Bị Hiến Tế Sau Khi Thuần Phục Ma Long
Chương 38:
Tùng Đình
17/05/2023
Yuli cùng Kaus được đám người của giáo hoàng nơm nớp lo sợ nghênh đón tới địa bàn của bọn họ.
Tuy rằng tên tuổi của Sở Phán Quyết Tông Giáo không có nổi tiếng như thần điện Hắc Ám, nhưng lâu đài của nơi này cũng hoàn toàn không kém so với lâu đài hoa hồng của đế quốc Falans.
Yuli đứng ở phía trên tháp cao của lâu đài, có thể đem toàn bộ khu phồn hoa phía Nam Hắc Nha thu hết vào trong mắt.
“…… Công chúa điện hạ.” Một thị nữ có dáng người thướt tha đi đến, trên tay cầm theo mấy bộ váy áo rực rỡ, còn bưng theo một tráp châu báu: “Đây là quần áo mà thợ may giỏi nhất trong thành của chúng ta may vá, dùng kim phấn trên cánh của tinh linh làm thành váy, còn trang sức thì dùng trân châu mà hải yêu dâng lên chế thành trang sức……”
Yuli đang mải nhìn khung cảnh đồng ruộng ở bên ngoài đến nhập thần, không biết bên này trên những cánh đồng ở đây có loại đồ ăn gì ngon hay không.
Chờ khi cô phản ứng lại đây và định trả lời thị nữ, lại thấy mười mấy cô gái xinh đẹp đều đang quỳ thành một hàng, thanh âm phát ra có chút run rẩy:
“Công, công chúa điện hạ……Ngài…. Không thích những thứ này sao ạ……Xin ngài tha thứ cho ánh mắt nông cạn của chúng ta, giáo hoàng đại nhân đã nói rồi ạ, tất cả những thợ may vá, nhà thiết kế, và thợ thủ công đều vì ngài sẵn sàng phục vụ, nếu như… nếu như ngài cảm thấy những thứ này đều không được vừa mắt, xin ngài hãy cho chúng ta một chút thời gian, chúng ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để may hoàn thành theo yêu cầu của ngài ạ……”
…… Ma Long đến tột cùng đã đem những người này dọa thành cái dạng gì thế này aizzz……
Cô thật sự cũng không phải là người không yêu thích cái đẹp, chủ yếu là khuôn mặt xinh đẹp này cô đều xem mỗi ngày, nhưng đẹp thì đẹp thật đấy, vậy cũng không thể ăn thay cơm được.
Mặt mũi có đẹp cũng không thể no cơm.
Vì thế Yuli liền chân thành nói:
“May vá thì không cần, váy áo và trang sức kiểu tóc của ta các ngươi cứ xem rồi làm là được, nhưng mà…… Các ngươi có thể nói cho ta biết nơi này của các ngươi ngày thường trên cánh đồng được trồng những gì hay không?”
Đám thị nữ:……?
Hiển nhiên, trong nháy mắt mấy cô gái này đều cảm thấy Yuli đại khái là không được bình thường.
Đừng nói là một vương thất như công chúa Yuli, ngay cả lãnh chúa hoặc là phú thương đều sẽ không quan tâm đến mấy vấn đề này, bọn họ chỉ quan tâm những nông dân trồng trọt cho bọn họ có tự mình cắt xén lương thực hay không mà thôi.
Nhưng lại e ngại thân phận của Yuli hiện giờ rất có khả năng sẽ trở thành thần hậu tôn quý, cho dù Yuli có đưa ra yêu cầu vô lý nào, thì các cô đều phải thỏa mãn cô ấy.
Chờ khi các cô gái đem những gì mình biết được đều nói cho Yuli biết, cũng gần như đã lại một lần nữa rửa mặt chải đầu trang điểm xong cho Yuli.
“Ngài…… Thật sự quá đẹp.” Thị nữ nhìn cô gái trước mắt, chân thành khen: “Cho dù đem mỹ mạo nổi tiếng của tinh linh cùng huyết tộc ra so sánh thì giờ phút này cũng phải vì ngài mà ngả mũ thán phục cam tâm chịu thua.”
Yuli lại vỗ vai cô ấy hỏi:
“Cảm ơn ngươi, nhưng mà vừa rồi thịt ma thú ở rừng rậm hắc ám kia ngươi còn chưa nói xong, ta cảm thấy rất hứng thú, ngươi có thể nói lại một lần nữa không?”
…… Đáng tiếc đẹp thì đẹp, nhưng hình như cũng chỉ biết có ăn mà thôi...
“Ma Long đại nhân?” Yuli xách váy đi quanh lâu đài tìm một vòng, mãi sau rốt cuộc ở chỗ sân phơi mới tìm được Kaus: “Mọi việc đã xong rồi, chúng ta có thể đi trở về chưa?”
Mệnh lệnh triệu tập thợ rèn đã thông báo trong toàn thành, Yuli còn nghĩ để thuận tiện cho thợ rèn chế tạo, cô phải trở về sớm một chút phác họa một cái bản vẽ mới được.
Còn có thịt ma thú mỹ vị mà thị nữ đã đề cập đến nữa, nghe nói nếu so với thịt heo thịt bò bình thường kia thì ăn còn ngon hơn nhiều, cô cũng muốn nhanh chóng trở về để hỏi thăm chỗ Kỵ Sĩ Vong Linh và Orly một chút.
Kaus không trả lời câu hỏi của cô ngay.
Tầm mắt anh ở trên người Yuli quét một vòng, ngón tay anh dừng ở trên vành tai của Yuli.
Đầu ngón tay lạnh lẽo của anh khẽ sờ lên viên trân châu ở trên tai cô.
“Còn có một việc chưa xong.”
Vừa dứt lời, một đám tín đồ áo đen đang nâng mười mấy rương đồ vật gì đó nối đuôi nhau đi vào, cầm đầu chính là ba vị lãnh chúa của khu Hắc Nha.
Mấy vị lãnh chúa mặc quần áo lụa vàng đeo bạc nhưng nhìn qua cười cũng không nổi, lại không thể không duy trì mỉm cười, cung kính nói:
“Ma Long đại nhân, ngài xem xem còn có đồ vật nào yêu thích hay không ạ, chúng ta ngày mai sẽ cùng nhau an bài để cho những tín đồ đưa đến Thần Điện cho ngài ạ.”
Những chiếc rương theo thứ tự được mở ra, ánh sáng vàng rực rỡ thiếu chút nữa chói loá mù mắt của Yuli.
Tuy rằng tên tuổi của Sở Phán Quyết Tông Giáo không có nổi tiếng như thần điện Hắc Ám, nhưng lâu đài của nơi này cũng hoàn toàn không kém so với lâu đài hoa hồng của đế quốc Falans.
Yuli đứng ở phía trên tháp cao của lâu đài, có thể đem toàn bộ khu phồn hoa phía Nam Hắc Nha thu hết vào trong mắt.
“…… Công chúa điện hạ.” Một thị nữ có dáng người thướt tha đi đến, trên tay cầm theo mấy bộ váy áo rực rỡ, còn bưng theo một tráp châu báu: “Đây là quần áo mà thợ may giỏi nhất trong thành của chúng ta may vá, dùng kim phấn trên cánh của tinh linh làm thành váy, còn trang sức thì dùng trân châu mà hải yêu dâng lên chế thành trang sức……”
Yuli đang mải nhìn khung cảnh đồng ruộng ở bên ngoài đến nhập thần, không biết bên này trên những cánh đồng ở đây có loại đồ ăn gì ngon hay không.
Chờ khi cô phản ứng lại đây và định trả lời thị nữ, lại thấy mười mấy cô gái xinh đẹp đều đang quỳ thành một hàng, thanh âm phát ra có chút run rẩy:
“Công, công chúa điện hạ……Ngài…. Không thích những thứ này sao ạ……Xin ngài tha thứ cho ánh mắt nông cạn của chúng ta, giáo hoàng đại nhân đã nói rồi ạ, tất cả những thợ may vá, nhà thiết kế, và thợ thủ công đều vì ngài sẵn sàng phục vụ, nếu như… nếu như ngài cảm thấy những thứ này đều không được vừa mắt, xin ngài hãy cho chúng ta một chút thời gian, chúng ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để may hoàn thành theo yêu cầu của ngài ạ……”
…… Ma Long đến tột cùng đã đem những người này dọa thành cái dạng gì thế này aizzz……
Cô thật sự cũng không phải là người không yêu thích cái đẹp, chủ yếu là khuôn mặt xinh đẹp này cô đều xem mỗi ngày, nhưng đẹp thì đẹp thật đấy, vậy cũng không thể ăn thay cơm được.
Mặt mũi có đẹp cũng không thể no cơm.
Vì thế Yuli liền chân thành nói:
“May vá thì không cần, váy áo và trang sức kiểu tóc của ta các ngươi cứ xem rồi làm là được, nhưng mà…… Các ngươi có thể nói cho ta biết nơi này của các ngươi ngày thường trên cánh đồng được trồng những gì hay không?”
Đám thị nữ:……?
Hiển nhiên, trong nháy mắt mấy cô gái này đều cảm thấy Yuli đại khái là không được bình thường.
Đừng nói là một vương thất như công chúa Yuli, ngay cả lãnh chúa hoặc là phú thương đều sẽ không quan tâm đến mấy vấn đề này, bọn họ chỉ quan tâm những nông dân trồng trọt cho bọn họ có tự mình cắt xén lương thực hay không mà thôi.
Nhưng lại e ngại thân phận của Yuli hiện giờ rất có khả năng sẽ trở thành thần hậu tôn quý, cho dù Yuli có đưa ra yêu cầu vô lý nào, thì các cô đều phải thỏa mãn cô ấy.
Chờ khi các cô gái đem những gì mình biết được đều nói cho Yuli biết, cũng gần như đã lại một lần nữa rửa mặt chải đầu trang điểm xong cho Yuli.
“Ngài…… Thật sự quá đẹp.” Thị nữ nhìn cô gái trước mắt, chân thành khen: “Cho dù đem mỹ mạo nổi tiếng của tinh linh cùng huyết tộc ra so sánh thì giờ phút này cũng phải vì ngài mà ngả mũ thán phục cam tâm chịu thua.”
Yuli lại vỗ vai cô ấy hỏi:
“Cảm ơn ngươi, nhưng mà vừa rồi thịt ma thú ở rừng rậm hắc ám kia ngươi còn chưa nói xong, ta cảm thấy rất hứng thú, ngươi có thể nói lại một lần nữa không?”
…… Đáng tiếc đẹp thì đẹp, nhưng hình như cũng chỉ biết có ăn mà thôi...
“Ma Long đại nhân?” Yuli xách váy đi quanh lâu đài tìm một vòng, mãi sau rốt cuộc ở chỗ sân phơi mới tìm được Kaus: “Mọi việc đã xong rồi, chúng ta có thể đi trở về chưa?”
Mệnh lệnh triệu tập thợ rèn đã thông báo trong toàn thành, Yuli còn nghĩ để thuận tiện cho thợ rèn chế tạo, cô phải trở về sớm một chút phác họa một cái bản vẽ mới được.
Còn có thịt ma thú mỹ vị mà thị nữ đã đề cập đến nữa, nghe nói nếu so với thịt heo thịt bò bình thường kia thì ăn còn ngon hơn nhiều, cô cũng muốn nhanh chóng trở về để hỏi thăm chỗ Kỵ Sĩ Vong Linh và Orly một chút.
Kaus không trả lời câu hỏi của cô ngay.
Tầm mắt anh ở trên người Yuli quét một vòng, ngón tay anh dừng ở trên vành tai của Yuli.
Đầu ngón tay lạnh lẽo của anh khẽ sờ lên viên trân châu ở trên tai cô.
“Còn có một việc chưa xong.”
Vừa dứt lời, một đám tín đồ áo đen đang nâng mười mấy rương đồ vật gì đó nối đuôi nhau đi vào, cầm đầu chính là ba vị lãnh chúa của khu Hắc Nha.
Mấy vị lãnh chúa mặc quần áo lụa vàng đeo bạc nhưng nhìn qua cười cũng không nổi, lại không thể không duy trì mỉm cười, cung kính nói:
“Ma Long đại nhân, ngài xem xem còn có đồ vật nào yêu thích hay không ạ, chúng ta ngày mai sẽ cùng nhau an bài để cho những tín đồ đưa đến Thần Điện cho ngài ạ.”
Những chiếc rương theo thứ tự được mở ra, ánh sáng vàng rực rỡ thiếu chút nữa chói loá mù mắt của Yuli.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.