Chương 774: Không sợ chiến hỏa 7
Độ Hàn
02/12/2014
Nhưng không gian
sinh tồn của Quý Hỉ dù sao vẫn là ở bên trong hậu cung, Nhan Hi không
thích hắn thiếp thân hầu hạ, đem hắn lưu lại trong cung chiếu cố một đám nữ nhân…. dù họ không được ân sủng, nói như thế nào cũng là chủ tử,
những người không quyền không thế cũng không có bạc có thể không đáng
kể, có thể không bận tâm, nhưng có mấy người phẩm cấp tương đối cao như
các trắc phi nương nương, Quý Hỉ thật là chịu trách nhiệm không nổi.
Cho nên, vì giữ được địa vị của mình, vì có thể có cuộc sống tương đối thoải mái bình tĩnh, hắn phải kiên trì, cùng đội ngũ trong cung tới hầu hạ hoàng hậu cùng nhau đi vào Duệ vương phủ bái kiến.
Đào Tiểu Vi ở trên giường nằm đến ngày thứ bảy cũng đã nhịn không được muốn xuống giường đi lại.
Hai bảo bối trừ lúc muốn ăn thì tìm đến nàng, phần lớn còn lại bọn họ có người chuyên chúc hầu hạ, nàng muốn giúp cũng không được, Nhan Hi có biện pháp trừng mắt uy hiếp muốn đem ‘Khẩu phần lương thực’ của hài tử giao cho người khác làm. Nếu như vậy sẽ không thể gặp hài tử, Đào Tiểu Vi chỉ có thể biết điều một chút xem mình như heo mẹ, ăn ngủ, ngủ ăn, ăn xong ngủ tiếp, ngủ xong lại là ăn.
Cuộc sống như thế một thời gian dài liền không thể tiếp tục, vượt qua mấy ngày đầu còn suy yếu, nàng đã từ từ khôi phục thể lực, hơn nữa một phen tỉ mỉ điều dưỡng, tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều, tự nhiên liền muốn đứng dậy, chỉ là muốn đi lại một chút cũng tốt.
Thiếp thân tỳ nữ, bà mụ, thậm chí ngay cả đám người trong cung tới. Quá sợ hãi, quỳ gối trước giường nương nương, khuyên nhủ hết lời.
“Nương nương, còn trong tháng nếu xuống giường sẽ bị bệnh, bệnh này sẽ theo người cả đời, người bây giờ trăm triệu lần phải bảo trọng thân thể.” Bà mụ nói rất khoa trương, dường như chỉ cần Đào Tiểu Vi chân hơi dính đất thì liền bị bệnh, thật là quái dị.
“Vương phi, Gia biết người không nghỉ ngơi thật tốt, tự nhiên cũng không nỡ la mắng người, bất quá nô tỳ cùng Thiên Sương đoán chừng sẽ bị cắt mất chân, gia pháp Duệ vương phủ thế nào Người cũng biết mà.” Thiên Đồng đánh ra bài khổ nhục kế, vẻ mặt đáng thương đau khổ.
Mà các cung nữ tạm thời điều tới, đối với vị Hoàng hậu nương nương này chưa quen thuộc, nên quyết tâm nói ít sai ít, cẩn ngôn như nguyên tắc, lấy ra chiêu trong cung thường dùng, quỳ xuống không đứng dậy, không nói một lời, mười mấy cung nữ trẻ tuổi, tướng mạo xinh đẹp đồng loạt quỳ, vô luận ai nhìn cũng sinh ra mấy phần thương tiếc.
Cho nên, vì giữ được địa vị của mình, vì có thể có cuộc sống tương đối thoải mái bình tĩnh, hắn phải kiên trì, cùng đội ngũ trong cung tới hầu hạ hoàng hậu cùng nhau đi vào Duệ vương phủ bái kiến.
Đào Tiểu Vi ở trên giường nằm đến ngày thứ bảy cũng đã nhịn không được muốn xuống giường đi lại.
Hai bảo bối trừ lúc muốn ăn thì tìm đến nàng, phần lớn còn lại bọn họ có người chuyên chúc hầu hạ, nàng muốn giúp cũng không được, Nhan Hi có biện pháp trừng mắt uy hiếp muốn đem ‘Khẩu phần lương thực’ của hài tử giao cho người khác làm. Nếu như vậy sẽ không thể gặp hài tử, Đào Tiểu Vi chỉ có thể biết điều một chút xem mình như heo mẹ, ăn ngủ, ngủ ăn, ăn xong ngủ tiếp, ngủ xong lại là ăn.
Cuộc sống như thế một thời gian dài liền không thể tiếp tục, vượt qua mấy ngày đầu còn suy yếu, nàng đã từ từ khôi phục thể lực, hơn nữa một phen tỉ mỉ điều dưỡng, tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều, tự nhiên liền muốn đứng dậy, chỉ là muốn đi lại một chút cũng tốt.
Thiếp thân tỳ nữ, bà mụ, thậm chí ngay cả đám người trong cung tới. Quá sợ hãi, quỳ gối trước giường nương nương, khuyên nhủ hết lời.
“Nương nương, còn trong tháng nếu xuống giường sẽ bị bệnh, bệnh này sẽ theo người cả đời, người bây giờ trăm triệu lần phải bảo trọng thân thể.” Bà mụ nói rất khoa trương, dường như chỉ cần Đào Tiểu Vi chân hơi dính đất thì liền bị bệnh, thật là quái dị.
“Vương phi, Gia biết người không nghỉ ngơi thật tốt, tự nhiên cũng không nỡ la mắng người, bất quá nô tỳ cùng Thiên Sương đoán chừng sẽ bị cắt mất chân, gia pháp Duệ vương phủ thế nào Người cũng biết mà.” Thiên Đồng đánh ra bài khổ nhục kế, vẻ mặt đáng thương đau khổ.
Mà các cung nữ tạm thời điều tới, đối với vị Hoàng hậu nương nương này chưa quen thuộc, nên quyết tâm nói ít sai ít, cẩn ngôn như nguyên tắc, lấy ra chiêu trong cung thường dùng, quỳ xuống không đứng dậy, không nói một lời, mười mấy cung nữ trẻ tuổi, tướng mạo xinh đẹp đồng loạt quỳ, vô luận ai nhìn cũng sinh ra mấy phần thương tiếc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.