Chương 763: Bách hoa tàn 11
Độ Hàn
02/12/2014
“Vậy đi thôi.” Nhan Dung rất sảng khoái, đứng lên vỗ vỗ bụi ở mông.
Vân Diễm trong lòng buông lỏng, lập tức giật xuống trên mặt miếng vải đen, cúi đầu đi theo phía sau Nhan Dung, vòng qua chằng chịt vườn hoa, sắp tới đại môn thông đến nội viện, Nhan Dung lại dừng bước, nghiêng đầu sang chỗ khác rất chân thành hỏi, “Các hạ, ngươi mới vừa rồi đáp ứng cấp cho ta hai bình Lê Hoa tửu, mỗi bình trăm cân thật không?”
Chết tiệt, nhà hắn ủ rượu tiệc cưới sao mà cần trăm cân một bình, trăm cân là ủ bình to như một bể cá à.
Nhưng cũng đã tiến vào nơi nội thị giám sát, Vân Diễm đâu chịu vào lúc này cùng Nhan Dung tranh chấp, đè xuống hỏa khí mà giải thích, “Cũng chỉ có bình bốn mươi cân, rượu ngon phong kín mới sẽ không mất mùi vị.”
Nhan Dung không biết xấu hổ bắt đầu chơi xấu, đầu lắc như trống bỏi, “Vậy cũng không được, ta mới vừa rồi cho là một bình một trăm cân mới đáp ứng dẫn ngươi đi, ai biết nhà ngươi keo kiệt chỉ dùng cái bình nhỏ bốn mươi cân, này không có lời, ta không làm.”
Hắn là cố ý !
Hắn tuyệt đối là cố ý ! !
Cố ý dẫn hắn đến nơi này mới tranh chấp, thủ đoạn thật tồi tệ.
“Ta sẽ sai người đưa đến năm bình, vừa lúc đủ hai trăm cân.” Vân Diễm cắn chặc răng, nặn ra hứa hẹn không tình nguyện.
Nhan Dung rốt cục hài lòng gật đầu, tán thưởng nói, “Quả nhiên là một giáo chủ đứng đắn, khẳng khái hào phóng, Nhan Dung bội phục, bội phục!”
Rốt cục đi vào nội viện nơi thủ vệ dày đặc, đi theo phía sau Nhan Dung, vài ánh mắt khóa ở trên người Vân Diễm, nhưng không ai tiến lên cản hỏi, có thể nghĩ, Nhan Dung ở nơi này địa vị cao cả, dù có dẫn theo một hắc y nhân đi đến trước cửa sổ phòng hoàng đế cũng không có người nào hỏi một câu.
Vân Diễm an ủi mình, năm vò rượu này cũng có giá trị, có thể an toàn tới bình an đi, lại tìm được đáp án hắn muốn, cho dù nhiều hơn nữa năm vò cũng có lời. Dĩ nhiên, lời này cũng chỉ dám ở trong lòng nghĩ, nếu bị Nhan Dung nhận thấy được, lòng dạ hiểm độc lấy bóc lột làm thú vui của Nhị hoàng tử chắc sẽ bọc phát.
Nhanh đến nội thất của Nhan Hi, Nhan Dung dừng lại, quay đầu hỏi, “Các hạ, ngươi tới nội viện là muốn thấy người nào? Hoàng thượng sao?”
Vân Diễm trong lòng buông lỏng, lập tức giật xuống trên mặt miếng vải đen, cúi đầu đi theo phía sau Nhan Dung, vòng qua chằng chịt vườn hoa, sắp tới đại môn thông đến nội viện, Nhan Dung lại dừng bước, nghiêng đầu sang chỗ khác rất chân thành hỏi, “Các hạ, ngươi mới vừa rồi đáp ứng cấp cho ta hai bình Lê Hoa tửu, mỗi bình trăm cân thật không?”
Chết tiệt, nhà hắn ủ rượu tiệc cưới sao mà cần trăm cân một bình, trăm cân là ủ bình to như một bể cá à.
Nhưng cũng đã tiến vào nơi nội thị giám sát, Vân Diễm đâu chịu vào lúc này cùng Nhan Dung tranh chấp, đè xuống hỏa khí mà giải thích, “Cũng chỉ có bình bốn mươi cân, rượu ngon phong kín mới sẽ không mất mùi vị.”
Nhan Dung không biết xấu hổ bắt đầu chơi xấu, đầu lắc như trống bỏi, “Vậy cũng không được, ta mới vừa rồi cho là một bình một trăm cân mới đáp ứng dẫn ngươi đi, ai biết nhà ngươi keo kiệt chỉ dùng cái bình nhỏ bốn mươi cân, này không có lời, ta không làm.”
Hắn là cố ý !
Hắn tuyệt đối là cố ý ! !
Cố ý dẫn hắn đến nơi này mới tranh chấp, thủ đoạn thật tồi tệ.
“Ta sẽ sai người đưa đến năm bình, vừa lúc đủ hai trăm cân.” Vân Diễm cắn chặc răng, nặn ra hứa hẹn không tình nguyện.
Nhan Dung rốt cục hài lòng gật đầu, tán thưởng nói, “Quả nhiên là một giáo chủ đứng đắn, khẳng khái hào phóng, Nhan Dung bội phục, bội phục!”
Rốt cục đi vào nội viện nơi thủ vệ dày đặc, đi theo phía sau Nhan Dung, vài ánh mắt khóa ở trên người Vân Diễm, nhưng không ai tiến lên cản hỏi, có thể nghĩ, Nhan Dung ở nơi này địa vị cao cả, dù có dẫn theo một hắc y nhân đi đến trước cửa sổ phòng hoàng đế cũng không có người nào hỏi một câu.
Vân Diễm an ủi mình, năm vò rượu này cũng có giá trị, có thể an toàn tới bình an đi, lại tìm được đáp án hắn muốn, cho dù nhiều hơn nữa năm vò cũng có lời. Dĩ nhiên, lời này cũng chỉ dám ở trong lòng nghĩ, nếu bị Nhan Dung nhận thấy được, lòng dạ hiểm độc lấy bóc lột làm thú vui của Nhị hoàng tử chắc sẽ bọc phát.
Nhanh đến nội thất của Nhan Hi, Nhan Dung dừng lại, quay đầu hỏi, “Các hạ, ngươi tới nội viện là muốn thấy người nào? Hoàng thượng sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.