Chương 755: Bách hoa tàn 3
Độ Hàn
02/12/2014
Chuyện của Tô Bối Nhi
hãy để cho nàng tự mình giải quyết, hắn thật không thể ra sức, mạo muội
nhúng tay chỉ sẽ càng hỏng bét mà thôi. Nhắm lại mắt, dược vật trong
nước Lưu Vĩnh đem tới dần dần phát huy tác dụng, đau nhức càng mạnh mẽ
hơn, nhưng chỉ có thể dựa vào lực ý chí chịu đựng qua giai đoạn khôi
phục này.
Vân Diễm biết hắn phải hãy mau trị lành các vết thương không lớn không nhỏ này, dựa theo ý nghĩ của hắn, hắn phỏng đoán suy nghĩ của Yến hoàng, Nhan Hi nhất định không bỏ qua cho hắn - một đối thủ khó gặp như vậy, sẽ lần nữa khiêu chiến. Những khiêu chiến bình thường nho nhã sẽ không phù hợp với người như thế, đấu cũng phải đấu phân sinh tử, chỉ có như thế mới có thể bức ra năng lực lớn nhất của hai người, cũng từ trong đó mới có được cảm giác thống khoái khó nói lên lời.
Nếu như không phải đứng ở hai phía đối lập, bọn họ có thể hay không trở thành bằng hữu?
Vân Diễm cười lắc đầu, đem ý nghĩ không thực tế vứt lên chín tầng mây, trên cái thế giới này căn bản không có nếu như, trên thực tế hắn và Nhan Hi chính là phải nghĩ biện pháp làm cho đối phương phải chết.
Lỗ quốc hoàng đế mục tiêu là trước khi Nhan Hi chưa ngồi vững trên ngai vàng, muốn chiếm lấy long ỷ, đem Yến quốc nhập vào bản đồ Lỗ quốc, cũng là diệt trừ đi đối thủ có lực uy hiếp lớn nhất; mà Nhan Hi thì sao, mặc dù trước mắt chưa nhìn thấy hắn có dã tâm gì, bất quá khi ở vị trí đó thì một số việc sẽ không phải do hắn quyết định, nhất thống thiên hạ đều là nguyện vọng cao nhất của mỗi đế vương, hắn cũng sẽ không ngoại lệ.
Vứt bỏ những suy nghĩ lung tung, Vân Diễm vận công đem máu bầm trong cơ thể bức ra, lấy dược vật mà Lưu Vĩnh để trên bàn trực tiếp rắc lên trên vết thương, dùng vải trắng quấn lung tung vài vòng, những vết thương cơ hồ cũng tập trung ở mấy chỗ yếu hại, để bôi thuốc cũng rất đơn giản, Vân Diễm tự mình có thể làm được.
Một ngày dài rốt cục đã trôi qua.
Thân thể kiệt sức gào thét muốn nghỉ ngơi.
Vân Diễm lại không thể cho đáy lòng thõa mãn, bởi vì trước khi kết thúc ngày hôm nay, hắn còn có một chuyện trọng yếu hơn muốn làm, mà không người nào có thể thay thế, chỉ có thể tự mình đi hoàn thành.
Bóng đêm đen sâu thầm, đầy sao cùng ánh trăng cũng núp ở trong tầng mây, che đi ánh nhìn tốt nhất.
Một cái bóng thon dài từ dịch quán trong kinh thành bay ra, trực tiếp nhảy lên trên đỉnh nóc nhà, mấy hơi thở đã không thấy bóng dáng.
Vân Diễm biết hắn phải hãy mau trị lành các vết thương không lớn không nhỏ này, dựa theo ý nghĩ của hắn, hắn phỏng đoán suy nghĩ của Yến hoàng, Nhan Hi nhất định không bỏ qua cho hắn - một đối thủ khó gặp như vậy, sẽ lần nữa khiêu chiến. Những khiêu chiến bình thường nho nhã sẽ không phù hợp với người như thế, đấu cũng phải đấu phân sinh tử, chỉ có như thế mới có thể bức ra năng lực lớn nhất của hai người, cũng từ trong đó mới có được cảm giác thống khoái khó nói lên lời.
Nếu như không phải đứng ở hai phía đối lập, bọn họ có thể hay không trở thành bằng hữu?
Vân Diễm cười lắc đầu, đem ý nghĩ không thực tế vứt lên chín tầng mây, trên cái thế giới này căn bản không có nếu như, trên thực tế hắn và Nhan Hi chính là phải nghĩ biện pháp làm cho đối phương phải chết.
Lỗ quốc hoàng đế mục tiêu là trước khi Nhan Hi chưa ngồi vững trên ngai vàng, muốn chiếm lấy long ỷ, đem Yến quốc nhập vào bản đồ Lỗ quốc, cũng là diệt trừ đi đối thủ có lực uy hiếp lớn nhất; mà Nhan Hi thì sao, mặc dù trước mắt chưa nhìn thấy hắn có dã tâm gì, bất quá khi ở vị trí đó thì một số việc sẽ không phải do hắn quyết định, nhất thống thiên hạ đều là nguyện vọng cao nhất của mỗi đế vương, hắn cũng sẽ không ngoại lệ.
Vứt bỏ những suy nghĩ lung tung, Vân Diễm vận công đem máu bầm trong cơ thể bức ra, lấy dược vật mà Lưu Vĩnh để trên bàn trực tiếp rắc lên trên vết thương, dùng vải trắng quấn lung tung vài vòng, những vết thương cơ hồ cũng tập trung ở mấy chỗ yếu hại, để bôi thuốc cũng rất đơn giản, Vân Diễm tự mình có thể làm được.
Một ngày dài rốt cục đã trôi qua.
Thân thể kiệt sức gào thét muốn nghỉ ngơi.
Vân Diễm lại không thể cho đáy lòng thõa mãn, bởi vì trước khi kết thúc ngày hôm nay, hắn còn có một chuyện trọng yếu hơn muốn làm, mà không người nào có thể thay thế, chỉ có thể tự mình đi hoàn thành.
Bóng đêm đen sâu thầm, đầy sao cùng ánh trăng cũng núp ở trong tầng mây, che đi ánh nhìn tốt nhất.
Một cái bóng thon dài từ dịch quán trong kinh thành bay ra, trực tiếp nhảy lên trên đỉnh nóc nhà, mấy hơi thở đã không thấy bóng dáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.