Chương 616: Đế sủng kiều dung 1
Độ Hàn
25/11/2014
Tám người cầm dù mặc cung trang đỏ sậm, ánh mắt nhìn thẳng, ngẩng đầu mà đi.
Kế tiếp phía sau là cỗ kiệu, cũng là chói mắt, là kiệu dành riêng cho hoàng đế, được ba mươi hai người vững vàng khiêng, từng bước chỉnh tề, đều nhau như tiết tấu.
Bên trong người ngồi dĩ nhiên là Hoàng thượng được nhiều người tha thiết hy vọng cả ngày lẫn đêm, cách một bức màn thêu chín rồng, ngăn đi đông đảo tầm mắt tò mò.
Còn không đợi ngự giá đi tới, cung nữ, thái giám, thậm chí nương nương các cung toàn bộ cũng không tự chủ được quỳ gối xuống, đầu thật sâu cúi thấp không dám thở mạnh.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Ngự giá cũng không có dừng lại, uy phong lẫm lẫm từ một đám cung nhân đi chầm chậm mà qua, dường như căn bản không có chú ý tới hơn mười vị cung phi xinh đẹp như hoa như ngọc, theo phẩm cấp quỳ gối dọc đường đi, ngự giá cứ đi thẳng tới tẩm cung Chiêu Dương quý phi.
“Làm sao bây giờ? Bệ hạ không xuống kiệu, chúng ta vẫn không thể gặp được bệ hạ, dốc lòng tập luyện lâu như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy mà uổng phí sao?” Một cung phi bởi vì đại hỉ và đại bi, tâm tình phập phồng kịch liệt, nhưng lại không thể che hết thất vọng, thất thanh nói.
“Vội cái gì?” Huệ phi cắn chặc hàm răng, để cho cung nữ thiếp thân hầu hạ dìu đứng lên, “Chúng ta cùng đi qua, canh giữ ở cửa tẩm cung Chiêu Dương quý phi, mọi người một hồi sẽ đồng loạt quỳ xuống, thấy bệ hạ thì khóc cho ta, đem hết ủy khuất bên trong cũng biểu hiện ra, tổng muốn bệ hạ nhìn thấy chúng ta trôi qua cuộc sống trong cung như thế nào.”
“Nhưng, nếu cứ sống như quả phụ, chúng ta không bằng cứ liều mạng, cùng lắm là bị trục xuất ra khỏi cung, cũng tốt hơn cả ngày lẫn đêm ở đây chịu đựng.”
Nói được lời này cũng có thế lực của gia tộc, nhà mẹ đẻ của các cung phi không có thế lực cao tương đối nhát gan chút ít.
“Như vậy tốt sao, không thể làm Hoàng thượng hồi tâm, còn lỡ chọc giận bệ hạ, chúng ta cuộc sống có thể khó hơn nữa.”
“Không chịu đi thì trở về cung mà khóc thầm, có tỷ muội sắc nước hương trời của chúng ta đi.” Huệ phi lạnh lùng cười một tiếng, “Ta cũng muốn nói trước, nếu như tỷ muội chúng ta đả động được bệ hạ, đến lúc đó những người nào không đi, cũng đừng nghĩ tới ở bên cạnh hưởng lây.”
Kế tiếp phía sau là cỗ kiệu, cũng là chói mắt, là kiệu dành riêng cho hoàng đế, được ba mươi hai người vững vàng khiêng, từng bước chỉnh tề, đều nhau như tiết tấu.
Bên trong người ngồi dĩ nhiên là Hoàng thượng được nhiều người tha thiết hy vọng cả ngày lẫn đêm, cách một bức màn thêu chín rồng, ngăn đi đông đảo tầm mắt tò mò.
Còn không đợi ngự giá đi tới, cung nữ, thái giám, thậm chí nương nương các cung toàn bộ cũng không tự chủ được quỳ gối xuống, đầu thật sâu cúi thấp không dám thở mạnh.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Ngự giá cũng không có dừng lại, uy phong lẫm lẫm từ một đám cung nhân đi chầm chậm mà qua, dường như căn bản không có chú ý tới hơn mười vị cung phi xinh đẹp như hoa như ngọc, theo phẩm cấp quỳ gối dọc đường đi, ngự giá cứ đi thẳng tới tẩm cung Chiêu Dương quý phi.
“Làm sao bây giờ? Bệ hạ không xuống kiệu, chúng ta vẫn không thể gặp được bệ hạ, dốc lòng tập luyện lâu như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy mà uổng phí sao?” Một cung phi bởi vì đại hỉ và đại bi, tâm tình phập phồng kịch liệt, nhưng lại không thể che hết thất vọng, thất thanh nói.
“Vội cái gì?” Huệ phi cắn chặc hàm răng, để cho cung nữ thiếp thân hầu hạ dìu đứng lên, “Chúng ta cùng đi qua, canh giữ ở cửa tẩm cung Chiêu Dương quý phi, mọi người một hồi sẽ đồng loạt quỳ xuống, thấy bệ hạ thì khóc cho ta, đem hết ủy khuất bên trong cũng biểu hiện ra, tổng muốn bệ hạ nhìn thấy chúng ta trôi qua cuộc sống trong cung như thế nào.”
“Nhưng, nếu cứ sống như quả phụ, chúng ta không bằng cứ liều mạng, cùng lắm là bị trục xuất ra khỏi cung, cũng tốt hơn cả ngày lẫn đêm ở đây chịu đựng.”
Nói được lời này cũng có thế lực của gia tộc, nhà mẹ đẻ của các cung phi không có thế lực cao tương đối nhát gan chút ít.
“Như vậy tốt sao, không thể làm Hoàng thượng hồi tâm, còn lỡ chọc giận bệ hạ, chúng ta cuộc sống có thể khó hơn nữa.”
“Không chịu đi thì trở về cung mà khóc thầm, có tỷ muội sắc nước hương trời của chúng ta đi.” Huệ phi lạnh lùng cười một tiếng, “Ta cũng muốn nói trước, nếu như tỷ muội chúng ta đả động được bệ hạ, đến lúc đó những người nào không đi, cũng đừng nghĩ tới ở bên cạnh hưởng lây.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.