Bí Kíp Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 34: Nhiệm vụ cặp đôi
Mon
08/05/2024
Nơi kết đôi của game Tam Giới Là Một nằm ngay tại núi Thánh Đàn.
Núi Tháng Đàn nằm giữa Xứ Đông, là một đỉnh núi cao vời vợi, được vây ở giữa bởi những tòa núi khác nhỏ hơn.
Theo như mô tả của nhà phát hành, mặt trời ở nơi này quanh năm không lặn, luôn mang khung cảnh của buổi chiều nên thơ. Những dải mây bồng bềnh phớt hồng lơ lửng trên triền núi, tựa như sự chúc phúc của thần linh cho nơi này. Bởi vậy núi Thánh Đàn được cộng đồng người chơi bầu chọn là địa điểm đẹp nhất trong game, đồng thời là một nơi hẹn hò rất được các cặp đôi ưa chuộng.
Trên đỉnh núi Thánh Đàn là một đền thờ, nơi thờ Hồng Vân Tiên Cô, một vị thần chưởng quản việc kết đôi, sinh nở và sắc đẹp, nói cách khác, nàng cũng có thể coi là Nguyệt Lão và Aphrodite của game.
Nhân tiện thì, Hồng Vân Tiên Cô cũng là NPC đẹp nhất nhì game. Tam Giới Là Một nổi lên không chỉ vì cách chơi và bối cảnh thế giới, mà còn có công sức không nhỏ của tạo hình nhân vật Hồng Vân Tiên Cô và vài NPC khác.
Tề Hàn Vũ và Lạc Minh Tịch leo đến đỉnh núi, tương tác với NPC gác đền. Sau khi skip một đoạn thoại dài, dúi cho nó mấy thỏi vàng (mỹ kỳ danh là tiền nhang đèn), cuối cùng người gác đền cũng chịu mở cửa cho họ vào.
Đền Thánh Đàn rất nhỏ, tổng cộng chỉ có ba gian nhà, trước sân có một ao cá rộng lớn, lác đác vài bông sen hồng. Mặt nước trong veo, phản chiếu lại bầu trời ráng chiều. Gần ao có cây liễu già, cành rủ xuống, nhẹ nhàng chạm lên mặt nước. Sóng gợn lăn tăn, dưới lá sen, những cú cá chép đỏ quẫy đuôi đạp nước, bơi tung tăng.
NPC Hồng Vân Tiên Cô xuất hiện, hỏi họ đến đây làm gì. NPC này chỉ cung cấp hai thứ: một là con cái, hai là tình duyên. Họ đến để kết đôi, vậy nên đồng thời nhấn vào dòng (Cầu Duyên).
Hồng Vân Tiên Cô tủm tỉm cười, khen họ đẹp đôi cả một đoạn dài. Dù biết game chỉ random mấy câu kiểu này, song Lạc Minh Tịch vẫn ngượng lắm.
Cảm giác như đi kết hôn thật ấy.
Tiên Cô biến ra một dải lụa đào, cẩn thận buộc vào tay hai người. Dải lụa lóe lên ánh sáng màu hồng phấn, bao quanh nhân vật của hai người, rồi bất chợt tan biến. NPC tuyên bố hai người là một đôi, gửi một câu chúc phúc họ sẽ luôn bên nhau.
Xong xuôi, Hồng Vân Tiên Cô lại thong thả quay vào trong. Tề Hàn Vũ thắc mắc: "Muốn làm nhiệm vụ cặp đôi thì lại phải gọi nó ra à?"
Cậu sốt ruột lắm rồi, nếu thật sự phải gọi NPC Hồng Vân Tiên Cô ra, vậy thì đến bao giờ cậu mới được làm nhiệm vụ đây.
Tiên Cô chậm chạp, là kiểu cô gái có thuộc tính "giờ cao su" đây là điều mà hầu hết người chơi lên đỉnh núi Thánh Đàn đều biết. Chẳng biết ai đồn hay nhà phát hành tung tin, thành ra ai ai cũng cho rằng Tiên Cô phải trang điểm, thay đồ các thứ rồi mới ra ngoài gặp người chơi.
Nãy giờ họ phải ngắm cảnh rồi mới được gặp Tiên Cô, phiền chết.
Lạc Minh Tịch lên webgame nghiên cứu thử, trả lời: "Không cần gọi Tiên Cô đâu, đi chào hỏi Cá Chép Tinh là được."
Hai người đến cạnh ao cá, có gọi í ới thế nào thì mấy con cá kia vẫn làm ngơ. Một cặp đôi đến trả nhiệm vụ, thấy cảnh này thì cười phá lên ở kênh lân cận. Cô gái trong đó có vẻ là người nhiệt tình, gửi voice chat cho bọn họ.
(Các bạn phải cho chúng nó ăn, chúng nó mới lên cơ.)
Thời buổi kinh tế khó khăn, thế mà cái gì cũng cần tiền. Lạc Minh Tịch than vãn. Mà càng đáng buồn hơn là, trong túi đồ của cô không có thức ăn cho cá.
Nhưng Tề Hàn Vũ thì có.
Ai bảo cậu vừa trấn lột đồ của một nhóm cướp của chứ.
Tề Hàn Vũ nói, "Đừng lo, tôi có này. Đinh Tiểu Hùng vớ được hai gói thức ăn cho cá, nó biết tôi muốn làm nhiệm vụ cặp đôi nên cho đấy."
Cực kỳ hợp lý.
Lạc Minh Tịch không chút nghi ngờ gì, phấn khởi trở lại. Cô cho bọn cá ăn một lúc, mãi sau, một con cá chép to gấp ba những con còn lại xuất hiện. Cá Chép Tinh ngoi lên mặt nước, mở miệng nói luôn mà không chào hỏi gì:
[Chị A sống ở Thành Ô, cha mẹ mất sớm, chị gả đến nhà tên bán thịt B làm dâu. Một ngày kia, B đột nhiên xung đột với ông C giàu có, rồi chẳng hiểu sao bị bắt bỏ tù. Chị A chạy khắp nơi, xin minh oan cho chồng, vì dù B có thô lỗ cộc cằn, thì gã vẫn chỉ là một người khẩu xà tâm phật mà thôi. Hãy đến Thành Ô, giúp chị A cứu chồng.)
Lạc Minh Tịch trầm mặc, cô chơi game này cho vui, tiện thể hẹn hò với bạn trai, sao lại thành phá án rồi?
Con cá nói xong, đớp miếng mồi rồi lặn mất tăm, không cho cô cơ hội đối nhiệm vụ.
Lạc Minh Tịch hết cách, đành nói: "Nhiệm vụ này chắc khó, phải mất thời gian lắm đây."
Tề Hàn Vũ thấy chẳng sao cả, được chơi với bạn gái là vui rồi, cho dù có phải dùng não giải đố đi chăng nữa.
Thanh nhiệm vụ hiện lên biểu tượng trái tim màu đỏ tươi, đằng sau ghi nhiệm vụ cặp đôi họ.
Đầu tiên là đến Thành Ô, tìm chị A.
Lạc Minh Tịch nhìn chằm chằm dòng nhiệm vụ hồi lâu, chợt nhận ra một vấn đề.
Chị A là chị nào???
Còn B và C nữa?? NPC ẩn danh à!?
Lạc Minh Tịch: :)
Lạc Minh Tịch quay sang hỏi anh bạn trai: "Anh có đoán được chị A là ai không?"
Tề Hàn Vũ tỏ vẻ không biết, nghĩ một lúc, cậu nói: "Cứ đến Thành Ô trước, hỏi người đi đường về vợ của một người bán thịt, mà người bán thịt này đang vào tù ra tội vì chọc vào nhà giàu. Thể nào cũng tìm ra chị A thôi."
Lạc Minh Tịch không bao giờ tiếc lời khen ngợi cho nam thần của mình: "Giỏi quá đi!"
Tề Hàn Vũ nén cười, ngoài miệng lại nói: "Bình thường thôi mà."
Hai người truyền tống đến Thành Ô, hỏi thăm vài người mới biết chị A có tên rất thơ, là Ánh Nguyệt. Trái ngược với chị, người chồng B lại tên là Bao Tử, một cái tên rất... khó tả. Còn nhân vật thứ ba, ông C, không rõ tên, chỉ biết họ Chu, là một thương nhân đến từ vùng khác.
Chị A được tạo hình là một người phụ nữ già trước tuối, hốc hác dù mới chỉ hơn hai mươi, không biết có phải là vì cuộc đời chị đã gặp quá nhiều đau thương hay không. Khi đến gặp chị A, nói một đoạn thoại dài, chị cho biết:
"Thật chẳng giấu gì các vị, đến chính tôi cũng không biết rõ lắm. Đêm trước khi chồng tôi bị bắt, chàng rất giận, uống mấy chung rượu đầy rồi lăn ra ngủ. Trong khi ngủ mớ còn nói gì mà: không, vợ tôi, còn khướt, tôi, ở đây."
Từ những chữ này, Lạc Minh Tịch và Tề Hàn Vũ phần nào đoán được nguyên nhân chính ông C ghim thù và bỏ tù
B rồi.
Ông C đi ngang qua, nhìn trúng chị A, muốn rước về làm vợ, nhưng chị A đã là vợ B, do đó B nổi cáu, bảo nếu gã còn trên đời thì ông C đừng hòng cưới được chị A.
Tuy nhiên, họ vẫn không chắc chắn lắm. Nhìn chị A, trông chị thật không giống thiếu nữ hoài xuân, một đối tượng đế cánh mày râu tranh giành. Nếu chị tươi tắn hơn, sáng sủa hơn, xinh xắn hơn, dáng người đẹp hơn, thì may ra...
Mà chị chẳng hề có những thứ trên.
Vậy vì sao B bị bắt?
Tề Hàn Vũ không biết, cậu quyết định kéo Lạc Minh Tịch đi hỏi thăm về ông thương nhân họ Chu kia.
Ông C khá nổi tiếng ở Thành Ô, chỉ bởi ông ta là thương nhân vừa vung tiền mua đứt cửa tiệm bán đồ trang sức lớn nhất thành.
Tóm lại, ông C cực giàu, siêu giàu.
Người nào cũng có một vài ham muốn nào đó, kể cả người giàu nứt đố đổ vách. May mắn thay, khi vừa làm xong nhiệm vụ phụ bắt trộm hộ bà bán rau, hai người nhận được một manh mối lớn.
NPC bà bán rau rất lắm chuyện, chắc bà phải biết đến 90% tin đồn nhảm ở Thành Ô, nhờ vậy mà họ nghe được tin ông C đang bỏ vốn lớn tìm thuốc trường sinh.
Ông ta muốn sống lâu trên đống vàng ấy mà.
Trên đời không có thuốc trường sinh, kể cả game cũng không tạo thứ này. Đến tận bây giờ, nó vẫn chỉ là một khái niệm. Điều đó không có nghĩa là không có tin đồn về loại thuốc này, đặc biệt là thành phần làm ra nó.
Tề Hàn Vũ cho rằng, chỉ cần đi theo manh mối này, chắc chắn sẽ tìm được lý do vì sao B bị bắt.
Lạc Minh Tịch lại nghĩ thế này, chẳng bằng đột nhập vào tù thăm B, hỏi thì sẽ biết thôi.
Tề Hàn Vũ chiều theo ý cô, đi gặp B trước. Vẻ ngoài của B là một người đàn ông ngoài ba mươi, dáng người mập mạp, râu ria mấy ngày chưa cạo, tóc tai rối bời. Đời sống trong tù của gã có lẽ không được ổn lắm, nom gã uể oải chẳng muốn nói gì.
Gã câm như hến, dù Lạc Minh Tịch có hỏi thế nào thì cũng không chịu nói. Bị làm phiền quá, gã gào lên: "Bố tổ sư, tao đếch biết!"
Lạc Minh Tịch bĩu môi, ủ rũ theo Tề Hàn Vũ đi tìm manh mối về nguyên liệu làm ra thuốc trường sinh.
Tề Hàn Vũ buồn cười, vươn tay sang ghế bên cạnh, vuốt tóc Lạc Minh Tịch. Tóc cô mềm mại, óng mượt, sờ rất thích, làm cậu chẳng muốn rời tay chút nào. Cậu nói: "Tịch Nhi không muốn chơi cùng tôi nữa hử?"
Lạc Minh Tịch rối rít lắc đầu: "Đâu... đâu có đâu."
"Vậy sao em lại xị mặt thế? Xấu lắm đó."
Lạc Minh Tịch nói, giọng buồn buồn: "Tốn não quá à..."
Tề Hàn Vũ phì cười, té ra là cô nàng lười nghĩ đấy mà, có khi hôm nay vừa thi học kỳ xong, cô muốn để bộ não nghỉ ngơi.
Cậu nhéo nhéo má cô, giọng như dỗ em bé: "Được rồi, vậy thì để anh Hàn Vũ cân team nhé, dắt em hoàn thành nhiệm vụ, em không cần làm gì hết, được không?"
Không còn gì bằng.
Lạc Minh Tịch cười tươi, lại tràn đầy sức sống tiếp tục chơi game.
Phần chuyện sau đó cũng rất đơn giản.
Người ta đồn rằng, một trong những nguyên liệu làm ra thuốc trường sinh là toàn bộ máu trong cơ thể của một tộc người. Mà chị A, hay còn gọi là Ảnh Nguyệt, chính là tộc nhân cuối cùng trong tộc. Cha mẹ chị mất sớm, không phải vì bệnh, mà là vì bị hãm hại, thân xác bị bán đi để làm "thuốc trường sinh". Ông C muốn sống lâu, hiển nhiên cũng nghe qua bài thuốc, đi khắp nơi tìm nguyên liệu cuối cùng, rồi phát hiện chị A. Ông C ngỏ ý muốn mua chị về, còn kể hết mọi thứ cho B, định dùng lợi ích dụ dỗ gã. B biết chuyện, ấy vậy mà kiên quyết không đồng ý, còn giơ dao dọa chém C để ông ta khỏi ước ao loại thuốc vô lý như vậy. Ai ngờ, ông C dùng tiền buộc quan lại địa phương bắt B, chủ yếu là để chị A một mình, tiện cho ông ta làm chị biến mất khỏi cõi đời này.
Sự thật được phơi bày, chị A và B được đoàn tụ với nhau, còn ông C phải trả giá đắt.
Cái kết của câu chuyện ngắn cụt lủn, Lạc Minh Tịch có phần mất hứng, nhưng được cái, cô hiểu thông điệp của câu chuyện này.
Chị A và B yêu nhau thật lòng. B bị đổ oan, bị vào tù ra tội, chị A không những không rời bỏ, còn chạy vạy khắp nơi kêu oan, một mực chờ chồng ra tù, quay về cuộc sống bình thường. Chị A có "giá" đến vậy, B chẳng liếc mắt lấy một cái, nhất quyết không bán vợ, không nhận những lợi ích xàm xí trong lời của ông C.
Trong cuộc sống, có biết bao nhiêu cặp đôi vì lợi ích của bản thân mà hai người đôi ngả, thậm chí còn không ngần ngại hãm hại nhau.
Một đôi vợ chồng bình thường như chị A và tên bán thịt B, lại có được loại tình cảm đáng trân trọng như vậy, thật ngưỡng mộ biết bao.
Chuyện tình này còn đẹp hơn chuyện tình của Hoàng Hạo Thiên và Bạch Tuyết Mai.
Ở mà khoan! Hình như cô vừa có một phát hiện mới rồi!
Núi Tháng Đàn nằm giữa Xứ Đông, là một đỉnh núi cao vời vợi, được vây ở giữa bởi những tòa núi khác nhỏ hơn.
Theo như mô tả của nhà phát hành, mặt trời ở nơi này quanh năm không lặn, luôn mang khung cảnh của buổi chiều nên thơ. Những dải mây bồng bềnh phớt hồng lơ lửng trên triền núi, tựa như sự chúc phúc của thần linh cho nơi này. Bởi vậy núi Thánh Đàn được cộng đồng người chơi bầu chọn là địa điểm đẹp nhất trong game, đồng thời là một nơi hẹn hò rất được các cặp đôi ưa chuộng.
Trên đỉnh núi Thánh Đàn là một đền thờ, nơi thờ Hồng Vân Tiên Cô, một vị thần chưởng quản việc kết đôi, sinh nở và sắc đẹp, nói cách khác, nàng cũng có thể coi là Nguyệt Lão và Aphrodite của game.
Nhân tiện thì, Hồng Vân Tiên Cô cũng là NPC đẹp nhất nhì game. Tam Giới Là Một nổi lên không chỉ vì cách chơi và bối cảnh thế giới, mà còn có công sức không nhỏ của tạo hình nhân vật Hồng Vân Tiên Cô và vài NPC khác.
Tề Hàn Vũ và Lạc Minh Tịch leo đến đỉnh núi, tương tác với NPC gác đền. Sau khi skip một đoạn thoại dài, dúi cho nó mấy thỏi vàng (mỹ kỳ danh là tiền nhang đèn), cuối cùng người gác đền cũng chịu mở cửa cho họ vào.
Đền Thánh Đàn rất nhỏ, tổng cộng chỉ có ba gian nhà, trước sân có một ao cá rộng lớn, lác đác vài bông sen hồng. Mặt nước trong veo, phản chiếu lại bầu trời ráng chiều. Gần ao có cây liễu già, cành rủ xuống, nhẹ nhàng chạm lên mặt nước. Sóng gợn lăn tăn, dưới lá sen, những cú cá chép đỏ quẫy đuôi đạp nước, bơi tung tăng.
NPC Hồng Vân Tiên Cô xuất hiện, hỏi họ đến đây làm gì. NPC này chỉ cung cấp hai thứ: một là con cái, hai là tình duyên. Họ đến để kết đôi, vậy nên đồng thời nhấn vào dòng (Cầu Duyên).
Hồng Vân Tiên Cô tủm tỉm cười, khen họ đẹp đôi cả một đoạn dài. Dù biết game chỉ random mấy câu kiểu này, song Lạc Minh Tịch vẫn ngượng lắm.
Cảm giác như đi kết hôn thật ấy.
Tiên Cô biến ra một dải lụa đào, cẩn thận buộc vào tay hai người. Dải lụa lóe lên ánh sáng màu hồng phấn, bao quanh nhân vật của hai người, rồi bất chợt tan biến. NPC tuyên bố hai người là một đôi, gửi một câu chúc phúc họ sẽ luôn bên nhau.
Xong xuôi, Hồng Vân Tiên Cô lại thong thả quay vào trong. Tề Hàn Vũ thắc mắc: "Muốn làm nhiệm vụ cặp đôi thì lại phải gọi nó ra à?"
Cậu sốt ruột lắm rồi, nếu thật sự phải gọi NPC Hồng Vân Tiên Cô ra, vậy thì đến bao giờ cậu mới được làm nhiệm vụ đây.
Tiên Cô chậm chạp, là kiểu cô gái có thuộc tính "giờ cao su" đây là điều mà hầu hết người chơi lên đỉnh núi Thánh Đàn đều biết. Chẳng biết ai đồn hay nhà phát hành tung tin, thành ra ai ai cũng cho rằng Tiên Cô phải trang điểm, thay đồ các thứ rồi mới ra ngoài gặp người chơi.
Nãy giờ họ phải ngắm cảnh rồi mới được gặp Tiên Cô, phiền chết.
Lạc Minh Tịch lên webgame nghiên cứu thử, trả lời: "Không cần gọi Tiên Cô đâu, đi chào hỏi Cá Chép Tinh là được."
Hai người đến cạnh ao cá, có gọi í ới thế nào thì mấy con cá kia vẫn làm ngơ. Một cặp đôi đến trả nhiệm vụ, thấy cảnh này thì cười phá lên ở kênh lân cận. Cô gái trong đó có vẻ là người nhiệt tình, gửi voice chat cho bọn họ.
(Các bạn phải cho chúng nó ăn, chúng nó mới lên cơ.)
Thời buổi kinh tế khó khăn, thế mà cái gì cũng cần tiền. Lạc Minh Tịch than vãn. Mà càng đáng buồn hơn là, trong túi đồ của cô không có thức ăn cho cá.
Nhưng Tề Hàn Vũ thì có.
Ai bảo cậu vừa trấn lột đồ của một nhóm cướp của chứ.
Tề Hàn Vũ nói, "Đừng lo, tôi có này. Đinh Tiểu Hùng vớ được hai gói thức ăn cho cá, nó biết tôi muốn làm nhiệm vụ cặp đôi nên cho đấy."
Cực kỳ hợp lý.
Lạc Minh Tịch không chút nghi ngờ gì, phấn khởi trở lại. Cô cho bọn cá ăn một lúc, mãi sau, một con cá chép to gấp ba những con còn lại xuất hiện. Cá Chép Tinh ngoi lên mặt nước, mở miệng nói luôn mà không chào hỏi gì:
[Chị A sống ở Thành Ô, cha mẹ mất sớm, chị gả đến nhà tên bán thịt B làm dâu. Một ngày kia, B đột nhiên xung đột với ông C giàu có, rồi chẳng hiểu sao bị bắt bỏ tù. Chị A chạy khắp nơi, xin minh oan cho chồng, vì dù B có thô lỗ cộc cằn, thì gã vẫn chỉ là một người khẩu xà tâm phật mà thôi. Hãy đến Thành Ô, giúp chị A cứu chồng.)
Lạc Minh Tịch trầm mặc, cô chơi game này cho vui, tiện thể hẹn hò với bạn trai, sao lại thành phá án rồi?
Con cá nói xong, đớp miếng mồi rồi lặn mất tăm, không cho cô cơ hội đối nhiệm vụ.
Lạc Minh Tịch hết cách, đành nói: "Nhiệm vụ này chắc khó, phải mất thời gian lắm đây."
Tề Hàn Vũ thấy chẳng sao cả, được chơi với bạn gái là vui rồi, cho dù có phải dùng não giải đố đi chăng nữa.
Thanh nhiệm vụ hiện lên biểu tượng trái tim màu đỏ tươi, đằng sau ghi nhiệm vụ cặp đôi họ.
Đầu tiên là đến Thành Ô, tìm chị A.
Lạc Minh Tịch nhìn chằm chằm dòng nhiệm vụ hồi lâu, chợt nhận ra một vấn đề.
Chị A là chị nào???
Còn B và C nữa?? NPC ẩn danh à!?
Lạc Minh Tịch: :)
Lạc Minh Tịch quay sang hỏi anh bạn trai: "Anh có đoán được chị A là ai không?"
Tề Hàn Vũ tỏ vẻ không biết, nghĩ một lúc, cậu nói: "Cứ đến Thành Ô trước, hỏi người đi đường về vợ của một người bán thịt, mà người bán thịt này đang vào tù ra tội vì chọc vào nhà giàu. Thể nào cũng tìm ra chị A thôi."
Lạc Minh Tịch không bao giờ tiếc lời khen ngợi cho nam thần của mình: "Giỏi quá đi!"
Tề Hàn Vũ nén cười, ngoài miệng lại nói: "Bình thường thôi mà."
Hai người truyền tống đến Thành Ô, hỏi thăm vài người mới biết chị A có tên rất thơ, là Ánh Nguyệt. Trái ngược với chị, người chồng B lại tên là Bao Tử, một cái tên rất... khó tả. Còn nhân vật thứ ba, ông C, không rõ tên, chỉ biết họ Chu, là một thương nhân đến từ vùng khác.
Chị A được tạo hình là một người phụ nữ già trước tuối, hốc hác dù mới chỉ hơn hai mươi, không biết có phải là vì cuộc đời chị đã gặp quá nhiều đau thương hay không. Khi đến gặp chị A, nói một đoạn thoại dài, chị cho biết:
"Thật chẳng giấu gì các vị, đến chính tôi cũng không biết rõ lắm. Đêm trước khi chồng tôi bị bắt, chàng rất giận, uống mấy chung rượu đầy rồi lăn ra ngủ. Trong khi ngủ mớ còn nói gì mà: không, vợ tôi, còn khướt, tôi, ở đây."
Từ những chữ này, Lạc Minh Tịch và Tề Hàn Vũ phần nào đoán được nguyên nhân chính ông C ghim thù và bỏ tù
B rồi.
Ông C đi ngang qua, nhìn trúng chị A, muốn rước về làm vợ, nhưng chị A đã là vợ B, do đó B nổi cáu, bảo nếu gã còn trên đời thì ông C đừng hòng cưới được chị A.
Tuy nhiên, họ vẫn không chắc chắn lắm. Nhìn chị A, trông chị thật không giống thiếu nữ hoài xuân, một đối tượng đế cánh mày râu tranh giành. Nếu chị tươi tắn hơn, sáng sủa hơn, xinh xắn hơn, dáng người đẹp hơn, thì may ra...
Mà chị chẳng hề có những thứ trên.
Vậy vì sao B bị bắt?
Tề Hàn Vũ không biết, cậu quyết định kéo Lạc Minh Tịch đi hỏi thăm về ông thương nhân họ Chu kia.
Ông C khá nổi tiếng ở Thành Ô, chỉ bởi ông ta là thương nhân vừa vung tiền mua đứt cửa tiệm bán đồ trang sức lớn nhất thành.
Tóm lại, ông C cực giàu, siêu giàu.
Người nào cũng có một vài ham muốn nào đó, kể cả người giàu nứt đố đổ vách. May mắn thay, khi vừa làm xong nhiệm vụ phụ bắt trộm hộ bà bán rau, hai người nhận được một manh mối lớn.
NPC bà bán rau rất lắm chuyện, chắc bà phải biết đến 90% tin đồn nhảm ở Thành Ô, nhờ vậy mà họ nghe được tin ông C đang bỏ vốn lớn tìm thuốc trường sinh.
Ông ta muốn sống lâu trên đống vàng ấy mà.
Trên đời không có thuốc trường sinh, kể cả game cũng không tạo thứ này. Đến tận bây giờ, nó vẫn chỉ là một khái niệm. Điều đó không có nghĩa là không có tin đồn về loại thuốc này, đặc biệt là thành phần làm ra nó.
Tề Hàn Vũ cho rằng, chỉ cần đi theo manh mối này, chắc chắn sẽ tìm được lý do vì sao B bị bắt.
Lạc Minh Tịch lại nghĩ thế này, chẳng bằng đột nhập vào tù thăm B, hỏi thì sẽ biết thôi.
Tề Hàn Vũ chiều theo ý cô, đi gặp B trước. Vẻ ngoài của B là một người đàn ông ngoài ba mươi, dáng người mập mạp, râu ria mấy ngày chưa cạo, tóc tai rối bời. Đời sống trong tù của gã có lẽ không được ổn lắm, nom gã uể oải chẳng muốn nói gì.
Gã câm như hến, dù Lạc Minh Tịch có hỏi thế nào thì cũng không chịu nói. Bị làm phiền quá, gã gào lên: "Bố tổ sư, tao đếch biết!"
Lạc Minh Tịch bĩu môi, ủ rũ theo Tề Hàn Vũ đi tìm manh mối về nguyên liệu làm ra thuốc trường sinh.
Tề Hàn Vũ buồn cười, vươn tay sang ghế bên cạnh, vuốt tóc Lạc Minh Tịch. Tóc cô mềm mại, óng mượt, sờ rất thích, làm cậu chẳng muốn rời tay chút nào. Cậu nói: "Tịch Nhi không muốn chơi cùng tôi nữa hử?"
Lạc Minh Tịch rối rít lắc đầu: "Đâu... đâu có đâu."
"Vậy sao em lại xị mặt thế? Xấu lắm đó."
Lạc Minh Tịch nói, giọng buồn buồn: "Tốn não quá à..."
Tề Hàn Vũ phì cười, té ra là cô nàng lười nghĩ đấy mà, có khi hôm nay vừa thi học kỳ xong, cô muốn để bộ não nghỉ ngơi.
Cậu nhéo nhéo má cô, giọng như dỗ em bé: "Được rồi, vậy thì để anh Hàn Vũ cân team nhé, dắt em hoàn thành nhiệm vụ, em không cần làm gì hết, được không?"
Không còn gì bằng.
Lạc Minh Tịch cười tươi, lại tràn đầy sức sống tiếp tục chơi game.
Phần chuyện sau đó cũng rất đơn giản.
Người ta đồn rằng, một trong những nguyên liệu làm ra thuốc trường sinh là toàn bộ máu trong cơ thể của một tộc người. Mà chị A, hay còn gọi là Ảnh Nguyệt, chính là tộc nhân cuối cùng trong tộc. Cha mẹ chị mất sớm, không phải vì bệnh, mà là vì bị hãm hại, thân xác bị bán đi để làm "thuốc trường sinh". Ông C muốn sống lâu, hiển nhiên cũng nghe qua bài thuốc, đi khắp nơi tìm nguyên liệu cuối cùng, rồi phát hiện chị A. Ông C ngỏ ý muốn mua chị về, còn kể hết mọi thứ cho B, định dùng lợi ích dụ dỗ gã. B biết chuyện, ấy vậy mà kiên quyết không đồng ý, còn giơ dao dọa chém C để ông ta khỏi ước ao loại thuốc vô lý như vậy. Ai ngờ, ông C dùng tiền buộc quan lại địa phương bắt B, chủ yếu là để chị A một mình, tiện cho ông ta làm chị biến mất khỏi cõi đời này.
Sự thật được phơi bày, chị A và B được đoàn tụ với nhau, còn ông C phải trả giá đắt.
Cái kết của câu chuyện ngắn cụt lủn, Lạc Minh Tịch có phần mất hứng, nhưng được cái, cô hiểu thông điệp của câu chuyện này.
Chị A và B yêu nhau thật lòng. B bị đổ oan, bị vào tù ra tội, chị A không những không rời bỏ, còn chạy vạy khắp nơi kêu oan, một mực chờ chồng ra tù, quay về cuộc sống bình thường. Chị A có "giá" đến vậy, B chẳng liếc mắt lấy một cái, nhất quyết không bán vợ, không nhận những lợi ích xàm xí trong lời của ông C.
Trong cuộc sống, có biết bao nhiêu cặp đôi vì lợi ích của bản thân mà hai người đôi ngả, thậm chí còn không ngần ngại hãm hại nhau.
Một đôi vợ chồng bình thường như chị A và tên bán thịt B, lại có được loại tình cảm đáng trân trọng như vậy, thật ngưỡng mộ biết bao.
Chuyện tình này còn đẹp hơn chuyện tình của Hoàng Hạo Thiên và Bạch Tuyết Mai.
Ở mà khoan! Hình như cô vừa có một phát hiện mới rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.