Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Chương 22: Lúc cần ra tay thì liền ra tay

Đại Hà Hà

08/01/2018

Trong phòng bếp, từng luồng hơi nóng bốc lên, bánh trôi đang nấu chín tỏa ra mùi hương nhàn nhạt, bụng Phong boss phối hợp ùng ục một tiếng, bận cả ngày rồi hơi đói bụng!

Nghe thấy động tĩnh, mèo hoa nhỏ Phương Tiểu Khởi mỉm cười quay đầu lại, “Anh về rồi, có thể ăn tối ngay đây! Em làm bánh trôi, ăn thử mùi vị thế nào!”

“Hảo!” Phong Thắng cười đồng ý, cảm thấy đúng là mình đã nhặt được được bảo bối, sao lại có khả năng như vậy đây?

Ôm lấy cái eo nhỏ của tức phụ nhi, xoa bột mì trên mặt tức phụ nhi xuống, cọ xong trực tiếp há miệng liếm sạch, ưm… ấm ấm mềm mềm, thật giống pudding sữa, mùi vị quả là cực phẩm!

Phương Tiểu Khởi đỏ mặt đẩy ra, lấy vung nồi làm khiên chống lại kẻ xấu xa!

Tiểu Bạch không chút ngạc nhiên, hiển nhiên là đã tập thành thói quen nhìn cha đùa giỡn ba mình, tự giác che hai mắt lại, vào phòng khách xem phim hoạt hình, phi lễ chớ nhìn gì gì đó, không thích hợp với thiếu nhi vân vân, Tiểu Bạch quả thực là hiểu chuyện!

Phong boss lau xong vết dầu tâm tình thật tốt, giơ tay đầu hàng, thành thật đứng một bên nhìn tức phụ nhi, tiện thể hỗ trợ đưa bát vân vân.

Hai người cùng nhau bên trong căn phòng toàn hơi nóng, vô cùng ấm áp!

Tay nghề của Phương Tiểu Khởi đương nhiên không cần bàn cãi, boss lớn nhỏ ăn đều nói ngon, rất nên đi đăng kí thương hiệu giống như Lão mẹ nuôi (chắc là một thương hiệu?), bánh trôi thập cẩm của Phương Tiểu Khởi, tương lai có thể bán ra thị trường, nghĩ cũng rất có tiền đồ nha!

Phương Tiểu Khởi được khen đến ngại ngùng, nào có được đến như vậy!

Vẫn là cả nhà vui vẻ dùng bữa tối!

Buổi tối, Tiểu Bạch tắm xong liền mặc áo đỏ có hình con vịt nhỏ baba mua cho đi ngủ, chui vào ổ chăn chơi game phiêu lưu do Tiểu Mã thiết kế, mệt rồi tự tắt đèn đi ngủ, vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện!

Phong boss vẫn tập thể hình một tiếng như trước, xong liền tắm rửa mặc áo ngủ vịt con xanh biếc tức phụ nhi mua cho, ngồi trên ghế salon xem tin tức tài chính và kinh tế. Áo ngủ ấu trĩ boss khốc huyễn mặc vào lại có chút khôi hài, khí tràng boss yếu đi không ít. Nếu là trước đây, Phong Thắng hẳn là sẽ không nghĩ đến việc mình mặc loại áo ngủ này cũng với quần bó trong truyền thuyết, bây giờ mặc vào không chỉ cam tâm tình nguyện, cảm giác còn rất khá, tức phụ nhi mua thật là khéo, quả là thê nô vô cùng!

Tuy rằng rất muốn tắm cùng với tức phụ nhi, bất đắc dĩ tức phụ nhi xấu hổ, mình lại không thể cưỡng ép, quả là rất sốt ruột!

Phương Khởi rất ít khi đi xem Phong boss tập thể hình, bởi vì boss rất gợi cảm, bản thân không thể tự kiềm chế được!

Phương Tiểu Khởi tắm xong mặc áo gia đình có hình vịt con màu vàng, vùi trong lòng boss mà xem tin tức, tiện thể thảo luận tình hình tài chính kinh tế gần đây, lúc này là một trong những thời khắc tức phụ nhi buông lỏng nhất, cho nên mới nói, cùng có tiếng nói chung với nhau gì đó thật là tốt!

Người một nhà luôn luôn là ba màu xanh đỏ vàng của đèn giao thông, lặng lẽ cống hiến vì sự nghiệp giao thông, chú cảnh sát giao thông vô cùng vui mừng!

Phong boss cũng coi như là đầy nghĩa khí, vẫn luôn nhớ tới vấn đề bạn gay tốt nhờ hỏi ban ngày, trước mắt cũng có thể coi như là vô tình mà nhắc tới.

“Em ở nhà chăm sóc con trai có mệt không?” Phong Thắng vuốt mái tóc mềm mại ẩm ướt của tức phụ nhi, âm thanh trầm thấp mà ôn nhu.



“Hoàn toàn không mệt! Con trai rất ngoan!” Tuyệt đối là ngoan hơn nhiều so với người cha là anh, không gian tà, cũng không nháo, nhiều nhất là hiếm khi làm nũng đòi ôm một cái!

“Ngược lại là anh đấy, công ty bề bộn nhiều việc phải không? Em tùy thời đều có thể hỗ trợ anh.” Phương Khởi thật tri kỉ, công ty vừa khai trương đương nhiên sẽ bận rộn, mấy ngày trước đều không thể trở về nhà ăn trưa là có thể thấy, Phương tiểu trợ lý vô cùng cơ trí! Có điều, câu sau vẫn là cậu cẩn thận từng chút một mà nói ra, dù sao mình có lịch sử đen, mặc dù là vô tội mà bị đẩy ra ngoài gánh chịu, nhưng vẫn có ảnh hưởng rất lớn tới đạo đức làm việc của mình, người khác có chút hoài nghi với cậu cũng là điều rất bình thường, Phương Tiểu Khởi bĩu môi, có chút cảm thấy oan uổng.

Phong Thắng vội cầm lấy hai bàn tay, hôn nhẹ lên hai má tức phụ nhi, “Anh là sợ em mệt mỏi, việc trong công ty anh đều lo là được rồi, không phải nghĩ nhiều, anh nói rồi anh tin tưởng em, nếu không hay là anh thề với trời, nếu như anh không tin em, công ty anh liền phá sản, thế nào?”

Phương Tiểu Khởi vội vàng che miệng của hắn lại, vội vàng nói, “Phi phi phi, anh chớ có nói nhảm, em đương nhiên là tin tưởng anh.” Phương Khởi dở khóc dở cười, cái này là học được ở đâu vậy, quả nhiên là đã thấy nhiều trong phim của Quỳnh Dao sao?!

“Đến cuối tháng, em giúp anh xem dữ liệu tổng thể là được rồi, việc vặt vãnh khác không cần em phải bận tâm, được không?” Nói đùa, tức phụ nhi là sai bảo thiên hạ, quyết định cuối cùng, những việc vặt khác làm sao để nhân tài cao cấp là tức phụ nhi phải làm!

“Hảo!” Phương Tiểu Khởi cười híp mắt gật đầu, được tín nhiệm gì đó, xem sổ sách gì đó, thật tốt! Nhất định phải ôn tập lại kiến thức thật tốt, quả là hiếu học đến không thốt nên lời!

“Gần đây em đọc sách cổ phiếu, thấy thế nào rồi?” Phong Thắng rất để ý tới động thái của tức phụ nhi.

Ố ồ, cư nhiên lại bị phát hiện ra, Phương Tiểu Khởi có chút ngượng, vuốt áo ngủ bị nhăn, “Tùy tiện đọc thôi, tìm hiểu một chút.”

“Đọc thứ này làm sao mà đủ được, nhất định phải có kinh nghiệm thực tiễn. Ngày mai anh đưa hết cổ phiếu lưu động trong tay cho em, cứ yên tâm mà chơi là được rồi, cái này thấy khó chịu thì cứ bán đi, thích cái nào thì mua về, hoàn toàn không cần phải lo lắng!” Phong boss vung tay lên, chơi cổ phiếu cùng chơi súc sắc không khác nhau là mấy, tức phụ nhi vui vẻ là tốt rồi, tiền hay cổ phiếu đều chỉ là mây trôi!

Thật không hổ là bạo ngược sủng nịch 1, nhóm tiểu 0 đều rất vui vẻ, vô cùng muốn được ôm cái đùi lớn!

Phương Tiểu Khởi đương nhiên là cự tuyệt, cổ phiếu kia nhất định không thể cầm, lỗ vốn thì phải làm sao, Phong Thắng không đau lòng nhưng mình sẽ đau lòng!

Cuối cùng một hồi anh tới em đi, Phong boss tà ác hôn môi tức phụ nhi một cái, thành công giải quyết xong vấn đề, sau đó rung đùi mà quyết định, tất cả đều nghe lời anh, cứ vui vẻ như vậy mà quyết định, quả nhiên là cường thế đến không ai chịu nổi!

Quan tâm xong đến một ngày của tức phụ nhi, rốt cục tới chướng ngại theo đuổi vợ của Hồ boss.

Phong Thắng: “Nghe lão Hồ nói, công ty bọn họ cùng với công ty Lục Diêu có qua lại với nhau, có thật không? Không nhìn ra hắn lại lợi hại như vậy, có thể làm cho Hồ thị chọn sản phẩm của bọn họ.” Ngoài miệng Phong Thắng nói như vậy, tâm lí lại âm thầm xem thường, công tư không phân minh gì gì đó, Hồ Trạch Thành quả nhiên rất đê tiện!

Phương Tiểu Khởi phản ứng chậm mất một lúc mới nghĩ ra lão Hồ là ai, không hề nghi ngờ hắn, ngoan ngoãn đáp lại, “Đúng vậy! Tiểu Mã thực ra rất có thiên phú, Hồ thị hợp tác cùng nó đến mấy năm, có điều gần đây nó mới phát hiện ra.”

Phương Tiểu Khởi chủ động nói ra nhiều điều, Phong boss vội vểnh tai lên nghe, thuận tiện tra hỏi.

Giữa phu phu hai người vốn không có bí mật gì, huống hồ người quen đều biết Tiểu Mã căm thù Hồ boss, cho nên Phương Khởi cũng nói ra, đương nhiên tự động không nhắc tới vụ tạo nick giả chửi Hồ boss, cái này cũng không dễ nói ra, làm bạn gay tốt, Phương Tiểu Khởi quả nhiên là đạt tới một trình độ nào đó!

Nghe xong giải thích khó bề mà tin tưởng được của tức phụ nhi, khóe miệng Phong boss co giật, như vậy cũng được?! Vô duyên vô cớ vợ tương lai lại là kẻ thù, nghĩ mà không thấy ưu thương sao?! Yên lặng vì bạn tốt của mình mà thắp một cây nến!



“Lục Diêu kia vì sao lại không hận Cố Nhất Phàm, xuất thân của hắn ta với lão Hồ tương tự nhau, người ta lại chân chính là phá gia chi tử, hẳn hiển nhiên là càng phải căm thù chứ?” Phong boss hỏi vấn đề mà quảng đại dân chúng đều thắc mắc.

Phương Khởi bất đắc dĩ nhún vai, tỏ vẻ mình cũng chỉ là gà mái, cứ như vậy mà hận, quả là nghiệt duyên nghiệt duyên!

Thật ra cũng may mắn là Lục Tiểu Mã vô duyên vô cớ mà đối địch với Hồ boss, mới tạo ra nick đen, tận cho đến khi Hồ boss không tự giác mà bị vây hãm hoàn toàn, cho nên mới nói, duyên phận gì gì đó, quả nhiên là số mệnh an bài, phật đã từng nói qua: Không thể tiết lộ!

Phong Thắng ôm tức phụ nhi của mình càng chặt, cảm thấy mình thật sự rất hạnh phúc, ít nhận vợ mình thản nhiên mà tiếp nhận mình, không như Lục Diêu túng hóa ma nhân như vậy, tiền đồ lão Hồ quả nhiên là nhấp nhô…

Ngày hôm sau, hai đại boss ngồi đối diện nhau, vẻ mặt nghiêm túc, cứ như đang thương lượng quốc gia đại sự.

Thực ra đề tài chính là “vì sao thái độ của đồng chí Lục Tiểu Mã đối với Hồ boss lại quỷ dị như vậy” mà thôi!

Phong Thắng thông cảm vỗ vỗ vai huynh đệ, đứng dậy trở về văn phòng làm việc, khó được có lúc không cười nhạo mà nói, “Cố lên cố lên! Có gì tôi có thể giúp được thì cứ mở miệng!” Quả huynh đệ tốt thiên hạ!

Hồ boss bất đắc dĩ nhếch khóe miệng, thấy mình quả thực là vô tội, theo lí thuyết mình kinh doanh công ty tốt như vậy, vợ nhỏ tương lai đáng lẽ là phải sùng bái ái mộ thậm chí hận không thể tự lấy thân báo đáp mới là kịch tính bình thường, vì sao mình lại bị ghi hận trên người? Thật đúng là thiên hạ đệ nhất oan uổng, tuyết bay tháng sáu một phen cũng rất đáng!

Có điều lại nói, nếu vợ nhỏ mà không ghi hận, mình cũng sẽ không chú ý tới em ấy, lại càng sẽ không muốn lấy về nhà, bởi vậy, có vẻ như phải cảm ơn thái độ quỷ dị này của vợ nhỏ. Hồ boss không hổ là đại boss, liếc mắt liền nhìn thấu bản chất sự tình, mười phần cơ trí!

Lại nhớ được thái độ của tức phụ nhi khi nhìn thấy mình lần đầu, Hồ boss nâng cằm, có chút suy nghĩ. Nếu nghĩ không nhầm, thì sâu trong nội tâm của vợ nhỏ đương nhiên là ngưỡng mộ mình, chẳng qua là khoác cái vỏ hận thù bên ngoài để che giấu nội tâm rung động mà thôi! Phải, nhất định là như vậy!

Hồ boss vui vẻ rạng ngời, khóe miệng tà mị mà câu lên, linh quang trong mắt hiện lên, là thần thái vô cùng tự nhiên!

Núi không theo ta, ta liền đi tìm núi! Đối với vợ nhỏ, tình huống của lão tử là bắt buộc!

Lấy điện thoại di động ra, thả lỏng, si tình nhìn màn hình nền điện thoại di động, chính là ảnh Tiểu Mã ôm quả dưa hấu to lên đến tận má, là Hồ boss lén lút lấy được từ weibo của Tiểu Mã, tuy là chỉ có gò má, nhưng Hồ Trạch Thành hoàn toàn có thể tưởng tượng được đôi mắt phấn chấn tinh thần của kẻ tham ăn kia, không khỏi ngốc nghếch mà cười ra tiếng!

Vụng trộm đem ảnh chụp của vợ nhỏ làm hình nền gì gì đó, quả là nhóm boss khi thầm mến đều là cùng một khuôn mẫu đi ra! Tuy là đã già, nhưng đều khiến cho mọi người cảm động! Đáng tiếc Lục tham ăn không biết, viện trưởng nãi nãi cũng không biết, nếu biết cháu trai nhà mình đáng giá như vậy, hẳn là viện trưởng nãi nãi sẽ cười đến không khép miệng lại được, trực tiếp đóng gói cháu trai lại cẩn thận suốt đêm đưa tới cửa nhà Hồ boss.

Vừa nhìn đã thấy chính là bà nội ruột thịt!

Đầu ngón tay thuần thục chỗ năm số điện thoại đặc biệt, nhấn xuống, số điện thoại hiện lên “Vợ nhỏ”.

Ba giây sau, đường dây được kết nối, truyền đến giọng nói lười biếng mà nghi hoặc của Lục Tiểu Mã.

Hồ boss cong khóe môi, là vẻ mặt sủng nịch hiếm thấy, “Uy, là Lục tổng phải không? Tôi là Hồ Trạch Thành! Sau Tết nguyên tiêu cậu có rảnh không, tôi tìm anh trò chuyện chút việc!”

Hồ boss ra tay, đương nhiên là đánh đâu thắng đấy, không gì cản được, tất cả đều dễ như trở bàn tay! Thu phụ vợ nhỏ, một bữa ăn sáng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook