Bí Mật Thiên Địa

Chương 263: Hắc Phượng Hoàng

Snake

13/08/2019

Tiêu Phong, Lý Chiêu Anh bước vào Thiên Ngọc cung.

Tiêu Phong ngạc nhiên nhìn nội bộ Thiên Ngọc cung:

- Đây là?

Xung quanh bày đầy dạ minh châu, chính giữa đại điện hiện có một phượng hoàng đang nằm, dài năm mươi trượng, cực kỳ to lớn, đen như mực.

Xung quanh có nhiều ảo ảnh phượng hoàng vòng quanh nó, dường như Hắc Phượng Hoàng đang ngủ say.

Hai người bước vào đại điện, Hắc Phượng Hoàng chậm rãi tỉnh dậy.

Lý Chiêu Anh bỗng kêu lên:

- Thánh Tôn, là ngưòi sao?

Hắc Phượng Hoàng ngoái đầu lại phát ra thanh âm hiền lanh nói:

- Nha đầu, rốt cuộc ngươi đã đến.

Lý Chiêu Anh bỗng bật khóc chạy hướng Hắc Phượng Hoàng:

- Thánh Tôn, phụ thân của ta chết rồi, phụ thân của ta đã chết!

Lý Chiêu Anh đến gần, lưu luyến định ôm lấy Hắc Phượng Hoàng.

Nhưng Lý Chiêu Anh mới ôm thì thả lỏng tay, kinh ngạc nhìn Hắc Phượng Hoàng.

Lý Chiêu Anh ngạc nhiên hỏi:

- Thánh Tôn, cái này...

Hắc Phượng Hoàng chua xót nói:

- không chỉ phụ thân ngươi đã chết, bản thể của ta cũng chết rồi.

Lý Chiêu Anh hoảng hốt nói:

- Sao có thể như vậy? tại sao biến thành như vậy? Thánh Tôn, tại sao ngươi cũng chết rồi? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?



Hắc Phượng Hoàng chua xót nói:

- Chuyện dài lắm ! thật may là ngưoi còn sống

Lý Chiêu Anh sốt ruột nói:

- Ai hại ngươi? Đến cùng là ai hại ngươi?

Hắc Phượng Hoàng lắc đầu, cay đắng nói:

- Kẻ địch quá mạnh ta đã tách ra tinh khí phân than để bảo vệ Minh Phượng chi tôn. Bản thể của ta đã chết khi chiến đâu với hắn. Kẻ địch quá mạnh… Chiêu Anh nghe ta… hãy sống tốt cuộc đời của con, quên chuyện báo thù đi.

Hắc Phượng Hoàng cười khổ nói:

- Sau khi bản thể chết, ta vốn nên tan thành mây khói nhưng bởi vì có Minh Phượng chi tôn, nhiều ý chí của phượng hoàng bản thể để lại nên mới sống tới nay. Giờ Thiên Ngọc cung mở ra, nhiều ý chí của phượng hoàng tiết lộ, không lâu sau ta sẽ tan biến.

Lý Chiêu Anh bi thương nói:

- Tại sao lại như vậy? Tất cả đã chết bỏ lại ta nơi đây… tại sao ?!

Hắc Phượng Hoàng mỉm cười nói:

- Đừng khóc ! có lẽ phụ than con đã dự đoán đuợc diềm dữ nên mới mở ra không gian này, để lại 'đao ý' của phụ thân con. Ta tồn tại còn là vì đưa đao ý cho ngươi.

Vù vù!

Trước mặt Hắc Phượng Hoàng đột nhiên xuất hiện một đao mang màu xanh, dài một tấc nổi trên không trung, phát ra đao ý cực kỳ sắc bén.

Hắc Phượng Hoàng cười nói:

- Đao ý của Đao Ma, không biết có bao nhiêu người trong thiên hạ thèm muốn. Đáng tiếc trừ truyền thừa huyết mạch Đao Ma ra, người khác có được sẽ bị đao ý ma hóa, trở thành con rối cho đao ý khống chế. Cái này là chuẩn bị cho ngươi, dù ngươi khác lấy được cũng không thể sử dụng.

Lý Chiêu Anh biểu tình phức tạp vươn tay nắm lấy

Vèo!

Đao mang xanh chớp mắt nhập vào người của Lý Chiêu Anh .

Bùm!



Bùm!

Bùm!

Xung quanh Lý Chiêu Anh bỗng bay ra gần trăm cương đao to lớn, cương đao cực kỳ sắc bén, dù cường đại như Tiêu Phong đối mặt ý chí cương đao này chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Lý Chiêu Anh đang thu nạp đao ý của Đao Ma. Hắc Phượng Hoàng nhìn hướng Tiêu Phong.

Hắc Phượng Hoàng hỏi:

- Ngươi là hậu nhân của Tiêu Tuấn ?

Tiêu Phong gật đầu:

- đúng vậy. Ta là Tiêu Phong con trai của Tiêu Tuấn.

Hắc Phượng Hoàng cảm khái nói:

- Hậu nhân của Tiêu Tuấn sao? Tên nhóc con tiêu Phong ! ngày đó khi ta gặp ngươi.. ta nhớ… Khi đó ngưoi chỉ là tên nhóc con miệng còn hôi mùi sữa, nay đã lớn thế này rồi a….ngươi không có nhớ gì về ta sao ?

Tiêu Phong bị lời nói chân tình làm cảm động một lát rồi noi:

- ta cach đây một thời gian bị trúng thương đã mất đi toàn bộ kí ức. Quả thực không có nhớ

Hắc Phượng Hoàng trầm ngâm nói:

- Thật đáng thuơng cho tiểu tử ngươi ! cha mẹ ngươi cũng là vì chúng ta mà bị lộ than phận rồi bị đuổi tận giết tuyệt. Để ngươi tuổi nhỏ bơ vơ thật đáng thuơng. Ngươi có khả năng đến đuợc đây chính là bản lĩnh cũng không hề nhỏ. Xem như hổ phụ không sinh khuyển tử. Ta cũng mừng thay cho phu phụ bọn họ.nhóc con ! nay cơ duyên gặp lại lúc sắp chia ly . Ta tặng cho ngươi Hậu tái thiên địa Đại Huyền hoàng định Càn Khôn ngọc này đây là báu vật tuỳ than của ta đó. Hãy nhận lấy .

Tiêu Phong hỏi:

- Vậy còn ngươi?

Hắc Phượng Hoàng khẽ thở dài nói:

- Ta? Không lâu sau ta sẽ tan thành tro bụi, giữ lại tôn ngọc này có ích gì? ài.

Tiêu Phong nghiêm túc nói:

- Đa tạ tiền bối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook