Chương 47: Không Ngờ Tới (1)
Lâm Mĩ Thi
13/12/2016
Thứ 2 tuần sau, một ngày đẹp trời.
Sau cuộc họp kết thúc lúc 10 giờ 30, Từ Dịch Phàm trở về phòng làm việc, Tống Nhã Nhược cũng đi theo anh.
- Nói cho tôi biết, vì sao kế hoạch thâu tóm dự án 802 lại bị lộ? Tại sao lần này chúng ta thất bại? Mọi việc ban đầu không phải là chúng ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng rồi hay sao?
Từ Dịch Phàm vừa ngồi xuống bàn làm việc vừa hỏi Tống Nhã Nhược đang đứng đối diện.
- Tại sao anh hỏi em? Anh cho rằng trong chuyện chúng ta mất dự án ấy, em biết được bao nhiêu à?
Tống Nhã Nhược nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng của Từ Dịch Phàm mà hỏi, giọng nói không hề vui chút nào.
- Dự án này tôi đã chuẩn bị mất 6 tháng, rất kỹ lưỡng và gần như là không để xảy ra bất kỳ một sai sót nào cả, dù là nhỏ nhất. Em cũng là một trong số những người tham gia sắp xếp, chuẩn bị cho dự án này. Đừng nói với tôi là em không biết việc liên quan đến dự án này.
- Vì em là người tham gia mà anh cho rằng việc dự án này bị lộ ra là do em sao? Từ Dịch Phàm, anh đang muốn đổ tội cho em hay sao đây hả? Thế còn những người kia thì sao? Sao anh không nghi ngờ họ mà lại nghi ngờ em vậy? Hóa ra em không đáng tin như vậy? Chẳng phải anh nói em là người mà anh tin tưởng nhất hay sao?
- Chính vì em là người mà tôi tin tưởng nhất nên tôi mới càng có lý do nghi ngờ em đầu tiên.
- Cái gì? Từ Dịch Phàm, anh đang nói cái quái gì thế hả? Anh như vậy mà nói là tin tưởng em sao?
Tống Nhã Nhược tỏ vẻ kinh ngạc. Cô ta nhíu mày lại, không thể tin được cô ta quen Từ Dịch Phàm bao nhiêu năm nay nhưng đến cuối cùng người anh nghi ngờ đầu tiên lại là cô ta.
Từ Dịch Phàm đứng dậy đi đến gần chỗ Tống Nhã Nhược, hỏi một cách hết sức lạnh lùng:
- Tôi không nghĩ là em lại trở nên như thế này. Nói cho tôi biết lý do em phải làm như vậy? Bao nhiêu năm qua tôi thật sự tin tưởng em nên mới tiết lộ cho em nhiều bí mật mà tôi chẳng nói với ai cả. Nhưng thật sự không ngờ, tôi tin tưởng em bao nhiêu thì em lại khiến tôi thất vọng bấy nhiêu. Tống Nhã Nhược, tôi không ngờ những chuyện này có thể xảy ra như thế. Em nói xem, tôi nên nghĩ gì về em đây hả?
- Anh thật sự muốn em nói gì? Nói ra sự thật sao? Em kiếm đâu ra lý do để nói chứ? Anh nói anh tin tưởng em, những lời nói ấy rốt cuộc là thật hay giả đây? Chẳng phải bây giờ anh đang nghi ngờ em hay sao? Từ Dịch Phàm, chuyện này em cũng ngạc nhiên không kém anh đâu.
Tống Nhã Nhược quay sang nhìn Từ Dịch Phàm, đôi mắt ngấn nước. Cô ta giả bộ đáng thương vô tội.
- Chuyện này có liên quan gì đến Phùng Lộ Phi không? Nếu như có liên quan đến cô ấy…
- Ý anh là gì? Phùng Lộ Phi sao? Anh lại đang cho rằng em cố ý muốn cố ý hãm hại Phùng Lộ Phi?
- Em đừng nghĩ rằng những việc em đã làm thì tôi đây không biết gì cả. Tôi biết rõ rằng em làm những chuyện như vậy cũng chỉ có một nguyên do thôi. Tôi cũng đã nói với em lần trước rồi Tống Nhã Nhược, chắc hẳn là em vẫn còn nhớ, mối quan hệ giữa tôi và em nên chấm dứt, nó sẽ chẳng đi đến đâu cả. Tốt nhất là không nên kéo dài.
- Đúng, anh nói rất đúng. Chuyện để lộ dự án 802 là do em làm đấy thì sao nào? Anh nên trách Phùng Lộ Phi thì hơn, vì cô ta mà anh để mất dự án lớn nhất thành phố A.
Từ Dịch Phàm cười nhếch mép:
- Thì ra là vậy...
- Từ Dịch Phàm, rốt cuộc em có điểm gì không bằng Phùng Lộ Phi chứ? Tại sao anh lại bỏ em để kết hôn với Phùng Lộ Phi? Bao nhiêu năm nay, anh coi Tống Nhã Nhược em là gì đây hả? Anh nghĩ em như thế nào? Rốt cuộc là như thế nào? Anh nói đi, nói cho rõ đi.
- Cho dù không kết hôn với Phùng Lộ Phi, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn với em.
Giọt nước mắt rơi xuống, Tống Nhã Nhược nhanh chóng gạt đi, cô ta với gương mặt đáng thương nhìn Từ Dịch Phàm:
- Từ Dịch Phàm, anh hãy trả lời cho em một vấn đề, rốt cuộc là anh có yêu em không?
- Đừng hỏi tôi vấn đề đó.
- Được lắm..
Tống Nhã Nhược quay đầu định bỏ đi thì Từ Dịch Phàm nói:
- Dự án 802 đã bị lộ rồi, em cho rằng tôi sẽ mất dự án đó dễ dàng như vậy sao hả? Em ở bên tôi như vậy nhưng có vẻ như em chẳng hiểu tôi một chút nào thì phải. Tôi đã tính trước mọi khả năng sẽ xảy ra với dự án này rồi. Ngày mai em sẽ được thấy tin tức tập đoàn Kiến Hưng tuyên bố phá sản hoàn toàn, người bạn thân lâu năm nhất của em, chủ tập đoàn Kiến Hưng là Mạc Kiến Huy sẽ mất tất cả.
Sau cuộc họp kết thúc lúc 10 giờ 30, Từ Dịch Phàm trở về phòng làm việc, Tống Nhã Nhược cũng đi theo anh.
- Nói cho tôi biết, vì sao kế hoạch thâu tóm dự án 802 lại bị lộ? Tại sao lần này chúng ta thất bại? Mọi việc ban đầu không phải là chúng ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng rồi hay sao?
Từ Dịch Phàm vừa ngồi xuống bàn làm việc vừa hỏi Tống Nhã Nhược đang đứng đối diện.
- Tại sao anh hỏi em? Anh cho rằng trong chuyện chúng ta mất dự án ấy, em biết được bao nhiêu à?
Tống Nhã Nhược nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng của Từ Dịch Phàm mà hỏi, giọng nói không hề vui chút nào.
- Dự án này tôi đã chuẩn bị mất 6 tháng, rất kỹ lưỡng và gần như là không để xảy ra bất kỳ một sai sót nào cả, dù là nhỏ nhất. Em cũng là một trong số những người tham gia sắp xếp, chuẩn bị cho dự án này. Đừng nói với tôi là em không biết việc liên quan đến dự án này.
- Vì em là người tham gia mà anh cho rằng việc dự án này bị lộ ra là do em sao? Từ Dịch Phàm, anh đang muốn đổ tội cho em hay sao đây hả? Thế còn những người kia thì sao? Sao anh không nghi ngờ họ mà lại nghi ngờ em vậy? Hóa ra em không đáng tin như vậy? Chẳng phải anh nói em là người mà anh tin tưởng nhất hay sao?
- Chính vì em là người mà tôi tin tưởng nhất nên tôi mới càng có lý do nghi ngờ em đầu tiên.
- Cái gì? Từ Dịch Phàm, anh đang nói cái quái gì thế hả? Anh như vậy mà nói là tin tưởng em sao?
Tống Nhã Nhược tỏ vẻ kinh ngạc. Cô ta nhíu mày lại, không thể tin được cô ta quen Từ Dịch Phàm bao nhiêu năm nay nhưng đến cuối cùng người anh nghi ngờ đầu tiên lại là cô ta.
Từ Dịch Phàm đứng dậy đi đến gần chỗ Tống Nhã Nhược, hỏi một cách hết sức lạnh lùng:
- Tôi không nghĩ là em lại trở nên như thế này. Nói cho tôi biết lý do em phải làm như vậy? Bao nhiêu năm qua tôi thật sự tin tưởng em nên mới tiết lộ cho em nhiều bí mật mà tôi chẳng nói với ai cả. Nhưng thật sự không ngờ, tôi tin tưởng em bao nhiêu thì em lại khiến tôi thất vọng bấy nhiêu. Tống Nhã Nhược, tôi không ngờ những chuyện này có thể xảy ra như thế. Em nói xem, tôi nên nghĩ gì về em đây hả?
- Anh thật sự muốn em nói gì? Nói ra sự thật sao? Em kiếm đâu ra lý do để nói chứ? Anh nói anh tin tưởng em, những lời nói ấy rốt cuộc là thật hay giả đây? Chẳng phải bây giờ anh đang nghi ngờ em hay sao? Từ Dịch Phàm, chuyện này em cũng ngạc nhiên không kém anh đâu.
Tống Nhã Nhược quay sang nhìn Từ Dịch Phàm, đôi mắt ngấn nước. Cô ta giả bộ đáng thương vô tội.
- Chuyện này có liên quan gì đến Phùng Lộ Phi không? Nếu như có liên quan đến cô ấy…
- Ý anh là gì? Phùng Lộ Phi sao? Anh lại đang cho rằng em cố ý muốn cố ý hãm hại Phùng Lộ Phi?
- Em đừng nghĩ rằng những việc em đã làm thì tôi đây không biết gì cả. Tôi biết rõ rằng em làm những chuyện như vậy cũng chỉ có một nguyên do thôi. Tôi cũng đã nói với em lần trước rồi Tống Nhã Nhược, chắc hẳn là em vẫn còn nhớ, mối quan hệ giữa tôi và em nên chấm dứt, nó sẽ chẳng đi đến đâu cả. Tốt nhất là không nên kéo dài.
- Đúng, anh nói rất đúng. Chuyện để lộ dự án 802 là do em làm đấy thì sao nào? Anh nên trách Phùng Lộ Phi thì hơn, vì cô ta mà anh để mất dự án lớn nhất thành phố A.
Từ Dịch Phàm cười nhếch mép:
- Thì ra là vậy...
- Từ Dịch Phàm, rốt cuộc em có điểm gì không bằng Phùng Lộ Phi chứ? Tại sao anh lại bỏ em để kết hôn với Phùng Lộ Phi? Bao nhiêu năm nay, anh coi Tống Nhã Nhược em là gì đây hả? Anh nghĩ em như thế nào? Rốt cuộc là như thế nào? Anh nói đi, nói cho rõ đi.
- Cho dù không kết hôn với Phùng Lộ Phi, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn với em.
Giọt nước mắt rơi xuống, Tống Nhã Nhược nhanh chóng gạt đi, cô ta với gương mặt đáng thương nhìn Từ Dịch Phàm:
- Từ Dịch Phàm, anh hãy trả lời cho em một vấn đề, rốt cuộc là anh có yêu em không?
- Đừng hỏi tôi vấn đề đó.
- Được lắm..
Tống Nhã Nhược quay đầu định bỏ đi thì Từ Dịch Phàm nói:
- Dự án 802 đã bị lộ rồi, em cho rằng tôi sẽ mất dự án đó dễ dàng như vậy sao hả? Em ở bên tôi như vậy nhưng có vẻ như em chẳng hiểu tôi một chút nào thì phải. Tôi đã tính trước mọi khả năng sẽ xảy ra với dự án này rồi. Ngày mai em sẽ được thấy tin tức tập đoàn Kiến Hưng tuyên bố phá sản hoàn toàn, người bạn thân lâu năm nhất của em, chủ tập đoàn Kiến Hưng là Mạc Kiến Huy sẽ mất tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.