Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét
Chương 13: Ngứa
Tựu Yếu Sắt Sắt
16/10/2023
Kỳ Hàn bế cô lên, toàn thân Lê Nam Trân không còn sức lực, chỉ có thể ngoan ngoãn dựa vào cánh tay anh.
Gần như là có chút vội vàng, Kỳ Hàn nhanh chóng bế cô vào phòng ngủ và cởi quần áo ướt sũng trên người cả hai ra.
Khi cơ thể ướt át của cô lõa lồ trong không khí, Lê Nam Trân rùng mình và tỉnh dậy sau tình trạng mờ mịt, vòng tay ôm lấy ngực và nói: "Cậu đã nói là sẽ không..."
Kỳ Hàn dùng miệng chặn những lời còn lại của cô lại và mút mạnh lưỡi cô, như muốn hút hết nước trong miệng cô.
Anh vừa hôn, vừa mạnh mẽ kéo hai tay cô ra, dùng một tay ôm trọn bầu ngực của cô, tay kia véo nhẹ đầu vú bên kia vân vê.
Kỳ Hàn thở hổn hển ghé vào tai cô: "Sao của cậu to thế... ưm... mềm quá... đầu vú bị tôi véo mạnh, có thoải mái không?"
Lê Nam Trân cắn môi nhưng vẫn không kìm được tiếng thở hổn hển thoát ra khỏi miệng, sau khi nghe câu hỏi của Kỳ Hàn, cô vừa xấu hổ vừa tức giận, hận không thể đá anh ra.
Cô thật sự rất ghét Kỳ Hàn!
Kỳ Hàn quỳ bên cạnh thân thể của cô, dính sát vào cơ thể của cô, có thể rõ ràng cảm giác được sự run rẩy của cô.
Anh cúi xuống ngậm lấy một bên núm vú và xoa nhẹ bên còn lại, tay còn lại thì chăm sóc xoa nắn huyệt thịt bên dưới.
Lê Nam Trân bị kích thích đến điểm mẫn cảm, nhưng lực quá nhẹ, giống như gãi không đúng chỗ ngứa vậy.
Nóng quá... Hơn nữa còn ngứa ngáy khắp người, như muốn ngứa đến tận tâm can.
Lê Nam Trân vặn vẹo người, hai chân cô đã mở ra và để cho Kỳ Hàn chạm vào hoa tâm bên trong. Thậm chí bản thân cô cũng không để ý, cô đang ưỡn ngực lên, như đang mong rằng Kỳ Hàn sẽ liếm và xoa mạnh hơn.
Hang thịt như muốn bốc cháy, thịt bên trong nhấp nhô từng lớp như đang muốn ăn một thứ gì đó.
Thật khó chịu... Thật ngứa ngáy... Kỳ Hàn có thể dùng sức hơn được không…
Ý nghĩ này bỗng lướt qua trong đầu cô, Lê Nam Trân muốn vứt bỏ ý nghĩ này ra ngoài, nhưng nó càng trở nên nặng nề hơn.
Kỳ Hàn biết mình làm vậy sẽ treo cô lên nửa vời, vì vậy anh cố ý trêu chọc cô: "Sức lực thế này có thoải mái không?"
"Ưm... ha a... không... Cậu dừng lại... tôi không muốn..." Lê Nam Trân vẫn từ chối với giọng điệu nức nở.
Không thoải mái!
Gần như là có chút vội vàng, Kỳ Hàn nhanh chóng bế cô vào phòng ngủ và cởi quần áo ướt sũng trên người cả hai ra.
Khi cơ thể ướt át của cô lõa lồ trong không khí, Lê Nam Trân rùng mình và tỉnh dậy sau tình trạng mờ mịt, vòng tay ôm lấy ngực và nói: "Cậu đã nói là sẽ không..."
Kỳ Hàn dùng miệng chặn những lời còn lại của cô lại và mút mạnh lưỡi cô, như muốn hút hết nước trong miệng cô.
Anh vừa hôn, vừa mạnh mẽ kéo hai tay cô ra, dùng một tay ôm trọn bầu ngực của cô, tay kia véo nhẹ đầu vú bên kia vân vê.
Kỳ Hàn thở hổn hển ghé vào tai cô: "Sao của cậu to thế... ưm... mềm quá... đầu vú bị tôi véo mạnh, có thoải mái không?"
Lê Nam Trân cắn môi nhưng vẫn không kìm được tiếng thở hổn hển thoát ra khỏi miệng, sau khi nghe câu hỏi của Kỳ Hàn, cô vừa xấu hổ vừa tức giận, hận không thể đá anh ra.
Cô thật sự rất ghét Kỳ Hàn!
Kỳ Hàn quỳ bên cạnh thân thể của cô, dính sát vào cơ thể của cô, có thể rõ ràng cảm giác được sự run rẩy của cô.
Anh cúi xuống ngậm lấy một bên núm vú và xoa nhẹ bên còn lại, tay còn lại thì chăm sóc xoa nắn huyệt thịt bên dưới.
Lê Nam Trân bị kích thích đến điểm mẫn cảm, nhưng lực quá nhẹ, giống như gãi không đúng chỗ ngứa vậy.
Nóng quá... Hơn nữa còn ngứa ngáy khắp người, như muốn ngứa đến tận tâm can.
Lê Nam Trân vặn vẹo người, hai chân cô đã mở ra và để cho Kỳ Hàn chạm vào hoa tâm bên trong. Thậm chí bản thân cô cũng không để ý, cô đang ưỡn ngực lên, như đang mong rằng Kỳ Hàn sẽ liếm và xoa mạnh hơn.
Hang thịt như muốn bốc cháy, thịt bên trong nhấp nhô từng lớp như đang muốn ăn một thứ gì đó.
Thật khó chịu... Thật ngứa ngáy... Kỳ Hàn có thể dùng sức hơn được không…
Ý nghĩ này bỗng lướt qua trong đầu cô, Lê Nam Trân muốn vứt bỏ ý nghĩ này ra ngoài, nhưng nó càng trở nên nặng nề hơn.
Kỳ Hàn biết mình làm vậy sẽ treo cô lên nửa vời, vì vậy anh cố ý trêu chọc cô: "Sức lực thế này có thoải mái không?"
"Ưm... ha a... không... Cậu dừng lại... tôi không muốn..." Lê Nam Trân vẫn từ chối với giọng điệu nức nở.
Không thoải mái!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.