Chương 256: không giúp đỡ
Snake
13/08/2019
Quang Minh thánh tử sắc mặt khẽ trầm xuống nói:
- A?
Tiêu Phong trong nháy mắt khuân mặt trở nên rất khó coi, giống như một con rồng dũng mãnh tràn ngập khí thế bức người gầm to:
- Độc Sư!
Độc Sư ánh mắt có chút bất ngờ nhìn sang.
Tiêu Phong hướng Độc Sư phía xa gằn từng tiếng quát lớn:
- Chỉ cần ngươi ngươi dám tổn thương Mộ Vân Khanh thì Đại Chiêu thánh địa sẽc dốc hết tông diệt toàn tộc ngươi!
Tiêu Phong cao giọng quát khiến Độc Sư biến sắc mặt.
Ban đầu không kiêng nể gì giờ đây biến mất, kế hoạch vốn có là tiêu diệt mọi người tại đây, bao gồm Mộ Vân Khanh bị lợi dụng xong, xong chuyện chiếm lấy than thể Hạ Hầu Ân rồi biến mất quỷ không biết thần không hay. Nhưng bây giờ thì khác, có nhiều người như vậy . Đặc biệt là Quang Minh thánh tử, đó là cường giả Hư cảnh Đỉnh Đỉnh !
Dương Chí Dương đứng bên cạnh Quang Minh thánh tử giật mình kêu lên:
- A! Vân Khanh … Quang Minh ngưoi mau cứu nàng
Quang Minh thánh tử lạnh lùng liếc một vòng.
Quang Minh thánh tử thấy phong thủy sư đứng trên hai núi to suất đài, thấy Tiêu Phong, thấy Mộ Vân Khanh.
Quang Minh thánh tử thản nhiên nói:
- Mộ Vân Khanh chỉ là trúng độc, không chết được, khô lâu kia có ta ở đây sẽ không dám làm gì.
Dương Chí Dương nhíu mày gật đầu, nói:
- Ta không cần biết ! ngưoi mau cứu nàng ta ! không thì đừng trách ta trở mặt.
Quang Minh Thánh Tử cau mày nói :
- Nàng ta đang trúng độc. giờ đột ngột cứu sẽ làm tổn thuơng nàng, ta đảm bảo 1 lời rằng nàng sẽ tuyệt đối không sao. Báu vật đã xuất thế. Nhật định không đuợc chậm trễ.
Dương Chí Dương nhìn hướng Ngọc sơn.
Dương Chí Dương hơi biến sắc mặt nói:
- Đây là báu vật gì?
Quang Minh thánh tử trầm giọng nói:
- Cùng ta đi vào sẽ rõ.
Quang Minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Thần cảnh ở lại đây, Tử Ôn, Tử Xuyên ngăn chặn bất cứ ai xâm nhập.
Gần năm mươi Thần cảnh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Quang Minh thánh tử liếc Tử Xuyên, lại nhìn hướng Tiêu Phong, mắt lóe tia sát khí.
Tiếp theo Quang Minh thánh tử dẫn theo Dương Chí Dương và tám chân nhân bay hướng Ngọc sơn.
- A?
Tiêu Phong trong nháy mắt khuân mặt trở nên rất khó coi, giống như một con rồng dũng mãnh tràn ngập khí thế bức người gầm to:
- Độc Sư!
Độc Sư ánh mắt có chút bất ngờ nhìn sang.
Tiêu Phong hướng Độc Sư phía xa gằn từng tiếng quát lớn:
- Chỉ cần ngươi ngươi dám tổn thương Mộ Vân Khanh thì Đại Chiêu thánh địa sẽc dốc hết tông diệt toàn tộc ngươi!
Tiêu Phong cao giọng quát khiến Độc Sư biến sắc mặt.
Ban đầu không kiêng nể gì giờ đây biến mất, kế hoạch vốn có là tiêu diệt mọi người tại đây, bao gồm Mộ Vân Khanh bị lợi dụng xong, xong chuyện chiếm lấy than thể Hạ Hầu Ân rồi biến mất quỷ không biết thần không hay. Nhưng bây giờ thì khác, có nhiều người như vậy . Đặc biệt là Quang Minh thánh tử, đó là cường giả Hư cảnh Đỉnh Đỉnh !
Dương Chí Dương đứng bên cạnh Quang Minh thánh tử giật mình kêu lên:
- A! Vân Khanh … Quang Minh ngưoi mau cứu nàng
Quang Minh thánh tử lạnh lùng liếc một vòng.
Quang Minh thánh tử thấy phong thủy sư đứng trên hai núi to suất đài, thấy Tiêu Phong, thấy Mộ Vân Khanh.
Quang Minh thánh tử thản nhiên nói:
- Mộ Vân Khanh chỉ là trúng độc, không chết được, khô lâu kia có ta ở đây sẽ không dám làm gì.
Dương Chí Dương nhíu mày gật đầu, nói:
- Ta không cần biết ! ngưoi mau cứu nàng ta ! không thì đừng trách ta trở mặt.
Quang Minh Thánh Tử cau mày nói :
- Nàng ta đang trúng độc. giờ đột ngột cứu sẽ làm tổn thuơng nàng, ta đảm bảo 1 lời rằng nàng sẽ tuyệt đối không sao. Báu vật đã xuất thế. Nhật định không đuợc chậm trễ.
Dương Chí Dương nhìn hướng Ngọc sơn.
Dương Chí Dương hơi biến sắc mặt nói:
- Đây là báu vật gì?
Quang Minh thánh tử trầm giọng nói:
- Cùng ta đi vào sẽ rõ.
Quang Minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Thần cảnh ở lại đây, Tử Ôn, Tử Xuyên ngăn chặn bất cứ ai xâm nhập.
Gần năm mươi Thần cảnh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Quang Minh thánh tử liếc Tử Xuyên, lại nhìn hướng Tiêu Phong, mắt lóe tia sát khí.
Tiếp theo Quang Minh thánh tử dẫn theo Dương Chí Dương và tám chân nhân bay hướng Ngọc sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.