Chương 630: Đế sủng kiều dung End
Độ Hàn
25/11/2014
Nội viện bên trong Duệ vương phủ lộn xộn.
Nhan Dung trong nhà ôm xòm ôm Trúc Diệp Đồng, khoa trương biểu đạt sự thương nhớ của hắn.
Lúc ban đầu, nhìn thấy phu quân bình an trở về, Trúc Diệp Đồng tất nhiên mừng rỡ, nhưng là chỉ một lúc sau nàng cũng đã chịu không được.
Quá nhiệt tình, quá khoa trương, quá… đáng ghét .
Nhiều lần vuốt ve, Nhan Dung hề hề cười đưa tới móng vuốt sói, “Không được đụng ta nữa.”
Hài tử ở trong bụng dùng sức đá, phụ thân hài tử ở ngoài bụng nhẹ nhàng sờ, hai người chơi trò tự mình trao đổi, nhưng cách cái bụng của nàng.
Lúc này trời nóng, Nhan Dung còn muốn đem thân thể dán tới gần, Trúc Diệp Đồng né tránh mấy lần, đều bị hắn mặt dày mày dạn, vẻ đáng thương chạy lại, hận không được nặn ra vài giọt nước mắt để cho nàng nhìn.
Là ai, đến tột cùng là người nào, lại đem Nhan Dung học được biểu diễn như vậy, nếu biết, nàng dù bụng mang dạ chửa cũng muốn ngàn dặm đuổi giết.
Còn có, tại sao bọn họ nhất định phải ở trong viện của Thất đệ cùng đệ muội biểu diễn màn chia ly rồi gặp gỡ này, nhìn Thiên Đồng cùng Thiên Sương bộ dáng buồn cười mà không dám cười, Trúc Diệp Đồng thật muốn tìm một cái lổ để chui vào.
Hình tượng nhị điện hạ toàn bộ bị phá hủy.
Rốt cục kiên trì tới khi thấy Nhan Hi cùng Đào Tiểu Vi trở về phủ, Trúc Diệp Đồng mới thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười nhìn phụ thân của hài tử, biết hắn lần này ra cửa nhất định đùa rất vui, nhìn hắn bộ dáng hài lòng, cũng không biết người nào đã trúng đòn trả thù của hắn, mới có thể để cho Nhan Dung vui vẻ đến bây giờ còn chưa trở lại mặt đất.
Đem hai thê tử lớn đưa về phòng, hai huynh đệ ngầm hiểu lẫn nhau đi tới thư phòng, Cửu Đỉnh dâng lên trà, đứng ở cửa canh gác, miễn cho bị người khác quấy rầy.
“Lão Thất, Vân Diễm đối với Vi Vi là một mảnh tình thâm, lần này trăm phần trăm là hắn dẫn người theo đuổi tới đây, nếu dám như vậy minh mục trương đảm, tám phần là đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi, không thể không đề phòng.” Đối với võ công của Vân Diễm, Nhan Dung vẫn là không dám khinh thường, vị giáo chủ này đến nay cũng chưa rõ ràng lắm, tuy cùng hắn sớm chiều làm bạn một đường, nhưng vẫn chưa hiểu hết năng lực của hắn, cho nên không khó suy đoán, Vân Diễm mục tiêu lần này có thể là Đào Tiểu Vi.
Là thật hay giả, trước bắt được rồi nói sau.
Mà Nhan Dung xuất hiện ở trước mặt Vân Diễm, trên mặt đeo mặt nạ là gương mặt thật của Đào Tiểu Vi, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đầu mối duy nhất này.
Nhan Hi sắc mặt lạnh đến ai cũng run sợ, “Mới vừa rồi, ta phái người đem Tô Bối Nhi trục xuất ra ngoài hoàng cung.”
Điểm hết huyệt đạo, khuất nhục bị quấn trong chăn khiêng đi ra ngoài, cũng không lưu nửa điểm tình cảm.
Nhan Dung vỗ trán một cái, lần này náo loạn thật rồi…
Nhan Dung trong nhà ôm xòm ôm Trúc Diệp Đồng, khoa trương biểu đạt sự thương nhớ của hắn.
Lúc ban đầu, nhìn thấy phu quân bình an trở về, Trúc Diệp Đồng tất nhiên mừng rỡ, nhưng là chỉ một lúc sau nàng cũng đã chịu không được.
Quá nhiệt tình, quá khoa trương, quá… đáng ghét .
Nhiều lần vuốt ve, Nhan Dung hề hề cười đưa tới móng vuốt sói, “Không được đụng ta nữa.”
Hài tử ở trong bụng dùng sức đá, phụ thân hài tử ở ngoài bụng nhẹ nhàng sờ, hai người chơi trò tự mình trao đổi, nhưng cách cái bụng của nàng.
Lúc này trời nóng, Nhan Dung còn muốn đem thân thể dán tới gần, Trúc Diệp Đồng né tránh mấy lần, đều bị hắn mặt dày mày dạn, vẻ đáng thương chạy lại, hận không được nặn ra vài giọt nước mắt để cho nàng nhìn.
Là ai, đến tột cùng là người nào, lại đem Nhan Dung học được biểu diễn như vậy, nếu biết, nàng dù bụng mang dạ chửa cũng muốn ngàn dặm đuổi giết.
Còn có, tại sao bọn họ nhất định phải ở trong viện của Thất đệ cùng đệ muội biểu diễn màn chia ly rồi gặp gỡ này, nhìn Thiên Đồng cùng Thiên Sương bộ dáng buồn cười mà không dám cười, Trúc Diệp Đồng thật muốn tìm một cái lổ để chui vào.
Hình tượng nhị điện hạ toàn bộ bị phá hủy.
Rốt cục kiên trì tới khi thấy Nhan Hi cùng Đào Tiểu Vi trở về phủ, Trúc Diệp Đồng mới thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười nhìn phụ thân của hài tử, biết hắn lần này ra cửa nhất định đùa rất vui, nhìn hắn bộ dáng hài lòng, cũng không biết người nào đã trúng đòn trả thù của hắn, mới có thể để cho Nhan Dung vui vẻ đến bây giờ còn chưa trở lại mặt đất.
Đem hai thê tử lớn đưa về phòng, hai huynh đệ ngầm hiểu lẫn nhau đi tới thư phòng, Cửu Đỉnh dâng lên trà, đứng ở cửa canh gác, miễn cho bị người khác quấy rầy.
“Lão Thất, Vân Diễm đối với Vi Vi là một mảnh tình thâm, lần này trăm phần trăm là hắn dẫn người theo đuổi tới đây, nếu dám như vậy minh mục trương đảm, tám phần là đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi, không thể không đề phòng.” Đối với võ công của Vân Diễm, Nhan Dung vẫn là không dám khinh thường, vị giáo chủ này đến nay cũng chưa rõ ràng lắm, tuy cùng hắn sớm chiều làm bạn một đường, nhưng vẫn chưa hiểu hết năng lực của hắn, cho nên không khó suy đoán, Vân Diễm mục tiêu lần này có thể là Đào Tiểu Vi.
Là thật hay giả, trước bắt được rồi nói sau.
Mà Nhan Dung xuất hiện ở trước mặt Vân Diễm, trên mặt đeo mặt nạ là gương mặt thật của Đào Tiểu Vi, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đầu mối duy nhất này.
Nhan Hi sắc mặt lạnh đến ai cũng run sợ, “Mới vừa rồi, ta phái người đem Tô Bối Nhi trục xuất ra ngoài hoàng cung.”
Điểm hết huyệt đạo, khuất nhục bị quấn trong chăn khiêng đi ra ngoài, cũng không lưu nửa điểm tình cảm.
Nhan Dung vỗ trán một cái, lần này náo loạn thật rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.