Bị Nhóm Lính Đánh Thuê Cưỡng Chế Yêu
Chương 9:
Tòng Tiền Mạn
05/04/2024
“Hả?” Tống Hòa còn ngơ ngác, lại có chút chần chờ, nói thật, cô quả thật có hơi tò mò về súng thật, chỉ cần súng không để trên đầu cô là được.
Nhưng ngay sau đó, tay của cô đã bị Bồ Tứ kéo đi đè vào một nơi cực nóng cứng rắn nào đó, mặt Tống Hòa ngay lập tức đỏ bừng một mảnh, liếc trừng Bồ Tứ một cái, không nhịn được mắng một câu: “Lưu… Lưu manh!”
“Ừ, ông đây lưu manh với em đấy.” Bồ Tứ vươn tay ôm eo cô rồi nhấc lên, tách hai chân cô ra ngồi lên người mình, cúi đầu cắn chóp tai cô cười khà khà, một tay khác thò vào trong váy cô bóp ngực cô một phen.
Cơ thể Tống Hòa run rẩy, bị cọ xát ở đầu vú có hơi đau, còn có chút ngứa, cô hốt hoảng bắt lấy tay Bồ Tứ, muốn rút tay hắn ra khỏi váy mình.
Bồ Tứ lại chủ động rút tay ra, rồi sau đó đưa tay vỗ vỗ mông cô: “Ngồi yên, đừng lộn xộn, nếu không ông đây sẽ thật sự không nhịn được xử lý liền ngay bây giờ đấy!”
Tống Hòa lập tức cứng đờ bất động, hận không thể rụt mình lại.
Bồ Tứ đưa tay với lấy chiếc ba lô đặt ở bên cạnh, đưa tay vào trong lấy lục lọi lấy ra một chai nước cùng với một túi bánh quy nén, hắn mở nắp chai nước đưa lên môi Tống Hòa, một tay đỡ lưng dưới của cô: “Ăn môt ít cái này trước cho no bụng, khi nào đáp xuống đất mới có đồ ăn.”
Tống Hòa quả thực vừa đói vừa khát, nhìn thấy hắn đã đưa nước cho mình, lại nghĩ đến tình cảnh hiện tại của bản thân, ngoại trừ chấp nhận ra cũng không có lựa chọn khác, cho nên cô ngoan ngoãn uống nước.
Uống nước xong thì bị nhét một gói bánh quy nén vào trong tay.
Đây là lần đầu tiên cô ăn thứ này, sau khi mở ra cắn một miếng, cắn một cái để lại mấy dấu răng.
Cô liếm liếm môi, nhìn dấu răng trên bánh quy còn ngây người một lát, nghĩ thầm sao bánh lại cứng như vậy? Đây thật sự là thứ cho người ăn sao?
Sau đó cô nghe thấy tiếng cười phát ra từ phía trên đầu mình.
“Ha ha ha ha bé ngoan, sao em trông giống con chuột con thế? Ngay cả miếng bánh quy cũng không cắn nát được, yếu ớt.” Bồ Tứ cười ha ha.
Tống Hòa trừng mắt liếc nhìn hắn, há miệng oán hận cắn bánh quy nén, còn dùng hàm răng nghiến nát, coi nó là Bồ Tứ mà cắn.
“Nếu cậu không nói được thì đừng nói nữa, cô ấy cắn không nát sao cậu không bóp nát giúp cô ấy đi chứ?” Chàng trai đang khoanh tay nhắm mắt tại dưỡng thần đột nhiên lên tiếng, bật chế độ trào phúng.
Tống Hòa lại cảm thấy lời thanh niên này nói rất hay, nhất là câu trước.
Bồ Tứ chậc một tiếng, đưa tay cầm lấy bánh quy nén trong tay cô, chỉ cần dùng một tay bóp, gói bánh quy cứng đến mức Tống Hòa cũng không cắn nổi đã vỡ vụn.
Gói bánh quy lại bị nhét trở lại vào tay cô.
Tống Hòa ăn từng miếng nhỏ, không dám lên tiếng.
Bóp nát bánh quy nén xong quả thật dễ cắn hơn rất nhiều, tuy rằng hương vị bình thường, nhưng hiện tại cô quá đói bụng, không chú ý đến những thứ đó, cô vẫn chưa ăn no, thì một bàn tay lớn lại vươn tới lấy mất bánh quy đi.
Thấy cô ngây người, tầm mắt nhìn chằm chằm vào bánh quy, Bồ Tứ sờ sờ bụng cô, giải thích một câu: “Nhiêu được rồi, đợi đến nơi đi rồi tôi sẽ cho em ăn đồ ngon.”
Nhưng ngay sau đó, tay của cô đã bị Bồ Tứ kéo đi đè vào một nơi cực nóng cứng rắn nào đó, mặt Tống Hòa ngay lập tức đỏ bừng một mảnh, liếc trừng Bồ Tứ một cái, không nhịn được mắng một câu: “Lưu… Lưu manh!”
“Ừ, ông đây lưu manh với em đấy.” Bồ Tứ vươn tay ôm eo cô rồi nhấc lên, tách hai chân cô ra ngồi lên người mình, cúi đầu cắn chóp tai cô cười khà khà, một tay khác thò vào trong váy cô bóp ngực cô một phen.
Cơ thể Tống Hòa run rẩy, bị cọ xát ở đầu vú có hơi đau, còn có chút ngứa, cô hốt hoảng bắt lấy tay Bồ Tứ, muốn rút tay hắn ra khỏi váy mình.
Bồ Tứ lại chủ động rút tay ra, rồi sau đó đưa tay vỗ vỗ mông cô: “Ngồi yên, đừng lộn xộn, nếu không ông đây sẽ thật sự không nhịn được xử lý liền ngay bây giờ đấy!”
Tống Hòa lập tức cứng đờ bất động, hận không thể rụt mình lại.
Bồ Tứ đưa tay với lấy chiếc ba lô đặt ở bên cạnh, đưa tay vào trong lấy lục lọi lấy ra một chai nước cùng với một túi bánh quy nén, hắn mở nắp chai nước đưa lên môi Tống Hòa, một tay đỡ lưng dưới của cô: “Ăn môt ít cái này trước cho no bụng, khi nào đáp xuống đất mới có đồ ăn.”
Tống Hòa quả thực vừa đói vừa khát, nhìn thấy hắn đã đưa nước cho mình, lại nghĩ đến tình cảnh hiện tại của bản thân, ngoại trừ chấp nhận ra cũng không có lựa chọn khác, cho nên cô ngoan ngoãn uống nước.
Uống nước xong thì bị nhét một gói bánh quy nén vào trong tay.
Đây là lần đầu tiên cô ăn thứ này, sau khi mở ra cắn một miếng, cắn một cái để lại mấy dấu răng.
Cô liếm liếm môi, nhìn dấu răng trên bánh quy còn ngây người một lát, nghĩ thầm sao bánh lại cứng như vậy? Đây thật sự là thứ cho người ăn sao?
Sau đó cô nghe thấy tiếng cười phát ra từ phía trên đầu mình.
“Ha ha ha ha bé ngoan, sao em trông giống con chuột con thế? Ngay cả miếng bánh quy cũng không cắn nát được, yếu ớt.” Bồ Tứ cười ha ha.
Tống Hòa trừng mắt liếc nhìn hắn, há miệng oán hận cắn bánh quy nén, còn dùng hàm răng nghiến nát, coi nó là Bồ Tứ mà cắn.
“Nếu cậu không nói được thì đừng nói nữa, cô ấy cắn không nát sao cậu không bóp nát giúp cô ấy đi chứ?” Chàng trai đang khoanh tay nhắm mắt tại dưỡng thần đột nhiên lên tiếng, bật chế độ trào phúng.
Tống Hòa lại cảm thấy lời thanh niên này nói rất hay, nhất là câu trước.
Bồ Tứ chậc một tiếng, đưa tay cầm lấy bánh quy nén trong tay cô, chỉ cần dùng một tay bóp, gói bánh quy cứng đến mức Tống Hòa cũng không cắn nổi đã vỡ vụn.
Gói bánh quy lại bị nhét trở lại vào tay cô.
Tống Hòa ăn từng miếng nhỏ, không dám lên tiếng.
Bóp nát bánh quy nén xong quả thật dễ cắn hơn rất nhiều, tuy rằng hương vị bình thường, nhưng hiện tại cô quá đói bụng, không chú ý đến những thứ đó, cô vẫn chưa ăn no, thì một bàn tay lớn lại vươn tới lấy mất bánh quy đi.
Thấy cô ngây người, tầm mắt nhìn chằm chằm vào bánh quy, Bồ Tứ sờ sờ bụng cô, giải thích một câu: “Nhiêu được rồi, đợi đến nơi đi rồi tôi sẽ cho em ăn đồ ngon.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.