Chương 316: sư phụ của Thủy Dung Dung và Thủy Thiên Lãng
Snake
15/08/2019
- Thời gian này ta ở Cự Lộc thành, đại khái ta cũng nghe về tài năng của Thiên Lãng tiên sinh, Thật đáng để người ta ngưỡng mộ.
Tiêu Phong cười nói.
- Tiêu công tử quá khen, ta chỉ là một kẻ bỏ đi bị trục xuất khỏi thư viện mà thôi!
Thiên Lãng khổ sở nói.
- Kẻ bỏ đi? Ha hả, ta lại cảm thấy Thiên Lãng tiên sinh là người thẳng thắn! Không tiếc rời đi Cự Lộc thư viện, đi tới Đại Chiêu thánh địa!
Tiêu Phong hít sâu một cái nói.
Thiên Lãng tiên sinh khẽ cười khổ một trận, nói:
- Chuyện này, không đề cập tới nữa, Tiêu công tử, ta có nghe nói ở Cự Lộc thành, văn đấu quần nho, có thể nói là oanh động thiên hạ, tại phía xa trăm vạn dặm, ta cũng có thể cảm nhận sự oanh lệ của văn chương của người, quả là để ta khâm phục mến mộ a.
- A? Tin tức này là truyền đi nhanh như vậy?
Tiêu Phong ngoài ý muốn nói.
- Thiên Thụ đại hội bắt đầu, Cự Lộc thành đã trở thành tiêu điểm của cả nhiều nơi, bất kỳ đại sự gì, cũng sẽ truyền ra thiên hạ, trăm thiên cẩm tú văn hay xuất hiện, Tiêu công tử đã danh động thiên hạ!
Thiên Lãng tiên sinh khẳng định nói.
- Danh động thiên hạ? Ha hả, Thiên Lãng tiên sinh khen trật rồi!
Tiêu Phong lắc đầu cười nói.
- Bất quá!
Thiên Lãng tiên sinh nhíu mày.
- Làm sao?
- Tiêu công tử tốt nhất không nên vì Văn đấu kia mà coi thường Cổ Bách Sinh! Đám đệ tử kia của hắn cũng không thể đại biểu cho hắn được.
Thiên Lãng tiên sinh trịnh trọng nói.
- A?
- Tiêu công tử, ngươi cảm thấy tài nghệ của ta như thế nào?
Thiên Lãng tiên sinh hỏi.
- Ta không có vuốt mông ngựa ! đối với ta Thiên Lãng tiên sinh là một kỳ tài ngàn năm khó gặp.
Tiêu Phong ngưng trọng nói.
- Đúng vậy, Điều này ta cũng ghi nhận.
Mộ Vân Khanh gật đầu.
Thiên Lãng tiên sinh khẽ cười khổ một trận nói:
- Thánh nữ cùngTiêu công tử quá khen rồi ! ta hỏi như vậy chính là muốn cho hai người biết ta cùng sư muội Thủy Dung dung chính là do Cổ Bách Sinh dạy dỗ!
- A?
Tiêu Phong hai mắt nhíu lại.
Đây là Tiêu Phong lần đầu tiên biết được.
- Cổ Bách Sinh, mấy năm không gặp hắn, hắn thật sự là một thiên tài, Cầm kỳ thư họa, không gì không giỏi. Lần này nếu không có Tiêu công tử tới tranh đoạt, ta khẳng định hắn nhất định có thể nhận được Phong Thần Sách. Bởi vì những đối thủ khác ta có thể nắm chắc chưa đấu đã bại.
Thiên Lãng tiên sinh khẳng định nói.
"Ngươi cư nhiên như thử khẳng định? Vậy ngươi nói một chút , đại hiền Cổ Bách Sinh, quả thật lợi hại đến vậy sao ? Tiêu Phong ngưng trọng nói.
Có ban đầu chuẩn bị, Tiêu Phong vốn là đúng là có loại nắm chắc phần thắng cảm giác, có thể hiện tại, không nghĩ tới Thủy Dung Dung và Thiên Lãng tiên sinh như thế lại là đệ tử của Cổ Bách Sinh.
"Ta không biết tại sao, Cự Lộc Thư Viện có một quy củ, Cổ gia người, không được làm viện chủ, cho dù hắn cố gắng nữa tài giỏi hơn nữa, , nhưng cuối cùng không thể trở thành viện chủ, Cổ Bách Sinh trong lòng mang theo nhiều u oán, mang theo đám đệ tử du tẩu thiên hạ, ta còn nhớ rõ năm đó hắn trước khi đi nói một câu nói!" Thủy Thiên Lãng tiên sinh nhớ lại nói.
"Hắn nói cái gì?"
"Hắn nói, Ngày ta trở về sẽ là ngày đoạt đi phong thần sách lập ra một thư viện mới , đánh bại Cự Lộc Thư viện!" Thiên Lãng tiên sinh trịnh trọng nói.
"Nga? Có chút ý tứ!" Tiêu Phong trong mắt hiện lên một tia mong đợi.
"Tóm lại, Tiêu công tử, ngươi thật sự muốn thắng, e rằng đem hết toàn lực cũng chưa hẳn là đối thủ của Cổ Bách Sinh!" Thiên Lãng tiên sinh cười khổ nói.
Từ Thiên Lãng tiên sinh trong giọng nói, Tiêu Phong nhất thời nghe ra một tia không tầm thường, thật giống như Thiên Lãng tiên sinh không tin mình có thể thắng g
Không tin mình có thể thắng? Cổ Bách Sinh? Tất nhiên lợi hại như thế?
"Ta sẽ cố gắng hết sức!" Tiêu Phong gật đầu.
Tiêu Phong cười nói.
- Tiêu công tử quá khen, ta chỉ là một kẻ bỏ đi bị trục xuất khỏi thư viện mà thôi!
Thiên Lãng khổ sở nói.
- Kẻ bỏ đi? Ha hả, ta lại cảm thấy Thiên Lãng tiên sinh là người thẳng thắn! Không tiếc rời đi Cự Lộc thư viện, đi tới Đại Chiêu thánh địa!
Tiêu Phong hít sâu một cái nói.
Thiên Lãng tiên sinh khẽ cười khổ một trận, nói:
- Chuyện này, không đề cập tới nữa, Tiêu công tử, ta có nghe nói ở Cự Lộc thành, văn đấu quần nho, có thể nói là oanh động thiên hạ, tại phía xa trăm vạn dặm, ta cũng có thể cảm nhận sự oanh lệ của văn chương của người, quả là để ta khâm phục mến mộ a.
- A? Tin tức này là truyền đi nhanh như vậy?
Tiêu Phong ngoài ý muốn nói.
- Thiên Thụ đại hội bắt đầu, Cự Lộc thành đã trở thành tiêu điểm của cả nhiều nơi, bất kỳ đại sự gì, cũng sẽ truyền ra thiên hạ, trăm thiên cẩm tú văn hay xuất hiện, Tiêu công tử đã danh động thiên hạ!
Thiên Lãng tiên sinh khẳng định nói.
- Danh động thiên hạ? Ha hả, Thiên Lãng tiên sinh khen trật rồi!
Tiêu Phong lắc đầu cười nói.
- Bất quá!
Thiên Lãng tiên sinh nhíu mày.
- Làm sao?
- Tiêu công tử tốt nhất không nên vì Văn đấu kia mà coi thường Cổ Bách Sinh! Đám đệ tử kia của hắn cũng không thể đại biểu cho hắn được.
Thiên Lãng tiên sinh trịnh trọng nói.
- A?
- Tiêu công tử, ngươi cảm thấy tài nghệ của ta như thế nào?
Thiên Lãng tiên sinh hỏi.
- Ta không có vuốt mông ngựa ! đối với ta Thiên Lãng tiên sinh là một kỳ tài ngàn năm khó gặp.
Tiêu Phong ngưng trọng nói.
- Đúng vậy, Điều này ta cũng ghi nhận.
Mộ Vân Khanh gật đầu.
Thiên Lãng tiên sinh khẽ cười khổ một trận nói:
- Thánh nữ cùngTiêu công tử quá khen rồi ! ta hỏi như vậy chính là muốn cho hai người biết ta cùng sư muội Thủy Dung dung chính là do Cổ Bách Sinh dạy dỗ!
- A?
Tiêu Phong hai mắt nhíu lại.
Đây là Tiêu Phong lần đầu tiên biết được.
- Cổ Bách Sinh, mấy năm không gặp hắn, hắn thật sự là một thiên tài, Cầm kỳ thư họa, không gì không giỏi. Lần này nếu không có Tiêu công tử tới tranh đoạt, ta khẳng định hắn nhất định có thể nhận được Phong Thần Sách. Bởi vì những đối thủ khác ta có thể nắm chắc chưa đấu đã bại.
Thiên Lãng tiên sinh khẳng định nói.
"Ngươi cư nhiên như thử khẳng định? Vậy ngươi nói một chút , đại hiền Cổ Bách Sinh, quả thật lợi hại đến vậy sao ? Tiêu Phong ngưng trọng nói.
Có ban đầu chuẩn bị, Tiêu Phong vốn là đúng là có loại nắm chắc phần thắng cảm giác, có thể hiện tại, không nghĩ tới Thủy Dung Dung và Thiên Lãng tiên sinh như thế lại là đệ tử của Cổ Bách Sinh.
"Ta không biết tại sao, Cự Lộc Thư Viện có một quy củ, Cổ gia người, không được làm viện chủ, cho dù hắn cố gắng nữa tài giỏi hơn nữa, , nhưng cuối cùng không thể trở thành viện chủ, Cổ Bách Sinh trong lòng mang theo nhiều u oán, mang theo đám đệ tử du tẩu thiên hạ, ta còn nhớ rõ năm đó hắn trước khi đi nói một câu nói!" Thủy Thiên Lãng tiên sinh nhớ lại nói.
"Hắn nói cái gì?"
"Hắn nói, Ngày ta trở về sẽ là ngày đoạt đi phong thần sách lập ra một thư viện mới , đánh bại Cự Lộc Thư viện!" Thiên Lãng tiên sinh trịnh trọng nói.
"Nga? Có chút ý tứ!" Tiêu Phong trong mắt hiện lên một tia mong đợi.
"Tóm lại, Tiêu công tử, ngươi thật sự muốn thắng, e rằng đem hết toàn lực cũng chưa hẳn là đối thủ của Cổ Bách Sinh!" Thiên Lãng tiên sinh cười khổ nói.
Từ Thiên Lãng tiên sinh trong giọng nói, Tiêu Phong nhất thời nghe ra một tia không tầm thường, thật giống như Thiên Lãng tiên sinh không tin mình có thể thắng g
Không tin mình có thể thắng? Cổ Bách Sinh? Tất nhiên lợi hại như thế?
"Ta sẽ cố gắng hết sức!" Tiêu Phong gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.