Chương 444: Quan lâm thiên hạ (2)
Độ Hàn
24/11/2014
Lão đầu om sòm này đến chết cũng không quên lấy trả lại đầy đủ tức giận đã mang cả đời, một
cước đem Nhan Hi đá vào nước sôi lửa bỏng, dù sao lão cái gì cũng không
cảm giác được, lão Thất có lợi hại cũng không có biện pháp đem lão cứu
sống để hành hạ đến chết đi.
“Trẫm lựa chọn ngôi vị hoàng đế, cũng đem nữ nhân mà cuộc đời ta yêu mến nhất lập làm hoàng hậu, nhưng nửa năm sau, đích thân ta lại đưa nàng về hoàng tuyền, từ đó về sau, trẫm không cùng bất kỳ nữ nhân nào động tình, miễn cho sau này lại phải đau thương. Trẫm nghĩ, nếu như có lựa chọn như thế đặt ở trước mặt ngươi, Thất nhi ngươi nhất định sẽ không chút do dự, lựa chọn cùng nữ nhân của mình sống cuộc sống an bình chốn dân gian, trẫm đã tận mắt nhìn ngươi như thế nào không lưu tình, vứt đi cả tước vị cùng Đào Tiểu Vi chạy trốn. Cho nên, trẫm để lại cho ngươi lựa chọn đề có một tia sửa đổi, trẫm chính là muốn buộc ngươi đi lên vương vị, muốn ngươi lập nàng làm hậu, rồi tận mắt nhìn nàng vì sự tàn khốc đấu tranh chốn hậu cung, làm cho nhan sắc phai nhạt, buồn bực mà chết, đây không phải là rất tốt sao? Khi ngươi nếm trãi được nổi khổ đã qua này của trẫm, mới được xem là chân chính lột xác thành đế vương, ngươi đã bạc tình ngoan tuyệt, trẫm cũng giúp ngươi đem một chút ôn tình cuối cùng này chặt đứt, đế vương như vậy mới là hoàn mỹ nhất, mới là có thể nhất thống thiên hạ, đem cả giang sơn xinh đẹp nắm giữ trong túi – đệ nhất bá vương.”
Tờ mật chiếu cuối cùng nhiều nếp nhăn, vài giọt máu màu đỏ đã tán ra thành hình dáng bông tuyết, “Lão Thất, giang sơn Yến quốc giao lại cho ngươi, trẫm không lo chuyện sau này, chỉ cần ngươi đăng cơ, những huynh đệ của ngươi tùy ngươi xử trí. Lúc đó đã xa rồi, suốt đời ta cũng không thấy.”
Mười mấy cặp mắt khác thường đi theo Nhan Hi, bọn họ đang chờ hắn đưa ra quyết định cuối cùng.
Quý Hỉ vui vẻ chạy tới, “Bệ hạ, ngài suy nghĩ như thế nào?”
“Ta không chấp nhận!”
Cái gì? Ai cũng tưởng Nhan Hi chỉ già mồm nói không cần, sau khi biết được truyền ngôi sẽ chuẩn bị đăng cơ, ai ngờ đến, hắn lại còn lên tiếng cự tuyệt, ánh mắt kiên định làm cho người ta nhìn không ra nửa điểm do dự.
Đem mật hàm nhét trên thân thể lão hoàng đế, Nhan Hi cười lạnh, “Ông cho rằng đã chết, lưu lại như vậy mấy tờ giấy rách là có thể quỷ kế được như ý sao? Gọi ảnh vệ của ông đến đây đi, nhi thần hậu đãi.”
Nói xong, hắn bước nhanh tiêu sái ra khỏi Cam lộ điện, trên người hắn chỉ có vẻ lạnh lùng, không người nào dám đi tới ngăn, mọi người ngơ ngác lâm vào suy nghĩ của mình, trong lúc nhất thời, Cam lộ điện gió lạnh thổi không ngừng, giữa mùa hè mà thấy lạnh cả người.
“Trẫm lựa chọn ngôi vị hoàng đế, cũng đem nữ nhân mà cuộc đời ta yêu mến nhất lập làm hoàng hậu, nhưng nửa năm sau, đích thân ta lại đưa nàng về hoàng tuyền, từ đó về sau, trẫm không cùng bất kỳ nữ nhân nào động tình, miễn cho sau này lại phải đau thương. Trẫm nghĩ, nếu như có lựa chọn như thế đặt ở trước mặt ngươi, Thất nhi ngươi nhất định sẽ không chút do dự, lựa chọn cùng nữ nhân của mình sống cuộc sống an bình chốn dân gian, trẫm đã tận mắt nhìn ngươi như thế nào không lưu tình, vứt đi cả tước vị cùng Đào Tiểu Vi chạy trốn. Cho nên, trẫm để lại cho ngươi lựa chọn đề có một tia sửa đổi, trẫm chính là muốn buộc ngươi đi lên vương vị, muốn ngươi lập nàng làm hậu, rồi tận mắt nhìn nàng vì sự tàn khốc đấu tranh chốn hậu cung, làm cho nhan sắc phai nhạt, buồn bực mà chết, đây không phải là rất tốt sao? Khi ngươi nếm trãi được nổi khổ đã qua này của trẫm, mới được xem là chân chính lột xác thành đế vương, ngươi đã bạc tình ngoan tuyệt, trẫm cũng giúp ngươi đem một chút ôn tình cuối cùng này chặt đứt, đế vương như vậy mới là hoàn mỹ nhất, mới là có thể nhất thống thiên hạ, đem cả giang sơn xinh đẹp nắm giữ trong túi – đệ nhất bá vương.”
Tờ mật chiếu cuối cùng nhiều nếp nhăn, vài giọt máu màu đỏ đã tán ra thành hình dáng bông tuyết, “Lão Thất, giang sơn Yến quốc giao lại cho ngươi, trẫm không lo chuyện sau này, chỉ cần ngươi đăng cơ, những huynh đệ của ngươi tùy ngươi xử trí. Lúc đó đã xa rồi, suốt đời ta cũng không thấy.”
Mười mấy cặp mắt khác thường đi theo Nhan Hi, bọn họ đang chờ hắn đưa ra quyết định cuối cùng.
Quý Hỉ vui vẻ chạy tới, “Bệ hạ, ngài suy nghĩ như thế nào?”
“Ta không chấp nhận!”
Cái gì? Ai cũng tưởng Nhan Hi chỉ già mồm nói không cần, sau khi biết được truyền ngôi sẽ chuẩn bị đăng cơ, ai ngờ đến, hắn lại còn lên tiếng cự tuyệt, ánh mắt kiên định làm cho người ta nhìn không ra nửa điểm do dự.
Đem mật hàm nhét trên thân thể lão hoàng đế, Nhan Hi cười lạnh, “Ông cho rằng đã chết, lưu lại như vậy mấy tờ giấy rách là có thể quỷ kế được như ý sao? Gọi ảnh vệ của ông đến đây đi, nhi thần hậu đãi.”
Nói xong, hắn bước nhanh tiêu sái ra khỏi Cam lộ điện, trên người hắn chỉ có vẻ lạnh lùng, không người nào dám đi tới ngăn, mọi người ngơ ngác lâm vào suy nghĩ của mình, trong lúc nhất thời, Cam lộ điện gió lạnh thổi không ngừng, giữa mùa hè mà thấy lạnh cả người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.