Bí Mật Thiên Địa

Chương 105: hắc long đàm đụng độ giao long và bầy xà yêu

Snake

08/08/2019

Tiêu Phong nheo mắt nói:

- Giao Long !

Sở Tử Huyên giật mình kêu lên:

- Giao long sao ?

Đây rõ ràng là một con hắc giao long cực kỳ quý hiếm. Mỗi mảnh lân giáp trên người nó đều to như cái đầu người , phảng phất như từng lớp , từng lớp mảnh sắt ghép lại. Tản mát ra hàn quang u lãnh uy áp cường hoành tỏa ra chân chính . Một hoang thú kì diệu .

Dã thú thức tỉnh chân long trong cơ thể sẽ trở thành long thú có cường đại, thần Thông quỷ dị, thọ mệnh lâu dài

Leng keng!

Leng keng!

Thất kiếm hiệp nhanh chóng rút trường kiếm, biểu tình đề phòng.

Tiêu Phong trầm giọng nói:

- giao long đi đầu sẽ có thêm thuộc hạ .

Sở Tử Huyên nghi hoặc hỏi:

- Thuộc hạ?

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Cùng với giao long ra khỏi nước, lại có từng cái đầu to trồi lên khỏi mặt nước.

Đen, đỏ, lục, vàng, đủ thứ, từng cái đầu rắn to bự.

Tổng cộng mười con cự xà, trên mỗi đầu rắn có một bướu thịt, xà tín phun ra, phát ra tiếng rít ghê rợn.

Giao long hú dài, mười cự xà cùng cúi xuống như lễ bái giao long.

Sở Tử Huyên sắc mặt khó xem nói:

- Khí cảnh? Mười cự xà này phát ra khí thế cũng là Khí cảnh?

Tứ kiếm hiệp la lên:

- Sư huynh, còn giao long thì sao?

Sở Tử Huyên chắc chắn nói:

- Cũng là Khí cảnh, mặc dù đạt tới đỉnh nhưng vẫn chưa đột phá đến luyện khí hóa thần!

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Chuyện chưa kết thúc, lại từng cái đầu rắn trồi lên mặt hồ, mười con, trăm con, hai trăm con. Hai trăm con rắn trồi lên khỏi hồ.

Sở Tử Huyên nhíu mày nói:

- Hai trăm con này đều là tinh cảnh yêu xà!

Ngũ kiếm hiếp nuốt nước miếng, nhíu mày nói:

- Một con giao long, mười cự xà vương, hai trăm con tinh cảnh yêu xà Sao có thể như vậy, tại sao chúng nó đều ở đáy hồ? Chúng từ đâu ra?

Ầm!

Giao long hú dài, ngoái đầu nhìn hướng bọn người Tiêu Phong đang đứng .

Gió nhẹ thổi qua, ánh mắt giao long cực kỳ âm lãnh nhìn đám người trước mắt.

Mười cự xà vương rít hướng giao long

- Gri gri gri gri.

Miệng giao long phun tiếng người:

- Muốn ăn bọn họ?

Đám xà vương gật đầu:

- Gri gri gri gri.

Sở Tử Huyên biến sắc mặt:

- Nguy rồi!

Sở Tử Huyên nhỏ giọng nói:

- Tiêu Phong, chúng ta mau đi!

Tiêu Phong lắc đầu, nói:

- Không thể ! đi cũng không được, không kịp rồi.

Bởi vì mấy trăm con yêu thú tham lam nhìn mọi người như là đã lâu không ăn cơm.

Tam kiếm hiệp sắc mặt khó xem nói:

- Bọn chúng từ đâu ra?



Tiêu Phong trầm giọng nói:

- Mặc kệ là từ đâu ra, hiện tại không có thời gian nghiên cứu. Tám người các ngươi ngăn xà vương lại, ta đi đối phó giao long!

- A?

Sở Tử Huyên, Thất kiếm hiệp lộ vẻ mờ mịt.

Sở Tử Huyên khó hiểu hỏi:

- Tiêu Phong, ngươi đùa sao?

Cho dù Tiêu Phong có trí lực siêu quần nhưng gặp phải tao ngộ chiến thế này, lại không có cơ hội chuẩn bị, làm sao đối phó yêu thú được?

Tiêu Phong trầm giọng nói:

- Cứ quyết định như vậy.

Tiêu Phong nhanh chóng ra lệnh:

- Phong Đằng!

Phong Đằng lập tức đáp:

- Có thần!

Tiêu Phong ra lệnh:

- Lĩnh đệ nhất quân đoàn, tru sát đám tinh cảnh yêu xà!

Phong Đằng lên tiếng:

- Tuân lệnh!

- Triệu Đống!

- Có lão nô!

Tiêu Phong trầm giọng nói:

- Di vật của Độc Sư, Vụ Cương đó, đưa đây.

- Tuân lệnh!

Triệu Đống nhanh chóng đưa Vụ Cương.

Tiêu Phong rút Ngọc Đế kiếm từ sau lưng ra, tay cầm kiếp, tay cầm pháp bảo Vụ Cương.

Tử Tử lại áy náy nói:

- Tiêu Phong, rất xin lỗi, ta là tai tinh, nếu không phải ta thì...

Tiêu Phong cười ngăn lại:

- Ha ha ha ha! Không, nàng không phải tai tinh, nàng là phúc tinh của ta!

- A?

Tiêu Phong nói:

- Lát nữa cẩn thận tự bảo vệ mình.

Tử Tử mờ mịt.

- A?

Phía xa giao long nói tiếng người trầm giọng nói:

- Các ngươi theo ta đi xa như vậy, trung thành đáng khen, ban thưởng cho các ngươi thịt của đám người trước mắt.

- Grao!

- Grao!

Mười cự xà vương hưng phấn gầm rống.

Được giao long cho phép, hơn hai trăm yêu xà nhanh chóng bơi tới bờ, mắt tràn ngập hung quang.

Rào rào rào rào!

Trăm yêu bơi đến, rẽ sóng to.

Phong Đằng hét to:

- Mười lăm người một tổ, mười lăm người đối chiến với yêu xà, lùi vào trong rừng phía sau, dùng cây cối ngăn cản cự xà linh hoạt, yêu xà bị giết sẽ là thức ăn của các ngươi!

- Tuân lệnh!

Năm ngàn cẩm y quân dựa theo huấn luyện lúc trước, nhanh chóng chia thành các quần thể, phân tán tứ phương.

Sở Tử Huyên, Thất kiếm hiệp phóng ra khí thế cường đại, đám yêu xà không dám tiến lên.

Hai trăm yêu xà lên bờ, vọt hướng cẩm y quân xung quanh.

Ầm!

Ầm!

Yêu xà đi qua vung đuôi, đập nát nhiều đá núi, đụng ngã cây cối, thẳng hướng cẩm y quân.

Mười cự xà vương nhìn chằm chằm đám Sở Tử Huyên, dù sao nguyên khí trong thịt yêu thú cao giai hùng hậu, ở trong mắt yêu thú thì thịt người cũng tương tự, cao giai đương nhiên là ăn cao giai.



Xà vương rống to:

- Grao!

Leng keng!

Leng keng!

Leng keng!

Sở Tử Huyên, Thất kiếm hiệp rút kiếm chĩa lên trời.

Đinh!

Đinh!

Các kiếm quang bắn ra đánh vào người đám xà vương.

Yêu thú luyện thân thể là chính, nên da rắn của đám xà vương có thể so với áo giáp cứng rắn. Kiếm quang va đụng chỉ phát ra tiếng kim thạch va nhau.

- Grao!

- Grao!

Mồm rắn há ra, độc yên nổi lên bốn phía, phun hướng đám tu giả.

Sở Tử Huyên hừ lạnh:

- Hừ!

Khí thế quanh thân Sở Tử Huyên toát ra, kiếm quang tăng vọt, bức hai con yêu xà liên tục thụt lùi.

Ầm!

Ầm!

Xung quanh cuồng phong rít gào, uy lực của Thất kiếm hiệp vô cùng mạnh mẽ. Bùn đất, đá núi, hồ nước bay lên trên trời.

Kiếm quang tận trời, độc khí tàn phá.

Sở Tử Huyên, Đại kiếm hiệp mỗi người đối chiến với hai con xà vương, sáu Kiếm hiệp khác thì đối chiến với đám yêu xà

Chiến đấu kịch liệt dấy lên.

Một trận tao ngộ chiến đột ngột.

Tử Tử đứng cách Tiêu Phong không xa như muốn bảo vệ hắn, Phong Đằng, Triệu Đống đứng sau lưng hắn.

Tiêu Phong ra lệnh:

- Phong Đằng, Triệu Đống, các ngươi đi trợ giúp đệ nhất quân đoàn, chỗ nào có nguy hiểm thì chi viện bên đó.

Phong Đằng nóng nảy hỏi:

- A? Vậy vương thì sao?

Tiêu Phong lắc đầu, nói:

- Ta đối mặt là giao long, các ngươi không giúp gì được.

- A? Được rồi!

Hai người tuân mệnh, nhanh chóng lùi ra, chỉ để lại Tiêu Phong và Tử Tử.

Phía xa, giao long đứng trên mặt hồ nhìn chằm chằm bốn phía.

Xem chiến cuộc bốn phương thì sắc mặt giao long âm trầm, nó cũng luôn chú ý đến Tiêu Phong. Giao long có thể nói tiếng người, thì đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, từ tình hình vừa rồi phân tích ra thủ lĩnh đối phương trong trận tao ngộ chiến này là một tiểu tử Lực cảnh. Đúng là nhân loại ngu xuẩn !! Nó thầm nghĩ.

Giao long ngẩng cao đầu cuồng giống, đôi mắt trong đen to tướng loé lên tia khinh thường .

Tử Tử sốt ruột nói:

- Tiêu Phong, ta mang ngươi chạy nhanh!

Tiêu Phong an nủi Tử Tử:

- Không cần, nàng cứ yên tâm.

Tử Tử nóng nảy phát khóc:

- Nhưng... Nhưng ngươi chỉ là Lực cảnh, mới là Lực cảnh!

Tiêu Phong lắc đầu, nói:

- Lực cảnh là đủ rồi.

Tử Tử định bay hướng Tiêu Phong:

- Không, nhiều yêu xà như vậy chắc chắn không thể chống đỡ được, chúng ta mau trốn. Nhân lúc giao long còn chưa đến, ta mang ngươi đi!

Tiêu Phong trầm giọng nói:

- Không cần, ta sẽ không đi!

Giao long gầm hướng xà vương

- Phế vật, đi cắn chết tiểu tử kia!

Xà vương nghe tiếng giao long tức giận thì biến nóng nảy.

- Grao!

Một tiếng rống to, một xà vương thà bị Đại kiếm hiệp tổn hại nặng để nhân cơ hội nhảy ra vòng chiến, bò nhanh hướng Tiêu Phong, xà vương khác lại gần quấn quýt Đại kiếm hiệp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook