Chương 109: Sau 3 Năm Là Một Điều Bất Ngờ (1)
Lâm Mĩ Thi
26/12/2016
3 năm sau... Tập đoàn Từ Thị.
Sau 3 năm, Tập đoàn Từ Thị ngày càng phát triển mạnh hơn trước, vị trí trong giới kinh doanh càng ngày càng vững chắc khiến nhiều người phải nể phục. Và quan trọng hơn, Từ Thị có được vị trí “bất khả chiến bại” như ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ có Từ Dịch Phàm.
Ở bên ngoài kia, thư ký của Từ Dịch Phàm đang đưa một người đàn ông và một người phụ nữ đi đến phòng Tổng giám đốc. Nhìn vẻ kính cẩn cũng như thái độ rất nghiêm túc của cô thư ký này thì hình như hai người kia là những người có vị thế không hề nhỏ.
- Tổng giám đốc, Tổng giám đốc Châu của Tập đoàn Thiên Thành cùng cố vấn Đàm đã đến rồi ạ.
Trước phòng Tổng giám đốc, cô thư ký lên tiếng nói, giọng vừa đủ để Từ Dịch Phàm bên trong nghe thấy.
Từ Dịch Phàm đang ngồi làm việc ở bên trong, không ngẩng đầu lên, chỉ nói vọng ra:
- Mời họ vào.
- Vâng.
Rồi cô thư ký quay sang bên hai người kia, mỉm cười nói:
- Châu Tổng, cố vấn Đàm, xin mời!
Cô thư ký nhẹ nhàng đẩy cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc, mời vị Châu Tổng và cố vấn Đàm kia vào bên trong. Cùng lúc này, Từ Dịch Phàm cũng đứng dậy tiếp đón:
- Châu Tổng, rất vui khi anh đã đến.
- Chào anh, chúng tôi cũng thật sự rất hân hạnh khi được gặp Từ Tổng giám đốc như thế này.
Màn chào hỏi hết sức bình thường nhưng... Từ Dịch Phàm dường như lại không quan tâm nhiều đến màn chào hỏi ấy, điều anh quan tâm nhất chính là cô gái ở bên cạnh vị Châu Tổng kia. Cô gái đó khiến anh rất bất ngờ, bất ngờ đến nỗi nhìn chằm chằm.
Lộ Phi? Là Lộ Phi?
Đó là những gì mà Từ Dịch Phàm đang suy nghĩ bây giờ. Cô gái bên cạnh Châu Tổng này, cô ấy... rất giống Phùng Lộ Phi. Không thể nào. Không thể nào có chuyện như thế được. Nhưng… liệu cô gái này và Phùng Lộ Phi… có quan hệ gì không?
- Từ Tổng, lần đầu tiên gặp mặt. Tôi là Đàm Lệ Linh, cố vấn kinh tế tài chính của tập đoàn Thiên Thành.
Đàm Lệ Linh biết Từ Dịch Phàm vẫn đang nhìn chằm chằm mình, cô cũng cảm thấy rất tò mò không hiểu vì sao lại như vậy nên cũng nhanh chóng chào hỏi anh một cách lịch sự nhất. Có thể đối với nhiều người, cách nhìn này của Từ Dịch Phàm sẽ khiến họ cho rằng anh không phải là một người tử tế gì. Nhưng Đàm Lệ Linh biết rằng, Từ Dịch Phàm anh chắc chắn không phải loại người đó, cách nhìn của anh không phải như vậy, tuy nhiên ý nghĩ sâu xa trong con mắt ấy cô lại không đoán ra được.
- Đàm Lệ Linh?
Từ Dịch Phàm bất giác nói. Cô gái này tên là Đàm Lệ Linh ư? Hơn nữa còn là cố vấn kinh tế tài chính của Thiên Thành? Tự dưng anh lại muốn cười chính bản thân mình.
- Từ Tổng? - Thấy biểu hiện khác thường của Từ Dịch Phàm, Châu Tổng kia lên tiếng.
- À... Thật sự xin lỗi... mời hai vị ngồi.
Cùng lúc đó, thư ký vừa nãy mang trà và cafe vào, đặt ngay ngắn rồi nhanh chóng ra ngoài.
Người đàn ông ngồi đối diện với Từ Dịch Phàm lúc này Châu Kiến Thành, Tổng giám đốc của Tập đoàn Bất động sản Thiên Thành. Thiên Thành là tập đoàn đã được thành lập 10 năm nay, cũng là một cái tên xuất sắc trên thương trường. Mấy năm nay tập đoàn này rất được chú ý, có được nhiều thành tích khá tốt, vị trí trong giới kinh doanh cũng lên hơn trước nhiều.
Nhưng Từ Dịch Phàm vẫn chú ý nhiều tới Đàm Lệ Linh, cố vấn của Thiên Thành thay vì vị Tổng giám đốc Châu Kiến Thành kia. Thật sự không ngờ trên đời này lại có người giống Phùng Lộ Phi đến như vậy. Anh còn tưởng rằng Đàm Lệ Linh là chị em sinh đôi của Phùng Lộ Phi. Nhưng mà nghĩ lại thì Đàm Lệ Linh với Phùng Lộ Phi ngoài vẻ bề ngoài giống hệt nhau thì những cái khác đều không có gì giống cả.
Nếu như Phùng Lộ Phi của anh là một người chuộng cách ăn mặc đơn giản nhưng vẫn rất nổi bật thì Đàm Lệ Linh lại có vẻ như là người thích cách ăn mặc đầy vẻ quyến rũ và gợi cảm. Phùng Lộ Phi có cách nói khá đơn giản, có phần nhẹ nhàng thì Đàm Lệ Linh lại là một người rất biết cách ăn nói, cách nói thông minh và sắc bén của cô gái này có thể khiến người khác phải im lặng không thể nói gì. Phùng Lộ Phi là một người tính cách khá trẻ con, có phần ương bướng thì Đàm Lệ Linh, qua màn chào hỏi ngắn gọn vừa rồi, anh có thể nhận ra cô là người chín chắn, trưởng thành.
Phùng Lộ Phi và Đàm Lệ Linh... Vốn dĩ là hai người khác nhau, không thể là một người được!
- Từ Tổng, như chúng tôi đã liên hệ trước với bên anh thì chuyện về dự án xây dựng Quảng trường Thế Kỷ tại thành phố A chúng tôi rất quan tâm. Bên phía Thiên Thành chúng tôi rất muốn cùng Từ Thị hợp tác xây dựng Quảng trường này. Anh thấy như thế nào?
Mãi không thấy Từ Dịch Phàm nói tiếng nào, Châu Kiến Thành nhanh chóng lên tiếng nói thẳng vào vấn đề.
Sau 3 năm, Tập đoàn Từ Thị ngày càng phát triển mạnh hơn trước, vị trí trong giới kinh doanh càng ngày càng vững chắc khiến nhiều người phải nể phục. Và quan trọng hơn, Từ Thị có được vị trí “bất khả chiến bại” như ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ có Từ Dịch Phàm.
Ở bên ngoài kia, thư ký của Từ Dịch Phàm đang đưa một người đàn ông và một người phụ nữ đi đến phòng Tổng giám đốc. Nhìn vẻ kính cẩn cũng như thái độ rất nghiêm túc của cô thư ký này thì hình như hai người kia là những người có vị thế không hề nhỏ.
- Tổng giám đốc, Tổng giám đốc Châu của Tập đoàn Thiên Thành cùng cố vấn Đàm đã đến rồi ạ.
Trước phòng Tổng giám đốc, cô thư ký lên tiếng nói, giọng vừa đủ để Từ Dịch Phàm bên trong nghe thấy.
Từ Dịch Phàm đang ngồi làm việc ở bên trong, không ngẩng đầu lên, chỉ nói vọng ra:
- Mời họ vào.
- Vâng.
Rồi cô thư ký quay sang bên hai người kia, mỉm cười nói:
- Châu Tổng, cố vấn Đàm, xin mời!
Cô thư ký nhẹ nhàng đẩy cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc, mời vị Châu Tổng và cố vấn Đàm kia vào bên trong. Cùng lúc này, Từ Dịch Phàm cũng đứng dậy tiếp đón:
- Châu Tổng, rất vui khi anh đã đến.
- Chào anh, chúng tôi cũng thật sự rất hân hạnh khi được gặp Từ Tổng giám đốc như thế này.
Màn chào hỏi hết sức bình thường nhưng... Từ Dịch Phàm dường như lại không quan tâm nhiều đến màn chào hỏi ấy, điều anh quan tâm nhất chính là cô gái ở bên cạnh vị Châu Tổng kia. Cô gái đó khiến anh rất bất ngờ, bất ngờ đến nỗi nhìn chằm chằm.
Lộ Phi? Là Lộ Phi?
Đó là những gì mà Từ Dịch Phàm đang suy nghĩ bây giờ. Cô gái bên cạnh Châu Tổng này, cô ấy... rất giống Phùng Lộ Phi. Không thể nào. Không thể nào có chuyện như thế được. Nhưng… liệu cô gái này và Phùng Lộ Phi… có quan hệ gì không?
- Từ Tổng, lần đầu tiên gặp mặt. Tôi là Đàm Lệ Linh, cố vấn kinh tế tài chính của tập đoàn Thiên Thành.
Đàm Lệ Linh biết Từ Dịch Phàm vẫn đang nhìn chằm chằm mình, cô cũng cảm thấy rất tò mò không hiểu vì sao lại như vậy nên cũng nhanh chóng chào hỏi anh một cách lịch sự nhất. Có thể đối với nhiều người, cách nhìn này của Từ Dịch Phàm sẽ khiến họ cho rằng anh không phải là một người tử tế gì. Nhưng Đàm Lệ Linh biết rằng, Từ Dịch Phàm anh chắc chắn không phải loại người đó, cách nhìn của anh không phải như vậy, tuy nhiên ý nghĩ sâu xa trong con mắt ấy cô lại không đoán ra được.
- Đàm Lệ Linh?
Từ Dịch Phàm bất giác nói. Cô gái này tên là Đàm Lệ Linh ư? Hơn nữa còn là cố vấn kinh tế tài chính của Thiên Thành? Tự dưng anh lại muốn cười chính bản thân mình.
- Từ Tổng? - Thấy biểu hiện khác thường của Từ Dịch Phàm, Châu Tổng kia lên tiếng.
- À... Thật sự xin lỗi... mời hai vị ngồi.
Cùng lúc đó, thư ký vừa nãy mang trà và cafe vào, đặt ngay ngắn rồi nhanh chóng ra ngoài.
Người đàn ông ngồi đối diện với Từ Dịch Phàm lúc này Châu Kiến Thành, Tổng giám đốc của Tập đoàn Bất động sản Thiên Thành. Thiên Thành là tập đoàn đã được thành lập 10 năm nay, cũng là một cái tên xuất sắc trên thương trường. Mấy năm nay tập đoàn này rất được chú ý, có được nhiều thành tích khá tốt, vị trí trong giới kinh doanh cũng lên hơn trước nhiều.
Nhưng Từ Dịch Phàm vẫn chú ý nhiều tới Đàm Lệ Linh, cố vấn của Thiên Thành thay vì vị Tổng giám đốc Châu Kiến Thành kia. Thật sự không ngờ trên đời này lại có người giống Phùng Lộ Phi đến như vậy. Anh còn tưởng rằng Đàm Lệ Linh là chị em sinh đôi của Phùng Lộ Phi. Nhưng mà nghĩ lại thì Đàm Lệ Linh với Phùng Lộ Phi ngoài vẻ bề ngoài giống hệt nhau thì những cái khác đều không có gì giống cả.
Nếu như Phùng Lộ Phi của anh là một người chuộng cách ăn mặc đơn giản nhưng vẫn rất nổi bật thì Đàm Lệ Linh lại có vẻ như là người thích cách ăn mặc đầy vẻ quyến rũ và gợi cảm. Phùng Lộ Phi có cách nói khá đơn giản, có phần nhẹ nhàng thì Đàm Lệ Linh lại là một người rất biết cách ăn nói, cách nói thông minh và sắc bén của cô gái này có thể khiến người khác phải im lặng không thể nói gì. Phùng Lộ Phi là một người tính cách khá trẻ con, có phần ương bướng thì Đàm Lệ Linh, qua màn chào hỏi ngắn gọn vừa rồi, anh có thể nhận ra cô là người chín chắn, trưởng thành.
Phùng Lộ Phi và Đàm Lệ Linh... Vốn dĩ là hai người khác nhau, không thể là một người được!
- Từ Tổng, như chúng tôi đã liên hệ trước với bên anh thì chuyện về dự án xây dựng Quảng trường Thế Kỷ tại thành phố A chúng tôi rất quan tâm. Bên phía Thiên Thành chúng tôi rất muốn cùng Từ Thị hợp tác xây dựng Quảng trường này. Anh thấy như thế nào?
Mãi không thấy Từ Dịch Phàm nói tiếng nào, Châu Kiến Thành nhanh chóng lên tiếng nói thẳng vào vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.