Chương 285: rầm rộ mời thi
Snake
14/08/2019
Cự Lộc Thành, Mộ Dung Điện!
Mộ Dung Phụng vội vàng chạy hướng Chủ Điện Mộ Dung Điện.
Đại điện mở rộng, bên trong Tiêu Phong đang ngồi ngập mình trong Đống sách, gương mặt cương nghị mà trầm tĩnh, bờ môi hơi mím lại, tay thì nhanh chóng lật nhanh từng trang sách, có thể thấy đọc sách tốc độ phi thường nhanh, nhưng lại vô cùng nghiêm túc.
Tiểu miêu Nhi lười biếng nằm dài, ngủ lười.
Trong đại điện, từng dãy giá sách, chi chít cao vút.
"Tiêu Phong, không xong, bên kia có động tĩnh lớn rồi!" Mộ Dung Phụng vừa xông vào đại điện đã nói.
- ngươi có tin tức gì nóng hổi vậy?" Tiểu miêu Nhi nhất thời thức tỉnh.
" ta nói này Cái tên vũ Lâm tìm một các sư huynh của hắn, 32 đại nho, toàn bộ xuất động đang chuẩn bị mở cuộc thi đấu thi văn!" Mộ Dung Phụng nói.
"Họ thi thì liên quan gì đến ta?" Tiêu Phong nhẹ nhàng nói , ánh mắt vẫn tập trung vào sách trên tay, ngừng lật trang cũng không nhìn lên .
"Đúng vậy ! Mấy tên nhàn rỗi không có việc gì làm đó muốn thì thố gì liên quan gì đến chúng ta?" Tiểu miêu Nhi nhất thời đứng dậy.
" hiện tại rõ ràng cho thấy nhằm vào ngươi tới! Bọn họ muốn qua cuộc thì này lầm ngươi bẽ mặt , không đủ tư cách để tham gia tranh đoạt phong thần sách với Cổ Bách Sinh nữa đó" Mộ Dung Phụng thấy Tiêu Phong tỏ thái độ không hề quan tâm liền nói.
Tiêu Phong Lúc này mới có phản ứng, nhẹ nhàng đặt sách xuống liền hỏi lại:
"Ngươi nói rõ xem nghĩa là sao?"
"Ngươi hôm đó không phải là đem Vũ Lâm đắc tội thê thảm sao? Thế nên hắn đã đi cầu 32 đại nho đệ tử, muốn triệu khai một cuộc thi rồi mời ngươi đến đó thi đấu để hạ nhục ngươi thi từ không có, khí độ không có, nếu như ngươi thảm bại họ sẽ rêu rao vũ nhục ngươi khắp nơi đó!" Mộ Dung Phụng nói.
"Vậy thì như thế nào,ta gần đây không rảnh!!" Tiêu Phong cau mày nói.
Trong tay tài liệu quá nhiều, trong lúc nhất thời căn bản không cách nào tìm được tin tức mình muốn đang khiến Tiêu phong rất khó chịu.
"Bọn họ cũng khiêu khích đến cửa rồi, ngươi không làm chút gì?" Mộ Dung Phụng kinh ngạc nói.
"Không rảnh!" Tiêu Phong lắc đầu.
Vừa nói, Tiêu Phong tiếp tục ngồi xuống đảo tài liệu.
Mộ Dung Phụng Phái trương há miệng
"grao, ta với ngươi đi xem một chút!" Tiểu Miêu Nhi nhưng thật là tốt kỳ.
"Được rồi!" Mộ Dung Phụng im lặng gật đầu
Dung điện!
"Dung Điện? 32 đại nho khởi xướng thi văn?"
"Dung Điện không phải là dựa vào Đông Phương Điện? Tiêu Phong không phải là ở kia?"
"Chẳng lẽ là nhằm vào Tiêu Phong đồng có?"
"Nghe nói Tiêu Phong cùng Cổ Bách Sinh tranh đoạt Phong Thần Sách a! Chẳng lẽ là hai phe đấu nháp trước?"
"32 đại nho a! khẳng định đặc sắc!"
" Nhất định phải đi xem một chút!"
..............................
......
vô số nho tu, rối rít từ các nơi đi tới Dung Điện, thậm chí rất nhiều không phải là tu độc thư tông môn , cũng rối rít tò mò đi trước Dung Điện
Trong lúc nhất thời, Dung Điện bốn phía, tu giả tụ tập vô số.
Mạnh Dung Dung trong điện.
"32 đại nho? Đó là muốn đấu thi từ rồi?" Thủy Dung Dung cau mày nói.
"Đúng vậy a, Đại tiểu thư, đại nho thi Văn, vạn kim khó cầu, lần này lại là 32 đại nho, tình huống chưa bao giờ có a!" Một bên Trường Thanh nói.
"Đúng vậy a, Đại tiểu thư, 32 đại nho, theo đại hiền Cổ Bách Sinh du tẩu thiên hạ, lần này cần phải mở rộng tầm mắt!"
"Đại tiểu thư, chúng ta chuẩn bị cũng đi xem một chút, còn ngươi?"
Thủy Dung Dung nhíu mày nói: "Ta? Không có hứng thú, các ngươi đi đi!"
"Tốt!" Trường Thanh đám người hưng phấn ra điện.
Trong đại điện, Thủy Dung Dung mắt lộ ra một tia khinh thường: "32 đại nho? đấu để chèn ép Tiêu Phong? Hừ, một đám đồ vô sỉ!"
Nói xong, Thủy Dung Dung nhướng mày: "Ta quan tâm hắn làm gì?"
Cự Lộc Điện!
"Thi văn hội?" Viện chủ Thủy Thiên Chính lộ ra một tia buồn cười.
"Vì để cho Cổ Bách Sinh hình tượng không thay đổi, bọn họ cũng không tiếc công sức a!" Liêu Trung lộ ra một tia buồn cười.
Hai người vừa uống rượu, vừa lắc đầu.
" cho dù có vũ nhục Tiêu Phong trong lần thi đấu này,thì chưa chắc có thể vãn hồi sỉ nhục hôm đó, thậm chí nếu không may mắn thua, ha hả, không biết bọn họ nên như thế nào để tiếp tục đối diện đây a!" Thủy Thiên Chính cười đến rung cả chòm râu.
- Thua? Có thể sao? ba mươi hai tên đại nho này, nghe nói theo đại hiền Cổ Bách sinh du tẩu thiên hạ, tại trong thiên hạ đã thu được vô số thơ văn a! Làm sao Tiêu Phong có thể thắng được?
Liêu Trung hiếu kỳ nói.
- Tiêu Tuấn năm đó, có người nào nghĩ là hắn có thể đoạt nổi Phong Thần Sách?
Thủy Thiên Chính hỏi.
- Ách!
Liêu Trung nhất thời không nói nên lời!
--------
Ba ngày sau, ban đêm.
Trên quảng trường Dung điện, tụ tập đại lượng nho tu, gần một vạn người. Bốn phía còn có rất nhiều người không phải là nho tu vây quanh.
Vạn nho tụ hội, triệu khai Đỉnh Phong Văn Hội.
Vô số nho tu cũng lộ ra vẻ hưng phấn, đồng thời, chúng nho tu nhìn về phía Mộ Dung điện vắng lạnh cách đó không xa, một đám lộ ra vẻ thương hại.
Có lẽ trong mắt của các vị nho tu, lần Văn hội này sẽ nhân tiện mà làm cho Tiêu Phong nhục nhã một phen. Có thể chỉ là nhân tiện mà thôi, bởi vì một mao đầu tiểu tử, căn bản không xứng thảo luận về Thi Văn.
Dung điện đại môn còn chưa mở.
Nhưng mấy nho tu đã cung kính mang một tấm bảng đưa về phía Mộ Dung điện.
- Hèn Kém Vô Năng? Cái tấm bảng có viết bốn chữ Hèn Kém Vô Năng kìa?
Một nho tu nhất thời nhận ra được.
- Không đúng, mặt trái còn có chữ kìa, thiệp mời?
- Đây là?
...
...
...
Chúng nho tu nhất thời rối rít nghị luận. Nhưng tấm bảng vẫn nhanh chóng đưa về phía quảng trường Mộ Dung điện.
- Làm cái gì vậy?
Mộ Dung Phụng trầm giọng nói.
- Đây là thiệp mời mà đại nho Vũ Lâm để cho ta chờ mang đến cho Tiêu Phong công tử!
Tên nho tu kia cung kính nói.
- đây là thiệp mời sao?
Mộ Dung Phụng trầm giọng nói.
Mấy tên nho tu cung kính khẽ thi lễ, bỏ lại tấm bảng quay đầu bước đi!
- Đứng lại!
Mộ Dung Phụng kêu.
Nhưng mà căn bản mấy nho tu kia không dừng lại chút nào.
Miêu Miêu nhất thời tức giận nói.
- Hèn Kém Vô Năng? Đây là đánh mặt a!
Mộ Dung Phụng cau mày nói.
Mộ Dung Phụng quay đầu nhanh chóng đi về phía Đông Phương điện.Mở ra đại điện, bước vào trong đó.
- Oanh!
Cửa Đại điện ầm ầm đóng lại. Lưu lại cho mọi người ở bên Dung điện phía đối diện chỉ chỉ chọt chọt.
Trong Mộ Dung điện, Tiêu Phong vẫn tiếp tục lật xem tư liệu.
- Yêu Thiên Vương? Rốt cuộc tìm được rồi!
Trên mặt Tiêu Phong bỗng nhiên hiện lên vẻ vui mừng.
- Thanh Long, tiếp tục tìm tư liệu về niên đại này, nhanh!
Tiêu Phong nói.
- Dạ!
Tiêu Phong không ngừng lật xem một ít tư liệu về Bạch Đế Thiên mới vừa tra được. Mộ Dung Phụng đã mang theo tấm bảng kia vào điện.
- Tiêu Phong!
Mộ Dung Phụng nhất thời đến trước mặt Tiêu Phong.
- Sao vậy?
Tiêu Phong nghi ngờ nói.
- Ngươi nhìn đi!
Mộ Dung Phụng tức giận nói.
Mộ Dung Phụng cầm lấy tấm bảng cho Tiêu Phong nhìn.
- tên Vũ Lâm kia vừa đưa tới?
Tiêu Phong lộ ra một tia buồn cười.
- Đâu chỉ đưa tới, Đỉnh Phong Văn Hội đã lập tức bắt đầu, bọn họ lại đưa tới trước mặt vạn tên nho tu a, đây không phải là đánh vào mặt ngươi sao, ngươi còn không đi sao?
Mộ Dung Phụng nói.
- Đánh mặt? Với tài trí bình thường như bọn chúng cũng xứng?
Tiêu Phong lộ ra một tia khinh thường.
- Tài trí bình thường? Ngươi đã chuẩn bị qua?
Trên mặt Mộ Dung Phụng lộ ra vui mừng nói.
- Tạm thời không có thời gian, để cho bọn họ ầm ĩ trước đi!
Tiêu Phong lắc lắc đầu nói.
- A, nhưng mà, nếu ngươi không qua, không phải là thừa nhận tấm bảng này sao?
Mộ Dung Phụng lo lắng nói.
Tiêu Phong khẽ mỉm cười, không có nói gì, tiếp tục xem tin tức về Yêu Thiên Vương trong lịch sử ở trong tay.
Mộ Dung Phụng vội vàng chạy hướng Chủ Điện Mộ Dung Điện.
Đại điện mở rộng, bên trong Tiêu Phong đang ngồi ngập mình trong Đống sách, gương mặt cương nghị mà trầm tĩnh, bờ môi hơi mím lại, tay thì nhanh chóng lật nhanh từng trang sách, có thể thấy đọc sách tốc độ phi thường nhanh, nhưng lại vô cùng nghiêm túc.
Tiểu miêu Nhi lười biếng nằm dài, ngủ lười.
Trong đại điện, từng dãy giá sách, chi chít cao vút.
"Tiêu Phong, không xong, bên kia có động tĩnh lớn rồi!" Mộ Dung Phụng vừa xông vào đại điện đã nói.
- ngươi có tin tức gì nóng hổi vậy?" Tiểu miêu Nhi nhất thời thức tỉnh.
" ta nói này Cái tên vũ Lâm tìm một các sư huynh của hắn, 32 đại nho, toàn bộ xuất động đang chuẩn bị mở cuộc thi đấu thi văn!" Mộ Dung Phụng nói.
"Họ thi thì liên quan gì đến ta?" Tiêu Phong nhẹ nhàng nói , ánh mắt vẫn tập trung vào sách trên tay, ngừng lật trang cũng không nhìn lên .
"Đúng vậy ! Mấy tên nhàn rỗi không có việc gì làm đó muốn thì thố gì liên quan gì đến chúng ta?" Tiểu miêu Nhi nhất thời đứng dậy.
" hiện tại rõ ràng cho thấy nhằm vào ngươi tới! Bọn họ muốn qua cuộc thì này lầm ngươi bẽ mặt , không đủ tư cách để tham gia tranh đoạt phong thần sách với Cổ Bách Sinh nữa đó" Mộ Dung Phụng thấy Tiêu Phong tỏ thái độ không hề quan tâm liền nói.
Tiêu Phong Lúc này mới có phản ứng, nhẹ nhàng đặt sách xuống liền hỏi lại:
"Ngươi nói rõ xem nghĩa là sao?"
"Ngươi hôm đó không phải là đem Vũ Lâm đắc tội thê thảm sao? Thế nên hắn đã đi cầu 32 đại nho đệ tử, muốn triệu khai một cuộc thi rồi mời ngươi đến đó thi đấu để hạ nhục ngươi thi từ không có, khí độ không có, nếu như ngươi thảm bại họ sẽ rêu rao vũ nhục ngươi khắp nơi đó!" Mộ Dung Phụng nói.
"Vậy thì như thế nào,ta gần đây không rảnh!!" Tiêu Phong cau mày nói.
Trong tay tài liệu quá nhiều, trong lúc nhất thời căn bản không cách nào tìm được tin tức mình muốn đang khiến Tiêu phong rất khó chịu.
"Bọn họ cũng khiêu khích đến cửa rồi, ngươi không làm chút gì?" Mộ Dung Phụng kinh ngạc nói.
"Không rảnh!" Tiêu Phong lắc đầu.
Vừa nói, Tiêu Phong tiếp tục ngồi xuống đảo tài liệu.
Mộ Dung Phụng Phái trương há miệng
"grao, ta với ngươi đi xem một chút!" Tiểu Miêu Nhi nhưng thật là tốt kỳ.
"Được rồi!" Mộ Dung Phụng im lặng gật đầu
Dung điện!
"Dung Điện? 32 đại nho khởi xướng thi văn?"
"Dung Điện không phải là dựa vào Đông Phương Điện? Tiêu Phong không phải là ở kia?"
"Chẳng lẽ là nhằm vào Tiêu Phong đồng có?"
"Nghe nói Tiêu Phong cùng Cổ Bách Sinh tranh đoạt Phong Thần Sách a! Chẳng lẽ là hai phe đấu nháp trước?"
"32 đại nho a! khẳng định đặc sắc!"
" Nhất định phải đi xem một chút!"
..............................
......
vô số nho tu, rối rít từ các nơi đi tới Dung Điện, thậm chí rất nhiều không phải là tu độc thư tông môn , cũng rối rít tò mò đi trước Dung Điện
Trong lúc nhất thời, Dung Điện bốn phía, tu giả tụ tập vô số.
Mạnh Dung Dung trong điện.
"32 đại nho? Đó là muốn đấu thi từ rồi?" Thủy Dung Dung cau mày nói.
"Đúng vậy a, Đại tiểu thư, đại nho thi Văn, vạn kim khó cầu, lần này lại là 32 đại nho, tình huống chưa bao giờ có a!" Một bên Trường Thanh nói.
"Đúng vậy a, Đại tiểu thư, 32 đại nho, theo đại hiền Cổ Bách Sinh du tẩu thiên hạ, lần này cần phải mở rộng tầm mắt!"
"Đại tiểu thư, chúng ta chuẩn bị cũng đi xem một chút, còn ngươi?"
Thủy Dung Dung nhíu mày nói: "Ta? Không có hứng thú, các ngươi đi đi!"
"Tốt!" Trường Thanh đám người hưng phấn ra điện.
Trong đại điện, Thủy Dung Dung mắt lộ ra một tia khinh thường: "32 đại nho? đấu để chèn ép Tiêu Phong? Hừ, một đám đồ vô sỉ!"
Nói xong, Thủy Dung Dung nhướng mày: "Ta quan tâm hắn làm gì?"
Cự Lộc Điện!
"Thi văn hội?" Viện chủ Thủy Thiên Chính lộ ra một tia buồn cười.
"Vì để cho Cổ Bách Sinh hình tượng không thay đổi, bọn họ cũng không tiếc công sức a!" Liêu Trung lộ ra một tia buồn cười.
Hai người vừa uống rượu, vừa lắc đầu.
" cho dù có vũ nhục Tiêu Phong trong lần thi đấu này,thì chưa chắc có thể vãn hồi sỉ nhục hôm đó, thậm chí nếu không may mắn thua, ha hả, không biết bọn họ nên như thế nào để tiếp tục đối diện đây a!" Thủy Thiên Chính cười đến rung cả chòm râu.
- Thua? Có thể sao? ba mươi hai tên đại nho này, nghe nói theo đại hiền Cổ Bách sinh du tẩu thiên hạ, tại trong thiên hạ đã thu được vô số thơ văn a! Làm sao Tiêu Phong có thể thắng được?
Liêu Trung hiếu kỳ nói.
- Tiêu Tuấn năm đó, có người nào nghĩ là hắn có thể đoạt nổi Phong Thần Sách?
Thủy Thiên Chính hỏi.
- Ách!
Liêu Trung nhất thời không nói nên lời!
--------
Ba ngày sau, ban đêm.
Trên quảng trường Dung điện, tụ tập đại lượng nho tu, gần một vạn người. Bốn phía còn có rất nhiều người không phải là nho tu vây quanh.
Vạn nho tụ hội, triệu khai Đỉnh Phong Văn Hội.
Vô số nho tu cũng lộ ra vẻ hưng phấn, đồng thời, chúng nho tu nhìn về phía Mộ Dung điện vắng lạnh cách đó không xa, một đám lộ ra vẻ thương hại.
Có lẽ trong mắt của các vị nho tu, lần Văn hội này sẽ nhân tiện mà làm cho Tiêu Phong nhục nhã một phen. Có thể chỉ là nhân tiện mà thôi, bởi vì một mao đầu tiểu tử, căn bản không xứng thảo luận về Thi Văn.
Dung điện đại môn còn chưa mở.
Nhưng mấy nho tu đã cung kính mang một tấm bảng đưa về phía Mộ Dung điện.
- Hèn Kém Vô Năng? Cái tấm bảng có viết bốn chữ Hèn Kém Vô Năng kìa?
Một nho tu nhất thời nhận ra được.
- Không đúng, mặt trái còn có chữ kìa, thiệp mời?
- Đây là?
...
...
...
Chúng nho tu nhất thời rối rít nghị luận. Nhưng tấm bảng vẫn nhanh chóng đưa về phía quảng trường Mộ Dung điện.
- Làm cái gì vậy?
Mộ Dung Phụng trầm giọng nói.
- Đây là thiệp mời mà đại nho Vũ Lâm để cho ta chờ mang đến cho Tiêu Phong công tử!
Tên nho tu kia cung kính nói.
- đây là thiệp mời sao?
Mộ Dung Phụng trầm giọng nói.
Mấy tên nho tu cung kính khẽ thi lễ, bỏ lại tấm bảng quay đầu bước đi!
- Đứng lại!
Mộ Dung Phụng kêu.
Nhưng mà căn bản mấy nho tu kia không dừng lại chút nào.
Miêu Miêu nhất thời tức giận nói.
- Hèn Kém Vô Năng? Đây là đánh mặt a!
Mộ Dung Phụng cau mày nói.
Mộ Dung Phụng quay đầu nhanh chóng đi về phía Đông Phương điện.Mở ra đại điện, bước vào trong đó.
- Oanh!
Cửa Đại điện ầm ầm đóng lại. Lưu lại cho mọi người ở bên Dung điện phía đối diện chỉ chỉ chọt chọt.
Trong Mộ Dung điện, Tiêu Phong vẫn tiếp tục lật xem tư liệu.
- Yêu Thiên Vương? Rốt cuộc tìm được rồi!
Trên mặt Tiêu Phong bỗng nhiên hiện lên vẻ vui mừng.
- Thanh Long, tiếp tục tìm tư liệu về niên đại này, nhanh!
Tiêu Phong nói.
- Dạ!
Tiêu Phong không ngừng lật xem một ít tư liệu về Bạch Đế Thiên mới vừa tra được. Mộ Dung Phụng đã mang theo tấm bảng kia vào điện.
- Tiêu Phong!
Mộ Dung Phụng nhất thời đến trước mặt Tiêu Phong.
- Sao vậy?
Tiêu Phong nghi ngờ nói.
- Ngươi nhìn đi!
Mộ Dung Phụng tức giận nói.
Mộ Dung Phụng cầm lấy tấm bảng cho Tiêu Phong nhìn.
- tên Vũ Lâm kia vừa đưa tới?
Tiêu Phong lộ ra một tia buồn cười.
- Đâu chỉ đưa tới, Đỉnh Phong Văn Hội đã lập tức bắt đầu, bọn họ lại đưa tới trước mặt vạn tên nho tu a, đây không phải là đánh vào mặt ngươi sao, ngươi còn không đi sao?
Mộ Dung Phụng nói.
- Đánh mặt? Với tài trí bình thường như bọn chúng cũng xứng?
Tiêu Phong lộ ra một tia khinh thường.
- Tài trí bình thường? Ngươi đã chuẩn bị qua?
Trên mặt Mộ Dung Phụng lộ ra vui mừng nói.
- Tạm thời không có thời gian, để cho bọn họ ầm ĩ trước đi!
Tiêu Phong lắc lắc đầu nói.
- A, nhưng mà, nếu ngươi không qua, không phải là thừa nhận tấm bảng này sao?
Mộ Dung Phụng lo lắng nói.
Tiêu Phong khẽ mỉm cười, không có nói gì, tiếp tục xem tin tức về Yêu Thiên Vương trong lịch sử ở trong tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.