Bị Bắt Ở Nhà Dẫn Đến Phát Tình

Chương 17: Bị cưỡng gian đến thoải mái (H)

Kiều Đồn Tiểu Nãi Cẩu

16/08/2021

Edit + Beta: Lê Hoa

________

Lâm Mặc vừa sợ vừa sướng, cô một bên kêu khóc một bên lại giãy giụa, nhưng dương v*t của người nọ so với Tiêu Quân Đình không có sai biệt nhiều lắm, mỗi lần hắn hung hãn đâm vào đều chuẩn xác nhắm điểm mẫn cảm của cô mà chà đạp, thao đến vú loạn rung lên, hoa huy*t còn không ngừng co chặt.

Hắc ảnh bóp chặt lấy nhũ tiêm đầy đặn của Lâm Mặc, liền đem vú bự mềm mại xoa nắn thành đủ mọi loại hình dạng, đồng thời còn cúi đầu cắn nhũ viên sưng đỏ, Lâm Mặc bị hút đến đau trướng lại còn sinh ra cảm giác tê ngứa, nó làm cô muốn, muốn nhiều hơn nữa...

Sau một trận kịch liệt chọc vào rút ra, hắc ảnh kia đè lên người Lâm Mặc mà thở hổn hển, còn không ngừng dùng miệng lấp kín miệng nhỏ của cô.

Miệng nhỏ bị lưỡi lớn của hắn khuấy đảo, đầu lưỡi còn bị hút đến tê dại, một lượng lớn nước bọt không thể nuốt vào chỉ có thể theo khóe miệng chảy ra. Người nọ còn thô bạo cắn môi dưới của cô rồi lại liếm láp, cả quá trình đều phát ra tiếng nước dâm mĩ.

Hắn giường như thấy tư thế này không có tận hứng lắm, hắn liền đem Lâm Mặc lật người lại, bóp chặt eo nhỏ của cô nhấc lên, như thế làm cho tao mông tròn trịa hướng lên cao hơn. Sau đó, hắn bẻ bẻ hai cánh mông đủ, một lần nữa đem dương v*t vùi vào tao huyệt ướt át.

Lâm Mặc vú bự bị đè ở trên mặt đất hung hăng cọ xát, đầu v* mẫn cảm bị ma sát đến phát đau. May sao cái tên phạm tội cưỡng gian kia hắn còn có chút thương hoa tiếc ngọc, hắn liền lấy tấm đệm làm đạo cụ bên cạnh lót dưới thân, khiến cô càng thêm thoải mái.

Lâm Mặc trong phút chốc liền giống như tiểu mẫn cẩu dẩu mông lên mà không ngừng cầu hoan, trong miệng còn vô thức phát ra tiếng rên rỉ, âm thanh ngọt mị nghe thế nào cũng không ra cô bị người khác cưỡng gian.

"Ngô... Ân a... Ân ngô... Ha..."

Kiều mông trắng nõn mỗi lần bị người kia va chạm đều sẽ phát ra tiếng bạch bạch khiến người ta không nhịn được đỏ mặt. Bởi vì tư thế thay đổi côn th*t nóng bỏng liền như ngạnh thiết to lớn thay đổi góc độ mà thao cô, điểm mẫm cảm mới lần đầu tiên bị khai phá làm Lâm Mặc sảng không chịu nổi, còn tự động dẩu mông lên càng cao.

Nhưng, nhưng lại vô cùng thẹn... Rõ ràng là bị cưỡng gian, tại sao lại thoải mái như vậy, tên phạm tội cưỡng gian chắc chắn cũng có một bộ dáng vô cùng cường tráng a...

Không biết đã qua bao nhiêu lâu, Lâm Mặc cơ hồ cho rằng mình sẽ bị làm chết ở đây, tao huyệt thì d*m thủy tràn lan, đầu óc mụ mị những khoái cảm dục tiên dục tử, tuy cô đã cao trào qua vài lần nhưng người nọ lại không có dấu hiệu mềm xuống.

Lúc giữa cao trào, thì côn th*t có ý muốn rút ra, nhưng hoa huy*t lại theo bản năng lại không ngừng co chặt lại lưu luyến mà liếm mút con quái vật kia. Mật nước tiết ra lầy lội như không ngừng câu dẫn dương v*t hướng chỗ đó mà mạnh mẽ thao.

Người nọ lại đem Lâm Mặc ấn trên mặt đất điên cuồng làm một lần nữa, rốt cuộc sau một trận cường hãn thọc vào rút ra thì hắn mới bắn ra một lượng lớn nùng tinh. Bắn tinh xong hắn liền phủ phục trên tấm lưng trắng nõn của lâm Mặc không ngừng thở dốc, ban tay to còn từ phía dưới nách cô xuyên qua mà cầm lấy hai luồng no đủ mềm mại vui vẻ, vuốt ve, thưởng thức.



Cảm giác bị người nọ từ phía sau ôm chặt lấy khiến cho Lâm Mặc cả người đều phát run.

Bị một người xa lạ cưỡng gian, Lâm Mặc đáng lẽ ra phải cảm thấy khuất nhục, nhưng không cô lại không thể khống chế chính mình hưởng thụ những cảm giác mà hắn mang lại, thậm chí ngay cả tiểu huyệt cũng tham lam hút chặt dương v*t mỗi khi hắn rút ra, thật là dâm mĩ đến cực điểm mà.

Hai ý nghĩ phức tạp không ngừng đánh nhau trong đầu Lâm Mặc, lại kích thích dâm huyệt một trận tê mỏi, như có như không lại co rút không ngừng.

Sao lại như thế này, sao chính mình có thể biến thành như vậy, Lâm Mặc nhắm mắt lại đau não không thôi.

"Về sau lại bị người như vậy trói chặt, cũng không nên lại nói những lời này đó, vừa rồi mỗi câu mỗi chữ em nói, đều chỉ là thêm câu dẫn nam nhân càng muốn thao em khóc thôi."

Người nọ đem dương v*t từ hoa huy*t sưng đỏ rút ra, rồi mới đem tiểu nhân nhi dưới thân mình lật ngươi lại, nhìn vô cùng cùng trìu mến còn nhẹ nhàng vén vài sợi tóc hỗn loạn trên gương mặt  đỏ lựng của cô.

Giọng nói này vô cùng quen thuộc... Là ai a...

Lâm Mặc bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa, giọng nói trầm thấp, từ tính, trầm ổn... Ách, chẳng phải là cái tên mặt người dạ thú kia.

Đột nhiên cô trừng lớn hai mắt, cả người run lên, bây giờ não cô vô cùng hỗn loạn.

Tiêu giáo sư thế nhưng lại là tên xa lạ ở nhà ma cưỡng gian mình!

Hỗn đản, quả nhiên là tên mặt người dạ thú.

Trước ở trên vòng quay ngựa gỗ không quan tâm đến mọi thứ xung quanh mà thao cô, sau lại còn ở nhà ma cưỡng gian, đúng là cmn.

Từ sau lần từ nhà ma trở về, Lâm Mặc luôn sinh khí lại vô cùng khó chịu ra mặt, cả ngày cũng không thèm để ý đến Tiêu Quân Đình, hừ.

Bất quá cái hoàn cảnh âm trầm khủng bố cùng với cảm giác bị mạnh mẽ cưỡng hiếp đối với tiểu bạch thỏ chưa trải sự đời như Lâm Mặc là không thể phủ nhận, phi thường kích thích.



Nếm trải hương vị do Tiêu Quân Đình cho mình xong, hằng ngày lại đối với hắn như không có gì, mỗi lần cô liền không tiếc cơ hội mà trừng mắt với hắn. Khiến cho Lâm mẫu tưởng quan hệ hai người trở nên căng thẳng, ngay lập tức dạy dỗ cô phải tôn sư trọng đạo, còn tạo ra cơ hội cho hai người hòa hoãn mối quan hệ một chút.

Tiêu Quân Đình thoạt nhìn không sao cả, chẳng có chút dị thường nào, những đối trách nhiệm là trưởng bối kiêm luôn nghĩ vụ giáo sư của Lâm Mặc thì hắn vẫn phải tận tâm tận lực một chút. Tuy rằng không đến mức hỏi han ân cần, nhưng với kiểu thường thường quan tâm vẫn làm Lâm Mặc có chút không quen.

Hắn quan tâm đến Lâm Mặc mà trong lòng tự động bỏ thêm chút sắc thái, làm cô đối với Tiêu Quân Đình trong tình huống phiên vân phúc vũ, cái loại cảm giác này đúng là làm người ta ngứa ngáy đến tận xương mà.

(Nguyên văn bản covert thấy hay nên mình để lại, còn cho bạn nào chưa biết thì "Phiên vân phúc vũ": Chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần.)

Lâm Mặc cưỡng bách chính mình khôn quan tâm đến việc này, đem tất cả lực chú ý rời đi chỗ khác, tỷ như... Nhắn tin riêng với Tạ Án học trưởng khi hắn cảm tạ cô tặng bánh cho hắn, ăn vô cùng ngon còn khen cô tâm linh thủ xảo*, liền nhân cơ hội đó cô liền tìm đề tài cùng Tạ Án nói chuyện phiếm.

*"Tâm linh thủ xảo": khéo tay nhanh trí.

Trước đó cô đã cất công tìm hiểu xem Tạ Án học trưởng thích nghe nhạc gì, chơi trò chơi gì, tuy rằng bản thân rất dễ ngại ngùng, nhưng trên mạng vẫn là thực thực giả giả, rất dễ dàng tìm đề tài nói chuyện, còn có thể ở trong game cùng crush đại sát tứ phương, đồng sinh cộng tử thật là tốt biết bao.

Thật vất vả mới đem Tiêu Quân Đình ném ra sau đầu trong chốc lát, để hưởng thụ khoảnh khắc cùng crush chơi đùa vui vẻ. Thì cô đều không biết, trong lúc làm việc nhà những biểu cảm vui sướng đó đều bị Tiêu Quân Đình thu hết vào trong đáy mắt. Vừa nhìn thấy sắc mặt cô liền biết hơn nửa phần là do luyến ái mang lại.

Trong lúc vô tình, Tiêu Quân Đình còn nhìn được tin nhắn giữa cô và Tạ Án, hương vị ngọt ngào còn nổi rõ trên mặt chữ đến kẻ ngốc cũng sẽ nhận ra ý nghĩa của đoạn tin nhắn kia: "Tạ Án học trưởng, vừa rồi ít nhiều anh cũng "nãi" em một ngụm, đúng thật là ác quá đi!" 

Tiêu Quân Đình mày nhăn lại.

Không lâu sau, Tiêu Quân Đình liền nhờ Lâm Mặc giúp hắn phê chữa bài của nghiên cứu sinh, nói cho sang là cô làm việc chữa bài, nhưng thực chất là nhân cơ hội chỉ bài cho cô. Vì Tiêu Quân Đình còn đang bận nghiên cứu hạng mục khoa học, nên Lâm Mặc khó lòng có thể từ chối được.

Lúc Tiêu Quân Đình giảng cho cô đề mục tương đối quan trọng,  thời điểm đó hắn vô cùng nghiêm túc, Lâm Mặc cũng học được không ít tri thức chuyên nghiệp. Nhưng chỉ là khi nghe giọng Tiêu Quân Đình trầm thấp bên tai, cô đã phải rất vất vả để ngừng cái suy nghĩ lúc hắn thao cô, bên tai lúc đó cũng vương vấn âm thanh trầm thấp lại vô cùng gợi cảm.

Tiêu Quân Đình lúc này đối với cô không hề suông sã chi ý, giống như giữa hai người chỉ có mối quan hệ vô cùng thuần khiết, quả thực nó làm Lâm Mặc hoài nghi, có phải tên mặt người dạ thú này sau khi thao sảng vài lần liền đối với cô không còn tính thú, lại hơn là sinh ra nhàm chán hay không?

Chán ghét! Tra nam! Hắn không có tính thú? Thì cô đối với hắn cũng chẳng còn tính thú được chưa!

Nhưng mà thân thể cô lại không nói như thế, muốn bị nam nhân kia điên cuồng làm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Bắt Ở Nhà Dẫn Đến Phát Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook