Bị Nam Chính Điên Cuồng Cưỡng Ép Yêu
Chương 14: Dạy dỗ kẻ công lược thành món đồ chơi
Lâm Thính Thành
06/09/2024
Ở một tầng hầm nào đó, tên huấn luyện cấp cao của câu lạc bộ mặc vest đi giày da, đeo mặt nạ hồ ly xảo quyệt, bước vào căn phòng nhỏ tối tăm đang giam giữ Đỗ Kinh Hồng.
Hắn vừa vuốt ve chiếc vòng trên cổ tay vừa bước về phía trước, nhớ lại trong đầu ba yêu cầu của khách hàng nặc danh.
"Chỉ còn biết đến dục vọng, lý trí và trí nhớ đều phải biến mất."
"Toàn bộ quá trình phải được ghi âm lại."
"Anh phải tháo máy trợ thính ra."
Hắn là một người khiếm thính kiếm sống bằng cái nghề tàn nhẫn này, là "đứa bé bị Thượng đế bịt tai", thầy huấn luyện đạt huy chương vàng trong câu lạc bộ, người nổi tiếng với những phương pháp độc ác và tàn nhẫn vì không thể nghe thấy tiếng la hét của những món đồ chơi bằng thịt đó.
Đỗ Kinh Hồng là một trong những "đơn đặt hàng" được hắn tiếp nhận, nhưng vị khách này trực tiếp tiết lộ bí mật của hắn khiến hắn cảm thấy hơi sợ hãi, đồng thời cũng xua tan cảm giác tò mò không đáng có.
Xã hội thượng lưu dơ bẩn không phải là thứ mà một tên huấn luyện nho nhỏ như hắn có thể chạm tới.
Cánh cửa căn phòng vừa mở ra là một loạt tiếng rên rỉ kìm nén đột nhiên vang lên: "Ưm... Chủ nhân, chủ nhân... Cuối cùng ngài cũng tới... Ưm aaa."
Theo quy định của chủ nhân, Đỗ Kinh Hồng nghe được tiếng bước chân của hắn phải quỳ xuống đất trong tư thế một con chó cái đang bị **, đồng thời nhẹ nhàng lắc mông giống như một chú chó đang chào đón chủ nhân về nhà, cuối cùng cái lỗ nhỏ đỏ thẫm giữa hai chân phải đút vào một cây s/e/x/toy có kích thước lớn nhất.
Lúc này đây mới được phép rên rỉ lớn tiếng.
Nhưng trước khi được chủ nhân sử dụng, với tư cách là một món đồ chơi đủ tiêu chuẩn gã sẽ được đối xử như những món đồ chơi treo khắp tường, chỉ cần gã rên rỉ hoặc đưa tay ra thủ d/âm sẽ bị điện giật ở cường độ cao khủng khiếp.
Trải qua một thời gian ngắn dạy dỗ đặc biệt, Đỗ Kinh Hồng đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.
Nhìn thấy chủ nhân vừa bước vào gã liền nóng lòng quỳ xuống, âu yếm hít hà ống quần của hắn, ngước lên với ánh mắt mê ly: "Ối, muốn bị chủ nhân dẫm lên, muốn bị chủ nhân nện, đồ chơi......Đồ chơi muốn bị ** hư hoàn toàn."
Âm thanh vo ve của máy rung trộn lẫn với tiếng rên rỉ dâm đãng và tục tĩu của Đỗ Kinh Hồng, ngay lập tức khiến bầu không khí u ám trong tầng hầm trở nên dâm loạn.
Người đàn ông đeo mặt nạ hồ ly đứng cách cửa không xa, nét mặt vẫn lạnh lùng dưới chiếc mặt nạ. Hắn đá Đỗ Kinh Hồng đang kề sát bên chân mình ra, thờ ơ nhìn kết quả huấn luyện của mình.
Cảm giác ngứa ngáy dữ dội lan ra khắp cơ thể, trên mặt Đỗ Kinh Hồng hiện rõ sự bất mãn vì ham muốn không được giải toả. Trên bộ ngực sưng tấy, hai đầu v* lớn đã bắt đầu rỉ ra một ít sữa trắng.
Gã mê say mở miệng phát ra những tiếng thở hổn hển dâm đãng hơn, khom eo rồi chổng mông ra giống như một con đ/iếm dâm đãng chỉ muốn ai đó ** mình, nhưng cũng gợi cảm đến mức khiến người ta phát điên.
"Chủ nhân đá một cái làm đồ chơi phun sữa ra luôn. Chủ nhân, a a, phía sau ngứa quá. Nhanh lên, xin chủ nhân ** nát đồ chơi, đồ chơi không chịu được, sướng quá, còn muốn nữa."
Chủ nhân vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng chậm rãi đi tới, cúi người rút cây s/e/x/toy phía sau gã ra.
Toàn thân Đỗ Kinh Hồng đã trải qua quá trình biến đổi bằng thuốc ở cường độ cao, nhất là cái lỗ nhỏ đã được chăm sóc đặc biệt, sau khi đút dương v/ật vào sẽ có cảm giác vừa trơn vừa nóng, phục vụ đàn ông còn tốt hơn ly tự sướng khiến mọi khách hàng đến đây đều phải cảm thán rằng đây là cái lỗ được thiết kế riêng cho bọn họ.
Nếu dương v/ật rút ra cũng sẽ khiến Đỗ Kinh Hồng cảm thấy trống rỗng ngay lập tức, gã sẽ khao khát được thứ gì đó để đút vào.
"Ahhh!! Chủ nhân, mau vào đi. Đồ chơi chịu không nổi nữa, đừng kéo ra, ngứa chết đi được, á ha ưm."
Đỗ Kinh Hồng mới bị rút máy rung ra đã không nhịn được lắc hông muốn được đ/ị/t, lỗ nhỏ mở ra tối đa như muốn hút hết luồng không khí vào trong để giải tỏa cơn ngứa râm ran ở sâu bên trong.
Chủ nhân chỉ dùng mũi giày da dẫm lên ngực đã khiến Đỗ Kinh Hồng vừa hét lên vừa phun ra một lượng lớn sữa, dương v/ật nhỏ trước mặt cũng run rẩy bắn ra, đồng thời cái lỗ dâm phía sau cũng càng thêm hăng co rút lại.
"Hệ thống... Chủ nhân... Được chủ nhân chơi thật sướng...Nhiệm vụ gì? Đã thất bại từ lâu rồi...Mạch Kính Mạch Kính, thằng khốn, thằng khốn đó... Chỉ thiếu một chút nữa thôi, hắn rõ ràng hứng thú với tôi hơn mà, sao không chọn tôi... Mau đút dương v/ật cho tôi đi, chủ nhân..."
Gã không thể chịu nổi cơn ngứa nữa. Mỗi phút, mỗi giây trôi qua đều khiến dục vọng của gã càng tăng vọt lên cực nhanh. Đỗ Kinh Hồng thậm chí còn không biết mình đang nói cái gì.
"Á a! Tại sao, Mạch Kính là chìa khóa giải phóng ham muốn nhục dục, Thu Thanh… đồ khốn, mày xứng đáng đi cầu xin người khác ** mình… Haha, ồ, ngứa quá, Thẩm Trọng Dạng giúp tôi với! Tôi sẽ kể cho anh nghe bí mật của miếng đất ở Lệ Chi Loan… Thẩm Trọng Dạng ** chết tôi đi, chủ nhân chủ nhân!"
Tích tích.
Ánh đèn màu đỏ trên vòng tay sáng lên.
Cho thấy khách hàng rất không hài lòng với tình hình hiện tại, cho rằng món đồ chơi mà hắn huấn luyện vẫn chưa đáp ứng được ba yêu cầu. Không nghi ngờ gì nữa, kế hoạch lấy phần còn lại của số tiền lần này chắc chắn đã thất bại.
Sắc mặt của người đàn ông đeo mặt nạ hồ ly đột nhiên trở nên tối sầm, trong mắt lóe lên ánh sáng tàn khốc, động tác giơ chân dẫm lên ngực càng trở nên hung bạo và nhanh hơn.
Còn Đỗ Kinh Hồng, tên ngốc xinh đẹp nghĩ mình có thể hoàn thành nhiệm vụ vì được hệ thống cho biết trước cốt truyện và lớp vỏ bọc đẹp đẽ của mình. Gã sống lơ lửng trên mây như thần tiên lâu như thế, bây giờ lại chủ động cho người ta giẫm chân lên ngực, trong cơn thống khổ xen lẫn với khoái cảm gã không ngừng bắn tinh rồi phun nước tiểu tung toé ra khắp nơi.
Ngày qua ngày đắm mình trong trụy lạc dần ăn mòn hết sự tỉnh táo của gã.
Còn những thông tin gã vô tình nói ra lại khiến gã như biến thành một cây mía bị ép, nước ngọt chảy vào miệng người khác còn bản thân lại héo hon từng ngày.
Thu Thanh nghe lén tình hình qua vòng tay, vừa nghe thấy âm thanh dâm đãng vừa gõ bàn phím kịch liệt.
"Báo cáo 1: Mối quan hệ giữa cốt truyện gốc với mốc thời gian thực tế, đề xuất phương án điều chỉnh.
Báo cáo 2: Phân tích những điểm tương đồng và khác biệt, trình bày ưu nhược điểm của nhân vật trong truyện gốc với nhân vật ngoài đời thực.
Báo cáo 3: Báo cáo tính khả thi của cách nắm được hướng phát triển thông qua tình tiết quan trọng trong truyện gốc.
Báo cáo 4: Kế hoạch phát triển và điều chỉnh các dự án trọng điểm trong hiện tại và tương lai của tập đoàn.
Báo cáo 5: Tác động của hành vi nhân vật ngoài đời thực như thay đổi tình trạng hôn nhân hoặc tình yêu, đối với nhân vật công lược và hệ thống.
Báo cáo 6: Dự đoán hành vi của đối thủ cạnh tranh dựa trên cốt truyện gốc.
Báo cáo 7: Điều chỉnh nhân sự của tập đoàn và báo cáo kế hoạch ngắn hạn trong vòng hai quý."
Thu Thanh mỉm cười tự tin, đúng như mong đợi của bản thân.
Được rồi, tiêu đề báo cáo đã viết xong.
Tiếp theo là hoàn thiện nội dung báo cáo.
À, còn phải trình bày thêm bối cảnh, dữ liệu, mốc thời gian, bảng phân tích, đồ thị trực quan, tóm tắt tổng quan, vấn đề còn tồn tại và phương án thay thế...
Nghĩ đến đây, Thu Thanh cuối cùng không nhịn được nữa đập tay lên bàn. Ngồi trong văn phòng riêng của mình, y giận dữ chửi rủa: "Đậu má! Cho người ta ** miễn phí năm tiếng đồng hồ còn thức cả đêm để viết báo cáo, đó có phải là mình không? Ai đã viết thứ rác rưởi này thế? Chắc bị khùng rồi!"
Hắn vừa vuốt ve chiếc vòng trên cổ tay vừa bước về phía trước, nhớ lại trong đầu ba yêu cầu của khách hàng nặc danh.
"Chỉ còn biết đến dục vọng, lý trí và trí nhớ đều phải biến mất."
"Toàn bộ quá trình phải được ghi âm lại."
"Anh phải tháo máy trợ thính ra."
Hắn là một người khiếm thính kiếm sống bằng cái nghề tàn nhẫn này, là "đứa bé bị Thượng đế bịt tai", thầy huấn luyện đạt huy chương vàng trong câu lạc bộ, người nổi tiếng với những phương pháp độc ác và tàn nhẫn vì không thể nghe thấy tiếng la hét của những món đồ chơi bằng thịt đó.
Đỗ Kinh Hồng là một trong những "đơn đặt hàng" được hắn tiếp nhận, nhưng vị khách này trực tiếp tiết lộ bí mật của hắn khiến hắn cảm thấy hơi sợ hãi, đồng thời cũng xua tan cảm giác tò mò không đáng có.
Xã hội thượng lưu dơ bẩn không phải là thứ mà một tên huấn luyện nho nhỏ như hắn có thể chạm tới.
Cánh cửa căn phòng vừa mở ra là một loạt tiếng rên rỉ kìm nén đột nhiên vang lên: "Ưm... Chủ nhân, chủ nhân... Cuối cùng ngài cũng tới... Ưm aaa."
Theo quy định của chủ nhân, Đỗ Kinh Hồng nghe được tiếng bước chân của hắn phải quỳ xuống đất trong tư thế một con chó cái đang bị **, đồng thời nhẹ nhàng lắc mông giống như một chú chó đang chào đón chủ nhân về nhà, cuối cùng cái lỗ nhỏ đỏ thẫm giữa hai chân phải đút vào một cây s/e/x/toy có kích thước lớn nhất.
Lúc này đây mới được phép rên rỉ lớn tiếng.
Nhưng trước khi được chủ nhân sử dụng, với tư cách là một món đồ chơi đủ tiêu chuẩn gã sẽ được đối xử như những món đồ chơi treo khắp tường, chỉ cần gã rên rỉ hoặc đưa tay ra thủ d/âm sẽ bị điện giật ở cường độ cao khủng khiếp.
Trải qua một thời gian ngắn dạy dỗ đặc biệt, Đỗ Kinh Hồng đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.
Nhìn thấy chủ nhân vừa bước vào gã liền nóng lòng quỳ xuống, âu yếm hít hà ống quần của hắn, ngước lên với ánh mắt mê ly: "Ối, muốn bị chủ nhân dẫm lên, muốn bị chủ nhân nện, đồ chơi......Đồ chơi muốn bị ** hư hoàn toàn."
Âm thanh vo ve của máy rung trộn lẫn với tiếng rên rỉ dâm đãng và tục tĩu của Đỗ Kinh Hồng, ngay lập tức khiến bầu không khí u ám trong tầng hầm trở nên dâm loạn.
Người đàn ông đeo mặt nạ hồ ly đứng cách cửa không xa, nét mặt vẫn lạnh lùng dưới chiếc mặt nạ. Hắn đá Đỗ Kinh Hồng đang kề sát bên chân mình ra, thờ ơ nhìn kết quả huấn luyện của mình.
Cảm giác ngứa ngáy dữ dội lan ra khắp cơ thể, trên mặt Đỗ Kinh Hồng hiện rõ sự bất mãn vì ham muốn không được giải toả. Trên bộ ngực sưng tấy, hai đầu v* lớn đã bắt đầu rỉ ra một ít sữa trắng.
Gã mê say mở miệng phát ra những tiếng thở hổn hển dâm đãng hơn, khom eo rồi chổng mông ra giống như một con đ/iếm dâm đãng chỉ muốn ai đó ** mình, nhưng cũng gợi cảm đến mức khiến người ta phát điên.
"Chủ nhân đá một cái làm đồ chơi phun sữa ra luôn. Chủ nhân, a a, phía sau ngứa quá. Nhanh lên, xin chủ nhân ** nát đồ chơi, đồ chơi không chịu được, sướng quá, còn muốn nữa."
Chủ nhân vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng chậm rãi đi tới, cúi người rút cây s/e/x/toy phía sau gã ra.
Toàn thân Đỗ Kinh Hồng đã trải qua quá trình biến đổi bằng thuốc ở cường độ cao, nhất là cái lỗ nhỏ đã được chăm sóc đặc biệt, sau khi đút dương v/ật vào sẽ có cảm giác vừa trơn vừa nóng, phục vụ đàn ông còn tốt hơn ly tự sướng khiến mọi khách hàng đến đây đều phải cảm thán rằng đây là cái lỗ được thiết kế riêng cho bọn họ.
Nếu dương v/ật rút ra cũng sẽ khiến Đỗ Kinh Hồng cảm thấy trống rỗng ngay lập tức, gã sẽ khao khát được thứ gì đó để đút vào.
"Ahhh!! Chủ nhân, mau vào đi. Đồ chơi chịu không nổi nữa, đừng kéo ra, ngứa chết đi được, á ha ưm."
Đỗ Kinh Hồng mới bị rút máy rung ra đã không nhịn được lắc hông muốn được đ/ị/t, lỗ nhỏ mở ra tối đa như muốn hút hết luồng không khí vào trong để giải tỏa cơn ngứa râm ran ở sâu bên trong.
Chủ nhân chỉ dùng mũi giày da dẫm lên ngực đã khiến Đỗ Kinh Hồng vừa hét lên vừa phun ra một lượng lớn sữa, dương v/ật nhỏ trước mặt cũng run rẩy bắn ra, đồng thời cái lỗ dâm phía sau cũng càng thêm hăng co rút lại.
"Hệ thống... Chủ nhân... Được chủ nhân chơi thật sướng...Nhiệm vụ gì? Đã thất bại từ lâu rồi...Mạch Kính Mạch Kính, thằng khốn, thằng khốn đó... Chỉ thiếu một chút nữa thôi, hắn rõ ràng hứng thú với tôi hơn mà, sao không chọn tôi... Mau đút dương v/ật cho tôi đi, chủ nhân..."
Gã không thể chịu nổi cơn ngứa nữa. Mỗi phút, mỗi giây trôi qua đều khiến dục vọng của gã càng tăng vọt lên cực nhanh. Đỗ Kinh Hồng thậm chí còn không biết mình đang nói cái gì.
"Á a! Tại sao, Mạch Kính là chìa khóa giải phóng ham muốn nhục dục, Thu Thanh… đồ khốn, mày xứng đáng đi cầu xin người khác ** mình… Haha, ồ, ngứa quá, Thẩm Trọng Dạng giúp tôi với! Tôi sẽ kể cho anh nghe bí mật của miếng đất ở Lệ Chi Loan… Thẩm Trọng Dạng ** chết tôi đi, chủ nhân chủ nhân!"
Tích tích.
Ánh đèn màu đỏ trên vòng tay sáng lên.
Cho thấy khách hàng rất không hài lòng với tình hình hiện tại, cho rằng món đồ chơi mà hắn huấn luyện vẫn chưa đáp ứng được ba yêu cầu. Không nghi ngờ gì nữa, kế hoạch lấy phần còn lại của số tiền lần này chắc chắn đã thất bại.
Sắc mặt của người đàn ông đeo mặt nạ hồ ly đột nhiên trở nên tối sầm, trong mắt lóe lên ánh sáng tàn khốc, động tác giơ chân dẫm lên ngực càng trở nên hung bạo và nhanh hơn.
Còn Đỗ Kinh Hồng, tên ngốc xinh đẹp nghĩ mình có thể hoàn thành nhiệm vụ vì được hệ thống cho biết trước cốt truyện và lớp vỏ bọc đẹp đẽ của mình. Gã sống lơ lửng trên mây như thần tiên lâu như thế, bây giờ lại chủ động cho người ta giẫm chân lên ngực, trong cơn thống khổ xen lẫn với khoái cảm gã không ngừng bắn tinh rồi phun nước tiểu tung toé ra khắp nơi.
Ngày qua ngày đắm mình trong trụy lạc dần ăn mòn hết sự tỉnh táo của gã.
Còn những thông tin gã vô tình nói ra lại khiến gã như biến thành một cây mía bị ép, nước ngọt chảy vào miệng người khác còn bản thân lại héo hon từng ngày.
Thu Thanh nghe lén tình hình qua vòng tay, vừa nghe thấy âm thanh dâm đãng vừa gõ bàn phím kịch liệt.
"Báo cáo 1: Mối quan hệ giữa cốt truyện gốc với mốc thời gian thực tế, đề xuất phương án điều chỉnh.
Báo cáo 2: Phân tích những điểm tương đồng và khác biệt, trình bày ưu nhược điểm của nhân vật trong truyện gốc với nhân vật ngoài đời thực.
Báo cáo 3: Báo cáo tính khả thi của cách nắm được hướng phát triển thông qua tình tiết quan trọng trong truyện gốc.
Báo cáo 4: Kế hoạch phát triển và điều chỉnh các dự án trọng điểm trong hiện tại và tương lai của tập đoàn.
Báo cáo 5: Tác động của hành vi nhân vật ngoài đời thực như thay đổi tình trạng hôn nhân hoặc tình yêu, đối với nhân vật công lược và hệ thống.
Báo cáo 6: Dự đoán hành vi của đối thủ cạnh tranh dựa trên cốt truyện gốc.
Báo cáo 7: Điều chỉnh nhân sự của tập đoàn và báo cáo kế hoạch ngắn hạn trong vòng hai quý."
Thu Thanh mỉm cười tự tin, đúng như mong đợi của bản thân.
Được rồi, tiêu đề báo cáo đã viết xong.
Tiếp theo là hoàn thiện nội dung báo cáo.
À, còn phải trình bày thêm bối cảnh, dữ liệu, mốc thời gian, bảng phân tích, đồ thị trực quan, tóm tắt tổng quan, vấn đề còn tồn tại và phương án thay thế...
Nghĩ đến đây, Thu Thanh cuối cùng không nhịn được nữa đập tay lên bàn. Ngồi trong văn phòng riêng của mình, y giận dữ chửi rủa: "Đậu má! Cho người ta ** miễn phí năm tiếng đồng hồ còn thức cả đêm để viết báo cáo, đó có phải là mình không? Ai đã viết thứ rác rưởi này thế? Chắc bị khùng rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.