Bị Lưu Đày, Nàng Mang Theo Dị Năng Không Gian Về Làm Ruộng

Chương 34:

Tình Thiện

20/11/2024

“Chúng tôi chỉ xin để đám phạm nhân ở lại trong hàng rào của trạm dịch nghỉ tạm một đêm. Sáng mai trời vừa sáng là chúng tôi đi ngay. Còn nữa, mong đại nhân cho chúng tôi mượn chút bếp núc để nấu một bữa.”

Nói xong, Vương Cây Cột ngước mắt nhìn vị dịch thừa, ánh mắt đầy vẻ cầu khẩn.

Nếu bỏ qua vẻ ngoài của hắn, ánh mắt ấy quả thực rất đáng thương. Nhưng khổ thay, Vương Cây Cột lại là một người đàn ông cao lớn, da ngăm đen, thân hình vạm vỡ như cột đình. Trông hắn như một hắc tháp to lớn đứng giữa đám đông, vậy mà lại dùng ánh mắt nũng nịu như con chó con nhìn chủ.

Dịch thừa thoáng chấn động, không nói một lời, gật đầu lia lịa. Ông sợ nếu mình chậm trễ, gương mặt nghiêm nghị của mình sẽ không giữ nổi mà phá ra cười mất.

Một người đàn ông giống hệt Lý Quỳ mà lại làm bộ như nãi cẩu? Trời đất ơi, tha cho ta đi, không thì ta cười chết mất!

Vừa gật đầu xong, dịch thừa lập tức quay người, bước nhanh vào phía trong.

Nếu hỏi vì sao ông đi vội như thế, thì là vì phải tìm một nơi khuất người để cười trộm vài tiếng. Nghĩ tới cảnh vừa rồi, ông không khỏi xấu hổ thay cho mình. Đường đường là một vị quan, đã làm tổ phụ, vậy mà lại để lộ tám cái răng cửa trước mặt bao nhiêu người, thật sự là tổn hại phong nhã.

Huống chi, tám cái răng cửa ấy dạo gần đây lại còn rụng mất một cái, thành thử càng không thể để người ngoài thấy.

Thừa dịp những người khác còn chưa bước vào trạm dịch, dịch thừa nhanh chân chiếm trước vị trí có lợi thế.

Mọi người thấy ông ta đáp ứng rất nhanh rồi lập tức xoay người chạy mất, ai nấy đều có chút bối rối. Chỉ có Giang Đầu Nhi đứng một bên nhịn cười, nhìn mấy sợi râu lưa thưa của ông dịch thừa rung lên mà phải cố gắng kiềm chế.

Phía sau, những người khác không nhìn thấy được cảnh tượng “mềm yếu đáng thương” của Vương Cây Cột lúc nãy, nhưng Giang Đầu Nhi thì thấy rất rõ. Giờ đây, hắn thậm chí còn muốn khoác vai dịch thừa, kéo ông ta vào chỗ kín đáo mà cười cho thỏa.

Nhưng dù sao Vương Cây Cột cũng là người dưới quyền hắn, Giang Đầu Nhi không tiện làm quá, đành ra vẻ nghiêm túc mà phân công công việc cho mọi người.

Cuối cùng, cả đoàn cũng được nghỉ ngơi. Nhìn người nhà họ Mạnh nằm la liệt trên mặt đất, mệt mỏi như những con chó vừa bị đánh gục, Mạnh Khánh Bình vẫn giữ thói quen như trước, dẫn theo mấy đứa nhỏ tìm một góc sạch sẽ ngồi xuống.



Phó Tâm Từ ôm Vũ Nhi ngồi dựa vào tổ phụ, nhắm mắt lại không muốn nhúc nhích. Không bao lâu sau, nàng đã thiếp đi, phát ra những tiếng ngáy nhỏ.

Tề Hạ thì chẳng còn chút hơi sức nào, nằm nghiêng một bên cạnh Mạnh Khánh Bình, chẳng mấy chốc đã khoe ra dáng ngủ hình chữ X độc đáo của mình.

Anh chị em nhà họ Mạnh thì mệt tới mức chẳng còn biết mình là ai, tựa sát vào nhau rồi ngủ say như chết.

Chỉ còn mỗi Vũ Nhi là còn tỉnh táo một chút. Nhìn tổ phụ, tỷ tỷ và cả Tề ca ca đều đã ngủ, cậu ngoan ngoãn dựa vào lòng tổ phụ rồi từ từ nhắm mắt lại.

Đêm ở chân núi lớn mát mẻ hơn hẳn những nơi khác. Thỉnh thoảng, tiếng tru của dã thú từ xa vọng lại, nghe rợn cả người.

Phó Tâm Từ mới đến nơi, giấc ngủ cũng chẳng yên. Nghe tiếng thú gầm từ xa, nàng lập tức mở mắt, cảnh giác hẳn lên.

Mạnh Khánh Bình thấy cháu gái tỉnh giấc, đoán được là nàng bị tiếng thú dọa, liền vỗ nhẹ vào lưng nàng, thấp giọng trấn an:

“Từ Nhi, ngủ đi, không sao đâu. Đám dã thú đó đều ở sâu trong núi, cách xa chỗ chúng ta lắm.”

Phó Tâm Từ khẽ “vâng” một tiếng, ánh mắt bớt đi vẻ phòng bị.

“Từ Nhi, mau ngủ đi. Trời sáng là chúng ta lại phải lên đường.”

“Vâng.” Nàng đáp, rồi vô tình liếc thấy chiếc đèn lồng treo trên cổng trạm dịch, ánh sáng u ám của nó lay động không gió, khiến nàng cảm thấy bất an.

Nhìn tổ phụ gầy yếu, xương sườn lộ rõ, Phó Tâm Từ thầm nghĩ, ánh mắt lướt qua mọi người xung quanh. Sau đó, nàng lặng lẽ từ không gian lấy ra một hộp sữa bò, khẽ khàng đặt vào tay tổ phụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bị Lưu Đày, Nàng Mang Theo Dị Năng Không Gian Về Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook