Chương 243: lần nữa gặp lại Hạ Hầu Ân
Snake
13/08/2019
Bất Tử thành
Phủ thành chủ.
Có ba bóng người đứng, Quang Minh thánh tử, cùng hai tùy tùng của gã.
Tử Ôn cung kính báo cáo với Quang Minh thánh tử.
Tử Ôn chắc chắn nói:
- Là đám Hắc Vũ chân quân, hiện họ đã đi, nhưng nhóm Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh đã đuổi theo.
Quang Minh thánh tử xoay nhẫn trong tay, cười lạnh thản nhiên nói:
- Tử Ôn, Tử Xuyên!
Hai tùy tùng áo tím đồng thanh kêu lên:
- Có!
Quang Minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Các ngươi đi theo xem chúng ra sao .
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Thánh tử yên tâm, chúng ta sẽ khiến Tiêu Phong để mạng lại!
Quang Minh thánh tử thản nhiên nói:
- Đi đi.
- Tuân lệnh!
Trong rừng cây.
Năm người Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh mang theo Tiểu Miêu Nhi nhanh chóng xuyên qua.
Tiểu Miêu Nhi chợt kêu lên:
- Bọn họ dừng lại rồi!
Mọi người cũng lặng lẽ ẩn giấu khí tức đáp xuống một sơn cốc.
Phía xa trên một đồi núi.
Đám Hắc Vũ chân quân nhìn Độc Sư.
Hắc Vũ chân quân hỏi:
- Có thể không?
Độc Sư lạnh lùng nói:
- Trận pháp, trước đó chúng ta đã bố trí xong, nhưng la bàn không phải của riêng ta, hơi lo sẽ thất bại, lần này thì chắc chắn thành công!
Hắc Vũ chân quân gật đầu, nói:
- Chúng ta hộ pháp cho ngươi!
Độc Sư cầm la bàn nhẹ nhàng xoay.
Cạch cạch cạch!
Cây kim chính giữa la bàn bỗng xoay nhanh, Độc Sư vươn tay ấn la bàn xuống đất.
Ầm ầm!
Mặt đất xung quanh phát ra tiếng rung động.
Vèo!
Cùng với mặt đất rung rinh, từng tia khí đen tuôn ra từ lòng đất, hắc khí tận trời, cực kỳ âm sát.
Tiêu Phong nét mặt sa sầm:
- Là tử khí?
Bùm!
Mặt đất bỗng thò ra một bàn tay xương khô.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Ngày càng nhiều, chớp mắt vô số khô lâu bò ra khỏi mặt đất, càng ngày càng nhiều hơn, mấy ngàn, mấy vạn, thậm chí là nhiều nữa.
Két két két két!
Vô số khô lâu hình người phát ra tiếng gầm rú chói tai hướng phương xa.
Độc Sư hét to một tiếng:
- Đi!
Bùm bùm bùm!
Các khô lâu chạy nhanh, cầm cốt đao, cốt thương xông hướng sơn khẩu phía xa.
Đại quân khô lâu đi qua đi thì tử khí tận trời, che trời lấp trăng, âm u như ngăn cách với bên ngoàn.
Phía xa, sơn khẩu.
Hạ Hầu Ân lạnh lùng liếc phương xa:
- Tử khí? Lại tới nữa, thứ âm hồn không tán các ngươi!
Hạ Hầu Ân vung tay.
Ầm ầm!
Dưới chân Hạ Hầu Ân cũng bốc tử khí tận trời, tử khí cuồn cuộn che trời lấp đất va đụng với tử khí phía đối diện. Trên mặt đất bò ra từng cương thi.
Cương thi mặt không biểu tình, bò ra ngày càng nhiều.
Hạ Hầu Ân lạnh lùng nói:
- Đi!
- Grao!
Đại quân cương thi rống to, xông hướng đại quân khô lâu.
Ầm ầm!
Hai đại quân chạy nhanh, không bao lâu, va chạm giữa trung tâm.
- Grao!
Két két két két!
Cương thi, khô lâu đánh nhau, không ai nhướng ai, va chạm nhau, tiếng xung phong rạch phá hư không, cực kỳ ồn ào.
Tử khí hai bên tiếp tục chớp mắt bao trùm xung quanh, nhưng trong khói đen có một ít đômgs sáng màu u lam cho người thấy chiến trường bên trong thảm liệt.
Thanh Long cảm thán nói:
- Chỉ hai người đã chiến đấu đến mức như chiến tranh đại hình? Phong thủy sư thật là quái dị.
Tiêu Phong liền nói:
- Đi ! chúng ta đi qua bên kia.
Mộ Vân Khanh bất ngờ hỏi:
- A? Không chờ bọn họ lưỡng bại câu thương sao?
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Phong thủy sư bên kia là người quen của ta
Phủ thành chủ.
Có ba bóng người đứng, Quang Minh thánh tử, cùng hai tùy tùng của gã.
Tử Ôn cung kính báo cáo với Quang Minh thánh tử.
Tử Ôn chắc chắn nói:
- Là đám Hắc Vũ chân quân, hiện họ đã đi, nhưng nhóm Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh đã đuổi theo.
Quang Minh thánh tử xoay nhẫn trong tay, cười lạnh thản nhiên nói:
- Tử Ôn, Tử Xuyên!
Hai tùy tùng áo tím đồng thanh kêu lên:
- Có!
Quang Minh thánh tử lạnh lùng nói:
- Các ngươi đi theo xem chúng ra sao .
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Thánh tử yên tâm, chúng ta sẽ khiến Tiêu Phong để mạng lại!
Quang Minh thánh tử thản nhiên nói:
- Đi đi.
- Tuân lệnh!
Trong rừng cây.
Năm người Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh mang theo Tiểu Miêu Nhi nhanh chóng xuyên qua.
Tiểu Miêu Nhi chợt kêu lên:
- Bọn họ dừng lại rồi!
Mọi người cũng lặng lẽ ẩn giấu khí tức đáp xuống một sơn cốc.
Phía xa trên một đồi núi.
Đám Hắc Vũ chân quân nhìn Độc Sư.
Hắc Vũ chân quân hỏi:
- Có thể không?
Độc Sư lạnh lùng nói:
- Trận pháp, trước đó chúng ta đã bố trí xong, nhưng la bàn không phải của riêng ta, hơi lo sẽ thất bại, lần này thì chắc chắn thành công!
Hắc Vũ chân quân gật đầu, nói:
- Chúng ta hộ pháp cho ngươi!
Độc Sư cầm la bàn nhẹ nhàng xoay.
Cạch cạch cạch!
Cây kim chính giữa la bàn bỗng xoay nhanh, Độc Sư vươn tay ấn la bàn xuống đất.
Ầm ầm!
Mặt đất xung quanh phát ra tiếng rung động.
Vèo!
Cùng với mặt đất rung rinh, từng tia khí đen tuôn ra từ lòng đất, hắc khí tận trời, cực kỳ âm sát.
Tiêu Phong nét mặt sa sầm:
- Là tử khí?
Bùm!
Mặt đất bỗng thò ra một bàn tay xương khô.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Ngày càng nhiều, chớp mắt vô số khô lâu bò ra khỏi mặt đất, càng ngày càng nhiều hơn, mấy ngàn, mấy vạn, thậm chí là nhiều nữa.
Két két két két!
Vô số khô lâu hình người phát ra tiếng gầm rú chói tai hướng phương xa.
Độc Sư hét to một tiếng:
- Đi!
Bùm bùm bùm!
Các khô lâu chạy nhanh, cầm cốt đao, cốt thương xông hướng sơn khẩu phía xa.
Đại quân khô lâu đi qua đi thì tử khí tận trời, che trời lấp trăng, âm u như ngăn cách với bên ngoàn.
Phía xa, sơn khẩu.
Hạ Hầu Ân lạnh lùng liếc phương xa:
- Tử khí? Lại tới nữa, thứ âm hồn không tán các ngươi!
Hạ Hầu Ân vung tay.
Ầm ầm!
Dưới chân Hạ Hầu Ân cũng bốc tử khí tận trời, tử khí cuồn cuộn che trời lấp đất va đụng với tử khí phía đối diện. Trên mặt đất bò ra từng cương thi.
Cương thi mặt không biểu tình, bò ra ngày càng nhiều.
Hạ Hầu Ân lạnh lùng nói:
- Đi!
- Grao!
Đại quân cương thi rống to, xông hướng đại quân khô lâu.
Ầm ầm!
Hai đại quân chạy nhanh, không bao lâu, va chạm giữa trung tâm.
- Grao!
Két két két két!
Cương thi, khô lâu đánh nhau, không ai nhướng ai, va chạm nhau, tiếng xung phong rạch phá hư không, cực kỳ ồn ào.
Tử khí hai bên tiếp tục chớp mắt bao trùm xung quanh, nhưng trong khói đen có một ít đômgs sáng màu u lam cho người thấy chiến trường bên trong thảm liệt.
Thanh Long cảm thán nói:
- Chỉ hai người đã chiến đấu đến mức như chiến tranh đại hình? Phong thủy sư thật là quái dị.
Tiêu Phong liền nói:
- Đi ! chúng ta đi qua bên kia.
Mộ Vân Khanh bất ngờ hỏi:
- A? Không chờ bọn họ lưỡng bại câu thương sao?
Tiêu Phong mỉm cười nói:
- Phong thủy sư bên kia là người quen của ta
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.