cô nhất định phải làm cậu mạnh hơn và còn phải bảo vệ những người thân duy nhất của cô.
"Dạ muốn! Nhưng con không có tên." cậu bé cuối đầu, giọng nói nhỏ đến mứt cứ nghĩ là gió thoáng qua.
"Vậy con sẽ tên là...Tinh Ân và con còn có một tỷ tỷ là Tinh Tuyết nữa! Ra đây tiểu Tuyết!"
Cô nói xong tiểu Tuyết trên tay cô nhảy khỏi vòng tay và biến thành một tiểu cô nương xinh đẹp. Cậu do bất ngờ mà lùi lại vài bước, tiểu Tuyết nói:
"Chào! Ta từ giờ sẽ là tỷ tỷ của ngươi! Ân nhi!" tiểu Tuyết cười lấy tay xoa đầu tiểu Ân.
"Ta không ngờ, tiểu Tuyết con ngày thường cứ như tảng băng di động mà bây giờ có em trai là có một mặt như vậy đấy!"
Hồng Nhiên đây là nói thật. Tiểu Tuyết nghe vậy nói:
"Mẫu thân cũng chẳn nhẽ khác con lắm sao?" không khỏi biểu môi.
"Được rồi không nói chuyện này nữa! Từ giờ ta sẽ huấn luyện dạy bảo cho các ngươi! Các ngươi nếu có người ngoài gọi ta là tỷ được rồi.". Cô cũng đâu đến mức tiểu tuyết nói cô cũng rất hoạt bát nha, chỉ biết than thở trong lòng rồi lấy một bộ đồ nam hài cở 11,12 tuổi đưa cho Tinh Ân.
- ------dãy phân cách thời gian------
"Tiểu nhị cho thêm 1 gian phòng"
Cô vào khách điếm rồi nói với tiểu nhị, dù gì thì tiểu Ân cũng là nam nhân không thể ở chung với nữ nhân hơn nữa tiểu Tuyết có thể biến thành chim nhỏ nên không sao còn cô thì chỉ cần ngồi tu luyện còn hiệu quả hơn ngủ nữa.
Tiểu nhị thấy sau cô có một nam hài tử cũng được tính là tiểu mỹ nam liền hiểu. Lúc bấy giờ tiểu Tuyết đã trở về bản thể. Cô lên lại phòng thì đã thấy Tử Tầm ngồi đó tu luyện. Cô cũng không làm phiền lại ngồi xuống sàn gỗ mà tu luyện. Nói là tu luyện chứ thật ra là đang nói chuyện với Hệ Thống vì cô đã chia tinh thần lực ra hai phần: một phần tu luyện, tuy hiệu suất tu luyện sẽ giảm một nữa nhưng cô cũng không cảm thấy như nào cả, phần còn lại nói chuyện với lão Thống của chúng ta mà không biết từ lúc bắt đầu minh tưởng tu luyện đã có một đôi mắt đen như mực nhìn cô không chớp mắt rồi lại nhanh chóng ổn định tâm lý mà tu luyện.
'Lão Thống giúp ta kiểm tra thông tin về Tiểu Ân'
Cô luôn có thối quen đề phòng rất cao nên dù là chi tiết nhỏ nhất cô cũng muốn biết đến rõ ràng, nhưng về Tử Tầm cô nương thì lại bị cái này Hệ thống che chắn không cho điều tra!
[Vâng túc chủ:
Tên: Tinh Ân
Tuổi: 12
Quá khứ: do có đôi mắt khác người và giống yêu thú nên khi gia đình nuôi cậu bé gọi cậu bé là quái vật đến khi 5 tuổi thì đuổi cậu đi. Nên cậu chỉ biết lang sau đó gặp bọn buôn người bán qua, bán lại liền tới đây và được người mua về.
Tính cách: cũng được xem như hoạt bát, khả ái nhưng tâm lý bị thương không nhẹ cần sự quan tâm nhiều hơn.
Hết]
'Ân! Ta hiểu rồi ngươi mau tìm cho ta một nơi nào đó trên núi, nhớ là phải đẹp ít người lui tới. Nhiều yêu thú mạnh một chút.
À sẵng ngươi xây cho ta một nơi có thể làm môn phái nha. Ta sẽ dẫn tiểu Tuyết và tiểu Ân đến yêu vực để luyện tập chắc khoảng hơn 3,4 năm mới về được!'
Cô nói vì muốn mạnh hơn thì phải đến nơi nguy hiểm mới có thể mạnh hơn nữa.
[Haizz...người có phải là quá ác không tôi chỉ là một cái hệ thống nhỏ nhoi thôi mà...!!?]
'Vậy à~~ vậy mà làm ta cứ tưởng...'
Cô muốn dùng chiêu khích tướng nên mới nói, cô đã cắt đứt đường truyền suy nghĩ rồi nên tên hệ thống kia không biết ý nghĩ của cô được. Ngừng một chút Hệ Thống nói
[Người tưởng thế nào?] Hệ Thống không kiên nhẫn hỏi.
'Thì ta tưởng ngươi là một cái Lão Hệ Thống cao cấp có thể hô mưa gọi gió chỉ cần búng tay một cái thì một tòa tháp hay một cái lâu đài thì nhầm nhò gì...' từ cuối cô cố ý kéo dài.
Và đúng như cô mong muốn
[Đương nhiên! Ngài đừng coi thường tôi! Mấy cái này nhầm nhò gì tôi!!?? Ngài muốn đi đâu thì đi đi chỉ có một tòa tháp thôi mà tôi còn có thể xây nó trên không nữa kìa ngài cứ chờ mà xem!!!]
'Là ngươi nói đó nha! Nhớ xây trên không cho tráng lệ vào nha ta sẽ chờ' cô cũng không ngờ bây giờ lòi ra thêm cái vụ trên không nữa. Haha Hệ Thống cũng đủ bom nổ ghê thiệt.
[Bom nổ!!?? AAAA... NGÀI LỪA TÔI NGÀI GIỎI LẮM!!!! NGÀI CHỜ ĐÓ! THÙ NÀY TA SẼ CHẢ!!! HỪ!!]
' ha ha ha, xin lỗi ta đùa chút thôi, ngươi chỉ cần xây nho nhỏ một cái là đủ rồi, không cần quá to đâu.'
Bàn xong việc này thì Hệ thống cũng off.
Cô cũng mở mắt ra trời bắt đầu sáng dần, Tử Tầm vẩn còn đang ngủ, thật ra thì đang ngồi minh tưởng. Cô đi lại để xem xét gần đến giường không ngờ rằng 'QUẢ BÁO' đến nhanh như vậy.
Đang đi thì lại vắp phải cạnh bàn ngã xuống.
'Chụt'
Không phải là hôn đất mẹ mà là HÔN NỮ TỬ CON NHÀ LÀNH ĐÓ A!!!!
Mà hơn nữa! Lại ngay lúc vải che mắt rớt ra.
Tử Tầm do có tiếng động và cảm nhận được thứ gì đó mềm mại ước át trên môi liền mở mắt thì lặp tức trợn tròn mắt nhìn thẳng vào cặp con ngươi màu xanh lam cũng đang tròn mắt ra kia.
Cô bây giờ cảm giác rất vi diệu khi hai cánh môi chạm vào nhau. Mềm mại, ướt át, ngọt ngào
' Thật muốn cắn quá đi '
Nghĩ là làm cô cắn một cái nhẹ vào môi đối phương nhân cơ hội đối phương chưa phản ứng kịp thì len lén mút mấy cái.
' um... Còn rất ngọt đâu...'
"Um~" Tử Tâm chưa phản ứng kịp nên than nhẹ một tiếng như muỗi kêu rồi xấu hổ cắn chặc răng. Trong mắt khẽ xoẹt qua một tia hứng thú dị thường.
Bây giờ trời cũng đã tối cô quyết định đi ra ngoài thăm quan vì tình cờ nghe mấy tên dưới sảnh nói tối nay sẽ có một phiên đấu giá lớn dành cho những tay phú hộ và mấy đại nhân vật cấp cao nên muốn đi xem thử sẵn tiện kiếm trò vui để xem.
Khi cô tới nơi thì thấy rất nhiều người ra vào tấp nập. Cũng có rất nhiều người chú ý cô vì vãi che mắt và cục bong trong lòng cô. Cô định bước vào đột nhiên tên giữ cửa lại ngăn cô lại. Cô có thể nhìn thấy ánh mắt khinh thường và dơ bẩn của hắn đối với cô.
"Này tiểu cô nương~ nơi này không phải nơi đi chơi đâu" hắn nói với một giọng nói giễu cợt. Nói xong hắn ta còn nắm tay cô nói thêm
"Nếu tiểu cô nương muốn chơi ta có thể đưa cô nương đến nơi nào đó yên tĩnh chúng ta..." cô là người không có kiên nhẫn và não cũng rất ngắn nên trực tiếp sử dụng bạo lực thì cô sẽ cảm thấy ổn hơn.
Thật ra cô cũng là người có hư vinh tâm nên muốn mọi người ở đây tránh xa cho đỡ phiền, nhưng bởi vì tu vi của cô không là tối cao nhất tại nơi đây, không cẩn thận lỡ đụng mấy lão quái thì lại không ổn, nên cô sẽ nương tay một xíu.
Nghĩ là làm lấy một thanh kiếm có màu xanh ngọc bích ra dùng tốc độ nhanh chém xuống cánh tay hắn. Đang lúc mọi người đang vui vẻ xem kịch thì một tiếng 'bịch' vang lên tất cả bây giờ im lặng tìm nơi phát ra âm thanh thì tên giữ cửa la toáng lên
"Aaaaaaaa... TAY TA TAY CỦA TAAA." lúc này mọi người định thần lại nhìn tên vừa la lên kia thì mới phát hiện cánh tay của hắn vừa nắm tay của cô song bây giờ nó đang nằm trên mặt đất nhưng điều kì lạ là không có một giọt máu nào bị rỉ ra. Hắn ta lùi lại phía sau mấy bước vẻ mặt hoảng sợ nhìn cánh tay của mình dưới đất rồi lại nhìn cô. Hồng Nhiên cô là ai chứ sao có để bọn thấp hèn này chạm vào.
"Hô...hôm nay lão tử liều mạng với ngươi!"
Nói xong, hắn lấy đan dược màu đỏ uống vào lập tức cánh tay vừa đứt liền mọc lại hoàn mỹ không tùy vết. Cùng lúc đó một thanh kiếm thoáng cái đã xuất hiện trong tay hắn, hướng về phía cô mà nghênh tới, Không lưu tình chút nào.
Cô bình tĩnh nhất tay giơ kiếm đỡ lấy. Trước mắt mọi người có thể thấy được tốc độ các vết rạn trên thanh kiếm của tên kia.
'Phách'
Vỡ vụng rơ đầy đất.
Cô không dừng lại đột nhiên thân thanh kiếm bắt đầu tách ra như một con cự xà uốn éo mềm dẻo. Bỏ tay ra con cự xà như được giải thoát mà vọt tới tên nam nhân kia vòng quanh cổ hắn mà xiết lại.
Hắn trợn mắt chưa kịp mở miệng thì 'Phụt'
Trong tầm mắt hắn, hắn nhìn thấy hắn đang rơi xuống cũng trong khoảnh khắc đó hắn cũng nhìn thấy một cơ thể không đầu cũng đang ngã cùng hắn.
Đầu lìa khỏi cổ nhưng vẫn không khác lần trước là bao, không một giọt máu bị rỉ. Nhưng một sợ chỉ đen nhỏ nhìn như muốn tiêu tán bay ra từ cơ thể tên gác cửa, cô không chần chờ lại một kiếm tách sợ chỉ ấy ra làm hai. Đó là sợ chỉ linh hồn của thế giới này, bất kì tu sĩ nào nhục thân đã không còn sử dụng được thì sợ chỉ linh hồn sẽ tự thoát ly nhục thân mà tìm cơ duyên để có thể bám trụ nhân thể hay tiên thể.
Quay lại sau khi tiêu luôn phần chỉ hồn của tên kia thì cô bắt đầu nhíu hạ mày liễu nói: "Thật là dơ bẩn!" cô vừa lấy khăn tay lau lưởi kiếm như lau một thứ gì đó rất dơ bẩn rồi cất thanh kiếm đi vào trong với những ánh mắt sợkiãi, thưởng thức, ghen tị đủ loại kia.
Cô cũng không muốn bên ngoài nhìn cái thứ dơ bẩn đó liền đi vào trong tìm một chổ ngồi dành cho khách đấu giá bình thường rồi ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần. Nhìn như dưỡng thần thật ra cô đang suy nghĩ ai đã nhìn mình chầm chầm khi đứng trước cửa. Suy nghĩ vụt tắt vì...
MC đã lên đài đấu giá bất đầu giới thiệu quy tắc đấu giá chủ phòng đấu giá này nọ. Rồi nói:
“chào mừng các vị khách nhân, hôm nay với buổi đấu giá này sẽ đem lại không ít thứ quý hiếm và lợi hại về hệ kim và hỏa cho các vị đâu! giờ thì...bắt đầu!!”
Vừa nói xong cả khán đầu vỗ tay tiếp đó lại là giọng của MC
"Thưa quý vị mởi đầu buổi đấu giá ta xin giới thiệu thứ đầu tiên..."
MC dừng một chút kéo tấm màn che xuống thì liền thấy một thằng bé mặt đồ rách rưới và hơn nữa còn có đôi mắt màu vàng tựa như ánh mặt trời vậy.
"Đây là một thằng nhóc có cặp mắt quái dị không phân biệt được là ma giới, nhân giới hay yêu giới nên rất hiếm, là một thiên linh căn hệ kim 12 tuổi vì vậy giá khởi đầu sẽ là 50 kim ngân, mỗi lần tăng giá quy định là 10 kim ngân " MC nói
Bây giờ mọi người hết sức bất ngờ, thằng nhóc này chắc chắn là hạt giống tốt để bồi dưỡng. Mọi người ra bảng giá ngay lập tức.".
"60 kim ngân"
"70 kim ngân"
"90 kim ngân"
Một giọng nói đắc ý vang lên ra một cái giá mà khó có thể trả lại nhưng cô thì không. Thứ mà chờ đợi nãy giờ là có một cái giá nhất định để dễ trả
"100 kim ngân" cô vừa đưa ra giá liền tất cả sự chú ý điều đổ lên cô, vì người ra giá 90 kim ngân kia là khách đặc biệt ngồi phòng thượng hạng là đủ biết có thế lực không nhỏ rồi, một người ngồi ghế bình thường như cô lại có lá gan tranh giá như vậy thì rất ít.
MC thấy một mãnh im lặng liền bắt đầu gõ búa trên bàn y như mấy buổi đấu giá mà cô từng tham gia ở thế giới củ.
"100 kim ngân lần 1" bụp
"100 kim ngân lần..."
Chưa nói xong liền bị cắt đoãn bởi một giộng nam nhân già mà đắc ý quen thuộc, là tên khách vip lúc nãy.
"150 kim ngân hừ"
"200 kim ngân" cô nào chịu thua tiền cô không hề thiếu. Dám lên mặt trước bổn cô nương ta, ta cho nhục mặt.
Mọi người trong khán đài ai cũng xì xằm mà cô cũng không quan tâm.
Tên lúc nãy vẫn còn đắc ý bây giờ đang nghiến răng nghiến lợi vì mới đầu quy định là mỗi lần tăng chỉ 10 kim ngân nhưng hắn muốn mặt mũi nên chơi lớn tăng lên 50 kim ngân một lượt. Không ngờ cô gái ngồi ghế bình thường kia lại cũng có thể theo kịp vì mặt mũi vì sĩ diện hắn gặng thêm câu.
"300 kim ngân. Ta không tin một tiểu nha đầu như ngươi lại có số tiền này!"
Cô nghe vậy cũng thản nhiên mà nói cái giá.
"400 kim ngân. Trên người ta không thiếu nhất chính là tiền, ngươi cứ thoải mái đi."
Cô nói với giọng giễu cợt còn liếc sang hắn một cái. Hắn đã đứng lên mặt đỏ lên vì tức giận hắn ngồi trên khu thượng hạng bên trái nên chỉ cần nhìn qua là thấy. Tuy mắt bị che đậy nhưng cô vẫn có thể nhìn rõ ràng bằng mắt nếu lười cô cũng không cần mở mắt chỉ dùng thần thức là được.
Hắn đã không còn nói nữa mà mắt cứ đảo quanh nhìn là biết hắn đang tính kế rồi. Lúc này MC mới nói
"400 lần 1!"
"400 lần 2!"
"400 lần 3! Quái nhân đã thuộc về vị cô nương...um cho ta hỏi quý danh của cô nương?"
"Hồng Nhiên"
Cô chỉ trả lời đơn giảng vẫn giữ tư thế chéo chân dựa lưng vào ghế hết sức bình thản ngồi chỗ cũ vì cô muốn xem xem có thứ gì thú vị không.
MC thấy vậy cũng cất cái lồng sắt nhốt cậu bé đi và thay vào đó là một quyển sách. MC giới thiệu
"Món tiếp theo đây là một quyển sách dành cho các cường giả hệ kim! Nó giúp các cường giả tu luyện và năng cao các thể pháp! Cho nên giá khởi đầu là 50 kim ngân"
Hồng Nhiên cô bây giờ đang rất khó chịu với cái thế giới này đầu óc toàn ô hợp dơ bẩn ngay cả một quyển sách cũng bằng giá cậu nhóc lúc nãy. Hừ! Cô thầm hừ trong lòng liền đưa ra cái giá
"200 kim ngân"
Ai cũng bất ngờ nên điều quay qua quay lại để tìm nơi vừa phát ra giọng nói kia. Khi tìm được bọn họ lại càn bất ngờ hơn vì người ra giá tuyệt đường không cho họ ra giá vẩn là tiểu cô nương vừa nãy. Kháng đài lại xì xằm to nhỏ không ai ra giá nữa nên quyển sách ấy đã thuộc về cô.
Cô cũng không ở lại nữa mà ra phía sau sân khấu để lấy 'hàng' mà cô đã mua. Cô lấy xong thì dẫn cậu bé đến một con hẻm nhỏ gỡ xích trên người cậu bé mà cậu bé từ nãy đến giờ vẫn không hề lên tiếng. Cô nói
"Này! Nhóc tên gì?"
Cô thấy cậu không trả lời liền biết là cậu đang sợ nên cô bỏ bịt mắt ra. Đôi đồng tử màu xanh lam chạm vào đôi đồng tử màu vàng kim, cậu bé thấy cô như vậy liền lao vào ôm cô mà khóc nức nở nói
"Oa...oa...họ...hức...họ thật đáng sợ...hức...họ...hức...oa oa"
"Được rồi...đừng sợ, đừng sợ từ giờ con sẽ là con của ta! Thế nào?" cô vỗ lưng an ủi cậu nhóc nói. Không ngờ lòng mẫu tử của cô lại bộc phát lần nữa.
"Hức...con...của...cô?" cậu bé nghe vậy nín khóc nói
"Đúng vậy! Ta sẽ làm cho con mạnh hơn để không ai dám ức hiếp con nữa! Có muốn không?"
Cô xoa đầu cậu nói điều bất ngờ là khi cậu hết khóc vẻ mặt cậu trong rất sáng sủa nhưng sâu trong đôi mắt là hận thù. Cô nhất định phải làm cậu mạnh hơn và còn phải bảo vệ những người thân duy nhất của cô.
"Dạ muốn! Nhưng con không có tên." cậu bé cuối đầu, giọng nói nhỏ đến mứt cứ nghĩ là gió thoáng qua.
"Vậy con sẽ tên là...Tinh Ân và con còn có một tỷ tỷ là Tinh Tuyết nữa! Ra đây tiểu Tuyết!"
Cô nói xong tiểu Tuyết trên tay cô nhảy khỏi vòng tay và biến thành một tiểu cô nương xinh đẹp. Cậu do bất ngờ mà lùi lại vài bước, tiểu Tuyết nói:
"Chào! Ta từ giờ sẽ là tỷ tỷ của ngươi! Ân nhi!" tiểu Tuyết cười lấy tay xoa đầu tiểu Ân.
"Ta không ngờ, tiểu Tuyết con ngày thường cứ như tảng băng di động mà bây giờ có em trai là có một mặt như vậy đấy!"
Hồng Nhiên đây là nói thật. Tiểu Tuyết nghe vậy nói:
"Mẫu thân cũng chẳn nhẽ khác con lắm sao?" không khỏi biểu môi.
"Được rồi không nói chuyện này nữa! Từ giờ ta sẽ huấn luyện dạy bảo cho các ngươi! Các ngươi nếu có người ngoài gọi ta là tỷ được rồi.". Cô cũng đâu đến mức tiểu tuyết nói cô cũng rất hoạt bát nha, chỉ biết than thở trong lòng rồi lấy một bộ đồ nam hài cở 11,12 tuổi đưa cho Tinh Ân.
- ------dãy phân cách thời gian------
"Tiểu nhị cho thêm 1 gian phòng"
Cô vào khách điếm rồi nói với tiểu nhị, dù gì thì tiểu Ân cũng là nam nhân không thể ở chung với nữ nhân hơn nữa tiểu Tuyết có thể biến thành chim nhỏ nên không sao còn cô thì chỉ cần ngồi tu luyện còn hiệu quả hơn ngủ nữa.
Tiểu nhị thấy sau cô có một nam hài tử cũng được tính là tiểu mỹ nam liền hiểu. Lúc bấy giờ tiểu Tuyết đã trở về bản thể. Cô lên lại phòng thì đã thấy Tử Tầm ngồi đó tu luyện. Cô cũng không làm phiền lại ngồi xuống sàn gỗ mà tu luyện. Nói là tu luyện chứ thật ra là đang nói chuyện với Hệ Thống vì cô đã chia tinh thần lực ra hai phần: một phần tu luyện, tuy hiệu suất tu luyện sẽ giảm một nữa nhưng cô cũng không cảm thấy như nào cả, phần còn lại nói chuyện với lão Thống của chúng ta mà không biết từ lúc bắt đầu minh tưởng tu luyện đã có một đôi mắt đen như mực nhìn cô không chớp mắt rồi lại nhanh chóng ổn định tâm lý mà tu luyện.
'Lão Thống giúp ta kiểm tra thông tin về Tiểu Ân'
Cô luôn có thối quen đề phòng rất cao nên dù là chi tiết nhỏ nhất cô cũng muốn biết đến rõ ràng, nhưng về Tử Tầm cô nương thì lại bị cái này Hệ thống che chắn không cho điều tra!
[Vâng túc chủ:
Tên: Tinh Ân
Tuổi: 12
Quá khứ: do có đôi mắt khác người và giống yêu thú nên khi gia đình nuôi cậu bé gọi cậu bé là quái vật đến khi 5 tuổi thì đuổi cậu đi. Nên cậu chỉ biết lang sau đó gặp bọn buôn người bán qua, bán lại liền tới đây và được người mua về.
Tính cách: cũng được xem như hoạt bát, khả ái nhưng tâm lý bị thương không nhẹ cần sự quan tâm nhiều hơn.
Hết]
'Ân! Ta hiểu rồi ngươi mau tìm cho ta một nơi nào đó trên núi, nhớ là phải đẹp ít người lui tới. Nhiều yêu thú mạnh một chút.
À sẵng ngươi xây cho ta một nơi có thể làm môn phái nha. Ta sẽ dẫn tiểu Tuyết và tiểu Ân đến yêu vực để luyện tập chắc khoảng hơn 3,4 năm mới về được!'
Cô nói vì muốn mạnh hơn thì phải đến nơi nguy hiểm mới có thể mạnh hơn nữa.
[Haizz...người có phải là quá ác không tôi chỉ là một cái hệ thống nhỏ nhoi thôi mà...!!?]
'Vậy à~~ vậy mà làm ta cứ tưởng...'
Cô muốn dùng chiêu khích tướng nên mới nói, cô đã cắt đứt đường truyền suy nghĩ rồi nên tên hệ thống kia không biết ý nghĩ của cô được. Ngừng một chút Hệ Thống nói
[Người tưởng thế nào?] Hệ Thống không kiên nhẫn hỏi.
'Thì ta tưởng ngươi là một cái Lão Hệ Thống cao cấp có thể hô mưa gọi gió chỉ cần búng tay một cái thì một tòa tháp hay một cái lâu đài thì nhầm nhò gì...' từ cuối cô cố ý kéo dài.
Và đúng như cô mong muốn
[Đương nhiên! Ngài đừng coi thường tôi! Mấy cái này nhầm nhò gì tôi!!?? Ngài muốn đi đâu thì đi đi chỉ có một tòa tháp thôi mà tôi còn có thể xây nó trên không nữa kìa ngài cứ chờ mà xem!!!]
'Là ngươi nói đó nha! Nhớ xây trên không cho tráng lệ vào nha ta sẽ chờ' cô cũng không ngờ bây giờ lòi ra thêm cái vụ trên không nữa. Haha Hệ Thống cũng đủ bom nổ ghê thiệt.
[Bom nổ!!?? AAAA... NGÀI LỪA TÔI NGÀI GIỎI LẮM!!!! NGÀI CHỜ ĐÓ! THÙ NÀY TA SẼ CHẢ!!! HỪ!!]
' ha ha ha, xin lỗi ta đùa chút thôi, ngươi chỉ cần xây nho nhỏ một cái là đủ rồi, không cần quá to đâu.'
Bàn xong việc này thì Hệ thống cũng off.
Cô cũng mở mắt ra trời bắt đầu sáng dần, Tử Tầm vẩn còn đang ngủ, thật ra thì đang ngồi minh tưởng. Cô đi lại để xem xét gần đến giường không ngờ rằng 'QUẢ BÁO' đến nhanh như vậy.
Đang đi thì lại vắp phải cạnh bàn ngã xuống.
'Chụt'
Không phải là hôn đất mẹ mà là HÔN NỮ TỬ CON NHÀ LÀNH ĐÓ A!!!!
Mà hơn nữa! Lại ngay lúc vải che mắt rớt ra.
Tử Tầm do có tiếng động và cảm nhận được thứ gì đó mềm mại ước át trên môi liền mở mắt thì lặp tức trợn tròn mắt nhìn thẳng vào cặp con ngươi màu xanh lam cũng đang tròn mắt ra kia.
Cô bây giờ cảm giác rất vi diệu khi hai cánh môi chạm vào nhau. Mềm mại, ướt át, ngọt ngào
' Thật muốn cắn quá đi '
Nghĩ là làm cô cắn một cái nhẹ vào môi đối phương nhân cơ hội đối phương chưa phản ứng kịp thì len lén mút mấy cái.
' um... Còn rất ngọt đâu...'
"Um~" Tử Tâm chưa phản ứng kịp nên than nhẹ một tiếng như muỗi kêu rồi xấu hổ cắn chặc răng. Trong mắt khẽ xoẹt qua một tia hứng thú dị thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.