Chương 569: Nhan Dung hí Vân Diễm (6)
Độ Hàn
25/11/2014
Nhan Hi không nói, vẻ
mặt cũng lạnh băng hung ác, trong mắt chỗ sâu nhất bao trùm vô tận đau
lòng cùng xin lỗi, Đào Tiểu Vi để cho hắn không thể phản bác được, bây
giờ tất cả từ ngữ an ủi cũng là trống rỗng, ở trong hoàn cảnh không yên
ổn sẽ có suy nghĩ bất an là không thể tránh được.
Biện pháp duy nhất chỉ có thể là gắt gao giữ chặt lấy nàng, để cho lẫn nhau tim đập phập phồng gần như là một, giờ khắc này, hai người bọn họ là một thể, vô luận ai cũng không thể tách bỏ ai, Đào Tiểu Vi theo lời là hy sinh, nghe vào tai Nhan Hi ngoại trừ chói tai thì cũng chỉ có đau lòng.
“Ngoan, sẽ không kéo dài lâu nữa, chờ ta giải quyết chuyện Yến quốc, chúng ta sẽ rời đi, đi đến bên kia biển, nơi chỉ thuộc về hai người chúng ta.”
Nhan Hi nghiêm túc hứa hẹn, hắn là thật tâm, đã bày ra lưới lớn chỉ cần cơ hội thích hợp sẽ biến thàng lửa lớn, hắn cần lực lượng và thời gian, chỉ câng nhắm trúng một chút, chính xác như vậy mới có thể dùng trả giá thật nhỏ đổi lấy kết cục hắn mong đợi.
Đào Tiểu Vi không có dấu vết than thở, Nhan Hi lại đang dụ dỗ nàng, nhưng bất kể vì nàng vẽ ra nhiều cảnh tuyệt đẹp, cho dù là mơ ước, nàng cũng không cách nào phát ra từ nội tâm mà cao hứng trở lại. Từ khi Nhan Hi thừa kế ngôi vị hoàng đế, đây hết thảy cũng không thể thực hiện, trên người hắn đeo trọng trách, không phải như vậy nói để xuống liền để xuống, cho dù là Nhan Hi không quyến luyến quyền thế, muốn thối lui, những vương công đại thần cũng sẽ không thả bọn họ rời đi.
Trong lịch sử chỉ có đế vương băng hà, nhưng chưa từng nghe qua hoàng đế nhường ngôi vị, ngàn vạn ánh mắt chỉ tập trung trên người của hắn, từ trước đây thật lâu, Nhan Hi đã thân bất do kỷ.
May là, từ đầu đến cuối, Nhan Hi đối với tâm ý của hắn cũng không có thay đổi, so sánh với từ trước càng hơn lộ vẻ thương yêu.
Ba nghìn cung phi, tuyệt sắc dung nhan ở trong cung, hắn làm như không thấy.
Đừng bảo là đế vương, cho dù chỉ là một nam nhân, trong thiên hạ có bao nhiêu người có thể làm được?
Có lẽ, đây chính là cuộc sống, nam nhân nữ nhân đều phải trả giá, càng vùi lấp càng sâu, hai người chân chính yêu nhau, còn có người nào có thời gian ngồi xuống đi tính toán rõ ràng đến tột cùng là người nào trả giá nhiều hơn sao?
Bọn họ thật lâu lúc trước cũng đã là nhất thể, nhất vinh, nhất tổn, không thể phân cách.
Biện pháp duy nhất chỉ có thể là gắt gao giữ chặt lấy nàng, để cho lẫn nhau tim đập phập phồng gần như là một, giờ khắc này, hai người bọn họ là một thể, vô luận ai cũng không thể tách bỏ ai, Đào Tiểu Vi theo lời là hy sinh, nghe vào tai Nhan Hi ngoại trừ chói tai thì cũng chỉ có đau lòng.
“Ngoan, sẽ không kéo dài lâu nữa, chờ ta giải quyết chuyện Yến quốc, chúng ta sẽ rời đi, đi đến bên kia biển, nơi chỉ thuộc về hai người chúng ta.”
Nhan Hi nghiêm túc hứa hẹn, hắn là thật tâm, đã bày ra lưới lớn chỉ cần cơ hội thích hợp sẽ biến thàng lửa lớn, hắn cần lực lượng và thời gian, chỉ câng nhắm trúng một chút, chính xác như vậy mới có thể dùng trả giá thật nhỏ đổi lấy kết cục hắn mong đợi.
Đào Tiểu Vi không có dấu vết than thở, Nhan Hi lại đang dụ dỗ nàng, nhưng bất kể vì nàng vẽ ra nhiều cảnh tuyệt đẹp, cho dù là mơ ước, nàng cũng không cách nào phát ra từ nội tâm mà cao hứng trở lại. Từ khi Nhan Hi thừa kế ngôi vị hoàng đế, đây hết thảy cũng không thể thực hiện, trên người hắn đeo trọng trách, không phải như vậy nói để xuống liền để xuống, cho dù là Nhan Hi không quyến luyến quyền thế, muốn thối lui, những vương công đại thần cũng sẽ không thả bọn họ rời đi.
Trong lịch sử chỉ có đế vương băng hà, nhưng chưa từng nghe qua hoàng đế nhường ngôi vị, ngàn vạn ánh mắt chỉ tập trung trên người của hắn, từ trước đây thật lâu, Nhan Hi đã thân bất do kỷ.
May là, từ đầu đến cuối, Nhan Hi đối với tâm ý của hắn cũng không có thay đổi, so sánh với từ trước càng hơn lộ vẻ thương yêu.
Ba nghìn cung phi, tuyệt sắc dung nhan ở trong cung, hắn làm như không thấy.
Đừng bảo là đế vương, cho dù chỉ là một nam nhân, trong thiên hạ có bao nhiêu người có thể làm được?
Có lẽ, đây chính là cuộc sống, nam nhân nữ nhân đều phải trả giá, càng vùi lấp càng sâu, hai người chân chính yêu nhau, còn có người nào có thời gian ngồi xuống đi tính toán rõ ràng đến tột cùng là người nào trả giá nhiều hơn sao?
Bọn họ thật lâu lúc trước cũng đã là nhất thể, nhất vinh, nhất tổn, không thể phân cách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.