Bị Ép Làm Nữ Chính Truyện Ngược, Ta Dựa Vào Vả Mặt Trở Thành Đỉnh Lưu
Chương 34:
Ái Cật Lựu Liên Đích Ba La Bao
08/05/2024
Ôn Tư Tư và Nhan Tâm tính cách trái ngược nhau, ngoại hình cũng là hai thái cực. Một người xinh đẹp hào phóng như đóa hồng rực rỡ, một người thanh tú yếu đuối như đóa nhài trắng tinh khiết. Chỉ có đôi mắt kia khiến người ta nhìn một lần là khó quên, đuôi mắt hơi cong mang theo vẻ quyến rũ mê người, có vài phần giống Nhan Tâm.
Anh ta còn nhớ ngày đầu tiên gặp cô.
Anh ta đến trường cô tìm người, còn cô thì vì bị người ta tạt một xô nước nên trở thành gà dù, toàn thân ướt sũng. Đồng phục mùa hè vốn đã mỏng, sau khi bị nước làm ướt ngay cả đồ lót cũng lộ ra. Bên cạnh là tiếng cười ầm ĩ của đám học sinh vây xem, cô đứng đó không biết làm sao, bối rối lo lắng dùng tay che ngực.
Tính anh ta vốn không thích xen vào chuyện người khác, thấy cô bị bắt nạt cũng không hề bận tâm. Nhưng ngay khi anh ta chuẩn bị rời đi thì Ôn Tư Tư lại ngẩng đầu nhìn anh ta, đôi mắt cô đẫm lệ, nước mắt long lanh như những viên ngọc sáng trong hồ. Chỉ một cái nhìn mà anh ta như nhìn thấy Nhan Tâm ở tận nước ngoài qua cô, anh ta không thể làm ngơ được nữa, thế là ra tay bảo vệ cô.
Không ngờ hành động vô tình này của anh ta lại khiến Ôn Tư Tư nảy sinh tình cảm, cũng từ đó mở ra mối lương duyên kéo dài năm năm của họ.
Khi chương trình công bố Ôn Tư Tư và Sở Hiên, thực ra anh ta không cảm thấy ngạc nhiên hay kỳ lạ. Ba người họ quen biết nhau quá lâu, đều hiểu rõ đối phương. Anh ta ít nhiều đoán được mục đích Sở Hiên cố hết sức nhét cô vào chương trình, cũng không cho rằng kế hoạch của Sở Hiên sẽ thành công.
Trong mắt anh ta, cả hai người họ đều ngu ngốc vô cùng.
Anh ta và Nhan Tâm vất vả lắm mới đến được với nhau, sao có thể vì một Ôn Tư Tư đã bị anh ta vứt bỏ mà dao động được. Nhưng tâm tư con gái luôn nhạy cảm, Nhan Tâm nhìn thấy cô vẫn sẽ không thoải mái. Anh ta hết lần này đến lần khác đảm bảo với cô ta, ngoài công việc cần thiết tuyệt đối sẽ không có bất kỳ giao thiệp riêng tư nào với cô, cô ta mới yên tâm.
Nếu không phải vì những lời Ôn Tư Tư vừa nói.
Ôn Tư Tư tự nhận mình không có gì để nói với Tạ Quân Trạch, nếu không phải vì cốt truyện, cô mới lười phí lời với một tên cặn bã. Trong mắt cô, anh ta giống như npc trong game, chỉ là công cụ để cô về nhà.
Thấy Tạ Quân Trạch chỉ nhìn cô mà không nói gì, chút kiên nhẫn còn lại của Ôn Tư Tư cũng cạn kiệt: "Tạ Quân Trạch, anh có gì thì nói nhanh, tôi bận lắm."
Hệ thống 052 nghe thấy giọng điệu cứng nhắc của cô, vội vàng chui ra nhắc nhở: "Ký chủ, chú ý giọng điệu của mình, dịu dàng một chút."
"Hừ, với anh ta, tôi đã rất dịu dàng rồi!"
Anh ta còn nhớ ngày đầu tiên gặp cô.
Anh ta đến trường cô tìm người, còn cô thì vì bị người ta tạt một xô nước nên trở thành gà dù, toàn thân ướt sũng. Đồng phục mùa hè vốn đã mỏng, sau khi bị nước làm ướt ngay cả đồ lót cũng lộ ra. Bên cạnh là tiếng cười ầm ĩ của đám học sinh vây xem, cô đứng đó không biết làm sao, bối rối lo lắng dùng tay che ngực.
Tính anh ta vốn không thích xen vào chuyện người khác, thấy cô bị bắt nạt cũng không hề bận tâm. Nhưng ngay khi anh ta chuẩn bị rời đi thì Ôn Tư Tư lại ngẩng đầu nhìn anh ta, đôi mắt cô đẫm lệ, nước mắt long lanh như những viên ngọc sáng trong hồ. Chỉ một cái nhìn mà anh ta như nhìn thấy Nhan Tâm ở tận nước ngoài qua cô, anh ta không thể làm ngơ được nữa, thế là ra tay bảo vệ cô.
Không ngờ hành động vô tình này của anh ta lại khiến Ôn Tư Tư nảy sinh tình cảm, cũng từ đó mở ra mối lương duyên kéo dài năm năm của họ.
Khi chương trình công bố Ôn Tư Tư và Sở Hiên, thực ra anh ta không cảm thấy ngạc nhiên hay kỳ lạ. Ba người họ quen biết nhau quá lâu, đều hiểu rõ đối phương. Anh ta ít nhiều đoán được mục đích Sở Hiên cố hết sức nhét cô vào chương trình, cũng không cho rằng kế hoạch của Sở Hiên sẽ thành công.
Trong mắt anh ta, cả hai người họ đều ngu ngốc vô cùng.
Anh ta và Nhan Tâm vất vả lắm mới đến được với nhau, sao có thể vì một Ôn Tư Tư đã bị anh ta vứt bỏ mà dao động được. Nhưng tâm tư con gái luôn nhạy cảm, Nhan Tâm nhìn thấy cô vẫn sẽ không thoải mái. Anh ta hết lần này đến lần khác đảm bảo với cô ta, ngoài công việc cần thiết tuyệt đối sẽ không có bất kỳ giao thiệp riêng tư nào với cô, cô ta mới yên tâm.
Nếu không phải vì những lời Ôn Tư Tư vừa nói.
Ôn Tư Tư tự nhận mình không có gì để nói với Tạ Quân Trạch, nếu không phải vì cốt truyện, cô mới lười phí lời với một tên cặn bã. Trong mắt cô, anh ta giống như npc trong game, chỉ là công cụ để cô về nhà.
Thấy Tạ Quân Trạch chỉ nhìn cô mà không nói gì, chút kiên nhẫn còn lại của Ôn Tư Tư cũng cạn kiệt: "Tạ Quân Trạch, anh có gì thì nói nhanh, tôi bận lắm."
Hệ thống 052 nghe thấy giọng điệu cứng nhắc của cô, vội vàng chui ra nhắc nhở: "Ký chủ, chú ý giọng điệu của mình, dịu dàng một chút."
"Hừ, với anh ta, tôi đã rất dịu dàng rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.