Chương 549: Ánh mắt cũng sẽ nói dối (2)
Độ Hàn
25/11/2014
Vừa mới nói nghĩ đến biện pháp, bên trong phòng lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Giống như lời nói mới vừa rồi, hoàng thượng có tới hay không là quyết định của ngài, người bên cạnh lo lắng suông cũng không có cách nào, bệ hạ không vào hậu cung, thì ai có thể dám bắt bệ hạ trói tới được?
“Nếu không, chúng ta nghĩ biện pháp đi cầu ả nữ nhân kia, van xin đừng đeo bám hoàng thượng, thậm chí, chúng ta có thể cùng nhau thỉnh cầu Hoàng thượng ập ả làm hoàng hậu, chỉ cần đồng ya cho bệ hạ hồi cung.” Trương Hiền phi đề nghị, đích thân đem đại vị hoàng hậu giao cho nữ nhân khác trong lòng nàng cũng không chịu nổi, nhưng nếu không như vậy, ngay cả Hoàng thượng cũng không thấy được, rất khó nói được bên nào sẽ thiệt hơn.
“Làm sao có thể, bệ hạ không trực tiếp lập ả làm hậu, chứng tỏ trong lòng cũng không muốn, chúng ta làm sao có thể làm cho nữ nhân đáng giận kia chiếm lấy vị trí đó đâu? Chưa nói đến, lúc ả chưa có địa vị đã tranh giành tình cảm đến nước này, vạn nhất thật sự bò lên bảo tọa mẫu nghi thiên hạ…tỷ muội chúng ta có còn đường sống hay không, bổn cung kiên quyết phản đối.” Lập tức có Hồng Ngư phi nhảy ra cố gắng phản đối, trước khi vào cung phụ thân và ca ca liên tục dặn dò, nữ nhân trong cung, bảo tọa vinh quang cao nhất chính là ngôi vị hoàng hậu, nàng có phụ mẫu gia tộc hiển hách chống lưng, tương lai nếu nàng có thể sinh hạ hoàng tử, sẽ xin các đại thần thượng tấu lập nàng làm hậu, làm sao có thể vào lúc này thỉnh cầu để cho nữ nhân khác làm người đứng đầu hậu cung đâu.
“Chúng ta nếu như muốn tìm ả nữ nhân kia, cũng phải gặp được cái đã, Hoàng thượng để ả ở trong Duệ vương phủ, mà ả cũng không vào cung, chúng ta muốn đi ra ngoài lại càng khó như lên trời, ai.”
Các cung phi như kiến bò trên chảo nóng, nhanh chóng xoay quanh nhưng tìm không được một con đường.
Rốt cục có người phát giác Chiêu Dương quý phi dị thường, nàng bất kể người khác nghị luận lo lắng như thế nào vẫn không xen mồm, chỉ cho thêu một con chim uyên ương nghịch nước, nàng như vậy chẳng lẽ là đã có biện pháp, chẳng qua là không muốn lấy ra chia sẻ?
Nàng có tuyệt sắc dung nhan mà ngay cả nữ nhân trông thấy cũng không rời đi ánh mắt, nếu như bệ hạ có một ngày phát hiện trong hậu cung tồn tại như vậy một khuynh quốc chi tư, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt, huống chi, Chiêu Dương quý phi lại là phi tử danh chánh ngôn thuận của hoàng đế.
“Nương nương, bây giờ tỷ muội chúng ta cùng ngồi ở trên một cái thuyền, đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó mới là thượng sách, ngài nói đúng không?” Trương Hiền phi ngữ điệu mang hai ý nghĩa, ôn hoà nói.
Giống như lời nói mới vừa rồi, hoàng thượng có tới hay không là quyết định của ngài, người bên cạnh lo lắng suông cũng không có cách nào, bệ hạ không vào hậu cung, thì ai có thể dám bắt bệ hạ trói tới được?
“Nếu không, chúng ta nghĩ biện pháp đi cầu ả nữ nhân kia, van xin đừng đeo bám hoàng thượng, thậm chí, chúng ta có thể cùng nhau thỉnh cầu Hoàng thượng ập ả làm hoàng hậu, chỉ cần đồng ya cho bệ hạ hồi cung.” Trương Hiền phi đề nghị, đích thân đem đại vị hoàng hậu giao cho nữ nhân khác trong lòng nàng cũng không chịu nổi, nhưng nếu không như vậy, ngay cả Hoàng thượng cũng không thấy được, rất khó nói được bên nào sẽ thiệt hơn.
“Làm sao có thể, bệ hạ không trực tiếp lập ả làm hậu, chứng tỏ trong lòng cũng không muốn, chúng ta làm sao có thể làm cho nữ nhân đáng giận kia chiếm lấy vị trí đó đâu? Chưa nói đến, lúc ả chưa có địa vị đã tranh giành tình cảm đến nước này, vạn nhất thật sự bò lên bảo tọa mẫu nghi thiên hạ…tỷ muội chúng ta có còn đường sống hay không, bổn cung kiên quyết phản đối.” Lập tức có Hồng Ngư phi nhảy ra cố gắng phản đối, trước khi vào cung phụ thân và ca ca liên tục dặn dò, nữ nhân trong cung, bảo tọa vinh quang cao nhất chính là ngôi vị hoàng hậu, nàng có phụ mẫu gia tộc hiển hách chống lưng, tương lai nếu nàng có thể sinh hạ hoàng tử, sẽ xin các đại thần thượng tấu lập nàng làm hậu, làm sao có thể vào lúc này thỉnh cầu để cho nữ nhân khác làm người đứng đầu hậu cung đâu.
“Chúng ta nếu như muốn tìm ả nữ nhân kia, cũng phải gặp được cái đã, Hoàng thượng để ả ở trong Duệ vương phủ, mà ả cũng không vào cung, chúng ta muốn đi ra ngoài lại càng khó như lên trời, ai.”
Các cung phi như kiến bò trên chảo nóng, nhanh chóng xoay quanh nhưng tìm không được một con đường.
Rốt cục có người phát giác Chiêu Dương quý phi dị thường, nàng bất kể người khác nghị luận lo lắng như thế nào vẫn không xen mồm, chỉ cho thêu một con chim uyên ương nghịch nước, nàng như vậy chẳng lẽ là đã có biện pháp, chẳng qua là không muốn lấy ra chia sẻ?
Nàng có tuyệt sắc dung nhan mà ngay cả nữ nhân trông thấy cũng không rời đi ánh mắt, nếu như bệ hạ có một ngày phát hiện trong hậu cung tồn tại như vậy một khuynh quốc chi tư, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt, huống chi, Chiêu Dương quý phi lại là phi tử danh chánh ngôn thuận của hoàng đế.
“Nương nương, bây giờ tỷ muội chúng ta cùng ngồi ở trên một cái thuyền, đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó mới là thượng sách, ngài nói đúng không?” Trương Hiền phi ngữ điệu mang hai ý nghĩa, ôn hoà nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.