Chương 51: Vào đoàn phim
Minh Giang (Táo)
27/09/2022
Mặc dù trước khi chào Phó Hi Du, Lam Khê đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng cô vẫn không che giấu nổi vẻ lúng túng trong ánh mắt. Tuy nhiên, cô cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, sau đó liếc nhìn cuốn kịch bản trên tay của anh.
Trợ lý Đồng Sơn chú ý đến hành động của cô nên liền giới thiệu.
“Cậu ấy là Phó Hi Du, diễn viên sẽ đóng vai nam chính Hàn Văn trong bộ phim này.” Đồng Sơn vừa nói vừa nhìn Lam Khê, sau đó lại liếc nhìn Phó Hi Du.
Thấy anh đang đứng bất động, không có ý định lên tiếng thì Đồng Sơn đành phải thay anh nói: “Rất mong được cô Lam Khê giúp đỡ trong lần hợp tác lần này.”
Lam Khê ngơ ngác.
Phó Hi Du đóng vai nam chính Hàn Văn ư?
Chẳng lẽ…
Lam Khê do dự, không dám nhìn thẳng vào mắt Phó Hi Du mà hỏi: “Anh là Dion sao?”
Phó Hi Du ngẩn người.
Sau đó vài giây, anh mới trả lời: “Đúng vậy.”
Chết tiệt!
Lam Khê chửi thề trong bụng, không thể nào ngờ tới số phận mình lại éo le đến nỗi phải đóng chung phim với bạn trai cũ. Đã vậy, cô và anh còn đóng vai người yêu của nhau?
Thật là ngớ ngẩn!
Lam Khê quay người rời đi, cố gắng che giấu cảm xúc khốn khổ của mình. Nào ngờ, trợ lý Đồng Sơn lại bước lên đi ngay bên cạnh cô, còn Phó Hi Du thì bước ngay phía sau khiến cho Lam Khê cực kỳ không thoải mái.
Cô không biết rằng lúc này, Phó Hi Du ở phía sau cô đang rất lo sợ.
Anh sợ cô sẽ rời khỏi đoàn làm phim này vì anh.
Tuy nhiên, Lam Khê đâu phải người thiếu chuyên nghiệp như vậy? Mà ký hợp đồng rồi, nói bỏ là bỏ được chắc?
Hơn nữa Lam Khê biết thế giới này rất nhỏ, đã không thể tránh thì có cố gắng mấy cũng chẳng tránh được việc mình sẽ gặp lại anh.
Nếu hôm nay chỉ vì anh mà từ bỏ một bộ phim hay, vậy mai sau cô cũng sẽ trốn chui trốn lủi nếu anh tham gia vào bộ phim nào đó mà cô để ý hay sao?
Cô việc gì phải làm thế chứ?
Càng muốn trốn càng chứng tỏ là mình yếu thế. Càng muốn chạy càng chứng tỏ bản thân đang có gánh nặng trong lòng.
Lam Khê là người dũng cảm đối mặt với gánh nặng, chống chọi với nỗi đau chứ không phải người nhút nhát sợ hãi bỏ chạy.
Dù sao bạn trai cũ cũng chỉ là quá khứ. Quá khứ buồn thì cố quên đi là được, không cần gì phải canh cánh trong lòng.
Đó là những gì Lam Khê tự động viên mình trong hoàn cảnh lúc này. Còn cô có thể dũng cảm hay không thì chính bản thân cô cũng không dám chắc.
…
Ba người Lam Khê, Phó Hi Du và Đồng Sơn bước vào trường quay, vô tình thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Vì Lam Khê trước đó đã đến đây chào hỏi mọi người rồi nên đa số ánh mắt ngạc nhiên lúc này đều hướng thẳng về Phó Hi Du.
Anh mặc áo phông quần jean vô cùng bình thường, nhưng khuôn mặt lại không hề bình thường chút nào.
Ngũ quan sắc nét, da trắng mũi cao, khuôn mặt toát ra vẻ lạnh lùng nhưng lại không hề kiêu căng. Trông anh hôm nay giống như một chàng hoàng tử đang đóng giả thành một người dân bình thường vậy.
Mà đã là một chàng hoàng tử, thì có xuất hiện ở đâu cũng như hạc giữa bầy gà, hoàn toàn dễ dàng hấp dẫn ánh nhìn của tất cả những người xung quanh.
Đạo diễn Tô Vy đang nói chuyện với các nhân viên trong đoàn lúc này cũng để ý thấy có người đến, liền quay đầu lại nhìn thì thấy Phó Hi Du.
Cô khá vui mừng, liền giơ tay lên vẫy vẫy.
“Di…” Nhớ ra gì đó, cô sửa lại, “Phó Hi Du! Nam chính của chúng ta đã đến rồi!”
Nghe thấy hai từ “nam chính”, mọi người trong đoàn làm phim vốn đang nhìn Phó Hi Du giờ lại càng nhìn kỹ hơn, ánh mắt dò xét đánh giá.
Lam Khê vừa rồi chú ý đến Tô Vy, thấy khẩu hình miệng của cô ấy rõ ràng định gọi là “Dion” nhưng lại chuyển thành “Phó Hi Du” nên cô có hơi để tâm.
Lúc này, Triệu Miên cùng trợ lý và thợ trang điểm riêng của Lam Khê đi đến. Thấy Phó Hi Du, Triệu Miên có chút kinh ngạc trước nhan sắc của anh. Trợ lý và thợ trang điểm của Lam Khê cũng ngây ngẩn mà nhìn chằm chằm anh chàng điển trai trước mặt.
Trong khi đó, trợ lý Đồng Sơn lúc này lại chỉ chú ý đến Triệu Miên.
Một lát sau.
Các diễn viên trong phim bắt đầu đi hóa trang.
Trong lúc Lam Khê thay đồ, Triệu Miên liền chuyển lời của Triệu Việt cho cô.
“Phó Hi Du đã dùng tên Dion lúc đi đăng ký casting. Nhưng sau khi xem xét kỹ càng, chú Việt tạm thời chưa muốn tiết lộ danh tính át chủ bài của công ty ra nên đã yêu cầu Tô Vy giữ bí mật chuyện Phó Hi Du là Dion.
Chú ấy cũng bảo chị dặn em hãy gọi anh ta là Phó Hi Du chứ đừng gọi là Dion, vì chú ấy muốn đợi thời điểm thích hợp rồi mới công bố thân phận của anh ta.”
Lam Khê cũng hiểu cách làm này của bố mình.
Hơn nữa cô cũng thấy cái tên Phó Hi Du gọi thuận miệng hơn nên dù có không nhắc nhở, cô cũng không phát âm ra cái từ Dion kia làm gì.
Trong lúc đó, Phó Hi Du sau khi thay xong trang phục đóng phim thì liền tìm đạo diễn Tô Vy nói chuyện một lúc. Sau đó, anh theo Đồng Sơn đi làm quen với vài diễn viên trong đoàn.
Mặc dù không thích giao tiếp, nhưng anh vẫn cố gắng nói chuyện thân thiện với mọi người.
Trịnh Mẫn từ lúc nhìn thấy anh bước vào phim trường cũng đã để ý rất nhiều đến anh. Thử hỏi một người đẹp trai, lại còn được nhận vai nam chính thì sao lại không khiến các bạn diễn nữ chú ý chứ?
Trịnh Mẫn lại là người rất thích ngắm trai đẹp nên liền nhiệt tình bắt chuyện:
“Phó Hi Du, anh thuộc công ty quản lý nào thế?”
Phó Hi Du lúc này đang nở một nụ cười miễn cưỡng. Nhưng nghe thấy Trịnh Mẫn bắt chuyện với mình, nụ cười xã giao trên môi anh ngay lập tức bị thu lại.
Anh chẳng thèm nhìn Trịnh Mẫn một cái mà quay sang nói chuyện với những người khác. Trịnh Mẫn tưởng anh chưa nghe thấy nên liền hỏi lại, nhưng anh vẫn xem như không nghe thấy gì.
Trợ lý Đồng Sơn thấy vậy liền đáp lại thay cho anh: “Phó Hi Du là người của công ty Việt Tuệ.”
Nhưng Trịnh Mẫn cũng không ngu đến nỗi không nhận ra Phó Hi Du có thành kiến với mình. Hơn nữa không chỉ có cô ta, mà mấy diễn viên xung quanh cũng cảm nhận được điều gì đó không bình thường.
Tuy nhiên vì thái độ Phó Hi Du cũng không quá rõ ràng, mà nhìn anh cũng không phải người dễ nói chuyện nên mọi người nghĩ chắc với nhiều người khác, anh cũng đối xử như vậy chứ không phải đặc biệt thù ghét gì Trịnh Mẫn.
Thế nhưng Trịnh Mẫn sau một hồi nghĩ ngợi thì nhớ ra Đồng Sơn vừa nói Phó Hi Du là người của công ty Việt Tuệ. Mà Lam Khê lại là con gái chủ tịch công ty của Phó Hi Du, vì vậy Phó Hi Du chắc hẳn sẽ muốn nịnh nọt Lam Khê.
Còn Trịnh Mẫn thì sao?
Cô ta ghét Lam Khê, còn ekip của cô ta thì đã từng tung tin bôi nhọ Lam Khê. Thế nên, Phó Hi Du chắc hẳn vì đứng về phe Lam Khê nên mới giở ra thái độ này với cô ta.
Trịnh Mẫn nghĩ đê đây thì lén lườm Phó Hi Du một cái, thầm nghĩ nhất định sẽ khiến cho Phó Hi Du phải hối hận vì dám có thái độ như vậy với mình.
Trợ lý Đồng Sơn chú ý đến hành động của cô nên liền giới thiệu.
“Cậu ấy là Phó Hi Du, diễn viên sẽ đóng vai nam chính Hàn Văn trong bộ phim này.” Đồng Sơn vừa nói vừa nhìn Lam Khê, sau đó lại liếc nhìn Phó Hi Du.
Thấy anh đang đứng bất động, không có ý định lên tiếng thì Đồng Sơn đành phải thay anh nói: “Rất mong được cô Lam Khê giúp đỡ trong lần hợp tác lần này.”
Lam Khê ngơ ngác.
Phó Hi Du đóng vai nam chính Hàn Văn ư?
Chẳng lẽ…
Lam Khê do dự, không dám nhìn thẳng vào mắt Phó Hi Du mà hỏi: “Anh là Dion sao?”
Phó Hi Du ngẩn người.
Sau đó vài giây, anh mới trả lời: “Đúng vậy.”
Chết tiệt!
Lam Khê chửi thề trong bụng, không thể nào ngờ tới số phận mình lại éo le đến nỗi phải đóng chung phim với bạn trai cũ. Đã vậy, cô và anh còn đóng vai người yêu của nhau?
Thật là ngớ ngẩn!
Lam Khê quay người rời đi, cố gắng che giấu cảm xúc khốn khổ của mình. Nào ngờ, trợ lý Đồng Sơn lại bước lên đi ngay bên cạnh cô, còn Phó Hi Du thì bước ngay phía sau khiến cho Lam Khê cực kỳ không thoải mái.
Cô không biết rằng lúc này, Phó Hi Du ở phía sau cô đang rất lo sợ.
Anh sợ cô sẽ rời khỏi đoàn làm phim này vì anh.
Tuy nhiên, Lam Khê đâu phải người thiếu chuyên nghiệp như vậy? Mà ký hợp đồng rồi, nói bỏ là bỏ được chắc?
Hơn nữa Lam Khê biết thế giới này rất nhỏ, đã không thể tránh thì có cố gắng mấy cũng chẳng tránh được việc mình sẽ gặp lại anh.
Nếu hôm nay chỉ vì anh mà từ bỏ một bộ phim hay, vậy mai sau cô cũng sẽ trốn chui trốn lủi nếu anh tham gia vào bộ phim nào đó mà cô để ý hay sao?
Cô việc gì phải làm thế chứ?
Càng muốn trốn càng chứng tỏ là mình yếu thế. Càng muốn chạy càng chứng tỏ bản thân đang có gánh nặng trong lòng.
Lam Khê là người dũng cảm đối mặt với gánh nặng, chống chọi với nỗi đau chứ không phải người nhút nhát sợ hãi bỏ chạy.
Dù sao bạn trai cũ cũng chỉ là quá khứ. Quá khứ buồn thì cố quên đi là được, không cần gì phải canh cánh trong lòng.
Đó là những gì Lam Khê tự động viên mình trong hoàn cảnh lúc này. Còn cô có thể dũng cảm hay không thì chính bản thân cô cũng không dám chắc.
…
Ba người Lam Khê, Phó Hi Du và Đồng Sơn bước vào trường quay, vô tình thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Vì Lam Khê trước đó đã đến đây chào hỏi mọi người rồi nên đa số ánh mắt ngạc nhiên lúc này đều hướng thẳng về Phó Hi Du.
Anh mặc áo phông quần jean vô cùng bình thường, nhưng khuôn mặt lại không hề bình thường chút nào.
Ngũ quan sắc nét, da trắng mũi cao, khuôn mặt toát ra vẻ lạnh lùng nhưng lại không hề kiêu căng. Trông anh hôm nay giống như một chàng hoàng tử đang đóng giả thành một người dân bình thường vậy.
Mà đã là một chàng hoàng tử, thì có xuất hiện ở đâu cũng như hạc giữa bầy gà, hoàn toàn dễ dàng hấp dẫn ánh nhìn của tất cả những người xung quanh.
Đạo diễn Tô Vy đang nói chuyện với các nhân viên trong đoàn lúc này cũng để ý thấy có người đến, liền quay đầu lại nhìn thì thấy Phó Hi Du.
Cô khá vui mừng, liền giơ tay lên vẫy vẫy.
“Di…” Nhớ ra gì đó, cô sửa lại, “Phó Hi Du! Nam chính của chúng ta đã đến rồi!”
Nghe thấy hai từ “nam chính”, mọi người trong đoàn làm phim vốn đang nhìn Phó Hi Du giờ lại càng nhìn kỹ hơn, ánh mắt dò xét đánh giá.
Lam Khê vừa rồi chú ý đến Tô Vy, thấy khẩu hình miệng của cô ấy rõ ràng định gọi là “Dion” nhưng lại chuyển thành “Phó Hi Du” nên cô có hơi để tâm.
Lúc này, Triệu Miên cùng trợ lý và thợ trang điểm riêng của Lam Khê đi đến. Thấy Phó Hi Du, Triệu Miên có chút kinh ngạc trước nhan sắc của anh. Trợ lý và thợ trang điểm của Lam Khê cũng ngây ngẩn mà nhìn chằm chằm anh chàng điển trai trước mặt.
Trong khi đó, trợ lý Đồng Sơn lúc này lại chỉ chú ý đến Triệu Miên.
Một lát sau.
Các diễn viên trong phim bắt đầu đi hóa trang.
Trong lúc Lam Khê thay đồ, Triệu Miên liền chuyển lời của Triệu Việt cho cô.
“Phó Hi Du đã dùng tên Dion lúc đi đăng ký casting. Nhưng sau khi xem xét kỹ càng, chú Việt tạm thời chưa muốn tiết lộ danh tính át chủ bài của công ty ra nên đã yêu cầu Tô Vy giữ bí mật chuyện Phó Hi Du là Dion.
Chú ấy cũng bảo chị dặn em hãy gọi anh ta là Phó Hi Du chứ đừng gọi là Dion, vì chú ấy muốn đợi thời điểm thích hợp rồi mới công bố thân phận của anh ta.”
Lam Khê cũng hiểu cách làm này của bố mình.
Hơn nữa cô cũng thấy cái tên Phó Hi Du gọi thuận miệng hơn nên dù có không nhắc nhở, cô cũng không phát âm ra cái từ Dion kia làm gì.
Trong lúc đó, Phó Hi Du sau khi thay xong trang phục đóng phim thì liền tìm đạo diễn Tô Vy nói chuyện một lúc. Sau đó, anh theo Đồng Sơn đi làm quen với vài diễn viên trong đoàn.
Mặc dù không thích giao tiếp, nhưng anh vẫn cố gắng nói chuyện thân thiện với mọi người.
Trịnh Mẫn từ lúc nhìn thấy anh bước vào phim trường cũng đã để ý rất nhiều đến anh. Thử hỏi một người đẹp trai, lại còn được nhận vai nam chính thì sao lại không khiến các bạn diễn nữ chú ý chứ?
Trịnh Mẫn lại là người rất thích ngắm trai đẹp nên liền nhiệt tình bắt chuyện:
“Phó Hi Du, anh thuộc công ty quản lý nào thế?”
Phó Hi Du lúc này đang nở một nụ cười miễn cưỡng. Nhưng nghe thấy Trịnh Mẫn bắt chuyện với mình, nụ cười xã giao trên môi anh ngay lập tức bị thu lại.
Anh chẳng thèm nhìn Trịnh Mẫn một cái mà quay sang nói chuyện với những người khác. Trịnh Mẫn tưởng anh chưa nghe thấy nên liền hỏi lại, nhưng anh vẫn xem như không nghe thấy gì.
Trợ lý Đồng Sơn thấy vậy liền đáp lại thay cho anh: “Phó Hi Du là người của công ty Việt Tuệ.”
Nhưng Trịnh Mẫn cũng không ngu đến nỗi không nhận ra Phó Hi Du có thành kiến với mình. Hơn nữa không chỉ có cô ta, mà mấy diễn viên xung quanh cũng cảm nhận được điều gì đó không bình thường.
Tuy nhiên vì thái độ Phó Hi Du cũng không quá rõ ràng, mà nhìn anh cũng không phải người dễ nói chuyện nên mọi người nghĩ chắc với nhiều người khác, anh cũng đối xử như vậy chứ không phải đặc biệt thù ghét gì Trịnh Mẫn.
Thế nhưng Trịnh Mẫn sau một hồi nghĩ ngợi thì nhớ ra Đồng Sơn vừa nói Phó Hi Du là người của công ty Việt Tuệ. Mà Lam Khê lại là con gái chủ tịch công ty của Phó Hi Du, vì vậy Phó Hi Du chắc hẳn sẽ muốn nịnh nọt Lam Khê.
Còn Trịnh Mẫn thì sao?
Cô ta ghét Lam Khê, còn ekip của cô ta thì đã từng tung tin bôi nhọ Lam Khê. Thế nên, Phó Hi Du chắc hẳn vì đứng về phe Lam Khê nên mới giở ra thái độ này với cô ta.
Trịnh Mẫn nghĩ đê đây thì lén lườm Phó Hi Du một cái, thầm nghĩ nhất định sẽ khiến cho Phó Hi Du phải hối hận vì dám có thái độ như vậy với mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.