Bị Ép Làm Nữ Chính Truyện Ngược, Ta Dựa Vào Vả Mặt Trở Thành Đỉnh Lưu
Chương 14:
Ái Cật Lựu Liên Đích Ba La Bao
07/05/2024
Ôn Tư Tư tức giận đến mức bốc hỏa: "Theo ý bà ta, nếu Ôn Dĩ Nhu cả đời không tỉnh lại thì tôi phải chết đói cả đời sao!"
Sau chuyện tối qua, phản ứng của 052 nhanh hơn nhiều. Thấy cô có dấu hiệu sắp nổi cơn thịnh nộ, nó vội vàng nhắc nhở trong đầu cô: "Ký chủ, điện giật điện giật!"
Vừa nghe đến hai chữ điện giật, cơn giận trong lòng Ôn Tư Tư đã tiêu tan hơn phân nửa. Cô nhắm mắt lại, giọng nói từ kẽ răng phát ra: "Quản gia Hứa, nhưng bây giờ tôi thực sự rất đói, dù chỉ là một quả táo cũng được."
"Xin lỗi, hoặc cô có thể gọi điện xin lỗi phu nhân, biết đâu bà ấy mềm lòng sẽ đồng ý cho người mang đồ ăn vào cho cô." Quản gia Hứa nói xong rời đi.
Ôn Tư Tư thất bại nằm trên giường, xoa xoa cái bụng đói cồn cào.
"052, không phải cậu là hệ thống sao, không thể biến ra đồ ăn cho ký chủ của cậu được à."
Cô đặt hy vọng vào hệ thống của mình nhưng nhận lại chỉ là sự bất lực của hệ thống. Nó còn nói thêm một câu: "Ai bảo cô không đi theo cốt truyện chứ, nếu không thì cô đã không bị nhốt và cho dù có bị nhốt thì nếu đủ điểm, cô cũng có thể đổi thức ăn trong cửa hàng."
Không nói thì còn đỡ, nói ra lại càng khiến cô tức giận hơn.
Cô bắt đầu lựa chọn giữa việc phá vỡ thiết lập nhân vật để tự cứu mình hoặc bị điện giật.
Cô không thích cảm giác bị động này.
Nghĩ ngợi một hồi, cô lại ngủ thiếp đi, lần nữa tỉnh lại là do tiếng chuông điện thoại đánh thức. Căn phòng không bật đèn, bên ngoài trời đã tối, trong phòng cũng tối om. Cô không biết mình đã ngủ quên cả một buổi chiều.
Sau khi tỉnh dậy, bụng cô càng đói hơn nên khi nghe điện thoại giọng nói hơi cáu kỉnh: "Ai đấy?"
"... Ôn Tư Tư, cô to gan rồi đấy, dám nói chuyện với tôi như vậy à?" Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó mới truyền đến một giọng nam trầm thấp, giọng điệu còn khó chịu hơn cả Ôn Tư Tư.
Ôn Tư Tư đưa điện thoại ra xa một chút, nhìn thấy tên trên màn hình: Sở Hiên.
Cô suy nghĩ kỹ một chút, mới đối chiếu được người trong điện thoại với người trong ký ức của nguyên chủ.
Sở Hiên là nam phụ trong cuốn sách này, gia tộc Sở và gia tộc Ôn là thế giao. Anh ta hơn nguyên chủ hai tuổi, có thể coi là thanh mai trúc mã của nguyên chủ. Còn nam chính Tạ Quân Trạch thì là kẻ thù không đội trời chung, hai người từ nhỏ đã đấu đá nhau. Đến cấp hai, anh ta và nam chính cùng thích Nhan Tâm. Để theo đuổi cô ấy, anh ta còn cố tình chuyển trường đến trường của họ.
Sau chuyện tối qua, phản ứng của 052 nhanh hơn nhiều. Thấy cô có dấu hiệu sắp nổi cơn thịnh nộ, nó vội vàng nhắc nhở trong đầu cô: "Ký chủ, điện giật điện giật!"
Vừa nghe đến hai chữ điện giật, cơn giận trong lòng Ôn Tư Tư đã tiêu tan hơn phân nửa. Cô nhắm mắt lại, giọng nói từ kẽ răng phát ra: "Quản gia Hứa, nhưng bây giờ tôi thực sự rất đói, dù chỉ là một quả táo cũng được."
"Xin lỗi, hoặc cô có thể gọi điện xin lỗi phu nhân, biết đâu bà ấy mềm lòng sẽ đồng ý cho người mang đồ ăn vào cho cô." Quản gia Hứa nói xong rời đi.
Ôn Tư Tư thất bại nằm trên giường, xoa xoa cái bụng đói cồn cào.
"052, không phải cậu là hệ thống sao, không thể biến ra đồ ăn cho ký chủ của cậu được à."
Cô đặt hy vọng vào hệ thống của mình nhưng nhận lại chỉ là sự bất lực của hệ thống. Nó còn nói thêm một câu: "Ai bảo cô không đi theo cốt truyện chứ, nếu không thì cô đã không bị nhốt và cho dù có bị nhốt thì nếu đủ điểm, cô cũng có thể đổi thức ăn trong cửa hàng."
Không nói thì còn đỡ, nói ra lại càng khiến cô tức giận hơn.
Cô bắt đầu lựa chọn giữa việc phá vỡ thiết lập nhân vật để tự cứu mình hoặc bị điện giật.
Cô không thích cảm giác bị động này.
Nghĩ ngợi một hồi, cô lại ngủ thiếp đi, lần nữa tỉnh lại là do tiếng chuông điện thoại đánh thức. Căn phòng không bật đèn, bên ngoài trời đã tối, trong phòng cũng tối om. Cô không biết mình đã ngủ quên cả một buổi chiều.
Sau khi tỉnh dậy, bụng cô càng đói hơn nên khi nghe điện thoại giọng nói hơi cáu kỉnh: "Ai đấy?"
"... Ôn Tư Tư, cô to gan rồi đấy, dám nói chuyện với tôi như vậy à?" Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó mới truyền đến một giọng nam trầm thấp, giọng điệu còn khó chịu hơn cả Ôn Tư Tư.
Ôn Tư Tư đưa điện thoại ra xa một chút, nhìn thấy tên trên màn hình: Sở Hiên.
Cô suy nghĩ kỹ một chút, mới đối chiếu được người trong điện thoại với người trong ký ức của nguyên chủ.
Sở Hiên là nam phụ trong cuốn sách này, gia tộc Sở và gia tộc Ôn là thế giao. Anh ta hơn nguyên chủ hai tuổi, có thể coi là thanh mai trúc mã của nguyên chủ. Còn nam chính Tạ Quân Trạch thì là kẻ thù không đội trời chung, hai người từ nhỏ đã đấu đá nhau. Đến cấp hai, anh ta và nam chính cùng thích Nhan Tâm. Để theo đuổi cô ấy, anh ta còn cố tình chuyển trường đến trường của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.