Chương 273: Thánh chỉ thưởng con dâu 2
Độ Hàn
24/11/2014
Đào Tiểu Vi không dám cãi lời,
thần sắc phức tạp chậm rãi ngẩng đầu, thẳng đến khi ánh mắt cùng lão
hoàng đế đầu tóc đã nữa bạc đối diện, lập tức, nàng dời đi ánh mắt, càng làm đầu cúi xuống.
Hoàng đế hút một ngụm khí, thất thố đứng lên, thanh âm run nhè nhẹ, "Đào Tiểu Vi, lại ngẩng đầu lên, trẫm. . . trẫm muốn nhìn kỹ ngươi."
Đào Tiểu Vi tuy rằng không tình nguyện, nhưng dù sao cũng là đang trong hoàng cung, lão đại nhân này là phụ thân Nhan Hi, lại là quân chủ của Yến quốc, mà nàng bất quá là một vong quốc công chúa nho nhỏ, tuy rằng trong lòng đã có cảm giác khuất nhục, nàng vẫn thuận theo lại ngẩng đầu, có chút không giải thích được, nhìn lão hoàng đế hưng phấn, lệ quang ngang dọc.
"Thái tử, ngươi nhìn một cái, Đào Tiểu Vi này có đúng hay không là rất giống một người?" Hoàng đế nắm hai tay, đợi thái tử trả lời.
Thế nhưng, hắn rõ ràng không nghe thấy, ánh mắt nhìn lăng lăng Đào Tiểu Vi đã một tháng không gặp, nàng càng thêm mềm mại xinh đẹp, ánh mắt đều không dời ra.
"Thái tử, ngươi cũng sửng sốt phải không? Thật tốt quá, quả thực là người đi ra từ một khuôn mẫu."
Thái tử lần này phản ứng lại, nghi hoặc nói, "Nhi thần, cái gì cũng không thấy lạ, phụ hoàng nghĩ nàng giống ai?"
Vuốt lấy râu thưa dưới cằm, hoàng đế từ ái nhìn thái tử, "Ngươi chẳng lẽ một chút cảm giác quen thuộc cũng không thấy sao? Cho dù thời gian đó ngươi còn rất nhỏ, thế nhưng trẫm không tin, ngươi thực sự nửa điểm ký ức toàn bộ không nhớ."
Quen thuộc, hắn là có, dường như là kiếp trước, nàng có thể là thuộc về hắn, từ khi gặp được Đào Tiểu Vi, hầu như hàng ngày, trong mơ đều là gương mặt nàng ngây thơ tuyệt mỹ, cho nên thái tử mới tin tưởng vững chắc, Đào Tiểu Vi nhất định là, trời vì hắn chuẩn bị một đời, tìm tới tìm lui, rốt cục ứng theo thiên mệnh, đi tới bên cạnh hắn.
Nhưng hôm nay phụ hoàng lại nói, hắn hẳn là nên thấy nàng có cảm giác quen thuộc, vậy chắc chắn không phải nói giỡn.
"Phụ hoàng, nhi thần đích xác không rõ ý người."
"Thái tử a, mẫu hậu ngươi qua đời thì ngươi đã đầy năm tuổi, nam hài tử năm tuổi hẳn là có ký ức đi, chẳng lẽ ngươi chưa từng phát giác, Đào Tiểu Vi quả thực lớn lên, cùng mẫu hậu ngươi giống nhau như đúc." Dùng tay áo chà lau lệ tuôn ra ngang dọc, hoàng đế sụt sùi nói, "Trên đời này, thế nào có người giống nhau như vậy, nàng đến từ Tề quốc, cùng mẫu hậu ngươi, không có nửa điểm quan hệ huyết thống, như vậy trẫm chỉ có thể lý giải rằng, nàng là mẫu hậu ngươi đầu thai chuyển thế, để giải thích chuyện này."
Hoàng đế hút một ngụm khí, thất thố đứng lên, thanh âm run nhè nhẹ, "Đào Tiểu Vi, lại ngẩng đầu lên, trẫm. . . trẫm muốn nhìn kỹ ngươi."
Đào Tiểu Vi tuy rằng không tình nguyện, nhưng dù sao cũng là đang trong hoàng cung, lão đại nhân này là phụ thân Nhan Hi, lại là quân chủ của Yến quốc, mà nàng bất quá là một vong quốc công chúa nho nhỏ, tuy rằng trong lòng đã có cảm giác khuất nhục, nàng vẫn thuận theo lại ngẩng đầu, có chút không giải thích được, nhìn lão hoàng đế hưng phấn, lệ quang ngang dọc.
"Thái tử, ngươi nhìn một cái, Đào Tiểu Vi này có đúng hay không là rất giống một người?" Hoàng đế nắm hai tay, đợi thái tử trả lời.
Thế nhưng, hắn rõ ràng không nghe thấy, ánh mắt nhìn lăng lăng Đào Tiểu Vi đã một tháng không gặp, nàng càng thêm mềm mại xinh đẹp, ánh mắt đều không dời ra.
"Thái tử, ngươi cũng sửng sốt phải không? Thật tốt quá, quả thực là người đi ra từ một khuôn mẫu."
Thái tử lần này phản ứng lại, nghi hoặc nói, "Nhi thần, cái gì cũng không thấy lạ, phụ hoàng nghĩ nàng giống ai?"
Vuốt lấy râu thưa dưới cằm, hoàng đế từ ái nhìn thái tử, "Ngươi chẳng lẽ một chút cảm giác quen thuộc cũng không thấy sao? Cho dù thời gian đó ngươi còn rất nhỏ, thế nhưng trẫm không tin, ngươi thực sự nửa điểm ký ức toàn bộ không nhớ."
Quen thuộc, hắn là có, dường như là kiếp trước, nàng có thể là thuộc về hắn, từ khi gặp được Đào Tiểu Vi, hầu như hàng ngày, trong mơ đều là gương mặt nàng ngây thơ tuyệt mỹ, cho nên thái tử mới tin tưởng vững chắc, Đào Tiểu Vi nhất định là, trời vì hắn chuẩn bị một đời, tìm tới tìm lui, rốt cục ứng theo thiên mệnh, đi tới bên cạnh hắn.
Nhưng hôm nay phụ hoàng lại nói, hắn hẳn là nên thấy nàng có cảm giác quen thuộc, vậy chắc chắn không phải nói giỡn.
"Phụ hoàng, nhi thần đích xác không rõ ý người."
"Thái tử a, mẫu hậu ngươi qua đời thì ngươi đã đầy năm tuổi, nam hài tử năm tuổi hẳn là có ký ức đi, chẳng lẽ ngươi chưa từng phát giác, Đào Tiểu Vi quả thực lớn lên, cùng mẫu hậu ngươi giống nhau như đúc." Dùng tay áo chà lau lệ tuôn ra ngang dọc, hoàng đế sụt sùi nói, "Trên đời này, thế nào có người giống nhau như vậy, nàng đến từ Tề quốc, cùng mẫu hậu ngươi, không có nửa điểm quan hệ huyết thống, như vậy trẫm chỉ có thể lý giải rằng, nàng là mẫu hậu ngươi đầu thai chuyển thế, để giải thích chuyện này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.