Chương 34
Đan Hy
02/09/2019
Cô từ từ đặt anh ta xuống giường,nhưng đột nhiên anh ta bất ngờ túm lấy
cổ tay của kéo cô nằm xuống, còn anh ta đè lên người cô.
Hơi thở của anh ta gấp gáp, khuôn mặt đỏ bừng vì rượu, ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô như một con thú đang nhìn con mồi và như muốn nuốt luôn con mồi vậy.
Cô dùng sức cố đẩy anh ta ra, nhưng sức lực của cô không hề lay chuyển được cơ thể rắn chắc của anh ta.
- Anh tính làm gì vậy hả?
- Không phải cô là loại gái ham tiền sao? Nếu cô chịu làm cho tôi thỏa mãn tôi sẽ đưa tiền cho cô!
Dương Triết nói bằng giọng mỉa mai nhìn cô đang nằm dưới thân mình.
Từ khi Y Na bỏ đi anh đã không gần gũi bất kỳ cô gái nào, nhưng khi gặp cô thì anh hoàn toàn bị cô thu hút một cách kỳ lạ.
Anh bị thu hút bởi đôi mắt kiên cường không chịu khuất phục của cô, bị thu hút bởi mùi hương cơ thể của cô mỗi khi anh lại gần.
- Anh đang nói linh tinh cái gì vậy hả? Tôi không phải là loại con gái đó anh nghe rõ chưa.
- Không phải sao? Sẵn sàng giả làm chị mình để được bước chân vào Âu Gia làm thiếu phu nhân, cô nói xem nếu không phải vì tiền thì là vì cái gì?
-.....
Cô hoàn toàn im lặng trước câu nói của hắn. Đúng, cô giả làm Tuệ Hy vì mục đích gì? Không phải là vì cô cần tiền giúp ba sao? Anh ta nói cô là loại ham tiền, thì đâu có sai!
- Cô im lặng tức là những điều tôi nói là đúng phải không?
-.........
Cô quay mặt đi chỗ khác cắn chặt môi cố kiềm nước mắt, đây là lần đầu tiên cô bị sỉ nhục như vậy. Cô không thú nhận nhưng cũng không phủ nhận câu hỏi của anh ta.
- Tại sao cô không trả lời tôi, cô câm rồi sao?
Không thấy cô trả lời sẵn hơi men trong người Dương Triết càng tức giận xé chiếc áo sơmi cô đang mặc trên người, lộ rõ làn da mịn màng trắng hồng của cô.
- Mau thả tôi ra, tránh xa tôi ra, Dương Triết anh mau tránh xa tôi ra.
Cô đánh anh ta để cố thoát nhưng mọi thứ đều bất lực, anh ta hung hăng hôn cô một cách mạnh bạo, tay anh ta không yên vị lần mò xoa bóp ngực của cô.
Đột nhiên anh vội đứng dậy buông cô ra, trên môi của anh còn vương chút máu. Chính cô đã cắn khiên môi anh ta bật máu.
Nhân cơ hội cô tính vùng bỏ chạy nhưng bị anh nhanh tróng kéo lại, do bị kéo mạnh nên theo đà cô va phải chiếc bàn làm đổ ly sữa nóng lên người, chiếc ly vỡ tan thành nhiều mảnh. Sữa nóng đổ lên da thịt khiến cơ thể cô đỏ ửng lên và còn rất đau rát.
Thấy ly sữa đổ lên người cô nhưng anh không nghĩ đó là ly sữa nóng nên anh không mấy quan tâm, nhìn cô bằng con mắt chán ghét và bỏ đi ra khỏi phòng.
" Không phải cô ta cần tiền sao? Còn ra vẻ thanh cao cự tuyệt đến cùng. Rốt cuộc cô ta là loại người gì đây?"
Dương Triết vừa đi vừa suy nghĩ, thất sự hành động của cô làm cho anh khó hiểu.
Trong căn phòng chỉ còn một mình cô, cố gắng gượng dậy đi về phía phòng wc. Cô xả nước lạnh lên người để cho vết bỏng bớt đau rát, cô ngồi thu mình vào một góc mặc cho nước lạnh xả vào người.
- Mẹ...ơi con đau lắm, con mệt mỏi lắm rồi. Tại sao con lại phải chịu sự chà đạp này, mẹ có thể cho con biết con phải làm gì không?"
Cô khóc, nước mắt hoà cùng làn nước lạnh ngắt. Cô mở lòng bàn tay ra, trong bàn tay cô đang cầm một mảnh vỡ của chiếc ly.
Bên dưới sảnh chính
- Thiếu gia.
Một chị người làm thấy hắn đi xuống thì vội cúi đầu chào.
Hắn không nói gì mà đi về phía phòng ăn rồi ngồi xuống bàn ăn.
- Lấy cho tôi chai rượi.
Hắn lạnh giọng nói với bác quản gia.
- Thiếu gia đã uống quá nhiều rồi, tôi nghĩ thiếu gia không nên uống nữa.
- Tôi uống nhiều hay ít không đến lượt ông quản, mau mang rượu ra đây cho tôi.
Dương Triết tức giận gằn từng chữ.
- Dạ, tôi biết rồi.
Bác quản gia liền lại gần tủ rượu lấy một chai rượu vang đưa cho anh.
Dương Triết nhận lấy chai rượu rồi cầm cả chai uống.
- Mà cô đã pha sữa nóng cho Lâm tiểu thư như phu nhân dặn chưa.
Bác quản gia quay cô người làm đứng cạnh đó hỏi.
- Dạ tôi đã pha sữa nóng và để trong phòng cho tiểu thư.
Khi nghe cuộc nói chuyện đó thì anh nhíu mày ngừng việc uống rượu của mình.
- Cô nói là sữa nóng sao?
Dương Triết đặt chai rượu xuống bàn nhìn cô người làm hỏi.
- Dạ là sữa nóng, phu nhân đặc biệt dặn dò.
- Cô đã pha lâu chưa.
Anh vội đứng bật dậy nói lớn khiến quản gia và vài người làm điều giật mình.
- Dạ...khoảng 5-10p gì đó.
Khi nghe xong anh vội chạy lên lầu, mới 10p ly sữa còn nóng vậy mà chính mắt anh thấy cô bị ly sữa đổ lên người nhưng không làm gì.
Dương Triết mở cửa phòng xông vào nhưng thấy căn phòng trống trơn, không có một ai.
Anh tính đi tìm phòng khác thì nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng wc, vội mở cửa phòng thì đập vào mắt anh chính là cảnh tượng cô ngồi trong góc phòng, nước chảy xối xả kèm theo đó là màu đỏ của máu từ cổ tay của cô hoà cùng nước.
Hơi thở của anh ta gấp gáp, khuôn mặt đỏ bừng vì rượu, ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô như một con thú đang nhìn con mồi và như muốn nuốt luôn con mồi vậy.
Cô dùng sức cố đẩy anh ta ra, nhưng sức lực của cô không hề lay chuyển được cơ thể rắn chắc của anh ta.
- Anh tính làm gì vậy hả?
- Không phải cô là loại gái ham tiền sao? Nếu cô chịu làm cho tôi thỏa mãn tôi sẽ đưa tiền cho cô!
Dương Triết nói bằng giọng mỉa mai nhìn cô đang nằm dưới thân mình.
Từ khi Y Na bỏ đi anh đã không gần gũi bất kỳ cô gái nào, nhưng khi gặp cô thì anh hoàn toàn bị cô thu hút một cách kỳ lạ.
Anh bị thu hút bởi đôi mắt kiên cường không chịu khuất phục của cô, bị thu hút bởi mùi hương cơ thể của cô mỗi khi anh lại gần.
- Anh đang nói linh tinh cái gì vậy hả? Tôi không phải là loại con gái đó anh nghe rõ chưa.
- Không phải sao? Sẵn sàng giả làm chị mình để được bước chân vào Âu Gia làm thiếu phu nhân, cô nói xem nếu không phải vì tiền thì là vì cái gì?
-.....
Cô hoàn toàn im lặng trước câu nói của hắn. Đúng, cô giả làm Tuệ Hy vì mục đích gì? Không phải là vì cô cần tiền giúp ba sao? Anh ta nói cô là loại ham tiền, thì đâu có sai!
- Cô im lặng tức là những điều tôi nói là đúng phải không?
-.........
Cô quay mặt đi chỗ khác cắn chặt môi cố kiềm nước mắt, đây là lần đầu tiên cô bị sỉ nhục như vậy. Cô không thú nhận nhưng cũng không phủ nhận câu hỏi của anh ta.
- Tại sao cô không trả lời tôi, cô câm rồi sao?
Không thấy cô trả lời sẵn hơi men trong người Dương Triết càng tức giận xé chiếc áo sơmi cô đang mặc trên người, lộ rõ làn da mịn màng trắng hồng của cô.
- Mau thả tôi ra, tránh xa tôi ra, Dương Triết anh mau tránh xa tôi ra.
Cô đánh anh ta để cố thoát nhưng mọi thứ đều bất lực, anh ta hung hăng hôn cô một cách mạnh bạo, tay anh ta không yên vị lần mò xoa bóp ngực của cô.
Đột nhiên anh vội đứng dậy buông cô ra, trên môi của anh còn vương chút máu. Chính cô đã cắn khiên môi anh ta bật máu.
Nhân cơ hội cô tính vùng bỏ chạy nhưng bị anh nhanh tróng kéo lại, do bị kéo mạnh nên theo đà cô va phải chiếc bàn làm đổ ly sữa nóng lên người, chiếc ly vỡ tan thành nhiều mảnh. Sữa nóng đổ lên da thịt khiến cơ thể cô đỏ ửng lên và còn rất đau rát.
Thấy ly sữa đổ lên người cô nhưng anh không nghĩ đó là ly sữa nóng nên anh không mấy quan tâm, nhìn cô bằng con mắt chán ghét và bỏ đi ra khỏi phòng.
" Không phải cô ta cần tiền sao? Còn ra vẻ thanh cao cự tuyệt đến cùng. Rốt cuộc cô ta là loại người gì đây?"
Dương Triết vừa đi vừa suy nghĩ, thất sự hành động của cô làm cho anh khó hiểu.
Trong căn phòng chỉ còn một mình cô, cố gắng gượng dậy đi về phía phòng wc. Cô xả nước lạnh lên người để cho vết bỏng bớt đau rát, cô ngồi thu mình vào một góc mặc cho nước lạnh xả vào người.
- Mẹ...ơi con đau lắm, con mệt mỏi lắm rồi. Tại sao con lại phải chịu sự chà đạp này, mẹ có thể cho con biết con phải làm gì không?"
Cô khóc, nước mắt hoà cùng làn nước lạnh ngắt. Cô mở lòng bàn tay ra, trong bàn tay cô đang cầm một mảnh vỡ của chiếc ly.
Bên dưới sảnh chính
- Thiếu gia.
Một chị người làm thấy hắn đi xuống thì vội cúi đầu chào.
Hắn không nói gì mà đi về phía phòng ăn rồi ngồi xuống bàn ăn.
- Lấy cho tôi chai rượi.
Hắn lạnh giọng nói với bác quản gia.
- Thiếu gia đã uống quá nhiều rồi, tôi nghĩ thiếu gia không nên uống nữa.
- Tôi uống nhiều hay ít không đến lượt ông quản, mau mang rượu ra đây cho tôi.
Dương Triết tức giận gằn từng chữ.
- Dạ, tôi biết rồi.
Bác quản gia liền lại gần tủ rượu lấy một chai rượu vang đưa cho anh.
Dương Triết nhận lấy chai rượu rồi cầm cả chai uống.
- Mà cô đã pha sữa nóng cho Lâm tiểu thư như phu nhân dặn chưa.
Bác quản gia quay cô người làm đứng cạnh đó hỏi.
- Dạ tôi đã pha sữa nóng và để trong phòng cho tiểu thư.
Khi nghe cuộc nói chuyện đó thì anh nhíu mày ngừng việc uống rượu của mình.
- Cô nói là sữa nóng sao?
Dương Triết đặt chai rượu xuống bàn nhìn cô người làm hỏi.
- Dạ là sữa nóng, phu nhân đặc biệt dặn dò.
- Cô đã pha lâu chưa.
Anh vội đứng bật dậy nói lớn khiến quản gia và vài người làm điều giật mình.
- Dạ...khoảng 5-10p gì đó.
Khi nghe xong anh vội chạy lên lầu, mới 10p ly sữa còn nóng vậy mà chính mắt anh thấy cô bị ly sữa đổ lên người nhưng không làm gì.
Dương Triết mở cửa phòng xông vào nhưng thấy căn phòng trống trơn, không có một ai.
Anh tính đi tìm phòng khác thì nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng wc, vội mở cửa phòng thì đập vào mắt anh chính là cảnh tượng cô ngồi trong góc phòng, nước chảy xối xả kèm theo đó là màu đỏ của máu từ cổ tay của cô hoà cùng nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.