Chương 508: Cường ngạnh có được… khổ 6
Độ Hàn
25/11/2014
“Trẫm quyết định sao?” Nhan Hi còn không có ý định bỏ qua cho, ánh mắt tìm kiếm trên đầu của
mọi người, “Mới vừa có ái khanh nói, hậu cung của trẫm cũng là quốc gia
đại sự, là quần thần quyết định cơ mà?”
Những ánh mắt oán hận đồng loạt hướng về Tể tướng vương gia đang cúi đầu, lão mấy ngày nay ỷ vào mình là huynh đệ của tiên hoàng, là trưởng bối của tân hoàng, cậy già lên mặt nói không ít lời, Nhan Hi lúc ấy cũng không có phản bác, đem biểu hiện của một tiểu bối biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, cũng bởi vì như thế làm cho chúng thần suy nghĩ, tân hoàng mặc dù ngoài mặt không hề cười, mặt lãnh băng băng nhưng thật ra cũng chỉ là bề ngoài, bên trong cũng không có thực sự cứng rắn, thậm chí lời nói ra cũng bị quần thần bàn luận xôn xao, nghĩ lại lúc trước Thất hoàng tử uy danh hiển hách có thực sự hay không, hay chỉ là một truyền thuyết.
Hôm nay trong triều đình, từ chuyện lỗ quốc công chúa đến hòa thân các triều thần mới mồ hôi đầm đìa mà suy nghĩ cẩn thận, thì ra là Hoàng thượng mấy ngày nay đang âm thầm quan sát, hắn cũng không phải là không nổi giận, cũng không phải là dung túng.
“Bệ hạ, mặc dù Lỗ quốc hòa thân lien quan hai nước, nhưng công chúa vào cung dù sao cũng là chuyện nhà của ngài.”
“Đúng đúng, chuyện nhà.”
“Xin Hoàng thượng quyết định.” …
Quả thật là gió chiều nào xoay chiều ấy, bên nào mạnh bên đó được ủng hộ, nếu Nhan Hi cứ giữ vững vẻ mặt trầm mặc, hôm nay tất có thể sự quyết đấu của nhóm quần thần, sẽ đem chuyện xưa ra chỉ trích nhau để giành phần thắng, cho đến khi Nhan Hi tức giận, tùy tiện bắt một trong hai xử phạt, bọn họ mới có thể an tĩnh lại.
Rốt cục, dưới sự thiên hô vạn hoán, Nhan Hi đứng lên, ánh mắt của hắn trầm ổn, cũng không rơi vào trên người các thần tử đang quỳ gối kia, chỉ thản nhiên nói, “Nếu là chuyện nhà của trẫm, như vậy ngày khác sẽ nghị sự?”
Giọng nghi vấn nhưung cũng không bỏ qua sự bá đạo, chỉ có thể mãnh liệt gật đầu, còn ai dám vào lúc này gây sự?
“Không cần nghị sự nữa, bệ hạ cứ quyết định, bọn thần thi hành là được.”
Nhan Hi rốt cục hài lòng gật đầu, thu hồi uy nghiêm, Cửu Đỉnh bên cạnh lo lắng mười phần một tiếng hét to, “Lui!” …
“Gia, trở về vương phủ sao?”
“Ân!” Nhan Hi nghiêng đầu sang chỗ khác, lạnh nhạt nói, “Chuyện Tô Bối Nhi, trước mặt Vương phi cấm nói loạn.”
“Tuân chỉ.”
Những ánh mắt oán hận đồng loạt hướng về Tể tướng vương gia đang cúi đầu, lão mấy ngày nay ỷ vào mình là huynh đệ của tiên hoàng, là trưởng bối của tân hoàng, cậy già lên mặt nói không ít lời, Nhan Hi lúc ấy cũng không có phản bác, đem biểu hiện của một tiểu bối biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, cũng bởi vì như thế làm cho chúng thần suy nghĩ, tân hoàng mặc dù ngoài mặt không hề cười, mặt lãnh băng băng nhưng thật ra cũng chỉ là bề ngoài, bên trong cũng không có thực sự cứng rắn, thậm chí lời nói ra cũng bị quần thần bàn luận xôn xao, nghĩ lại lúc trước Thất hoàng tử uy danh hiển hách có thực sự hay không, hay chỉ là một truyền thuyết.
Hôm nay trong triều đình, từ chuyện lỗ quốc công chúa đến hòa thân các triều thần mới mồ hôi đầm đìa mà suy nghĩ cẩn thận, thì ra là Hoàng thượng mấy ngày nay đang âm thầm quan sát, hắn cũng không phải là không nổi giận, cũng không phải là dung túng.
“Bệ hạ, mặc dù Lỗ quốc hòa thân lien quan hai nước, nhưng công chúa vào cung dù sao cũng là chuyện nhà của ngài.”
“Đúng đúng, chuyện nhà.”
“Xin Hoàng thượng quyết định.” …
Quả thật là gió chiều nào xoay chiều ấy, bên nào mạnh bên đó được ủng hộ, nếu Nhan Hi cứ giữ vững vẻ mặt trầm mặc, hôm nay tất có thể sự quyết đấu của nhóm quần thần, sẽ đem chuyện xưa ra chỉ trích nhau để giành phần thắng, cho đến khi Nhan Hi tức giận, tùy tiện bắt một trong hai xử phạt, bọn họ mới có thể an tĩnh lại.
Rốt cục, dưới sự thiên hô vạn hoán, Nhan Hi đứng lên, ánh mắt của hắn trầm ổn, cũng không rơi vào trên người các thần tử đang quỳ gối kia, chỉ thản nhiên nói, “Nếu là chuyện nhà của trẫm, như vậy ngày khác sẽ nghị sự?”
Giọng nghi vấn nhưung cũng không bỏ qua sự bá đạo, chỉ có thể mãnh liệt gật đầu, còn ai dám vào lúc này gây sự?
“Không cần nghị sự nữa, bệ hạ cứ quyết định, bọn thần thi hành là được.”
Nhan Hi rốt cục hài lòng gật đầu, thu hồi uy nghiêm, Cửu Đỉnh bên cạnh lo lắng mười phần một tiếng hét to, “Lui!” …
“Gia, trở về vương phủ sao?”
“Ân!” Nhan Hi nghiêng đầu sang chỗ khác, lạnh nhạt nói, “Chuyện Tô Bối Nhi, trước mặt Vương phi cấm nói loạn.”
“Tuân chỉ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.