Chương 351: sát cánh chiến đấu
Snake
22/10/2019
Hắc Vũ chân quân ra tiếng hiệu lệnh có thêm các
tong môn nữa gia nhập. tổng cộng có mười năm tông . Thậm chí các Khí
cảnh mời hảo hữu trợ trận, từ bảy mươi thần cảnh và năm vạn khí cảnh giờ đây đội quân của mười năm tông môn chớp mắt tăng lên tới hai mươi vạn
Khí cảnh, hai trăm năm mươi thần cảnh , ba mươi hư cảnh.
Đội ngũ tu giả hùng vĩ trú đóng tại tông môn tên gọi 'Tam Nguyên tông'.
Tam Nguyên tông là một hạ vị tông môn, phụ thuộc Đại Vũ Thiên tông. Đệ tử trong tông gần vạn.
Đại điện Tam Nguyên tông, Hắc Vũ chân quân phát ra khí thế.
Mười bốn chưởng môn cung kính với Hắc Vũ chân quân.
Một chưởng môn hưng phấn nói:
- Chân quân, hai mươi vạn Khí cảnh, hai trăm năm mươi thần cảnh , ba mươi hư cảnh.. Chân quân, lực lượng khổng lồ như vậy trong thiên hạ bất cứ hạ vị tông môn nào đều sẽ bị san bằng trong giây lát!
- Chân quân, chúng ta thế lớn như vậy tại sao không trực tiếp đánh vào Việt Kinh?
Đánh Việt Kinh? Diệt Việt Kinh thì Đại Việt hoàng triều tất nhiên tan rã. Nhưng Hắc Vũ chân quân còn nhớ tình cảnh ngày hôm đó, Tuế Ma Quân đích thân tới mới cúư thoát được Đại Trí Bồ tát. Đối với hai cường giả như vậy còn kiêng dè, nên nghĩ đến ít nhiều khiến gã lo âu, bởi vậy lựa chọn thứ nhất không phải là Việt Kinh.
Hắc Vũ chân quân trầm giọng nói:
- Không vội, trước tiên báo mối thù diệt các tông đã! Tiêu diệt đội quân của Đao Phi chém bay sĩ khí của Đại Việt hoàng Triều
Mọi người gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
- Chân quân, đại quân của Đao Phi đã đạt tới sáu mươi vạn, hơn nữa Đao Phi xuất binh ngày càng cẩn thận. Sáu mươi vạn đại quân tụ cùng một chỗ, không chia binh nữa.
Lại một chưởng môn trầm giọng nói:
- Căn cứ theo tuyến đường của đại quân Đao Phi thì tiếp theo chính là chỗ chúng ta, Tam Nguyên tông.
Hắc Vũ chân quân sắc mặt lạnh lùng nói:
- Chỗ ở đây đi. Hừ, sáu mươi vạn đại quân? A, lần này phải khiến bọn chúng toàn quân bị diệt!
Mọi người tự tin nói:
- Tuân lệnh!
Hắc Vũ chân quân ánh mắt lạnh lùng nói:
- Diệt sáu mươi vạn đại quân xong chúng ta bao vây tiễu trừ từng thành trì, đoạt lại hết thành trì đã mất của các tong môn rồi mới tiêu diệt quân đội Đại Việt. Đến lúc đó khiến Tiêu Phong một mình thủ Việt Kinh, để ta xem hắn có thể chống đỡ tới đâu!
Đám chưởng môn hưng phấn nói:
- Ha ha ha, chân quân anh minh!
Một tu giả bay vào đại điện.
- Báo!
- A?
Mọi người nhìn đệ tử bay vào đại điện.
Đại điện kia nhíu mày nói:
- Khởi bẩm sư phụ, đội quân của Đại việt đã tiến gần đến nơi.
Hắc Vũ chân quân nheo mắt nói:
- A?
Đệ tử kia nói:
- Đệ tử mang đến nhiều huynh đệ Khí cảnh, bốn phía lục tìm tung tích của đại quân của Đao Phi sau đó bắt được một thám báo của quân đội bên Đao Phi .
- Thám báo?
Đệ tử kia sắc mặt khó xem nói:
- Vâng, đệ tận lực khảo từ miệng thám báo mới tìm hiểu được. Quân đội của Đao Phi bỗng nhiên rút đi, hành quân gấp rút.
Vèo!
Hắc Vũ chân quân đứng bật dậy sắc mặt có chút biến đổi nói:
- Xem ra hành tung của chúng ta đúng là bị đối phương phát hiện nên tìm cách chạy trốn rồi!
Đệ tử kia cười nói:
- Đệ tử nạy miệng thám báo hỏi ra tuyến đường Đao Phi chạy trốn, một đường truy đuổi, rốt cuộc trông thấy quân đội của bọn chúng.
Hắc Vũ chân quân gật đầu khen:
- Làm tốt!
Đệ tử kia cung kính nói:
- Sáu mươi vạn đại quân của Đao Phi đã lùi đến Minh Đô thành!
Hắc Vũ chân quân giật mình kêu lên:
- Minh Đô thành?
Một chưởng môn nhíu mày lại:
- Chỗ đó là tông môn trước kia Thanh Hà tông khống chế, sau này Thanh Hà tông bị diệt, Đại Việt giành lấy, thành trì đó cực kỳ vững chắc thủ thế cũng vô cùng tốt a.
Một chưởng môn khác trầm giọng nói:
- Minh Đô thành? Ha ha ha, Minh Đô thành thì sao? Không nói đến đám Hư cảnh chúng ta, dù chỉ khiến các Khí cảnh cùng lúc ra tay đủ phá hủy nó trong giây lát. Chúng ta có đội quân hung mạnh , quân đội của Đao Phi không trốn thoát được!
Một chưởng môn hưng phấn nói:
- Chân quân, Theo ta thấy thì chúng ta không cần ôm cây đợi thỏ nữa. Chân quân, chúng ta cùng nhau xuất phát đi!
Hắc Vũ chân quân hưng phấn nói:
- Được, thông báo cho mọi người, chúng ta cùng đi san bằng Minh Đô thành!
Mọi người hét to:
- Tuân lệnh!
Minh Đô thành, phủ thành chủ trên Phù Không đảo.
Tiêu Phong đứng ở mép Phù Không đảo, nhìn xuống toàn thành. Mộ Vân Khanh, Thuỷ Dung Dung, Lý Chiêu Anh bốn người đứng cạnh Tiêu Phong, Thanh Long cách không xa.
Tiêu Phong nói:
- Thật ra thì các nàng không cần đến, trên chiến trường chỉ một giây đã muôn vàn biến đổi, nguy hiểm vô cùng.
Mộ Vân Khanh tán thán:
- Hiền Phi cũng muốn đến, nhưng nàng tự trách vì mình mà mới đem đến vận rủi. Nên nàng không đến cùng chúng thiếp. Thiếp nghĩ do nàng suy nghĩ quá nhiều. Cuối cùng lại quyết định ở lại cùng Mệnh Phi và Dịch tiên sinh thủ thành
Tiêu Phong chắc chắn nói:
- Đúng vậy ! tuy nhiên nguyền rủa trên ngưòi nàng ấy quả thật bá đạo . sau lần chinh phạt này. Ta sẽ tìm cách hoá giải cho nàng ấy. thoát khỏi suy nghĩ tiêu cực.
Thuỷ Dung dung ngạc nhiên hỏi:
- A? Thật sự sao? Vậy thì tốt quá rồi hoàng thượng.
Tiêu Phong chắc chắn gật đầu, nói:
- Ừm!
Thuỷ Dung Dung nhìn Tiêu Phong, nói:
- Thiếp có nghe menh phi luận quẻ. Thấy được bình an cho đại việt chúng ta. Nhưng thế cục lại không xem được. Hẳn bên phía họ cũng có xoán mệnh sư che lấp.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Ta cũng có chút lo lắng ! đặc biệt lần này còn có các nàng cạnh bên. An nguy của các nàng với ta là quan trọng nhất.
- A..
Chúng phi nhất thời vô cùng cảm động không nói lên lời.
Tiêu Phong nói:
- Thế sự khó lường, bình thiên hạ và trả thù cho phụ mẫu là điều ta nhất định phải làm. Tiêu Phong ta càng không có ý chí chỉ làm vua một vũng nuớc. Các nàng theo ta sẽ chịu nhiều thiệt thòi . đó là điều khiến ta xót xa nhất
Thuỷ Dung Dung nói:
- Chúng thiếp cam tâm tình nguyện ! xin hoàng thượng chớ âu lo. Để cho chúng thiếp cùng chàng san sẻ.
Mọi ngưòi cùng gật đầu đồng tình theo.
Tiêu Phong tự tin nói:
- Ta rất vui vì tấm lòng của các nàng ! ta cũng tin tưởng chúng ta sẽ chiến thắng. Các nàng hãy tin tuởng ta.
- Vâng Hoàng thương.
Mọi ngưòi cùng đồng thanh nói.
Chính lúc này, Phong Đằng bay lên.
Phong Đằng nói:
- Hoàng thượng,Thần đã tìm hiểu rõ ràng, đại quân của Hắc Vũ chân quân trú đóng tại Tam Nguyên tông. Ta nghĩ bây giờ chắc Hắc Vũ chân quân đã xuất phát hướng nơi này.
Tiêu Phong hỏi:
- Tốt, còn tình hình bên quân ta.
Phong Đằng chắc chắn nói:
- Hoàng thượng yên tâm, thần đã sớm thăm dò địa hình bên ngoài Minh Đô thành. Sáu mươi vạn đại quân chia mười đường, mỗi tuyến đường đi như thế nào, chia binh ra sao, mất bao nhiêu lâu, tất cả đều tính toán xong, tiếp theo chỉ đợi người hạ lệnh.
!
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Tốt, mọi thứ chuẩn bị sẵn sang chiến đấu. Tất cả vào vị trí.
- Tuân lệnh!
Phong Đằng, Đao Phi nhận lệnh bay xuống Phù Không đảo.
Tiêu Phong nói :
- Cầm Phi , , Phuợng Phi. Các nàng sát cánh bên trẫm.
Ba người lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Đội ngũ tu giả hùng vĩ trú đóng tại tông môn tên gọi 'Tam Nguyên tông'.
Tam Nguyên tông là một hạ vị tông môn, phụ thuộc Đại Vũ Thiên tông. Đệ tử trong tông gần vạn.
Đại điện Tam Nguyên tông, Hắc Vũ chân quân phát ra khí thế.
Mười bốn chưởng môn cung kính với Hắc Vũ chân quân.
Một chưởng môn hưng phấn nói:
- Chân quân, hai mươi vạn Khí cảnh, hai trăm năm mươi thần cảnh , ba mươi hư cảnh.. Chân quân, lực lượng khổng lồ như vậy trong thiên hạ bất cứ hạ vị tông môn nào đều sẽ bị san bằng trong giây lát!
- Chân quân, chúng ta thế lớn như vậy tại sao không trực tiếp đánh vào Việt Kinh?
Đánh Việt Kinh? Diệt Việt Kinh thì Đại Việt hoàng triều tất nhiên tan rã. Nhưng Hắc Vũ chân quân còn nhớ tình cảnh ngày hôm đó, Tuế Ma Quân đích thân tới mới cúư thoát được Đại Trí Bồ tát. Đối với hai cường giả như vậy còn kiêng dè, nên nghĩ đến ít nhiều khiến gã lo âu, bởi vậy lựa chọn thứ nhất không phải là Việt Kinh.
Hắc Vũ chân quân trầm giọng nói:
- Không vội, trước tiên báo mối thù diệt các tông đã! Tiêu diệt đội quân của Đao Phi chém bay sĩ khí của Đại Việt hoàng Triều
Mọi người gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
- Chân quân, đại quân của Đao Phi đã đạt tới sáu mươi vạn, hơn nữa Đao Phi xuất binh ngày càng cẩn thận. Sáu mươi vạn đại quân tụ cùng một chỗ, không chia binh nữa.
Lại một chưởng môn trầm giọng nói:
- Căn cứ theo tuyến đường của đại quân Đao Phi thì tiếp theo chính là chỗ chúng ta, Tam Nguyên tông.
Hắc Vũ chân quân sắc mặt lạnh lùng nói:
- Chỗ ở đây đi. Hừ, sáu mươi vạn đại quân? A, lần này phải khiến bọn chúng toàn quân bị diệt!
Mọi người tự tin nói:
- Tuân lệnh!
Hắc Vũ chân quân ánh mắt lạnh lùng nói:
- Diệt sáu mươi vạn đại quân xong chúng ta bao vây tiễu trừ từng thành trì, đoạt lại hết thành trì đã mất của các tong môn rồi mới tiêu diệt quân đội Đại Việt. Đến lúc đó khiến Tiêu Phong một mình thủ Việt Kinh, để ta xem hắn có thể chống đỡ tới đâu!
Đám chưởng môn hưng phấn nói:
- Ha ha ha, chân quân anh minh!
Một tu giả bay vào đại điện.
- Báo!
- A?
Mọi người nhìn đệ tử bay vào đại điện.
Đại điện kia nhíu mày nói:
- Khởi bẩm sư phụ, đội quân của Đại việt đã tiến gần đến nơi.
Hắc Vũ chân quân nheo mắt nói:
- A?
Đệ tử kia nói:
- Đệ tử mang đến nhiều huynh đệ Khí cảnh, bốn phía lục tìm tung tích của đại quân của Đao Phi sau đó bắt được một thám báo của quân đội bên Đao Phi .
- Thám báo?
Đệ tử kia sắc mặt khó xem nói:
- Vâng, đệ tận lực khảo từ miệng thám báo mới tìm hiểu được. Quân đội của Đao Phi bỗng nhiên rút đi, hành quân gấp rút.
Vèo!
Hắc Vũ chân quân đứng bật dậy sắc mặt có chút biến đổi nói:
- Xem ra hành tung của chúng ta đúng là bị đối phương phát hiện nên tìm cách chạy trốn rồi!
Đệ tử kia cười nói:
- Đệ tử nạy miệng thám báo hỏi ra tuyến đường Đao Phi chạy trốn, một đường truy đuổi, rốt cuộc trông thấy quân đội của bọn chúng.
Hắc Vũ chân quân gật đầu khen:
- Làm tốt!
Đệ tử kia cung kính nói:
- Sáu mươi vạn đại quân của Đao Phi đã lùi đến Minh Đô thành!
Hắc Vũ chân quân giật mình kêu lên:
- Minh Đô thành?
Một chưởng môn nhíu mày lại:
- Chỗ đó là tông môn trước kia Thanh Hà tông khống chế, sau này Thanh Hà tông bị diệt, Đại Việt giành lấy, thành trì đó cực kỳ vững chắc thủ thế cũng vô cùng tốt a.
Một chưởng môn khác trầm giọng nói:
- Minh Đô thành? Ha ha ha, Minh Đô thành thì sao? Không nói đến đám Hư cảnh chúng ta, dù chỉ khiến các Khí cảnh cùng lúc ra tay đủ phá hủy nó trong giây lát. Chúng ta có đội quân hung mạnh , quân đội của Đao Phi không trốn thoát được!
Một chưởng môn hưng phấn nói:
- Chân quân, Theo ta thấy thì chúng ta không cần ôm cây đợi thỏ nữa. Chân quân, chúng ta cùng nhau xuất phát đi!
Hắc Vũ chân quân hưng phấn nói:
- Được, thông báo cho mọi người, chúng ta cùng đi san bằng Minh Đô thành!
Mọi người hét to:
- Tuân lệnh!
Minh Đô thành, phủ thành chủ trên Phù Không đảo.
Tiêu Phong đứng ở mép Phù Không đảo, nhìn xuống toàn thành. Mộ Vân Khanh, Thuỷ Dung Dung, Lý Chiêu Anh bốn người đứng cạnh Tiêu Phong, Thanh Long cách không xa.
Tiêu Phong nói:
- Thật ra thì các nàng không cần đến, trên chiến trường chỉ một giây đã muôn vàn biến đổi, nguy hiểm vô cùng.
Mộ Vân Khanh tán thán:
- Hiền Phi cũng muốn đến, nhưng nàng tự trách vì mình mà mới đem đến vận rủi. Nên nàng không đến cùng chúng thiếp. Thiếp nghĩ do nàng suy nghĩ quá nhiều. Cuối cùng lại quyết định ở lại cùng Mệnh Phi và Dịch tiên sinh thủ thành
Tiêu Phong chắc chắn nói:
- Đúng vậy ! tuy nhiên nguyền rủa trên ngưòi nàng ấy quả thật bá đạo . sau lần chinh phạt này. Ta sẽ tìm cách hoá giải cho nàng ấy. thoát khỏi suy nghĩ tiêu cực.
Thuỷ Dung dung ngạc nhiên hỏi:
- A? Thật sự sao? Vậy thì tốt quá rồi hoàng thượng.
Tiêu Phong chắc chắn gật đầu, nói:
- Ừm!
Thuỷ Dung Dung nhìn Tiêu Phong, nói:
- Thiếp có nghe menh phi luận quẻ. Thấy được bình an cho đại việt chúng ta. Nhưng thế cục lại không xem được. Hẳn bên phía họ cũng có xoán mệnh sư che lấp.
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Ta cũng có chút lo lắng ! đặc biệt lần này còn có các nàng cạnh bên. An nguy của các nàng với ta là quan trọng nhất.
- A..
Chúng phi nhất thời vô cùng cảm động không nói lên lời.
Tiêu Phong nói:
- Thế sự khó lường, bình thiên hạ và trả thù cho phụ mẫu là điều ta nhất định phải làm. Tiêu Phong ta càng không có ý chí chỉ làm vua một vũng nuớc. Các nàng theo ta sẽ chịu nhiều thiệt thòi . đó là điều khiến ta xót xa nhất
Thuỷ Dung Dung nói:
- Chúng thiếp cam tâm tình nguyện ! xin hoàng thượng chớ âu lo. Để cho chúng thiếp cùng chàng san sẻ.
Mọi ngưòi cùng gật đầu đồng tình theo.
Tiêu Phong tự tin nói:
- Ta rất vui vì tấm lòng của các nàng ! ta cũng tin tưởng chúng ta sẽ chiến thắng. Các nàng hãy tin tuởng ta.
- Vâng Hoàng thương.
Mọi ngưòi cùng đồng thanh nói.
Chính lúc này, Phong Đằng bay lên.
Phong Đằng nói:
- Hoàng thượng,Thần đã tìm hiểu rõ ràng, đại quân của Hắc Vũ chân quân trú đóng tại Tam Nguyên tông. Ta nghĩ bây giờ chắc Hắc Vũ chân quân đã xuất phát hướng nơi này.
Tiêu Phong hỏi:
- Tốt, còn tình hình bên quân ta.
Phong Đằng chắc chắn nói:
- Hoàng thượng yên tâm, thần đã sớm thăm dò địa hình bên ngoài Minh Đô thành. Sáu mươi vạn đại quân chia mười đường, mỗi tuyến đường đi như thế nào, chia binh ra sao, mất bao nhiêu lâu, tất cả đều tính toán xong, tiếp theo chỉ đợi người hạ lệnh.
!
Tiêu Phong trầm giọng nói:
- Tốt, mọi thứ chuẩn bị sẵn sang chiến đấu. Tất cả vào vị trí.
- Tuân lệnh!
Phong Đằng, Đao Phi nhận lệnh bay xuống Phù Không đảo.
Tiêu Phong nói :
- Cầm Phi , , Phuợng Phi. Các nàng sát cánh bên trẫm.
Ba người lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.