Chương 496: Cái gì nhẹ cái gì nặng 9
Độ Hàn
25/11/2014
“Bệ hạ, Yến quốc chẳng qua là tân hoàng kế vị, cũng không có động cớ gây rối, ngài muốn thần giáo làm sao giúp?”
Lỗ quốc hoàng đế hắng giọng một cái, trấn định tâm tình, “Tự nhiên là cùng triều đình liên thủ, cùng chung phòng bị .”
“Bệ hạ, thần giáo phái ta vào triều đảm nhiệm chức quốc sư, không phải là đã sớm biểu thị công khai cùng triều đình cùng tiến thối sao?” Tô Bối Nhi kỳ quái nói, không rõ Lỗ quốc hoàng đế có ý gì, thần giáo tận tâm tận lực, ngay cả nàng là địa vị cao nhất trong đạo chúng – Thánh cô cũng phái đi ra ngoài, chẳng lẽ lão hoàng đế này vẫn là chưa tin thành ý của bọn nàng ?
Lỗ quốc hoàng đế cùng Thánh cô đơn thuần của Hỏa Thần giáo suy nghĩ khác nhau, phái một nữ tử vào triều làm quốc sư, thời khắc mấu chốt sẽ mượn từ nàng trợ lực của Hỏa Thần giáo, mà cũng không thể hoàn toàn nhận được tín nhiệm của lão.
Lão không phải là cho phép trong Lỗ quốc, Hỏa Thần giáo là tín ngưỡng tông giáo duy nhất, mà còn mở rộng nhiều giáo phái khác, cho phép họ tự do tuyên bố giáo nghĩa, xét cho cùng thì Hỏa Thần giáo mới là một trong năm liên minh quốc tế tấn công Yến quốc, phái ra Tô Bối Nhi cầm đầu thần giáo bạch y thị vệ, không biết có giúp ích được gì chưa mà cuối cùng cũng bởi vì Tô Bối Nhi bốc đồng mà ra sự việc, làm cho bốn nước kia lấy cớ giải tán, đem trách nhiệm cũng đẩy tới trên đầu Lỗ quốc.
Tô Bối Nhi sau khi về nước, Lỗ quốc hoàng đế mặc dù nhận được cặn kẽ hồi báo, nhưng một chữ cũng không ở trước mặt nàng nhắc tới. Tội lớn như vậy hắn cũng không có truy cứu, về phía thần giáo cũng không thể cho rằng thật là không có phát sinh chuyện gì nghiêm trọng.
Đợi không được thần giáo chủ động tới cửa lấy lòng, Lỗ quốc hoàng đế lui một bước mời Tô Bối Nhi vào như chỉ tính một chút sổ sách.
“Quốc sư, năm liên minh cùng Yến quốc tranh giành, là lòng quân không đồng đều mà đến nỗi chiến bại. Trước lúc xuất binh, trẫm đã từng có nghi ngờ, vì suy nghĩ là phái ngươi tham gia sẽ khác, nhưng trẫm trăm triệu lần không nghĩ tới, Lỗ quốc trên dưới tránh không khỏi mâu thuẫn là do ngươi bộc phát, lần này xuất binh cũng gần một năm, quân lương hao tổn, cũng không phải con số nhỏ.”
Tô Bối Nhi mặt trầm xuống, trong lòng hiểu rõ, lão hoàng đế đây là nghĩ cầm nàng khai đao hưng sư vấn tội .”Bệ hạ, Tô Bối Nhi cho tới bây giờ chẳng qua là đại biểu cho Hỏa Thần giáo mà không phải là triều đình, lần này theo quân lên đường, chỉ là hiệp trợ, quân pháp của ngài sợ là quản không tới người của thần giáo.”
Lỗ quốc hoàng đế hắng giọng một cái, trấn định tâm tình, “Tự nhiên là cùng triều đình liên thủ, cùng chung phòng bị .”
“Bệ hạ, thần giáo phái ta vào triều đảm nhiệm chức quốc sư, không phải là đã sớm biểu thị công khai cùng triều đình cùng tiến thối sao?” Tô Bối Nhi kỳ quái nói, không rõ Lỗ quốc hoàng đế có ý gì, thần giáo tận tâm tận lực, ngay cả nàng là địa vị cao nhất trong đạo chúng – Thánh cô cũng phái đi ra ngoài, chẳng lẽ lão hoàng đế này vẫn là chưa tin thành ý của bọn nàng ?
Lỗ quốc hoàng đế cùng Thánh cô đơn thuần của Hỏa Thần giáo suy nghĩ khác nhau, phái một nữ tử vào triều làm quốc sư, thời khắc mấu chốt sẽ mượn từ nàng trợ lực của Hỏa Thần giáo, mà cũng không thể hoàn toàn nhận được tín nhiệm của lão.
Lão không phải là cho phép trong Lỗ quốc, Hỏa Thần giáo là tín ngưỡng tông giáo duy nhất, mà còn mở rộng nhiều giáo phái khác, cho phép họ tự do tuyên bố giáo nghĩa, xét cho cùng thì Hỏa Thần giáo mới là một trong năm liên minh quốc tế tấn công Yến quốc, phái ra Tô Bối Nhi cầm đầu thần giáo bạch y thị vệ, không biết có giúp ích được gì chưa mà cuối cùng cũng bởi vì Tô Bối Nhi bốc đồng mà ra sự việc, làm cho bốn nước kia lấy cớ giải tán, đem trách nhiệm cũng đẩy tới trên đầu Lỗ quốc.
Tô Bối Nhi sau khi về nước, Lỗ quốc hoàng đế mặc dù nhận được cặn kẽ hồi báo, nhưng một chữ cũng không ở trước mặt nàng nhắc tới. Tội lớn như vậy hắn cũng không có truy cứu, về phía thần giáo cũng không thể cho rằng thật là không có phát sinh chuyện gì nghiêm trọng.
Đợi không được thần giáo chủ động tới cửa lấy lòng, Lỗ quốc hoàng đế lui một bước mời Tô Bối Nhi vào như chỉ tính một chút sổ sách.
“Quốc sư, năm liên minh cùng Yến quốc tranh giành, là lòng quân không đồng đều mà đến nỗi chiến bại. Trước lúc xuất binh, trẫm đã từng có nghi ngờ, vì suy nghĩ là phái ngươi tham gia sẽ khác, nhưng trẫm trăm triệu lần không nghĩ tới, Lỗ quốc trên dưới tránh không khỏi mâu thuẫn là do ngươi bộc phát, lần này xuất binh cũng gần một năm, quân lương hao tổn, cũng không phải con số nhỏ.”
Tô Bối Nhi mặt trầm xuống, trong lòng hiểu rõ, lão hoàng đế đây là nghĩ cầm nàng khai đao hưng sư vấn tội .”Bệ hạ, Tô Bối Nhi cho tới bây giờ chẳng qua là đại biểu cho Hỏa Thần giáo mà không phải là triều đình, lần này theo quân lên đường, chỉ là hiệp trợ, quân pháp của ngài sợ là quản không tới người của thần giáo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.