Chương 340: từ bò tất cả để theo chàng
Snake
03/10/2019
Vèo vèo...
Từng thân ảnh nhanh chóng bay tới, xuất hiện trên quảng trường.
Thánh Địa Đại Chiêu, từng Chân Quân bay tới, đều hiếu kỳ nhìn Mộ Vân Khanh.
Trong nháy mắt, trên quảng trường đã có tới mấy trăm Chân Quân. Khí tức mỗi người đều nội liễm. Mỗi người nhìn qua cực kỳ uy nghiêm.
Chân Quân có địa vị cao hơn nhiều so với chân nhân, đạo quân ,thánh nữ, thánh tử.
Một đám Chân Quân trình diện, tất cả đều đứng ở bên ngoài chủ điện, chờ đợi Chiêu Hoàng gọi tới lượt mình!
Sắc mặt của trăm Chân Quân đều tỏ ra ngưng trọng. Đồng thời bọn họ đều đứng cách xa Mộ Vân Khanh, cũng như các Tông của của năm tông môn lệ thuộc Đại Chiêu.
Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh đứng một chỗ, đồng thời nhìn về phía trung tâm đại điện.
Bên trên đại điện một bảng hiệu đề chữ Chiêu thị.
Bách Nhật Đạo Quân, Bách Nguyệt Đạo Quân, Quang Minh Thánh Tử cũng lần lượt xuất hiện ở trên quảng trường. Mỗi người đều nhíu mày nhìn về phía Mộ Vân Khanh.
Mọi người kiên nhẫn chờ đợi. Sau nửa ngày, Thượng Quan cô nương lại xuất hiện ở cửa đại điện.
- Thánh chủ có lệnh, Chân Quân trở lên vào đại điện Vũ thị!
Thượng Quan Uyển Nhi kêu lên.
- Vâng!
Một đám Chân Quân cung kính nói.
Hai đạo quân Bách Nhật và Bách Nguyệt dẫn đầu, bọn họ chậm rãi bước vào đại điện. Đám Chân Quân bước vào, đám người Mộ Vân Khanh vẫn đứng chờ bên ngoài.
Sau khi một đám Chân Quân vào điện, rất nhiều chân nhân đứng xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc, lại nhìn về phía Mộ Vân Khanh, thần sắc đã thay đổi rất nhiều.
Thật sao? Một tên vô danh tiểu tốt đến cầu hôn thánh nữ con gái Thánh chủ?
Chờ tất cả Chân Quân vào điện, Thượng Quan lại nhìn về phía chủ nhân của năm tông môn lệ thuộc.
- Chư vị, lần này bàn về hôn sự của của Mộ Vân Khanh thánh nữ, chư vị có thể vào điện!
Thượng Quan quay về phía năm đại Tông chủ nói.
- Vâng!
Năm người gật đầu lên tiếng.
Thánh chủ tới?
Năm người bước vào đại điện.
Dương Chí Dương đứng ở ngoài điện, vẫn có chút không tin.
- Mộ Vân Khanh, nàng thật sự quyết định như vậy sao ? Thánh chủ sẽ rất không bằng long đó ! nàng hãy suy nghĩ lại.
Dương Chí Dương lộ ra một tia lo lắng nói.
Mộ Vân Khanh tất nhiên không để ý tới hắn!
Dương Chí Dương tự làm mình mất mặt. Sắc mặt hắn càng lúc càng âm trầm. Hắn lại nhìn về phía Tiêu Phong, trong mắt loé ra một tia oán độc. tất cả nguyên nhân đều là do Tiêu Phong.
- Thánh chủ truyền Mộ Vân Khanh, Tiêu Phong, vào điện yết kiến!
Thượng Quan kêu lên.
Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh, gật đầu một cái, sau đó đi theo Thượng Quan bước vào đại điện
Ba người vừa vào đại điện, Tiêu Phong lập tức cảm thấy một áp lực từ trên trời ép thẳng tới, giống như một cỗ thiên uy đang chăm chú nhìn vào, khiến người ta đột ngột phát sinh cảm giác trang nghiêm muốn quỳ bái. Tiêu Phong dung đế vuơng ý chí của mình áp chế. Bình thản tiến vào.
Đại điện chia thành ba cấp.
Cấp thứ nhất, có năm Tông chủ tông môn lệ thuộc
………………………..
Cấp thứ hai, có Bách Nguyệt Đạo Quân, Bách Nhật Đạo Quân và các chân quân khác. Tất cả đều là cường giả thượng Hư Cảnh.
Cấp thứ ba, là một long ỷ lớn.
Giờ phút này bên trên long ỷ có một nữ tử đang ngồi. Nữ tử này ung dung hào hoa phú quý. Trong hai mắt lộ ra một trí tuệ linh động. Hai tay đặt trên chỗ để tay của long ỷ, lẳng lặng nhìn mọi người trong đại điện.
Nữ tử mặc một chiếc hoàng bào hoa lệ, từ trên cao nhìn xuống, dường như quan sát muôn dân. Nàng tản ra khí thế đế vương một cách hoàn toàn tự nhiên!
Tiêu Phong thoáng nhíu mày. Khí phách đế vương?
Thượng Quan đi phía trước hai người. Nàng đi tới phía trước, cung kính thi lễ với nữ tử đang ngồi phía trên long ỷ.
- Thánh chủ, Mộ Vân Khanh, Tiêu Phong đã tới!
Thượng Quan cô nương cung kính nói.
- Ừm!
Chiêu Hoàng gật đầu một cái.
Thượng Quan cô nương bước lên cấp thứ hai, đứng ở bên cạnh Bách Nhật Đạo Quân. Mọi người trong đại điện đồng thời nhìn về phía ba người đứng giữa điện.
- Mộ Vân Khanh, bái kiến mẫu hậu!
- Tiêu Phong, ra mắt Đại Chiêu Thánh chủ!
hai người quay về phía Chiêu Hoàng thi triển những lễ tiết không giống nhau. Mộ Vân Khanh quỳ hai đầu gối xuống, trong khi Tiêu Phonglại vẫn đứng.
Chiêu Hoàng? Người trước mắt này chính là thiên hạ đệ nhất nhân? Trong mắt Tiêu Phong chợt hiện lên một cảm giác chờ mong.
- Vân Khanh !
Bên trên long ỷ, Chiêu Hoàng bỗng nhiên mở miệng nói.
- Vâng!
Mộ Vân Khanh lập tức cung kính nói.
- Chuyện của ngươi, bản tôn đã nghe thượng quan cô nương nói. Hiện giờ ngươi thật sự muốn từ bỏ tất cả để lấy một phàm nhân không có thực lực . ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa ?
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
- Vâng, khẩn cầu mẫu hậu thành toàn cho chúng con !
Mộ Vân Khanh quỳ xuống đất nói.
Chiêu Hoàng nhìn Mộ Vân Khanh, trong mắt loé ra một tia phức tạp.
Lam U Chân Quân đứng bên cạnh bỗng nhiên ra khỏi hàng, cung kính nói:
- Thánh chủ, Tiêu Phong chỉ là một phàm nhân thế tục giới. Quả là đũa mốc đòi chòi mâm son. Thỉnh Thánh chủ suy nghĩ lại ạ…
Lam U Chân Quân vừa mở miệng, Tông chủ mấy tông môn lệ thuộc khác cũng muốn mở miệng.
- Bản tôn cần ngươi đến chỉ dạy sao?
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
Lam U Chân Quân liền biến sắc, vội vàng nói:
- Không dám, tại hạ nói lỡ lời!
Bốn Tông chủ lệ thuộc khác lập tức nuốt những lời nói bên miệng xuống.
- Vân Khanh !
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
- Có con..
- Nếu ngươi thật long muốn lấy phàm nhân, sẽ thu lại chức danh thánh nữ, từ giờ trở đi không đuợc nhận ân đức , công đức và các cấp phẩm tu luyện từ đại chiêu ta nữa. Ngươi xác thực chấp nhận??!
Chiêu Hoàng lãnh đạm nói.
- Vâng, long con đã quyết. Mong mẫu hậu cho phép!
Mộ Vân Khanh cung kính nói.
- Nếu long con đã quyết. Vậy ta thành toàn cho con. Chuẩn!
Chiêu Hoàng lên tiếng trả lời.
Nhận được sự cho phép của Kinh Chiếu, Tiêu Phong tiến lên một bước, nhẹ nhàng đỡ Mộ Vân Khanh đứng lên.
Mộ Vân Khanh có chút lo lắng. Nhưng khi nàng nhìn thấy ánh mắt Tiêu Phong, nàng vẫn đứng dậy.
Tiêu Phong nâng Mộ Vân Khanh dậy, nhìn về phía Chiêu Hoàng.
- Tiêu Phong tài hèn sức mọn ! nguyện cả đời chăm sóc bảo vệ tốt Vân Khanh… đa tạ Thánh chủ thành toàn
Tiêu Phong nói.
Hai mắt Bách Nhật Đạo Quân thoáng nheo lại, nhưng hắn cũng không hề mở miệng.
Chiêu Hoàng gật đầu một cái:
- Ừm
- Châu nhi!
Chiêu Hoàng nhẹ giọng kêu lên.
- Có mặt!
Thượng Quan Châu nhi cung kính nói.
- Toàn bộ tài sản, hộ vệ đều ban theo cho Thánh nữ chỉ thu lại pháp danh và công đức gia hộ.Chuyện tiếp theo, ngươi xử lý đi! Ta trở về!
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
- Vâng!
Thượng Quan Châu nhi cung kính nói.
- Cung tiễn Thánh chủ!
Mọi người đều cung kính nói.
Chiêu Hoàng bước một bước, thân hình đã rời khỏi đại điện .
Chiêu Hoàng vừa đi, tâm tình mọi người đều buông lỏng. Tiếp theo mọi người đồng thời tiến về phía Mộ Vân Khanh.
- Chúc mừng ngươi Vân Khanh !
- Chúc mừng ngươi Tiêu Phong có đuớc Vân Khanh thánh nữ !
Tin tức Mộ Vân Khanh từ bỏ chức vị thánh nữ để theo Tiêu Phong nhanh chóng được truyền ra khắp nơi!
Tất cả Thánh Địa Đại Chiêu đều xôn xao! Tại Thánh Địa Đại Chiêu, các loại tâm tình sợ hãi, sợ sệt, hối hận, mừng rỡ bạo phát.
Mộ Vân Khanh không biết mình làm sao để trở lại cung điện, nàng cũng không thể ngờ mọi chuyện lại sảy ra trôi chảy như vậy. Tâm tình nhất thời vui vẻ mãi không thôi.
Sau khi trở về bắc mộ điện. Mọi ngưòi nhanh chóng chuẩn bị lên đường đến thiên cơ tông .
Từng thân ảnh nhanh chóng bay tới, xuất hiện trên quảng trường.
Thánh Địa Đại Chiêu, từng Chân Quân bay tới, đều hiếu kỳ nhìn Mộ Vân Khanh.
Trong nháy mắt, trên quảng trường đã có tới mấy trăm Chân Quân. Khí tức mỗi người đều nội liễm. Mỗi người nhìn qua cực kỳ uy nghiêm.
Chân Quân có địa vị cao hơn nhiều so với chân nhân, đạo quân ,thánh nữ, thánh tử.
Một đám Chân Quân trình diện, tất cả đều đứng ở bên ngoài chủ điện, chờ đợi Chiêu Hoàng gọi tới lượt mình!
Sắc mặt của trăm Chân Quân đều tỏ ra ngưng trọng. Đồng thời bọn họ đều đứng cách xa Mộ Vân Khanh, cũng như các Tông của của năm tông môn lệ thuộc Đại Chiêu.
Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh đứng một chỗ, đồng thời nhìn về phía trung tâm đại điện.
Bên trên đại điện một bảng hiệu đề chữ Chiêu thị.
Bách Nhật Đạo Quân, Bách Nguyệt Đạo Quân, Quang Minh Thánh Tử cũng lần lượt xuất hiện ở trên quảng trường. Mỗi người đều nhíu mày nhìn về phía Mộ Vân Khanh.
Mọi người kiên nhẫn chờ đợi. Sau nửa ngày, Thượng Quan cô nương lại xuất hiện ở cửa đại điện.
- Thánh chủ có lệnh, Chân Quân trở lên vào đại điện Vũ thị!
Thượng Quan Uyển Nhi kêu lên.
- Vâng!
Một đám Chân Quân cung kính nói.
Hai đạo quân Bách Nhật và Bách Nguyệt dẫn đầu, bọn họ chậm rãi bước vào đại điện. Đám Chân Quân bước vào, đám người Mộ Vân Khanh vẫn đứng chờ bên ngoài.
Sau khi một đám Chân Quân vào điện, rất nhiều chân nhân đứng xung quanh đều lộ vẻ kinh ngạc, lại nhìn về phía Mộ Vân Khanh, thần sắc đã thay đổi rất nhiều.
Thật sao? Một tên vô danh tiểu tốt đến cầu hôn thánh nữ con gái Thánh chủ?
Chờ tất cả Chân Quân vào điện, Thượng Quan lại nhìn về phía chủ nhân của năm tông môn lệ thuộc.
- Chư vị, lần này bàn về hôn sự của của Mộ Vân Khanh thánh nữ, chư vị có thể vào điện!
Thượng Quan quay về phía năm đại Tông chủ nói.
- Vâng!
Năm người gật đầu lên tiếng.
Thánh chủ tới?
Năm người bước vào đại điện.
Dương Chí Dương đứng ở ngoài điện, vẫn có chút không tin.
- Mộ Vân Khanh, nàng thật sự quyết định như vậy sao ? Thánh chủ sẽ rất không bằng long đó ! nàng hãy suy nghĩ lại.
Dương Chí Dương lộ ra một tia lo lắng nói.
Mộ Vân Khanh tất nhiên không để ý tới hắn!
Dương Chí Dương tự làm mình mất mặt. Sắc mặt hắn càng lúc càng âm trầm. Hắn lại nhìn về phía Tiêu Phong, trong mắt loé ra một tia oán độc. tất cả nguyên nhân đều là do Tiêu Phong.
- Thánh chủ truyền Mộ Vân Khanh, Tiêu Phong, vào điện yết kiến!
Thượng Quan kêu lên.
Tiêu Phong, Mộ Vân Khanh, gật đầu một cái, sau đó đi theo Thượng Quan bước vào đại điện
Ba người vừa vào đại điện, Tiêu Phong lập tức cảm thấy một áp lực từ trên trời ép thẳng tới, giống như một cỗ thiên uy đang chăm chú nhìn vào, khiến người ta đột ngột phát sinh cảm giác trang nghiêm muốn quỳ bái. Tiêu Phong dung đế vuơng ý chí của mình áp chế. Bình thản tiến vào.
Đại điện chia thành ba cấp.
Cấp thứ nhất, có năm Tông chủ tông môn lệ thuộc
………………………..
Cấp thứ hai, có Bách Nguyệt Đạo Quân, Bách Nhật Đạo Quân và các chân quân khác. Tất cả đều là cường giả thượng Hư Cảnh.
Cấp thứ ba, là một long ỷ lớn.
Giờ phút này bên trên long ỷ có một nữ tử đang ngồi. Nữ tử này ung dung hào hoa phú quý. Trong hai mắt lộ ra một trí tuệ linh động. Hai tay đặt trên chỗ để tay của long ỷ, lẳng lặng nhìn mọi người trong đại điện.
Nữ tử mặc một chiếc hoàng bào hoa lệ, từ trên cao nhìn xuống, dường như quan sát muôn dân. Nàng tản ra khí thế đế vương một cách hoàn toàn tự nhiên!
Tiêu Phong thoáng nhíu mày. Khí phách đế vương?
Thượng Quan đi phía trước hai người. Nàng đi tới phía trước, cung kính thi lễ với nữ tử đang ngồi phía trên long ỷ.
- Thánh chủ, Mộ Vân Khanh, Tiêu Phong đã tới!
Thượng Quan cô nương cung kính nói.
- Ừm!
Chiêu Hoàng gật đầu một cái.
Thượng Quan cô nương bước lên cấp thứ hai, đứng ở bên cạnh Bách Nhật Đạo Quân. Mọi người trong đại điện đồng thời nhìn về phía ba người đứng giữa điện.
- Mộ Vân Khanh, bái kiến mẫu hậu!
- Tiêu Phong, ra mắt Đại Chiêu Thánh chủ!
hai người quay về phía Chiêu Hoàng thi triển những lễ tiết không giống nhau. Mộ Vân Khanh quỳ hai đầu gối xuống, trong khi Tiêu Phonglại vẫn đứng.
Chiêu Hoàng? Người trước mắt này chính là thiên hạ đệ nhất nhân? Trong mắt Tiêu Phong chợt hiện lên một cảm giác chờ mong.
- Vân Khanh !
Bên trên long ỷ, Chiêu Hoàng bỗng nhiên mở miệng nói.
- Vâng!
Mộ Vân Khanh lập tức cung kính nói.
- Chuyện của ngươi, bản tôn đã nghe thượng quan cô nương nói. Hiện giờ ngươi thật sự muốn từ bỏ tất cả để lấy một phàm nhân không có thực lực . ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa ?
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
- Vâng, khẩn cầu mẫu hậu thành toàn cho chúng con !
Mộ Vân Khanh quỳ xuống đất nói.
Chiêu Hoàng nhìn Mộ Vân Khanh, trong mắt loé ra một tia phức tạp.
Lam U Chân Quân đứng bên cạnh bỗng nhiên ra khỏi hàng, cung kính nói:
- Thánh chủ, Tiêu Phong chỉ là một phàm nhân thế tục giới. Quả là đũa mốc đòi chòi mâm son. Thỉnh Thánh chủ suy nghĩ lại ạ…
Lam U Chân Quân vừa mở miệng, Tông chủ mấy tông môn lệ thuộc khác cũng muốn mở miệng.
- Bản tôn cần ngươi đến chỉ dạy sao?
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
Lam U Chân Quân liền biến sắc, vội vàng nói:
- Không dám, tại hạ nói lỡ lời!
Bốn Tông chủ lệ thuộc khác lập tức nuốt những lời nói bên miệng xuống.
- Vân Khanh !
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
- Có con..
- Nếu ngươi thật long muốn lấy phàm nhân, sẽ thu lại chức danh thánh nữ, từ giờ trở đi không đuợc nhận ân đức , công đức và các cấp phẩm tu luyện từ đại chiêu ta nữa. Ngươi xác thực chấp nhận??!
Chiêu Hoàng lãnh đạm nói.
- Vâng, long con đã quyết. Mong mẫu hậu cho phép!
Mộ Vân Khanh cung kính nói.
- Nếu long con đã quyết. Vậy ta thành toàn cho con. Chuẩn!
Chiêu Hoàng lên tiếng trả lời.
Nhận được sự cho phép của Kinh Chiếu, Tiêu Phong tiến lên một bước, nhẹ nhàng đỡ Mộ Vân Khanh đứng lên.
Mộ Vân Khanh có chút lo lắng. Nhưng khi nàng nhìn thấy ánh mắt Tiêu Phong, nàng vẫn đứng dậy.
Tiêu Phong nâng Mộ Vân Khanh dậy, nhìn về phía Chiêu Hoàng.
- Tiêu Phong tài hèn sức mọn ! nguyện cả đời chăm sóc bảo vệ tốt Vân Khanh… đa tạ Thánh chủ thành toàn
Tiêu Phong nói.
Hai mắt Bách Nhật Đạo Quân thoáng nheo lại, nhưng hắn cũng không hề mở miệng.
Chiêu Hoàng gật đầu một cái:
- Ừm
- Châu nhi!
Chiêu Hoàng nhẹ giọng kêu lên.
- Có mặt!
Thượng Quan Châu nhi cung kính nói.
- Toàn bộ tài sản, hộ vệ đều ban theo cho Thánh nữ chỉ thu lại pháp danh và công đức gia hộ.Chuyện tiếp theo, ngươi xử lý đi! Ta trở về!
Chiêu Hoàng thản nhiên nói.
- Vâng!
Thượng Quan Châu nhi cung kính nói.
- Cung tiễn Thánh chủ!
Mọi người đều cung kính nói.
Chiêu Hoàng bước một bước, thân hình đã rời khỏi đại điện .
Chiêu Hoàng vừa đi, tâm tình mọi người đều buông lỏng. Tiếp theo mọi người đồng thời tiến về phía Mộ Vân Khanh.
- Chúc mừng ngươi Vân Khanh !
- Chúc mừng ngươi Tiêu Phong có đuớc Vân Khanh thánh nữ !
Tin tức Mộ Vân Khanh từ bỏ chức vị thánh nữ để theo Tiêu Phong nhanh chóng được truyền ra khắp nơi!
Tất cả Thánh Địa Đại Chiêu đều xôn xao! Tại Thánh Địa Đại Chiêu, các loại tâm tình sợ hãi, sợ sệt, hối hận, mừng rỡ bạo phát.
Mộ Vân Khanh không biết mình làm sao để trở lại cung điện, nàng cũng không thể ngờ mọi chuyện lại sảy ra trôi chảy như vậy. Tâm tình nhất thời vui vẻ mãi không thôi.
Sau khi trở về bắc mộ điện. Mọi ngưòi nhanh chóng chuẩn bị lên đường đến thiên cơ tông .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.