Bị Bắt Trở Thành Tiểu Nhân Ngư Được Cưng Chiều Nhất Tinh Tế
Chương 13: Chương 6.2
Lang Không Nhất Sắc
20/05/2024
Hồ Hạ Dương đã sẵn sàng bị cự tuyệt, hắn cũng thường xuyên chú ý ngành giải trí, Thẩm Trĩ cũng không phải là nghệ sĩ của ngành giải trí, đại khái là một người bình thường đến ăn lẩu.
Những người như vậy cũng không thích xuất hiện trước ống kính, để người khác tùy ý quan sát đánh giá.
Hồ Hạ Dương nhắm mắt lại, chờ Thẩm Trĩ cự tuyệt.
Lại không nghĩ rằng lại chờ đến một câu"Cũng được.
Hồ Hạ Dương không dám tin mở to mắt, nhìn thấy Thẩm Trĩ tươi cười.
"Bất quá ba ba của tôi không quá thích bị quay, tôi có thể ngồi chỗ cậu chứ?"
Hồ Hạ Dương cảm thấy mình như trúng phải cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống, mà lại yêu cầu mà Thẩm Trĩ đưa ra cũng không thể tính là một yêu cầu, vội vàng gật đầu, sợ Thẩm Trĩ trở về: "Được, được, được, cậu muốn ăn cái gì? Tôi gọi thêm chút đi đồ ăn."
Thẩm Trĩ lắc đầu: "Không cần, tôi ăn sắp xong rồi, ngồi lại nói chuyện với cậu một chút là được."
Nói xong, Thẩm Trĩ còn hỏi một câu: "Phát sóng trực tiếp là như này sao?"
Hồ Hạ Dương hưng phấn đến nỗi cả gương mặt đều đỏ: "Được, được, chúng ta đi qua đi."
Thẩm Trĩ cùng Thẩm Ly sau khi nói vài câu, liền ngồi vào bàn của Hồ Hạ Dương.
Ống kính ở phòng trực tiếp một lần nữa mở ra, cơ hồ nhìn chằm chằm vào gương mặt Thẩm Trĩ, nhưng ở góc chết như vậy, giá nhan giá trị của Thẩm Trĩ vẫn như cũ có thể đánh bại.
Làn đạn nháy mắt có một khe hở, nhưng rất nhanh liền có càng nhiều làn đạn xuất hiện trước mắt Thẩm Trĩ.
【 Oa! Lão Dương thật đem người mời đi theo! Lão Dương tuyệt vời!】
【 Thật không phải là phối hợp diễn kịch chứ? Trùng hợp như vậy? Cái này nếu là ta chắc chắn sẽ không tiếp nhận việc bị người khác đánh giá trước ống kính.】
【 Cho nên ngươi không phải người ta a?Thật buồn cười, cái gì đều dựa vào bản thân ngươi sao, tính ra, ngươi không phải người khác, trong tinh tế có hàng chục tỷ người, mỗi người đều có ý nghĩ giống ngươisao?】
【 Chớ ồn ào chớ ồn ào, yên tĩnh nhìn soái ca không được sao?】
【 Tiểu ca ca tên gọi là gì a 】
【 Cảm giác tiểu ca ca có chút thẹn thùng 】
Lần đầu nhìn thấy làn đạn, Thẩm Trĩ có chút luống cuống nhéo nhéo tay, ngượng ngùng cong cong khóe miệng: "Thật có lỗi, tôi cũng là lần đầu tiên đứng trước ống kính, phát sóng trực tiếp cũng không tốt lắm, có chỗ nào làm không tốt có thể nói ra."
【 Không có không tốt! Wow, tiểu ca ca thật là ngây thơ 】
【 Ngô, cái này nhan giá trị thật tốt tuyệt a, lão Dương 120 cân dưới góc độ này có thể béo thành 210 Cân, nhưng tiểu ca ca này nhìn vẫn đẹp như cũ 】
【 Bởi vì nhìn người tốt, dù cho mặt tròn một vòng thì cũng đẹp mắt 】
【 Đau lòng 】
Thẩm Trĩ là muốn tự rèn luyện cho mình cảm giác đứng trước ống kính một chút, cho nên mới đáp ứng trò chuyện với Hồ Hạ Dương ở phòng phát sống.
Nhưng khi ngồi ở trước ống kính, Thẩm Trĩ ngược lại không biết nên nói cái gì.
Cậu liếc mắt nhìn Hồ Hạ Dương ngồi ngay bên cạnh mình, đạt được ánh mắt khích lệ của đối phương.
Thẩm Trĩ hít sâu, tận lực coi nhẹ sự không thoải mái kia: "Tôi tên là Thẩm Trĩ, mọi người có thể gọi tôi là Chi Chi."
"Tôi hôm nay vừa chuyển đến Mansoura, thu dọn nhà xong quá mệt mỏi, liền cùng ba ba đi ra ăn cơm, không nghĩ tới trùng hợp như vậy."
Khi nói chuyện,sự khó chịu của Thẩm Trĩ gần như biến mất.
Cậu mở ra ly nước có ga bên cạnh, uống một ngụm nếm thử.
Sau đó lông mày hung hăng nhíu lại một chỗ.
【 A a a cái kia không thể uống!】
【 Kia là sola mướp đắng!!!】
【 Đắng lắm a a a, không thể uống a a a a!】
【 Tốt, đã uống, ngồi đợi ngũ quan vặn vẹo 】
【 Cách màn hình đều cảm nhận được sự thống khổ của chi chi ha ha ha, nhớ ngày đó tôi cũng rút thưởng được loại sola mướp đắng kì lạ này.】
【 Lão Dương sở thích kì quái, thứ này vừa đắng vừa kích thích, không biết làm sao cậu có thể uống được 】
Những người như vậy cũng không thích xuất hiện trước ống kính, để người khác tùy ý quan sát đánh giá.
Hồ Hạ Dương nhắm mắt lại, chờ Thẩm Trĩ cự tuyệt.
Lại không nghĩ rằng lại chờ đến một câu"Cũng được.
Hồ Hạ Dương không dám tin mở to mắt, nhìn thấy Thẩm Trĩ tươi cười.
"Bất quá ba ba của tôi không quá thích bị quay, tôi có thể ngồi chỗ cậu chứ?"
Hồ Hạ Dương cảm thấy mình như trúng phải cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống, mà lại yêu cầu mà Thẩm Trĩ đưa ra cũng không thể tính là một yêu cầu, vội vàng gật đầu, sợ Thẩm Trĩ trở về: "Được, được, được, cậu muốn ăn cái gì? Tôi gọi thêm chút đi đồ ăn."
Thẩm Trĩ lắc đầu: "Không cần, tôi ăn sắp xong rồi, ngồi lại nói chuyện với cậu một chút là được."
Nói xong, Thẩm Trĩ còn hỏi một câu: "Phát sóng trực tiếp là như này sao?"
Hồ Hạ Dương hưng phấn đến nỗi cả gương mặt đều đỏ: "Được, được, chúng ta đi qua đi."
Thẩm Trĩ cùng Thẩm Ly sau khi nói vài câu, liền ngồi vào bàn của Hồ Hạ Dương.
Ống kính ở phòng trực tiếp một lần nữa mở ra, cơ hồ nhìn chằm chằm vào gương mặt Thẩm Trĩ, nhưng ở góc chết như vậy, giá nhan giá trị của Thẩm Trĩ vẫn như cũ có thể đánh bại.
Làn đạn nháy mắt có một khe hở, nhưng rất nhanh liền có càng nhiều làn đạn xuất hiện trước mắt Thẩm Trĩ.
【 Oa! Lão Dương thật đem người mời đi theo! Lão Dương tuyệt vời!】
【 Thật không phải là phối hợp diễn kịch chứ? Trùng hợp như vậy? Cái này nếu là ta chắc chắn sẽ không tiếp nhận việc bị người khác đánh giá trước ống kính.】
【 Cho nên ngươi không phải người ta a?Thật buồn cười, cái gì đều dựa vào bản thân ngươi sao, tính ra, ngươi không phải người khác, trong tinh tế có hàng chục tỷ người, mỗi người đều có ý nghĩ giống ngươisao?】
【 Chớ ồn ào chớ ồn ào, yên tĩnh nhìn soái ca không được sao?】
【 Tiểu ca ca tên gọi là gì a 】
【 Cảm giác tiểu ca ca có chút thẹn thùng 】
Lần đầu nhìn thấy làn đạn, Thẩm Trĩ có chút luống cuống nhéo nhéo tay, ngượng ngùng cong cong khóe miệng: "Thật có lỗi, tôi cũng là lần đầu tiên đứng trước ống kính, phát sóng trực tiếp cũng không tốt lắm, có chỗ nào làm không tốt có thể nói ra."
【 Không có không tốt! Wow, tiểu ca ca thật là ngây thơ 】
【 Ngô, cái này nhan giá trị thật tốt tuyệt a, lão Dương 120 cân dưới góc độ này có thể béo thành 210 Cân, nhưng tiểu ca ca này nhìn vẫn đẹp như cũ 】
【 Bởi vì nhìn người tốt, dù cho mặt tròn một vòng thì cũng đẹp mắt 】
【 Đau lòng 】
Thẩm Trĩ là muốn tự rèn luyện cho mình cảm giác đứng trước ống kính một chút, cho nên mới đáp ứng trò chuyện với Hồ Hạ Dương ở phòng phát sống.
Nhưng khi ngồi ở trước ống kính, Thẩm Trĩ ngược lại không biết nên nói cái gì.
Cậu liếc mắt nhìn Hồ Hạ Dương ngồi ngay bên cạnh mình, đạt được ánh mắt khích lệ của đối phương.
Thẩm Trĩ hít sâu, tận lực coi nhẹ sự không thoải mái kia: "Tôi tên là Thẩm Trĩ, mọi người có thể gọi tôi là Chi Chi."
"Tôi hôm nay vừa chuyển đến Mansoura, thu dọn nhà xong quá mệt mỏi, liền cùng ba ba đi ra ăn cơm, không nghĩ tới trùng hợp như vậy."
Khi nói chuyện,sự khó chịu của Thẩm Trĩ gần như biến mất.
Cậu mở ra ly nước có ga bên cạnh, uống một ngụm nếm thử.
Sau đó lông mày hung hăng nhíu lại một chỗ.
【 A a a cái kia không thể uống!】
【 Kia là sola mướp đắng!!!】
【 Đắng lắm a a a, không thể uống a a a a!】
【 Tốt, đã uống, ngồi đợi ngũ quan vặn vẹo 】
【 Cách màn hình đều cảm nhận được sự thống khổ của chi chi ha ha ha, nhớ ngày đó tôi cũng rút thưởng được loại sola mướp đắng kì lạ này.】
【 Lão Dương sở thích kì quái, thứ này vừa đắng vừa kích thích, không biết làm sao cậu có thể uống được 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.