Chương 181: Hoa cốc đại hôn 10
Độ Hàn
22/11/2014
Nam tử ngẩn
người, "Ngươi luôn luôn đối người bên ngoài tốt như vậy sao? Cho dù là
lịch bất minh, có mang ác ý cũng không chút nào tiếc rẻ mà nỗ lực quan
tâm."
Đào Tiểu Vi đem đùi gà ăn được phân nửa như phi tiêu phóng qua, "Đương nhiên không phải, ta không ngốc."
Được nghe lời ấy, nam tử lập tức vui rạo rực nói, "Ta đây là đặc biệt, thực sự là vinh hạnh a, tiểu cô nương, ngươi nhìn ta có đúng hay không rất anh tuấn, cho nên không đành lòng ta rơi vào tay tướng công tương lai của ngươi."
Người này, cư nhiên không biết xấu hổ cùng nàng nói chuyện mờ ám, cuối cùng, còn không quên dùng mắt đẹp nhìn nàng chớp chớp.
"Nhan Dung, nếu như ngươi sau này đã không muốn dùng hai mắt nữa, cứ tiếp tục như vậy, ta nửa điểm cũng không ngại trong hoàng thất có một hoàng tử bị mù mắt, tin tưởng phụ hoàng, lão nhân gia cũng sẽ không tiếc hận ít đi một người nhi tử hoàn hảo." Âm điệu lạnh lùng hàm chứa băng lãnh, Nhan Hi đặc biệt có trong âm thanh trầm thấp kỳ ảo mang theo sát khí.
Nam tử hồn nhiên không thèm để ý, cà lơ phất phơ nói, "Thất đệ, hà tất như thế hung thần ác sát, ngày mai là đại hỉ của ngươi, ca ca ta thiên lý xa xôi từ miền Bắc đã chạy tới, ra roi thúc ngựa dọc theo đường đi đã làm chết ba con tuấn mã, không có công lao cũng có khổ lao, có thể cho ta sắc mặt tốt hơn không."
Thất. . . Thất. . . Thất. . . Thất. . . Đệ?
Đào Tiểu Vi cấp tốc tìm lại trong đầu, tên Nhan Dung, bất quá, rất đáng tiếc lấy hoàng thất Yến quốc từ thời trước ra nhớ lại nhưng Nhan Dung hai chữ này xa lạ, căn bản không có nghe qua.
Nếu gọi Nhan Hi là thất đệ, như vậy hắn đó là một trong các hoàng tử từ nhị tới lục, thái tử đang tại ngoại, tam hoàng tử Nhan Sóc đã từng tặng qua Đào Tiểu Vi lễ vật, tuy rằng chưa gặp, nhưng chính là đã để lại trong lòng Đào Tiểu Vi ấn tượng. Như vậy phạm vi sẽ nhỏ đi rất nhiều, Đào Tiểu Vi nhìn từ trên xuống dưới như trước ra sau người nam tử tên Nhan Dung, kỳ vọng từ trên người hắn tìm ra thân phận chân chính.
Nàng khổ tâm nghĩ, Nhan Hi ánh mắt đã băng hàn lên tiếng, "Nhị ca, Hoa cốc có cửa, ngươi không từ chính diện tiến đến, thật không có như người ta bình thường được sao."
Nhan Hi gọi hắn nhị ca, như vậy hắn đó là người trong lời đồn đãi, vị kia không học vấn không nghề nghiệp, từ nhỏ thích ngoạn rời nhà trốn đi lang thang, nhị hoàng tử điện hạ. Đối với nhân vật này, Đào Tiểu Vi là có nghe thấy, có người nói nếu là nếu cho Yến quốc hoàng đế chọn để hắn bóp chết một người trong các nhi tử, lão nhân gia hắn nhất định không chút do dự nắm tay đặt trên cổ nhị hoàng tử, về phần đây là vì sao, nguyên nhân không ai biết, tất cả mọi người nói là vị này điện hạ này làm việc thực sự quá khác người.
Đào Tiểu Vi đem đùi gà ăn được phân nửa như phi tiêu phóng qua, "Đương nhiên không phải, ta không ngốc."
Được nghe lời ấy, nam tử lập tức vui rạo rực nói, "Ta đây là đặc biệt, thực sự là vinh hạnh a, tiểu cô nương, ngươi nhìn ta có đúng hay không rất anh tuấn, cho nên không đành lòng ta rơi vào tay tướng công tương lai của ngươi."
Người này, cư nhiên không biết xấu hổ cùng nàng nói chuyện mờ ám, cuối cùng, còn không quên dùng mắt đẹp nhìn nàng chớp chớp.
"Nhan Dung, nếu như ngươi sau này đã không muốn dùng hai mắt nữa, cứ tiếp tục như vậy, ta nửa điểm cũng không ngại trong hoàng thất có một hoàng tử bị mù mắt, tin tưởng phụ hoàng, lão nhân gia cũng sẽ không tiếc hận ít đi một người nhi tử hoàn hảo." Âm điệu lạnh lùng hàm chứa băng lãnh, Nhan Hi đặc biệt có trong âm thanh trầm thấp kỳ ảo mang theo sát khí.
Nam tử hồn nhiên không thèm để ý, cà lơ phất phơ nói, "Thất đệ, hà tất như thế hung thần ác sát, ngày mai là đại hỉ của ngươi, ca ca ta thiên lý xa xôi từ miền Bắc đã chạy tới, ra roi thúc ngựa dọc theo đường đi đã làm chết ba con tuấn mã, không có công lao cũng có khổ lao, có thể cho ta sắc mặt tốt hơn không."
Thất. . . Thất. . . Thất. . . Thất. . . Đệ?
Đào Tiểu Vi cấp tốc tìm lại trong đầu, tên Nhan Dung, bất quá, rất đáng tiếc lấy hoàng thất Yến quốc từ thời trước ra nhớ lại nhưng Nhan Dung hai chữ này xa lạ, căn bản không có nghe qua.
Nếu gọi Nhan Hi là thất đệ, như vậy hắn đó là một trong các hoàng tử từ nhị tới lục, thái tử đang tại ngoại, tam hoàng tử Nhan Sóc đã từng tặng qua Đào Tiểu Vi lễ vật, tuy rằng chưa gặp, nhưng chính là đã để lại trong lòng Đào Tiểu Vi ấn tượng. Như vậy phạm vi sẽ nhỏ đi rất nhiều, Đào Tiểu Vi nhìn từ trên xuống dưới như trước ra sau người nam tử tên Nhan Dung, kỳ vọng từ trên người hắn tìm ra thân phận chân chính.
Nàng khổ tâm nghĩ, Nhan Hi ánh mắt đã băng hàn lên tiếng, "Nhị ca, Hoa cốc có cửa, ngươi không từ chính diện tiến đến, thật không có như người ta bình thường được sao."
Nhan Hi gọi hắn nhị ca, như vậy hắn đó là người trong lời đồn đãi, vị kia không học vấn không nghề nghiệp, từ nhỏ thích ngoạn rời nhà trốn đi lang thang, nhị hoàng tử điện hạ. Đối với nhân vật này, Đào Tiểu Vi là có nghe thấy, có người nói nếu là nếu cho Yến quốc hoàng đế chọn để hắn bóp chết một người trong các nhi tử, lão nhân gia hắn nhất định không chút do dự nắm tay đặt trên cổ nhị hoàng tử, về phần đây là vì sao, nguyên nhân không ai biết, tất cả mọi người nói là vị này điện hạ này làm việc thực sự quá khác người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.