[Bhtt][Fairy Tail] Thiết Lập Lại Sự Sống
Chương 66: Quyết định
Esther.Nguyễn
28/02/2021
"Happy?" Cô không hiểu chuyện đabg xảy ra.
"Cậu cứu tớ với tớ bị lạc!" Happy nước mât dàn dụa khó khăn nói.
"Từ từ đã sao lại bị lạc?" Cô quên luôn rằng là mọi người không ai nhớ cô.
"Mà cậu là ai? Sao cậu biết tên tớ?" Đến khi lau nước mắt thì Happy lại hỏi một câu ngớ ngẩn.
"Tôi là Acacia, tôi nghe Fairy Tail lừng danh nhìn cậu thấy quen phải chăng là Happy, nên tôi nghĩ cậu tên Happy bộ không phải hả?" Cô lại lấy một lí do cũng hơi hợp lí là biết như thế nào.
"Vậy à?" Happy vẻ mặt suy nghĩ không nhớ cho lắm.
"Mà sao cậu lại ở đây?" Chẳng phải Happy thuộc đường mà sao lại quên?
"Chuyện dài lắm" Kể ra thì có hơi dài dòng nên Happy quyết định kể ngắn là mình bị té xuống vách sau đó có tìm Natsu, Wendy, Lucy, Erza và Jellal thì không thấy có ai tìm thì chẳng biết chỗ nào với chỗ nào thì lập tức trời tối thấy ánh sáng thì cứ tưởng là Natsu và mọi người vui vẻ chạy tới lại nhầm cô.
"Ồ tôi hiểu mà hồi sáng tôi có thấy Erza và Jellal chứ không thấy Natsu, Wendy và Lucy đâu cả.
"Vậy à? Hay là cậu ở lại một buổi với tôi đi rồi tôi tìm cậu về với Natsu?" Cô làm thỏa thuận với Happy ở lại một đêm thì tiện hỏi Happy ở hội làm sao rồi.
Mọi người vẫn tốt, cô thở nhẹ nhõm rất nhiều.
"Sao cậu không đến đó xem hội làm sao?" Happy hỏi cô.
"..Không.." Ánh mắt có chút thất vọng lẫn buồn.
"Sao thế?" Happy quay qua nhìn cô vừa ăn cá vừa hỏi.
"Sẽ có ai nhớ tới tôi đâu.." Nước mắt rồi cũng sẽ rơi, chẳng có cái gì là một cái kết có hậu cả.
"Sao cậu lại khóc?" Khi Happy nói thì cô có một chút bất ngờ, cả thân của cô run lên rất nhiều nước mắt vô thức lại rơi.
"Tôi ổn rồi không cần phải lo lắng lắm đâu" Cô chùi đi nước mắt, nhìn lại Happy, đôi mắt màu đỏ sáng rực làm Happy khá sợ nhưng có cảm giác quen thuộc.
"Đừng khóc, đừng buồn cũng đừng vui sẽ chẳng có gì xảy ra hết" Cô cúi mặt xuống suy nghĩ cái gì.
"Cậu suy nghĩ gì thế?" Happy hỏi cô, vóc dáng này, ánh mắt buồn bã lẫn chút cô đơn thế nhưng buồn bã lại chiếm nhiều hơn.
"Happy.." Cô đột nhiên kêu Happy, dường như cô lại quyết định cái gì đó rồi.
"Gì thế?" Cô đưa cho Happy một lá thư.
"Xin cậu hãy đưa bức thư cuối cùng cho Erza.." Cô cố gượng cười đưa cho Happy một lá thư nhỏ.
"Bức thư cuối cùng?" Happy hỏi lại cô khuôn mặt có chút lo lắng nhìn cô.
"À tôi không làm gì quá đâu chỉ đưa cho Erza lá thư nào thôi" Aci nói.
"Nhưng sao cậu lại không tự đưa cho Erza?"
"..Tôi không thể" Cô nhìn ánh mắt khẩn cầu Happy.
"Làm ơn, tôi chỉ xin cậu việc này thôi" Cô nói.
"Ồ, vậy để cho Erza" Happy cũng đồng ý nhìn Aci, cô cuối cùng cũng nở nụ cười chân thật.
"Gửi một nụ cười cho Erza nữa nhé?" Đêm hôm đó Happy đi ngủ cô vẫn còn thức nhìn màn đêm đến bình minh.
"Này Happy dậy thôi" Cô đung đưa Happy kêu dậy.
"Tớ mệt quá" Happy lười biếng nói.
"Chúng ta chuẩn bị đi tìm Natsu và mọi người nè" Espena đã đi về lại chỗ cô nói gì đó sau đó biến mất cô thay đổi quần áo kín dẫn Happy đi theo chỉ dẫn Espena.
"Đây rồi, có vẻ họ còn ngủ" Ở đằng xa cô thấy mọi người còn ngủ có Erza và Jellal ở đó nữa họ là đã cắm trại ở đây đi tìm Happy.
"Đi đi" Cô nhìn qua Happy nói.
"Còn cậu?" Happy quay qua hỏi cô.
"Tôi đi về"
"Đừng quên bức thư" Cô dịch chuyển Happy tới chỗ bọn họ.
Cô thấy mọi người cũng tỉnh rồi mọi người rất vui khi thấy Happy, cô từ đằng xa nhìn sau đó ghi ra một vòng tròn đi về.
"Acacia về rồi à?" Một người lính đi tới, cô đưa cho người lính bảo thạch Athena sau đi về phòng rửa người.
"Mát quá" Dòng nước mát rửa lên tâm hồn cô, sự ham muốn và khát khao dần dần biến mất.
"Mình.." Cô ở trong đó tha hồ nghĩ ngợi, cô là đang làm gì ngay bây giờ?
"Sau khi xong nhiệm vụ mới biết là nó nhàm chán tới cỡ nào" Bọn Gaeb và Mike thì đi làm việc rồi.
"Quyết định rồi" Cô tắm rửa xong lại mặc đồ đi tới thư viện đọc thêm sách về tình yêu để hiểu rõ giờ mình nên làm gì.
"Espena!" Một lúc đọc không thấy kết quả thì liền hỏi Espena.
"Chít chít chít chít!!" Dịch là "Làm cái gì vậy đang nghỉ ngơi mà!!"
"Rồi rồi tao biết nhưng mày có thể nói tao nên làm gì?" Cô lại hỏi Espena.
"Chít chít chít!" Dịch là "có thế mà lại hỏi tôi!"
"Chít chít chít chít chít!" Dịch "nếu không biêt mình sẽ làm gì thì xuống Nhân Giới"
"Nhưng..nhưng.." Cô hơi không muốn xuống chút nào cả.
"Chít chít chít!" Dịch "không muốn thì thôi người ta sẽ lại yêu người khác cho coi" sau đó Espena biến mất.
"..Vốn là như vậy mà.." Cô ngồi lại trên giường suy nghĩ mãi mà quên cha nó cái thời gian.
"Ủa tối rồi à?" Cô lại không biết như thế nào liền tắc đèn đi ngủ, nhiều ngày sau.
____________
(Quay lại với Erza)
"Cậu cuối cùng cũng về rồi à?" Cô nói, khi thấy đột nhiên Happy về lại.
"Cậu về bằng cách nào mà tụi tớ không biết thế?" Wendy hỏi, giờ đây Wendy cũng lớn lên một chút rồi.
"À một người tốt dịch chuyển tớ về đấy!" Happy chỉ qua chỗ cô đứng nhưng lại chẳng thấy cô.
"Có thấy ai đâu Happy?"
"Tớ nhớ là ở đó mà? A! Nè Erza cô gái đó đưa cho cậu lá thư này" Happy mở cái balo nhỏ ra có một lá thư bên trên nó ghi là.
"Dành tặng cho em, Erza"
Chữ viết rất đẹp và rất quen cô cầm lá thư nhìn vào bên trong.
"Erza thân mến, có lẽ em đang thắc mắc tôi là ai thì nó không còn quan trọng nữa em không nên biết tôi, lời hứa năm xưa giờ đã phai mờ rồi nhỉ? Hy vọng nếu có lần sau thì tôi muốn đi ăn picnic với em được chứ? Tôi có hơi buồn vì không thể gặp được em nhưng ít ra lá thư này có thể bày tỏ cảm xúc của tôi một chút sự quan tâm lẫn lo lắng cho tôi đều được gửi gắm nỗi lòng của tôi.
Dạo này em sống tốt nhỉ? Ăn uống có đầy đủ không? Đừng thức khuya khi nghĩ về một điều gì đó, em sẽ có quầng thâm dưới mắt đấy, sống tốt nhé? Đừng bỏ cuộc cũng đừng để mình bị tổn thương nhé, tôi không ở đó giúp em nữa nhưng em còn có một người yêu ở bên cạnh mình mà cho nên tôi cũng hơi an tâm một chút, lá thư này là lá thư cuối cùng tôi dành tặng cho em cùng với nó là một lời tỏ tình.
Tôi yêu em.
Đó là điều mà lá thư này gửi gắm, nó là một lời tỏ tình nhỏ, tùy rằng tôi không trực tiếp nói nhưng lá thư này sẽ nói giúp tôi, tôi vẫn yêu em như ngày đầu tiên thế nên tôi luôn chờ đợi một điều gì đấy sẽ xảy ra nhưng nó lại chẳng có gì cả, chẳng có gì thay đổi cả cho dù tôi có quay về quá khứ gặp em một lần nữa thì chẳng có gì xảy ra cả nó vẫn như vậy em vẫn yêu người khác còn tôi thì vẫn âm thầm yêu em, đừng lo gì cả em từ chối cũng được, cũng chẳng sao cả.
Tôi không sao hết, cũng chẳng có gì hết, em biết không tôi không buồn cũng không khóc nhưng cũng không vui, tôi hoàn toàn tuyệt vọng rồi, chẳng thể níu lấy em một chút cho dù đó có là hơi ấm hay hương thơm chẳng có gì hết, tất cả đã kết thúc tôi và em đường ai nấy đi, tôi sẽ rất nhớ em lắm đấy xin lỗi vì đã phá vỡ lời hứa của em và tôi, dù sao những năm tháng ở bên em là những ngày tôi thấy hạnh phúc nhất.
Gửi lời cho tôi với những người khác trong hội nhé, cả Mira với Lucy nữa.
Tạm biệt em, Erza.
Yêu em từ cái nhìn đầu tiên."
Bức thư kết thúc, cả người cô run lên có một cái gì đó trong người cô đang mãnh liệt nước mắt vô thức rơi xuống, cả bức thư tóm gọn như thế đều vì một chữ yêu em.
Cô nhìn quài nhìn lưu luyến cái chữ "tôi yêu em", nước mắt cũng bất chợt rơi rất nhiều.
Nhìn lại thêm cái chữ "Yêu em từ cái nhìn đầu tiên", không chịu được nữa cô gục ngã quỳ dưới đất tay vẫn còn cầm chặt bức thư.
"Erza, em làm sao thế?!" Jellal đi tới hỏi Erza nhìn vào khuôn mặt của cô.
Khuôn mặt bất ngờ hai đôi mắt buồn nhìn vào bức thư rồi khóc, Jellal giật lấy bức thư ra khỏi tay của Erza.
"Bức thư này đã nói gì thế?" Wendy bất ngờ hỏi Jellal.
"Nhảm nhí!" Jellal bức bội vò nát bức thứ quăng vô đống lửa.
"Anh đang làm gì vậy?!" Cô như tỉnh sau khi nghe Happy nói thì cô lại nhìn lại trên tay không có gì nhìn qua bên Jellal chuẩn bị quăng vô đống lửa.
"Cô ấy đã rất buồn và gượng ép bản thân mình đã cười và đưa cho tôi bức thư này!" Happy bất mãn với Jellal, rõ ràng khuôn mặt buồn bã ấy chứa nhiều tâm sự như in trong đầu của Happy.
"Sao anh nỡ lòng nào vứt nó vô đống lửa!" Happy đánh vào vai của Jellal nhưng sức nhỏ bé của Happy chẳng đánh đau lắm.
Cô như nhớ mang máng gì đó rồi trôi đi, không có gì xảy ra cả.
"Lời hứa?"
"Chúng ta hứa đi!" Một cô gái nhỏ đưa ngón út ra với một thiếu nữ.
"Hửm?" Thiếu nữ khá bất ngờ nhìn cô, mái tóc màu đen đôi mắt đỏ dường như làm cô ấn tượng.
"Rằng chúng ta sẽ không rời xa nhau!"
"Ừm, hứa!" Thiếu nữ ấy ngoắc tay út cùng với cô, nở một nụ cười hạnh phúc khiến cô nhớ mãi.
"Tạm biệt em"
"Không..đừng..đi" Cô như hoảng sợ, nhìn xung quanh.
"Happy người con gái ấy như thế nào?!" Cô hỏi Happy, ánh mắt nhìn vô Happy.
"Đó là một thiếu nữ, tóc đen dài, đôi mắt màu đỏ sáng rực lên trong màn đêm" Happy trả lời Erza, có hơi sợ hãi.
"Hồi nãy là cô ấy đưa cậu về?"
"Ừm, cô ấy dịch chuyển đi về rồi" Happy nói.
"Lúc cậu gặp cô ấy, cậu có thấy cô như thế nào không?!" Cô nghe như không thể tin được lại hỏi thêm.
"Khuôn mặt buồn bã, đôi mắt như sắp khóc người thì luôn cúi người xuống suy nghĩ gì đó rồi đưa cho tớ bức thư này" Happy nhớ lại tâm trạng lúc đó của Aci.
"Có biết cô ấy tên gì không?"
"Tên Acacia gì đó, À! Tớ nhớ rồi cô ấy có nói gì đó về mọi người sẽ không còn nhớ cô ấy nữa, tớ không biết nó có nghĩ gì cả nhưng cả đêm qua cô ấy không ngủ chỉ canh tớ ngủ thôi" Happy nói.
"Quan tâm làm gì những người này, Happy cũng đã tìm thấy giờ mình đi về thôi" Jellal nói.
"..." Cô không quan tâm Jellal hình như đang nghĩ cái gì đấy chân vẫn đi tay thì cầm túi đồ lớn.
"Acacia..chị là ai?"
___________Còn Tiếp___________
"Cậu cứu tớ với tớ bị lạc!" Happy nước mât dàn dụa khó khăn nói.
"Từ từ đã sao lại bị lạc?" Cô quên luôn rằng là mọi người không ai nhớ cô.
"Mà cậu là ai? Sao cậu biết tên tớ?" Đến khi lau nước mắt thì Happy lại hỏi một câu ngớ ngẩn.
"Tôi là Acacia, tôi nghe Fairy Tail lừng danh nhìn cậu thấy quen phải chăng là Happy, nên tôi nghĩ cậu tên Happy bộ không phải hả?" Cô lại lấy một lí do cũng hơi hợp lí là biết như thế nào.
"Vậy à?" Happy vẻ mặt suy nghĩ không nhớ cho lắm.
"Mà sao cậu lại ở đây?" Chẳng phải Happy thuộc đường mà sao lại quên?
"Chuyện dài lắm" Kể ra thì có hơi dài dòng nên Happy quyết định kể ngắn là mình bị té xuống vách sau đó có tìm Natsu, Wendy, Lucy, Erza và Jellal thì không thấy có ai tìm thì chẳng biết chỗ nào với chỗ nào thì lập tức trời tối thấy ánh sáng thì cứ tưởng là Natsu và mọi người vui vẻ chạy tới lại nhầm cô.
"Ồ tôi hiểu mà hồi sáng tôi có thấy Erza và Jellal chứ không thấy Natsu, Wendy và Lucy đâu cả.
"Vậy à? Hay là cậu ở lại một buổi với tôi đi rồi tôi tìm cậu về với Natsu?" Cô làm thỏa thuận với Happy ở lại một đêm thì tiện hỏi Happy ở hội làm sao rồi.
Mọi người vẫn tốt, cô thở nhẹ nhõm rất nhiều.
"Sao cậu không đến đó xem hội làm sao?" Happy hỏi cô.
"..Không.." Ánh mắt có chút thất vọng lẫn buồn.
"Sao thế?" Happy quay qua nhìn cô vừa ăn cá vừa hỏi.
"Sẽ có ai nhớ tới tôi đâu.." Nước mắt rồi cũng sẽ rơi, chẳng có cái gì là một cái kết có hậu cả.
"Sao cậu lại khóc?" Khi Happy nói thì cô có một chút bất ngờ, cả thân của cô run lên rất nhiều nước mắt vô thức lại rơi.
"Tôi ổn rồi không cần phải lo lắng lắm đâu" Cô chùi đi nước mắt, nhìn lại Happy, đôi mắt màu đỏ sáng rực làm Happy khá sợ nhưng có cảm giác quen thuộc.
"Đừng khóc, đừng buồn cũng đừng vui sẽ chẳng có gì xảy ra hết" Cô cúi mặt xuống suy nghĩ cái gì.
"Cậu suy nghĩ gì thế?" Happy hỏi cô, vóc dáng này, ánh mắt buồn bã lẫn chút cô đơn thế nhưng buồn bã lại chiếm nhiều hơn.
"Happy.." Cô đột nhiên kêu Happy, dường như cô lại quyết định cái gì đó rồi.
"Gì thế?" Cô đưa cho Happy một lá thư.
"Xin cậu hãy đưa bức thư cuối cùng cho Erza.." Cô cố gượng cười đưa cho Happy một lá thư nhỏ.
"Bức thư cuối cùng?" Happy hỏi lại cô khuôn mặt có chút lo lắng nhìn cô.
"À tôi không làm gì quá đâu chỉ đưa cho Erza lá thư nào thôi" Aci nói.
"Nhưng sao cậu lại không tự đưa cho Erza?"
"..Tôi không thể" Cô nhìn ánh mắt khẩn cầu Happy.
"Làm ơn, tôi chỉ xin cậu việc này thôi" Cô nói.
"Ồ, vậy để cho Erza" Happy cũng đồng ý nhìn Aci, cô cuối cùng cũng nở nụ cười chân thật.
"Gửi một nụ cười cho Erza nữa nhé?" Đêm hôm đó Happy đi ngủ cô vẫn còn thức nhìn màn đêm đến bình minh.
"Này Happy dậy thôi" Cô đung đưa Happy kêu dậy.
"Tớ mệt quá" Happy lười biếng nói.
"Chúng ta chuẩn bị đi tìm Natsu và mọi người nè" Espena đã đi về lại chỗ cô nói gì đó sau đó biến mất cô thay đổi quần áo kín dẫn Happy đi theo chỉ dẫn Espena.
"Đây rồi, có vẻ họ còn ngủ" Ở đằng xa cô thấy mọi người còn ngủ có Erza và Jellal ở đó nữa họ là đã cắm trại ở đây đi tìm Happy.
"Đi đi" Cô nhìn qua Happy nói.
"Còn cậu?" Happy quay qua hỏi cô.
"Tôi đi về"
"Đừng quên bức thư" Cô dịch chuyển Happy tới chỗ bọn họ.
Cô thấy mọi người cũng tỉnh rồi mọi người rất vui khi thấy Happy, cô từ đằng xa nhìn sau đó ghi ra một vòng tròn đi về.
"Acacia về rồi à?" Một người lính đi tới, cô đưa cho người lính bảo thạch Athena sau đi về phòng rửa người.
"Mát quá" Dòng nước mát rửa lên tâm hồn cô, sự ham muốn và khát khao dần dần biến mất.
"Mình.." Cô ở trong đó tha hồ nghĩ ngợi, cô là đang làm gì ngay bây giờ?
"Sau khi xong nhiệm vụ mới biết là nó nhàm chán tới cỡ nào" Bọn Gaeb và Mike thì đi làm việc rồi.
"Quyết định rồi" Cô tắm rửa xong lại mặc đồ đi tới thư viện đọc thêm sách về tình yêu để hiểu rõ giờ mình nên làm gì.
"Espena!" Một lúc đọc không thấy kết quả thì liền hỏi Espena.
"Chít chít chít chít!!" Dịch là "Làm cái gì vậy đang nghỉ ngơi mà!!"
"Rồi rồi tao biết nhưng mày có thể nói tao nên làm gì?" Cô lại hỏi Espena.
"Chít chít chít!" Dịch là "có thế mà lại hỏi tôi!"
"Chít chít chít chít chít!" Dịch "nếu không biêt mình sẽ làm gì thì xuống Nhân Giới"
"Nhưng..nhưng.." Cô hơi không muốn xuống chút nào cả.
"Chít chít chít!" Dịch "không muốn thì thôi người ta sẽ lại yêu người khác cho coi" sau đó Espena biến mất.
"..Vốn là như vậy mà.." Cô ngồi lại trên giường suy nghĩ mãi mà quên cha nó cái thời gian.
"Ủa tối rồi à?" Cô lại không biết như thế nào liền tắc đèn đi ngủ, nhiều ngày sau.
____________
(Quay lại với Erza)
"Cậu cuối cùng cũng về rồi à?" Cô nói, khi thấy đột nhiên Happy về lại.
"Cậu về bằng cách nào mà tụi tớ không biết thế?" Wendy hỏi, giờ đây Wendy cũng lớn lên một chút rồi.
"À một người tốt dịch chuyển tớ về đấy!" Happy chỉ qua chỗ cô đứng nhưng lại chẳng thấy cô.
"Có thấy ai đâu Happy?"
"Tớ nhớ là ở đó mà? A! Nè Erza cô gái đó đưa cho cậu lá thư này" Happy mở cái balo nhỏ ra có một lá thư bên trên nó ghi là.
"Dành tặng cho em, Erza"
Chữ viết rất đẹp và rất quen cô cầm lá thư nhìn vào bên trong.
"Erza thân mến, có lẽ em đang thắc mắc tôi là ai thì nó không còn quan trọng nữa em không nên biết tôi, lời hứa năm xưa giờ đã phai mờ rồi nhỉ? Hy vọng nếu có lần sau thì tôi muốn đi ăn picnic với em được chứ? Tôi có hơi buồn vì không thể gặp được em nhưng ít ra lá thư này có thể bày tỏ cảm xúc của tôi một chút sự quan tâm lẫn lo lắng cho tôi đều được gửi gắm nỗi lòng của tôi.
Dạo này em sống tốt nhỉ? Ăn uống có đầy đủ không? Đừng thức khuya khi nghĩ về một điều gì đó, em sẽ có quầng thâm dưới mắt đấy, sống tốt nhé? Đừng bỏ cuộc cũng đừng để mình bị tổn thương nhé, tôi không ở đó giúp em nữa nhưng em còn có một người yêu ở bên cạnh mình mà cho nên tôi cũng hơi an tâm một chút, lá thư này là lá thư cuối cùng tôi dành tặng cho em cùng với nó là một lời tỏ tình.
Tôi yêu em.
Đó là điều mà lá thư này gửi gắm, nó là một lời tỏ tình nhỏ, tùy rằng tôi không trực tiếp nói nhưng lá thư này sẽ nói giúp tôi, tôi vẫn yêu em như ngày đầu tiên thế nên tôi luôn chờ đợi một điều gì đấy sẽ xảy ra nhưng nó lại chẳng có gì cả, chẳng có gì thay đổi cả cho dù tôi có quay về quá khứ gặp em một lần nữa thì chẳng có gì xảy ra cả nó vẫn như vậy em vẫn yêu người khác còn tôi thì vẫn âm thầm yêu em, đừng lo gì cả em từ chối cũng được, cũng chẳng sao cả.
Tôi không sao hết, cũng chẳng có gì hết, em biết không tôi không buồn cũng không khóc nhưng cũng không vui, tôi hoàn toàn tuyệt vọng rồi, chẳng thể níu lấy em một chút cho dù đó có là hơi ấm hay hương thơm chẳng có gì hết, tất cả đã kết thúc tôi và em đường ai nấy đi, tôi sẽ rất nhớ em lắm đấy xin lỗi vì đã phá vỡ lời hứa của em và tôi, dù sao những năm tháng ở bên em là những ngày tôi thấy hạnh phúc nhất.
Gửi lời cho tôi với những người khác trong hội nhé, cả Mira với Lucy nữa.
Tạm biệt em, Erza.
Yêu em từ cái nhìn đầu tiên."
Bức thư kết thúc, cả người cô run lên có một cái gì đó trong người cô đang mãnh liệt nước mắt vô thức rơi xuống, cả bức thư tóm gọn như thế đều vì một chữ yêu em.
Cô nhìn quài nhìn lưu luyến cái chữ "tôi yêu em", nước mắt cũng bất chợt rơi rất nhiều.
Nhìn lại thêm cái chữ "Yêu em từ cái nhìn đầu tiên", không chịu được nữa cô gục ngã quỳ dưới đất tay vẫn còn cầm chặt bức thư.
"Erza, em làm sao thế?!" Jellal đi tới hỏi Erza nhìn vào khuôn mặt của cô.
Khuôn mặt bất ngờ hai đôi mắt buồn nhìn vào bức thư rồi khóc, Jellal giật lấy bức thư ra khỏi tay của Erza.
"Bức thư này đã nói gì thế?" Wendy bất ngờ hỏi Jellal.
"Nhảm nhí!" Jellal bức bội vò nát bức thứ quăng vô đống lửa.
"Anh đang làm gì vậy?!" Cô như tỉnh sau khi nghe Happy nói thì cô lại nhìn lại trên tay không có gì nhìn qua bên Jellal chuẩn bị quăng vô đống lửa.
"Cô ấy đã rất buồn và gượng ép bản thân mình đã cười và đưa cho tôi bức thư này!" Happy bất mãn với Jellal, rõ ràng khuôn mặt buồn bã ấy chứa nhiều tâm sự như in trong đầu của Happy.
"Sao anh nỡ lòng nào vứt nó vô đống lửa!" Happy đánh vào vai của Jellal nhưng sức nhỏ bé của Happy chẳng đánh đau lắm.
Cô như nhớ mang máng gì đó rồi trôi đi, không có gì xảy ra cả.
"Lời hứa?"
"Chúng ta hứa đi!" Một cô gái nhỏ đưa ngón út ra với một thiếu nữ.
"Hửm?" Thiếu nữ khá bất ngờ nhìn cô, mái tóc màu đen đôi mắt đỏ dường như làm cô ấn tượng.
"Rằng chúng ta sẽ không rời xa nhau!"
"Ừm, hứa!" Thiếu nữ ấy ngoắc tay út cùng với cô, nở một nụ cười hạnh phúc khiến cô nhớ mãi.
"Tạm biệt em"
"Không..đừng..đi" Cô như hoảng sợ, nhìn xung quanh.
"Happy người con gái ấy như thế nào?!" Cô hỏi Happy, ánh mắt nhìn vô Happy.
"Đó là một thiếu nữ, tóc đen dài, đôi mắt màu đỏ sáng rực lên trong màn đêm" Happy trả lời Erza, có hơi sợ hãi.
"Hồi nãy là cô ấy đưa cậu về?"
"Ừm, cô ấy dịch chuyển đi về rồi" Happy nói.
"Lúc cậu gặp cô ấy, cậu có thấy cô như thế nào không?!" Cô nghe như không thể tin được lại hỏi thêm.
"Khuôn mặt buồn bã, đôi mắt như sắp khóc người thì luôn cúi người xuống suy nghĩ gì đó rồi đưa cho tớ bức thư này" Happy nhớ lại tâm trạng lúc đó của Aci.
"Có biết cô ấy tên gì không?"
"Tên Acacia gì đó, À! Tớ nhớ rồi cô ấy có nói gì đó về mọi người sẽ không còn nhớ cô ấy nữa, tớ không biết nó có nghĩ gì cả nhưng cả đêm qua cô ấy không ngủ chỉ canh tớ ngủ thôi" Happy nói.
"Quan tâm làm gì những người này, Happy cũng đã tìm thấy giờ mình đi về thôi" Jellal nói.
"..." Cô không quan tâm Jellal hình như đang nghĩ cái gì đấy chân vẫn đi tay thì cầm túi đồ lớn.
"Acacia..chị là ai?"
___________Còn Tiếp___________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.