Chương 314: Cừu hận tận xương, chết mới giải 6
Độ Hàn
24/11/2014
Lúc ngự y chẩn đoán bệnh, Nhan Hi một khắc cũng không chịu ly khai.
Trên gáy một tầng mồ hôi hột toát ra, khô sau cơn gió, ngay sau đó lại toát ra một tầng khác, người làm nghề y nhiều năm cũng rất đơn giản để chẩn đoán bệnh, nhưng kinh nghiệm phong phú như lão ngự y phải nửa canh giờ mới dám có kết luận.
Duệ Vương phi đẻ non.
"Điện hạ, trong cơ thể Vương phi là một loại mê hương dị thường mạnh, người bình thường trúng đến cũng không có gì, tối đa mê man một ngày một đêm, tỉnh lại sau có chút đau đớn mà thôi, thế nhưng, nếu như là người đang có dựng (mang thai), nhất là thời gian mang thai còn chưa qua ba tháng sẽ đẻ non. Bởi vì mê hương là hơn hai mươi loại nguyên liệu đều là dược thảo mạnh, nữ tử có thai thể hư, thai nhi suy nhược, căn bản là chống lại không được, nếu ngay từ đầu nhiễm kịp thời phát hiện, dùng nước trong xử lý sẽ vô trở ngại, chỉ tiếc vương phi mê man đã nửa ngày, thai nhi sớm đã theo máu loãng chảy ra ngoài cơ thể, đã cứu không kịp." Ngự y một phen nói mà kinh hãi, hắn năm đó theo cùng quân Nhan Hi xuất chinh, Đào Tiểu Vi bị nhiễm phong hàn nặng, chính là hắn một đường theo chiếu cố, tìm sức của chín trâu hai hổ mới bảo vệ được mệnh của tiểu nữ oa này.
Cũng vì khoảng thời gian đó, hắn đối với Duệ Vương gia Nhan Hi kinh hãi nói không nên lời, sợ hãi tận xương tủy, phàm là chuyện gì cùng hắn có quan hệ đều tận lực tránh tiếp xúc, không nghĩ tới lần này phụng mệnh theo thái tử ra kinh, vẫn đụng vào tay Nhan Hi.
Hài tử thứ nhất của Duệ Vương phi cùng Nhan Hi, không bảo trụ được trong tay hắn, mặc dù không phải lỗi hai người ngự y, bọn họ cũng nơm nớp lo sợ, rất sợ người nào đó giận chó đánh mèo.
"Vương phi thế nào?" Nhan Hi nhẹ giọng hỏi, không có như trong tưởng tượng là mưa xối xả với lôi điện, hắn ôn nhu đến ngạc nhiên, dường như sợ kinh động đến thê tử đang ngủ say.
"Điện hạ, Vương phi mất máu quá nhiều, sau đẻ non thân thể suy yếu, lúc này còn đang chịu tác dụng của mê hương, chưa thể tỉnh lại, chờ sáng mai dược lực qua đi, phải giống như nữ nhân sinh xong, ở cữ tĩnh tâm an dưỡng một tháng mới bảo đảm sẽ không lưu lại di chứng."
"Có cái gì cần chú ý, đi ra ngoài phân phó cho bọn nô tỳ làm, được rồi, ngươi đi ra ngoài đi." Nhan Hi phất tay, cũng không ngẩng đầu lên, ánh mắt thủy chung vô cùng lo lắng đặt trên người Đào Tiểu Vi.
Thật lâu không dời.
Nhan Dung cùng thái tử tại ngoài cửa phòng ngăn lại ngự y, vô pháp, ngự y không thể làm gì khác hơn là lại một lần những gì đã nói với Nhan Hi.
Thái tử sắc mặt thoáng chốc trắng bệch, ngón tay khấu chặt cánh tay ngự y, lạnh lùng nói, "Ngươi xác định không chẩn đoán lầm, là vì mê hương làm tam công chúa đẻ non?"
Trên gáy một tầng mồ hôi hột toát ra, khô sau cơn gió, ngay sau đó lại toát ra một tầng khác, người làm nghề y nhiều năm cũng rất đơn giản để chẩn đoán bệnh, nhưng kinh nghiệm phong phú như lão ngự y phải nửa canh giờ mới dám có kết luận.
Duệ Vương phi đẻ non.
"Điện hạ, trong cơ thể Vương phi là một loại mê hương dị thường mạnh, người bình thường trúng đến cũng không có gì, tối đa mê man một ngày một đêm, tỉnh lại sau có chút đau đớn mà thôi, thế nhưng, nếu như là người đang có dựng (mang thai), nhất là thời gian mang thai còn chưa qua ba tháng sẽ đẻ non. Bởi vì mê hương là hơn hai mươi loại nguyên liệu đều là dược thảo mạnh, nữ tử có thai thể hư, thai nhi suy nhược, căn bản là chống lại không được, nếu ngay từ đầu nhiễm kịp thời phát hiện, dùng nước trong xử lý sẽ vô trở ngại, chỉ tiếc vương phi mê man đã nửa ngày, thai nhi sớm đã theo máu loãng chảy ra ngoài cơ thể, đã cứu không kịp." Ngự y một phen nói mà kinh hãi, hắn năm đó theo cùng quân Nhan Hi xuất chinh, Đào Tiểu Vi bị nhiễm phong hàn nặng, chính là hắn một đường theo chiếu cố, tìm sức của chín trâu hai hổ mới bảo vệ được mệnh của tiểu nữ oa này.
Cũng vì khoảng thời gian đó, hắn đối với Duệ Vương gia Nhan Hi kinh hãi nói không nên lời, sợ hãi tận xương tủy, phàm là chuyện gì cùng hắn có quan hệ đều tận lực tránh tiếp xúc, không nghĩ tới lần này phụng mệnh theo thái tử ra kinh, vẫn đụng vào tay Nhan Hi.
Hài tử thứ nhất của Duệ Vương phi cùng Nhan Hi, không bảo trụ được trong tay hắn, mặc dù không phải lỗi hai người ngự y, bọn họ cũng nơm nớp lo sợ, rất sợ người nào đó giận chó đánh mèo.
"Vương phi thế nào?" Nhan Hi nhẹ giọng hỏi, không có như trong tưởng tượng là mưa xối xả với lôi điện, hắn ôn nhu đến ngạc nhiên, dường như sợ kinh động đến thê tử đang ngủ say.
"Điện hạ, Vương phi mất máu quá nhiều, sau đẻ non thân thể suy yếu, lúc này còn đang chịu tác dụng của mê hương, chưa thể tỉnh lại, chờ sáng mai dược lực qua đi, phải giống như nữ nhân sinh xong, ở cữ tĩnh tâm an dưỡng một tháng mới bảo đảm sẽ không lưu lại di chứng."
"Có cái gì cần chú ý, đi ra ngoài phân phó cho bọn nô tỳ làm, được rồi, ngươi đi ra ngoài đi." Nhan Hi phất tay, cũng không ngẩng đầu lên, ánh mắt thủy chung vô cùng lo lắng đặt trên người Đào Tiểu Vi.
Thật lâu không dời.
Nhan Dung cùng thái tử tại ngoài cửa phòng ngăn lại ngự y, vô pháp, ngự y không thể làm gì khác hơn là lại một lần những gì đã nói với Nhan Hi.
Thái tử sắc mặt thoáng chốc trắng bệch, ngón tay khấu chặt cánh tay ngự y, lạnh lùng nói, "Ngươi xác định không chẩn đoán lầm, là vì mê hương làm tam công chúa đẻ non?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.